Chương 25:
Trà Trà Hảo Manh
15/05/2021
Nói thật, Đồng Niên Niên chẳng hề muốn xem.
Thế nhưng cô vẫn cùng Trần Tinh tắt đèn chui vào chăn xem phim cùng nhau. Cơ thể luôn nhanh hơn bộ óc một bước, cũng thành thật hơn nhiều.
Mở đầu bộ phim là cảnh chăn đệm.
Cô gái gia đình gia giáo Đồng Niên Niên sau khi vào cửa đã hỏi Trần Tinh: "Khi đó cậu cố ý tìm phim chị em yêu nhau cho tôi xem à?"
"Ừ."
Lúc Trần Tinh gật đầu, cằm chống lên đỉnh đầu cô, có hơi ngứa nên cô dịch người xuống, khó tin nổi nói: "Vào lúc đó cậu đã thích tôi rồi à?"
"Còn sớm hơn nữa cơ."
Đồng Niên Niên hứng thú, xoay người muốn hỏi tiếp, lại bị Trần Tinh nắm cắm xoay mặt về phía màn hình TV, "Bắt đầu rồi kìa."
Cô tất nhiên biết bắt đầu rồi.
Cô gái gia đình gia giáo vừa mới ngồi xuống, thoáng cái màn hình đã phóng to gấp mấy lần, quay thẳng vào cặp mông căng tròn của cô ấy khi ngồi xuống, sau đó chầm chậm dời lên trên, quay vòng eo mảnh mai rồi tới nơi đẫy đà mê người, nhìn từ phía sau cũng có thể thấy bộ ngực to lớn vĩ đại.
Có một bàn tay đàn ông vươn ra, bắt lấy cặp vú căng tròn một cách chuẩn xác.
Cùng lúc đó, cũng có một bàn tay lần mò từ dưới áo Đồng Niên Niên lên trên, nắm lấy khối tròn trịa cách một lớp áo ngực của cô.
Mặt Đồng Niên Niên càng lúc càng nóng, cô muốn quay đầu trốn tránh nhưng cái mông lại cọ phải một khối cứng rắn.
Cô kinh ngạc: "Cậu cứng khi nhìn người phụ nữ khác?"
Trần Tinh suýt chút nữa tức giận tới khó thở, cậu chán nản véo má Đồng Niên Niên, "Oan cho tôi quá."
Nói xong cậu chẳng buồn hâm nóng bầu không khí nữa, xoay người đè Đồng Niên Niên xuống dưới thân, mổ lên mắt cô, nói: "Học tỷ, chúng ta theo tiến độ của bọn họ, diễn một bộ phim đi."
Đồng Niên Niên rụt cổ, "Tôi không muốn."
"Không thể không muốn." Trần Tinh không chịu vùi đầu mút cổ cô, giọng nói khàn khàn, "Bây giờ, tôi là học sinh, chị là cô giáo của tôi."
"Cô giáo, vú của cô là bánh bao biến thành sao?"
Trần Tinh tùy ý vuốt ve cặp vú trắng nõn, đầu ngón tay trêu chọc núm vú sưng đỏ, lên xuống lên xuống, giống như đang chơi món đồ chơi thú vị nào đó.
Đồng Niên Niên nuốt xuống tiếng rên rỉ bên miệng: "... Đừng mà."
Cô khó chịu uốn éo người, cảm giác trong xương có vô số con kiến đang bò, hơi nóng trên người xông tới âm hộ, nơi đó chảy ra nước, hai bên thịt non càng khó chịu hơn.
"Cô giáo thấy ngứa sao?"
Trần Tinh thò tay sờ, bàn tay dính đầy nước. Cậu cười, cắm một ngón tay vào, "Cô giáo ướt nhanh quá."
"Ư a~"
Không đủ, không đủ, vẫn không đủ.
Trần Tinh cong hai ngón tay gảy nếp uốn trên vách âm đạo, lớp lớp chập chùng này là nơi cất giấu bảo vật, Đồng Niên Niên run bắn lên, dễ nhận thấy cô chỉ cách cao triều có một bước nữa thôi, cậu mỉm cười nói: "Cô giáo muốn gì thì phải nói ra nha."
Đồng Niên Niên không chịu nổi nữa, bắp đùi cô run rẩy, toàn thân ửng hồng, "Cho tôi..."
"Cô giáo muốn học sinh cho cái gì cơ?" Tốc độ cắm ngón tay vào của Trần Tinh càng lúc càng nhanh, khiến thịt trai phải trở mình cuộn vào, kéo ra lại là hai mảnh ướt át hồng hào.
Đồng Niên Niên không nói ra miệng được, "Tôi... tôi không biết."
Trần Tinh tách chân quỳ gối trên người cô, ngón tay vẫn còn cắm vào trong huyệt thịt, cậu hung hăng véo âm hạch sưng đỏ, đào sâu một cái khiến dục vọng của Đồng Niên Niên lên đỉnh.
Ngay lúc Đồng Niên Niên thét chói tai, cậu dán côn thịt lên khe nhỏ mấp máy khép mở, cọ xát trên dưới, làm nhiều lần chẳng hề biết mệt, cảm thụ từng luồng nhiệt phun ra ngoài nhưng nhất định không cắm vào.
Quy đầu lớn như vậy, nóng như vậy, trơn bóng cọ xát, quá giày vò người.
Đồng Niên Niên lập tức rơi vào khủng hoảng, ngứa ngáy khó chịu.
"Trần Tinh ~ anh... tiến vào đi mà ~"
Trần Tinh khẽ lắc đầu, cậu ngậm tai cô, "Cô giáo à, cô đừng gọi anh bừa, cô không sợ học sinh lấn lướt mình sao?"
Đồng Niên Niên khóc lóc nức nở cầu xin: "Mau lên... mau tiến vào đi mà... tôi khó chịu quá rồi."
"Cô phải nói muốn học sinh cắm cái gì vào chứ." Trần Tinh nhắc nhở.
Đồng Niên Niên bị cậu bức tới đường cùng, mắt cô ửng đỏ, không làm thì thôi, đã làm thì phải làm tới cùng, cô ôm lấy cổ cậu, môi dán vào mạch đập đang nhảy lên của cậu, thanh âm trở nên mơ hồ, "Muốn côn thịt của cậu cắm vào!"
Trần Tinh nghe xong cả người khoan khoái, cậu kéo tay Đồng Niên Niên xuống, hôn lên mái tóc mướt mồ hôi của cô, nói: "Cô giáo thật ngoan."
Sau đó, cậu thong thả tùy tiện đẩy mạnh côn thịt vào trong hoa huyệt đầy nước.
Chôn thật sâu nhưng không động ngay.
Ôn nhu hương [*] ấm áp quá, thật muốn chết ở bên trong. Trần Tinh nghĩ.
[*] Đàn ông gọi phụ nữ là ôn nhu hương là một cách nói mờ ám, không phải khen cũng không phải xúc phạm. Từ "ôn nhu hương" này là một điển cố, sử dụng để ẩn dụ tới việc nữ sắc làm người ta bị mê hoặc.
Trống rỗng bỗng chốc bị lấp đầy. Đồng Niên Niên thỏa mãn giơ chân quấn lên eo Trần Tinh, rồi lại khao khát hà hơi vào tai cậu: "Động đi~ a~"
"Con mẹ nó, chị đúng là yêu tinh mà!"
Trần Tinh bị kích thích đến nỗi cứng người, cậu nắm mắt cá chân cô tách ra hai bên, không động thì thôi, động rồi thì nhất định là mãnh liệt ra vào. Không tới trăm cái, Đồng Niên Niên đã không chịu đựng nổi rên rỉ rồi nghênh đón cao triều.
Vách thịt tiết nước siết rất chặt, Trần Tinh nghiến răng rút côn thịt ra, xoay người Đồng Niên Niên lại, để cô đưa lưng về phía mình, nằm sấp xuống.
Cặp mông căng tròn nâng cao lên, động thịt lầy lội nhỏ nước xuống, dư vị cao triều còn chưa qua, chân cô run lên co rút, gần như quỳ không vững, Trần Tinh nhìn thấy khóe mắt đỏ lên, ưỡn eo một cái, côn thịt trở lại với ôn nhu hương, sung sướng không chịu nổi.
Bị tiến vào u huyệt chật chội từ phía sau, Đồng Niên Niên cầu xin cậu: "A~ đừng mà... quá... quá lớn rồi."
Trần Tinh cười hả hê, cậu không ngừng ưỡn hông, giống như cấy mạ, cắm xuống rất chuẩn, "Cô giáo phải quen dần với côn thịt của học sinh mới được."
Phía sau liên tục bị va chạm, eo Đồng Niên Niên cong eo lên thành cái bóng của cây cầu ở trong nước, cô nghiêng mặt dán ở trên giường, bộ ngực lắc lư, thỉnh thoảng bị nhào nặn kích thích đến nỗi khiến cho cô cảm thấy mình sắp ngất đi rồi.
Côn thịt ra vào mãnh liệt hơn, mười ngón tay bấu trên khe mông thuận thế kéo căng...
Trần Tinh muốn bắn.
Đồng Niên Niên lại muốn tới rồi.
Lên đỉnh dục vọng, Trần Tinh nằm sấp ở trên người cô, mà cô thì sung sướng tới nỗi bật khóc ra tiếng, cắn góc chăn run rẩy một hồi, hơi rũ mi xuống thì thấy cảnh tượng làm tình không tiếng động trên TV.
Cô không khỏi suy nghĩ.
Diễn biến trên đó không kích tình mãnh liệt bằng cô và Trần Tinh.
Thế nhưng cô vẫn cùng Trần Tinh tắt đèn chui vào chăn xem phim cùng nhau. Cơ thể luôn nhanh hơn bộ óc một bước, cũng thành thật hơn nhiều.
Mở đầu bộ phim là cảnh chăn đệm.
Cô gái gia đình gia giáo Đồng Niên Niên sau khi vào cửa đã hỏi Trần Tinh: "Khi đó cậu cố ý tìm phim chị em yêu nhau cho tôi xem à?"
"Ừ."
Lúc Trần Tinh gật đầu, cằm chống lên đỉnh đầu cô, có hơi ngứa nên cô dịch người xuống, khó tin nổi nói: "Vào lúc đó cậu đã thích tôi rồi à?"
"Còn sớm hơn nữa cơ."
Đồng Niên Niên hứng thú, xoay người muốn hỏi tiếp, lại bị Trần Tinh nắm cắm xoay mặt về phía màn hình TV, "Bắt đầu rồi kìa."
Cô tất nhiên biết bắt đầu rồi.
Cô gái gia đình gia giáo vừa mới ngồi xuống, thoáng cái màn hình đã phóng to gấp mấy lần, quay thẳng vào cặp mông căng tròn của cô ấy khi ngồi xuống, sau đó chầm chậm dời lên trên, quay vòng eo mảnh mai rồi tới nơi đẫy đà mê người, nhìn từ phía sau cũng có thể thấy bộ ngực to lớn vĩ đại.
Có một bàn tay đàn ông vươn ra, bắt lấy cặp vú căng tròn một cách chuẩn xác.
Cùng lúc đó, cũng có một bàn tay lần mò từ dưới áo Đồng Niên Niên lên trên, nắm lấy khối tròn trịa cách một lớp áo ngực của cô.
Mặt Đồng Niên Niên càng lúc càng nóng, cô muốn quay đầu trốn tránh nhưng cái mông lại cọ phải một khối cứng rắn.
Cô kinh ngạc: "Cậu cứng khi nhìn người phụ nữ khác?"
Trần Tinh suýt chút nữa tức giận tới khó thở, cậu chán nản véo má Đồng Niên Niên, "Oan cho tôi quá."
Nói xong cậu chẳng buồn hâm nóng bầu không khí nữa, xoay người đè Đồng Niên Niên xuống dưới thân, mổ lên mắt cô, nói: "Học tỷ, chúng ta theo tiến độ của bọn họ, diễn một bộ phim đi."
Đồng Niên Niên rụt cổ, "Tôi không muốn."
"Không thể không muốn." Trần Tinh không chịu vùi đầu mút cổ cô, giọng nói khàn khàn, "Bây giờ, tôi là học sinh, chị là cô giáo của tôi."
"Cô giáo, vú của cô là bánh bao biến thành sao?"
Trần Tinh tùy ý vuốt ve cặp vú trắng nõn, đầu ngón tay trêu chọc núm vú sưng đỏ, lên xuống lên xuống, giống như đang chơi món đồ chơi thú vị nào đó.
Đồng Niên Niên nuốt xuống tiếng rên rỉ bên miệng: "... Đừng mà."
Cô khó chịu uốn éo người, cảm giác trong xương có vô số con kiến đang bò, hơi nóng trên người xông tới âm hộ, nơi đó chảy ra nước, hai bên thịt non càng khó chịu hơn.
"Cô giáo thấy ngứa sao?"
Trần Tinh thò tay sờ, bàn tay dính đầy nước. Cậu cười, cắm một ngón tay vào, "Cô giáo ướt nhanh quá."
"Ư a~"
Không đủ, không đủ, vẫn không đủ.
Trần Tinh cong hai ngón tay gảy nếp uốn trên vách âm đạo, lớp lớp chập chùng này là nơi cất giấu bảo vật, Đồng Niên Niên run bắn lên, dễ nhận thấy cô chỉ cách cao triều có một bước nữa thôi, cậu mỉm cười nói: "Cô giáo muốn gì thì phải nói ra nha."
Đồng Niên Niên không chịu nổi nữa, bắp đùi cô run rẩy, toàn thân ửng hồng, "Cho tôi..."
"Cô giáo muốn học sinh cho cái gì cơ?" Tốc độ cắm ngón tay vào của Trần Tinh càng lúc càng nhanh, khiến thịt trai phải trở mình cuộn vào, kéo ra lại là hai mảnh ướt át hồng hào.
Đồng Niên Niên không nói ra miệng được, "Tôi... tôi không biết."
Trần Tinh tách chân quỳ gối trên người cô, ngón tay vẫn còn cắm vào trong huyệt thịt, cậu hung hăng véo âm hạch sưng đỏ, đào sâu một cái khiến dục vọng của Đồng Niên Niên lên đỉnh.
Ngay lúc Đồng Niên Niên thét chói tai, cậu dán côn thịt lên khe nhỏ mấp máy khép mở, cọ xát trên dưới, làm nhiều lần chẳng hề biết mệt, cảm thụ từng luồng nhiệt phun ra ngoài nhưng nhất định không cắm vào.
Quy đầu lớn như vậy, nóng như vậy, trơn bóng cọ xát, quá giày vò người.
Đồng Niên Niên lập tức rơi vào khủng hoảng, ngứa ngáy khó chịu.
"Trần Tinh ~ anh... tiến vào đi mà ~"
Trần Tinh khẽ lắc đầu, cậu ngậm tai cô, "Cô giáo à, cô đừng gọi anh bừa, cô không sợ học sinh lấn lướt mình sao?"
Đồng Niên Niên khóc lóc nức nở cầu xin: "Mau lên... mau tiến vào đi mà... tôi khó chịu quá rồi."
"Cô phải nói muốn học sinh cắm cái gì vào chứ." Trần Tinh nhắc nhở.
Đồng Niên Niên bị cậu bức tới đường cùng, mắt cô ửng đỏ, không làm thì thôi, đã làm thì phải làm tới cùng, cô ôm lấy cổ cậu, môi dán vào mạch đập đang nhảy lên của cậu, thanh âm trở nên mơ hồ, "Muốn côn thịt của cậu cắm vào!"
Trần Tinh nghe xong cả người khoan khoái, cậu kéo tay Đồng Niên Niên xuống, hôn lên mái tóc mướt mồ hôi của cô, nói: "Cô giáo thật ngoan."
Sau đó, cậu thong thả tùy tiện đẩy mạnh côn thịt vào trong hoa huyệt đầy nước.
Chôn thật sâu nhưng không động ngay.
Ôn nhu hương [*] ấm áp quá, thật muốn chết ở bên trong. Trần Tinh nghĩ.
[*] Đàn ông gọi phụ nữ là ôn nhu hương là một cách nói mờ ám, không phải khen cũng không phải xúc phạm. Từ "ôn nhu hương" này là một điển cố, sử dụng để ẩn dụ tới việc nữ sắc làm người ta bị mê hoặc.
Trống rỗng bỗng chốc bị lấp đầy. Đồng Niên Niên thỏa mãn giơ chân quấn lên eo Trần Tinh, rồi lại khao khát hà hơi vào tai cậu: "Động đi~ a~"
"Con mẹ nó, chị đúng là yêu tinh mà!"
Trần Tinh bị kích thích đến nỗi cứng người, cậu nắm mắt cá chân cô tách ra hai bên, không động thì thôi, động rồi thì nhất định là mãnh liệt ra vào. Không tới trăm cái, Đồng Niên Niên đã không chịu đựng nổi rên rỉ rồi nghênh đón cao triều.
Vách thịt tiết nước siết rất chặt, Trần Tinh nghiến răng rút côn thịt ra, xoay người Đồng Niên Niên lại, để cô đưa lưng về phía mình, nằm sấp xuống.
Cặp mông căng tròn nâng cao lên, động thịt lầy lội nhỏ nước xuống, dư vị cao triều còn chưa qua, chân cô run lên co rút, gần như quỳ không vững, Trần Tinh nhìn thấy khóe mắt đỏ lên, ưỡn eo một cái, côn thịt trở lại với ôn nhu hương, sung sướng không chịu nổi.
Bị tiến vào u huyệt chật chội từ phía sau, Đồng Niên Niên cầu xin cậu: "A~ đừng mà... quá... quá lớn rồi."
Trần Tinh cười hả hê, cậu không ngừng ưỡn hông, giống như cấy mạ, cắm xuống rất chuẩn, "Cô giáo phải quen dần với côn thịt của học sinh mới được."
Phía sau liên tục bị va chạm, eo Đồng Niên Niên cong eo lên thành cái bóng của cây cầu ở trong nước, cô nghiêng mặt dán ở trên giường, bộ ngực lắc lư, thỉnh thoảng bị nhào nặn kích thích đến nỗi khiến cho cô cảm thấy mình sắp ngất đi rồi.
Côn thịt ra vào mãnh liệt hơn, mười ngón tay bấu trên khe mông thuận thế kéo căng...
Trần Tinh muốn bắn.
Đồng Niên Niên lại muốn tới rồi.
Lên đỉnh dục vọng, Trần Tinh nằm sấp ở trên người cô, mà cô thì sung sướng tới nỗi bật khóc ra tiếng, cắn góc chăn run rẩy một hồi, hơi rũ mi xuống thì thấy cảnh tượng làm tình không tiếng động trên TV.
Cô không khỏi suy nghĩ.
Diễn biến trên đó không kích tình mãnh liệt bằng cô và Trần Tinh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.