Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Chương 777: 3: Yêu vương đại nhân hắc hóa 56
Tg Tần Nguyên
19/08/2020
Edit: changee
Beta: Tinh Niệm
Nhớ nàng sao?
Nhớ.
Vừa nhìn thấy nàng, tuy rằng tức giận nhưng trong lòng vui vẻ còn nhiều hơn.
Nàng thế nhưng ở thời điểm quan trọng nhất lại tổn thương hắn, phản bội hắn.
Hắn cho nàng toàn bộ tín nhiệm.
Kết quả là bị nàng vứt bỏ ở đằng kia, không đáng một đồng.
Nàng hẳn phải bị hắn thiên đao vạn quả.
Giống như những kẻ từng phản bội, tổn thương hắn.
Buồn cười chính là, thời điểm nàng hộc máu hôn mê, chính mình thế nhưng lại đau lòng đến không thở nổi.
Có người muốn đả thương nàng, thân thể mình lại thành thật, trực tiếp ôm người vào trong ngực mà bảo vệ.
Nàng nói nhớ hắn, chính mình thiếu chút nữa phá công tiến lên mang ôm người vào trong ngực.
Hiện giờ, nàng trộm hôn hắn như vậy.
Bức tường đúc rắn chắc, nháy mắt bị tan rã sạch sẽ.
Hắn giống như là trúng độc, chỉ cần một câu của nữ nhân này, nàng nói cái gì thì chính là cái đó.
Muốn cái gì, liền có được cái đó.
Lúc hôn môi, quyền chủ động lại dần dần rơi vào tay Hoa Khuynh.
Tô Yên vốn muốn hôn một lát.
Kết quả lại hôn người đến tỉnh.
Nàng thậm chí còn cảm nhận được được hô hấp hắn dần thô suyễn.
Nụ hôn này, càng ngày càng nóng rực.
Hai khối thân thể quấn lấy nhau.
Hết thảy ngôn ngữ, đều thể hiện trong đó.
Trong chốc lát, quần áo đều bị cởi sạch.
Ái muội triền miên, càng ngày càng thân.
Dưới ánh nắng mặt trời gay gắt, đã là buổi trưa.
Trong tẩm điện lạnh băng kia, tựa hồ âm trầm đều bị rút đi, chỉ còn ấm ấp cùng ái muội bao quanh.
"Ưm ~."
Tô Yên hừ hừ lên tiếng.
Những nụ hôn cùng những cái vuốt ve liên tiếp ập đến.
Không biết thay đổi bao nhiêu tư thế.
Chỉ biết, khi dừng lại, nàng lần nữa nặng nề ngủ thiếp đi.
Tô Yên lần nữa tỉnh lại.
Bên ngoài sắc trời vẫn sáng.
Nàng chớp chớp mắt
"Ta chỉ ngủ một lúc như vậy?"
Tiểu Hoa yên lặng lên tiếng
"Ký chủ, đã là ngày hôm sau. Chị đã quên hôm qua lúc nghỉ ngơi đã là trời tối rồi sao?"
Ký ức lại lần nữa hiện lên.
Nàng túm góc chăn, bọc lên chính mình.
Sau đó ngồi dậy.
Trừ bỏ tay chân bủn rủn, mặt khác còn tốt chút.
Hoa Khuynh không có ở bên cạnh.
Nàng từ túi không gian, lấy ra một bộ y phục.
Xuống giường.
Mặc tốt.
Tiểu Hoa lên tiếng
"Ký chủ, chị cùng Hoa Khuynh đại nhân là làm lành rồi sao?"
Tô Yên nghe thấy vấn đề này, sửng sốt.
Cảm thấy rối rắm.
Cuối cùng, ngồi ở mép giường nói
"Ta cũng không biết."
Làm lành sao?
Hắn giống như không có nói muốn làm lành với nàng.
Chuyện hôm qua, là nàng hôn hắn, sau đó hứng thú tới??
Nàng suy nghĩ một hồi lâu cũng không biết hiện giờ nàng và hắn rốt cuộc là quan hệ gì.
Suy nghĩ thật lâu sau.
Cho đến khi bụng truyền ra kháng nghị.
Nàng ôm bụng.
Đói bụng a.
Như vậy, mới hồi phục tinh thần lại.
Tạm thời tạm gác việc này qua một bên.
Tô Yên đi ra bên ngoài cung điện.
Sau đó, nghe được âm thanh kêu rên truyền đến.
Còn có tiếng roi da quất vào da thịt.
Tô Yên ngẩng đầu.
Trong cung điện, mười mấy người đang đứng.
Gấu Ngựa cùng Hắc Xà đứng thẳng tắp ở chỗ đó, khóe môi đầy máu tươi, sắc mặt tái nhợt, quanh thân linh khí hỗn loạn, vừa thấy cũng biết là nội thương.
Hai người đứng bên cạnh bọn họ, vẫy một cây roi, mỗi lần một trượng.
Bên cạnh, còn có người đứng xem.
Nhiều người như thế này, nàng chỉ nhận ra Thánh Nhu, Tuyết Lang, còn có Ong Chúa.
Beta: Tinh Niệm
Nhớ nàng sao?
Nhớ.
Vừa nhìn thấy nàng, tuy rằng tức giận nhưng trong lòng vui vẻ còn nhiều hơn.
Nàng thế nhưng ở thời điểm quan trọng nhất lại tổn thương hắn, phản bội hắn.
Hắn cho nàng toàn bộ tín nhiệm.
Kết quả là bị nàng vứt bỏ ở đằng kia, không đáng một đồng.
Nàng hẳn phải bị hắn thiên đao vạn quả.
Giống như những kẻ từng phản bội, tổn thương hắn.
Buồn cười chính là, thời điểm nàng hộc máu hôn mê, chính mình thế nhưng lại đau lòng đến không thở nổi.
Có người muốn đả thương nàng, thân thể mình lại thành thật, trực tiếp ôm người vào trong ngực mà bảo vệ.
Nàng nói nhớ hắn, chính mình thiếu chút nữa phá công tiến lên mang ôm người vào trong ngực.
Hiện giờ, nàng trộm hôn hắn như vậy.
Bức tường đúc rắn chắc, nháy mắt bị tan rã sạch sẽ.
Hắn giống như là trúng độc, chỉ cần một câu của nữ nhân này, nàng nói cái gì thì chính là cái đó.
Muốn cái gì, liền có được cái đó.
Lúc hôn môi, quyền chủ động lại dần dần rơi vào tay Hoa Khuynh.
Tô Yên vốn muốn hôn một lát.
Kết quả lại hôn người đến tỉnh.
Nàng thậm chí còn cảm nhận được được hô hấp hắn dần thô suyễn.
Nụ hôn này, càng ngày càng nóng rực.
Hai khối thân thể quấn lấy nhau.
Hết thảy ngôn ngữ, đều thể hiện trong đó.
Trong chốc lát, quần áo đều bị cởi sạch.
Ái muội triền miên, càng ngày càng thân.
Dưới ánh nắng mặt trời gay gắt, đã là buổi trưa.
Trong tẩm điện lạnh băng kia, tựa hồ âm trầm đều bị rút đi, chỉ còn ấm ấp cùng ái muội bao quanh.
"Ưm ~."
Tô Yên hừ hừ lên tiếng.
Những nụ hôn cùng những cái vuốt ve liên tiếp ập đến.
Không biết thay đổi bao nhiêu tư thế.
Chỉ biết, khi dừng lại, nàng lần nữa nặng nề ngủ thiếp đi.
Tô Yên lần nữa tỉnh lại.
Bên ngoài sắc trời vẫn sáng.
Nàng chớp chớp mắt
"Ta chỉ ngủ một lúc như vậy?"
Tiểu Hoa yên lặng lên tiếng
"Ký chủ, đã là ngày hôm sau. Chị đã quên hôm qua lúc nghỉ ngơi đã là trời tối rồi sao?"
Ký ức lại lần nữa hiện lên.
Nàng túm góc chăn, bọc lên chính mình.
Sau đó ngồi dậy.
Trừ bỏ tay chân bủn rủn, mặt khác còn tốt chút.
Hoa Khuynh không có ở bên cạnh.
Nàng từ túi không gian, lấy ra một bộ y phục.
Xuống giường.
Mặc tốt.
Tiểu Hoa lên tiếng
"Ký chủ, chị cùng Hoa Khuynh đại nhân là làm lành rồi sao?"
Tô Yên nghe thấy vấn đề này, sửng sốt.
Cảm thấy rối rắm.
Cuối cùng, ngồi ở mép giường nói
"Ta cũng không biết."
Làm lành sao?
Hắn giống như không có nói muốn làm lành với nàng.
Chuyện hôm qua, là nàng hôn hắn, sau đó hứng thú tới??
Nàng suy nghĩ một hồi lâu cũng không biết hiện giờ nàng và hắn rốt cuộc là quan hệ gì.
Suy nghĩ thật lâu sau.
Cho đến khi bụng truyền ra kháng nghị.
Nàng ôm bụng.
Đói bụng a.
Như vậy, mới hồi phục tinh thần lại.
Tạm thời tạm gác việc này qua một bên.
Tô Yên đi ra bên ngoài cung điện.
Sau đó, nghe được âm thanh kêu rên truyền đến.
Còn có tiếng roi da quất vào da thịt.
Tô Yên ngẩng đầu.
Trong cung điện, mười mấy người đang đứng.
Gấu Ngựa cùng Hắc Xà đứng thẳng tắp ở chỗ đó, khóe môi đầy máu tươi, sắc mặt tái nhợt, quanh thân linh khí hỗn loạn, vừa thấy cũng biết là nội thương.
Hai người đứng bên cạnh bọn họ, vẫy một cây roi, mỗi lần một trượng.
Bên cạnh, còn có người đứng xem.
Nhiều người như thế này, nàng chỉ nhận ra Thánh Nhu, Tuyết Lang, còn có Ong Chúa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.