Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Chương 776: 2: Yêu vương đại nhân hắc hóa 55
Tg Tần Nguyên
19/08/2020
Edit: changee
Beta: Tinh Niệm
Hắn cái gì cũng không nói, chỉ là càng ôm chặt người vào trong lòng.
Tô Yên chỉ cảm giác được hết thảy chung quanh nhanh chóng biến hóa.
Đáng lẽ phải mất một đêm, nhưng Hoa Khuynh liền một canh giờ đã đến Yêu giới.
Ôm nàng đi vào cung điện.
Từ khi tiến vào, từng hàng người liền quỳ trước mặt.
Bên trong cung điện.
Chỉ có thể hình dung bằng hai chữ.
Xa xỉ.
Tám cột rồng đen, chống đỡ toàn bộ cung điện.
Thanh Ngọc* tốt nhất cũng được dùng làm sàn nhà, phủ kín toàn bộ cung điện.
*
Bảo tọa Yêu Vương đặt ở phía trên bậc thang vàng kim.
Hắn xuyên qua cung điện đi đến mặt sau tẩm điện.
Đặt Tô Yên lên trên giường.
Mới vừa nằm xuống, chỉ cảm thấy dưới thân ấm áp.
Một cỗ linh khí thoải mái liền truyền vào trong cơ thể nàng.
Du tẩu khắp nơi.
Vốn là mệt cực, hiện giờ nằm trên giường, khí huyết trong cơ thể đang quay cuồng cũng dần dần thư hoãn xuống dưới.
Nàng liền ngủ thiếp đi.
Hoa Khuynh nhìn nàng ngủ.
Ngồi ở mép giường, cứ như vậy nhìn nàng.
Định đứng dậy, phát hiện một góc áo của mình còn bị nàng nắm chặt trong tay.
Áo choàng đen nhánh, cùng cánh tay trắng nõn kia tương phản đối lập.
Hắn lần nữa hồi xuống.
Hồi lâu sau, khẽ thở dài.
Duỗi tay, cầm lấy tay Tô Yên.
Hắn nắm chặt, ngược lại Tô Yên nhíu mày, muốn rút tay về.
Nàng vừa động, hắn mới phát hiện trên cổ tay nàng có một vệt đỏ.
Đã phiếm xanh tím, sưng lên nhìn rất dọa người.
Tay hắn bao trùm vệt đó ấy, dùng linh khí đưa vào.
Không biết bao lâu, bằng mắt thường cũng có thể thấy vệt đỏ kia lành lại.
Tuy rằng, trên tay vẫn còn dấu vết.
Nhưng mày Tô Yên đang nhíu chặt, cũng dần dần buông ra.
Linh khí hắn tiếp tục di chuyển trong cơ thể nàng.
Nửa canh giờ sau.
Tô Yên thoải mái hừ hừ.
Thân thể vô thức dựa sát nơi phát ra linh khí.
Nửa ngày sau.
Gắt gao dựa vào bên người hắn.
Một bàn tay nắm chặt tay hắn.
Tay còn lại cột vải bố trắng cũng lôi kéo quần áo hắn, gắt gao nắm chặt.
An ổn ngủ.
Ngủ từ đêm tới giờ ngọ* sáng hôm sau.
*Giờ Ngọ: 11-13h
Vừa mở mắt, đã phát hiện bản thân đang nằm cạnh Hoa Khuynh.
Lại nhìn kỹ.
Liền thấy Hoa Khuynh gắt gao ôm nàng.
Nàng rúc vào trong lòng ngực hắn.
Bộ dáng như vậy, làm nàng nhớ lại vô số đêm trước kia.
Bọn họ tựa hồ, đều như thế này mà đi vào giấc ngủ.
Trong đầu, Tiểu Hoa lên tiếng
"Ký chủ, nội thương của chị đã hồi phục.
Là Hoa Khuynh đại nhân suốt đêm qua tự mình chữa thương cho chị.
Hắn khẳng định luyến tiếc chị, chị nhất định không cần từ bỏ a.
Cố lên!"
Âm thanh cao hứng của Tiểu Hoa vang lên.
Tô Yên lúc này phát hiện vận khởi tinh lực đã thông thuận.
Cũng không còn bị đè nén như trước.
Nàng mở to mắt, nhìn Hoa Khuynh đang ngủ.
Hai người rất gần.
Nàng thoáng một cái đã có thể gần hắn được một chút.
Ưm, muốn hôn hắn.
Vừa nghĩ như vậy.
Tô Yên nghiêng người, nhích lại gần.
Lông mi rung rẩy, hôn nhẹ lên môi hắn.
Vốn là tưởng nhẹ nhàng hôn một chút.
Nhưng mà dứt khoát, trực tiếp duỗi tay, ôm cổ hắn.
Hôn càng dùng sức.
Hoa Khuynh mở mắt.
Trong mắt thanh minh một mảnh.
Khi Tô Yên vừa mở mắt, hắn liền tỉnh.
Vốn là xem nàng có phản ứng gì.
Nơi nào biết, nàng thế nhưng lại lén lút hôn hắn.
Này, hôn môi càng ngày càng dùng sức.
Cuối cùng trực tiếp ôm lấy hắn.
Hắn vốn muốn coi như là không biết, cuối cùng lại không chịu nổi nữa.
Đập vào mắt hắn, đó là hàng mi run rẩy nhẹ nhẹ, bộ dáng dùng sức ôm hôn của nàng.
Lực đạo ôm nàng càng gia tăng.
Beta: Tinh Niệm
Hắn cái gì cũng không nói, chỉ là càng ôm chặt người vào trong lòng.
Tô Yên chỉ cảm giác được hết thảy chung quanh nhanh chóng biến hóa.
Đáng lẽ phải mất một đêm, nhưng Hoa Khuynh liền một canh giờ đã đến Yêu giới.
Ôm nàng đi vào cung điện.
Từ khi tiến vào, từng hàng người liền quỳ trước mặt.
Bên trong cung điện.
Chỉ có thể hình dung bằng hai chữ.
Xa xỉ.
Tám cột rồng đen, chống đỡ toàn bộ cung điện.
Thanh Ngọc* tốt nhất cũng được dùng làm sàn nhà, phủ kín toàn bộ cung điện.
*
Bảo tọa Yêu Vương đặt ở phía trên bậc thang vàng kim.
Hắn xuyên qua cung điện đi đến mặt sau tẩm điện.
Đặt Tô Yên lên trên giường.
Mới vừa nằm xuống, chỉ cảm thấy dưới thân ấm áp.
Một cỗ linh khí thoải mái liền truyền vào trong cơ thể nàng.
Du tẩu khắp nơi.
Vốn là mệt cực, hiện giờ nằm trên giường, khí huyết trong cơ thể đang quay cuồng cũng dần dần thư hoãn xuống dưới.
Nàng liền ngủ thiếp đi.
Hoa Khuynh nhìn nàng ngủ.
Ngồi ở mép giường, cứ như vậy nhìn nàng.
Định đứng dậy, phát hiện một góc áo của mình còn bị nàng nắm chặt trong tay.
Áo choàng đen nhánh, cùng cánh tay trắng nõn kia tương phản đối lập.
Hắn lần nữa hồi xuống.
Hồi lâu sau, khẽ thở dài.
Duỗi tay, cầm lấy tay Tô Yên.
Hắn nắm chặt, ngược lại Tô Yên nhíu mày, muốn rút tay về.
Nàng vừa động, hắn mới phát hiện trên cổ tay nàng có một vệt đỏ.
Đã phiếm xanh tím, sưng lên nhìn rất dọa người.
Tay hắn bao trùm vệt đó ấy, dùng linh khí đưa vào.
Không biết bao lâu, bằng mắt thường cũng có thể thấy vệt đỏ kia lành lại.
Tuy rằng, trên tay vẫn còn dấu vết.
Nhưng mày Tô Yên đang nhíu chặt, cũng dần dần buông ra.
Linh khí hắn tiếp tục di chuyển trong cơ thể nàng.
Nửa canh giờ sau.
Tô Yên thoải mái hừ hừ.
Thân thể vô thức dựa sát nơi phát ra linh khí.
Nửa ngày sau.
Gắt gao dựa vào bên người hắn.
Một bàn tay nắm chặt tay hắn.
Tay còn lại cột vải bố trắng cũng lôi kéo quần áo hắn, gắt gao nắm chặt.
An ổn ngủ.
Ngủ từ đêm tới giờ ngọ* sáng hôm sau.
*Giờ Ngọ: 11-13h
Vừa mở mắt, đã phát hiện bản thân đang nằm cạnh Hoa Khuynh.
Lại nhìn kỹ.
Liền thấy Hoa Khuynh gắt gao ôm nàng.
Nàng rúc vào trong lòng ngực hắn.
Bộ dáng như vậy, làm nàng nhớ lại vô số đêm trước kia.
Bọn họ tựa hồ, đều như thế này mà đi vào giấc ngủ.
Trong đầu, Tiểu Hoa lên tiếng
"Ký chủ, nội thương của chị đã hồi phục.
Là Hoa Khuynh đại nhân suốt đêm qua tự mình chữa thương cho chị.
Hắn khẳng định luyến tiếc chị, chị nhất định không cần từ bỏ a.
Cố lên!"
Âm thanh cao hứng của Tiểu Hoa vang lên.
Tô Yên lúc này phát hiện vận khởi tinh lực đã thông thuận.
Cũng không còn bị đè nén như trước.
Nàng mở to mắt, nhìn Hoa Khuynh đang ngủ.
Hai người rất gần.
Nàng thoáng một cái đã có thể gần hắn được một chút.
Ưm, muốn hôn hắn.
Vừa nghĩ như vậy.
Tô Yên nghiêng người, nhích lại gần.
Lông mi rung rẩy, hôn nhẹ lên môi hắn.
Vốn là tưởng nhẹ nhàng hôn một chút.
Nhưng mà dứt khoát, trực tiếp duỗi tay, ôm cổ hắn.
Hôn càng dùng sức.
Hoa Khuynh mở mắt.
Trong mắt thanh minh một mảnh.
Khi Tô Yên vừa mở mắt, hắn liền tỉnh.
Vốn là xem nàng có phản ứng gì.
Nơi nào biết, nàng thế nhưng lại lén lút hôn hắn.
Này, hôn môi càng ngày càng dùng sức.
Cuối cùng trực tiếp ôm lấy hắn.
Hắn vốn muốn coi như là không biết, cuối cùng lại không chịu nổi nữa.
Đập vào mắt hắn, đó là hàng mi run rẩy nhẹ nhẹ, bộ dáng dùng sức ôm hôn của nàng.
Lực đạo ôm nàng càng gia tăng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.