Chương 8: CHƯƠNG 8
anhthuvonguyen
22/09/2016
BT nhà họ Phạm
_Ya! Về tới nhà rồi!- Chị Băng reo lên vui sướng.
_È hèm! Có khách đó con gái!- Một câu của ba Phạm đã khiến cô vỡ mộng.
_Ặc! Xin lỗi Sơn ca- Chị Băng nhẹ giọng.
_Không sao đâu Băng nhi!- Anh nói với giọng sủng nịnh.
Thế là mọi người vào nhà uống trà. Và Thiên Sơn đã thành công xin tá túc tại nhà cô.
Sau khi chị Băng thành công trốn lên phòng.
_ Haiz ngày mai lại phải đi học còn đụng mặt với đám người của nữ chủ. Đm ở nhà còn có hai nam phụ nữa chứ!- Cô hét toáng lên trong lòng.
''Cốc, cốc''
_Ai vậy?- Cô nói vọng ra.
_Sơn ca nè Băng nhi.
_ Anh vào đi.- Cô từ tốn trả lời.
_Anh có chuyện gì không ạ.
_À anh chỉ muốn chúc em ngủ ngon.- Nói đến đây mặt anh hơi đỏ- Mai anh em bận nên anh sẽ đưa em đi học.
_ Dạ được ạ!- Cô nói với anh còn tặng kèm nụ cười rất tươi.- Chúc anh ngủ ngon.
Sáng hôm sau
Hôm nay cô mặc đồng phục của trường. Chiếc áo sơ mi trắng được thắt chiếc nơ màu đỏ đô. Khoác ngoài là chiếc áo vest có sọc ca rô màu đỏ. Chiếc váy ngắn có sọc ca rô màu đỏ nốt làm lộ đôi chân dài trắng nõn mà các cô gái phải ghen tị. Mái tóc màu đen dài mượt tới thắt lưng được cột gọn lên cao, trông rất khỏe khoắn. Chân cô đi đôi giày thể thao màu trắng xanh.
_ Chào buổi sáng ba, mẹ, ca ca và Sơn ca!- Cô vừa nói vừa nở nụ cười tinh nghịch.
_ Chào buổi sáng Băng Băng/Băng nhi/con!- Đồng thanh.
_ Sao anh hai không đi làm sớm bộ không bận à?- Cô trưng ra bộ mặt ngây thơ hết chỗ nói.
_Í chết! Còn buổi họp nữa!- Tuấn Anh giựt mình khi nghe cô hỏi và... nhớ ra buổi họp.
Hahahahahahaha!!! Thế là một buổi sáng vui vẻ của nhà họ Phạm kết thúc tronh tiếng cười.
_Cảm ơn anh Sơn ca! Mà kêu anh như vậy anh không ngại sao!?!- Cô vừa nói vừa cười cười.
_Tại sao?- Anh hai mắt tròn xoe nhìn cô.
_Anh không thấy nó giống tên con chim Sơn Ca sao?
_Không sao mà! Băng nhi kêu sao anh cũng chịu!- Sơn ca nhà ta đã sớm thành trái cà chua sống rồi.
_ Sơn ca dễ thương thiệt đó!- Cô vừa nói vừa véo má của Thiên Sơn.
_ Thôi em đi học đây!- Cô vui vẻ nói.
Cô bước vào sân trường mà không để ý những lời bàn tán của mọi người xung quanh về cô và Sơn ca.
_ Trai đẹp kìa mày!
_Mà tội nghiệp lọt lưới con hồ ly tinh!
............
.........
......
Trong một gốc khuất.
_ Thằng nào vậy!- Lưu Thiên.
_ Haiz! Nếu em biết đâu có đứng đây!- Lưu Nguyệt cảm thán.
_Chết tiệt sao Băng Băng có nhiều ong bướm theo vậy!- Hai anh thầm nghĩ.
_ Các em trật tự! Tới giờ học rồi!- Bà cô chủ nhiệm lên tiếng.
Thế là bắt đầu bữa học nhàm chán. Mà cô không hiểu sao không thấy bóng dáng của nữ chủ đâu mà chỉ thấy ba tên bám đuôi cô: Hạ Tiêu Diệp, Lưu Thiên, Lưu Nguyệt. Haiz số khổ quá mà đi đâu cũng gặp ba tên này. Mà đáng lẽ ba tên này phải đi theo 'Bạch Liên hoa' Của họ mà tranh sủng chứ.
_Băng Băng em ăn cái này đi!- Lưu Thiên.
_ Cái này ngon nè Băng Băng!- Dạ Tiêu Diệp.
_ Lấy cái này nè Băng Băng!- Lưu Nguyệt.
..................
...........
.......
....
Giờ ra về
_ Ba mỹ nam muốn tìm bạn gái kìa!!!- Cô thét lên gây sự chú ý của đám nữ sinh há sắt gần đó.
_Sơn ca chạy mau đi kẻo mấy tên đó lại tới!!! CHẠY MAU!!!- Cô thúc giục Thiên Sơn.
Trong lúc đó
_B b b Băng Băng em đâu rồi- Cuối cùng ba tên nào đó cũng thoát ra khỏi đám nữ sinh háo sắc đó.
_Ya! Về tới nhà rồi!- Chị Băng reo lên vui sướng.
_È hèm! Có khách đó con gái!- Một câu của ba Phạm đã khiến cô vỡ mộng.
_Ặc! Xin lỗi Sơn ca- Chị Băng nhẹ giọng.
_Không sao đâu Băng nhi!- Anh nói với giọng sủng nịnh.
Thế là mọi người vào nhà uống trà. Và Thiên Sơn đã thành công xin tá túc tại nhà cô.
Sau khi chị Băng thành công trốn lên phòng.
_ Haiz ngày mai lại phải đi học còn đụng mặt với đám người của nữ chủ. Đm ở nhà còn có hai nam phụ nữa chứ!- Cô hét toáng lên trong lòng.
''Cốc, cốc''
_Ai vậy?- Cô nói vọng ra.
_Sơn ca nè Băng nhi.
_ Anh vào đi.- Cô từ tốn trả lời.
_Anh có chuyện gì không ạ.
_À anh chỉ muốn chúc em ngủ ngon.- Nói đến đây mặt anh hơi đỏ- Mai anh em bận nên anh sẽ đưa em đi học.
_ Dạ được ạ!- Cô nói với anh còn tặng kèm nụ cười rất tươi.- Chúc anh ngủ ngon.
Sáng hôm sau
Hôm nay cô mặc đồng phục của trường. Chiếc áo sơ mi trắng được thắt chiếc nơ màu đỏ đô. Khoác ngoài là chiếc áo vest có sọc ca rô màu đỏ. Chiếc váy ngắn có sọc ca rô màu đỏ nốt làm lộ đôi chân dài trắng nõn mà các cô gái phải ghen tị. Mái tóc màu đen dài mượt tới thắt lưng được cột gọn lên cao, trông rất khỏe khoắn. Chân cô đi đôi giày thể thao màu trắng xanh.
_ Chào buổi sáng ba, mẹ, ca ca và Sơn ca!- Cô vừa nói vừa nở nụ cười tinh nghịch.
_ Chào buổi sáng Băng Băng/Băng nhi/con!- Đồng thanh.
_ Sao anh hai không đi làm sớm bộ không bận à?- Cô trưng ra bộ mặt ngây thơ hết chỗ nói.
_Í chết! Còn buổi họp nữa!- Tuấn Anh giựt mình khi nghe cô hỏi và... nhớ ra buổi họp.
Hahahahahahaha!!! Thế là một buổi sáng vui vẻ của nhà họ Phạm kết thúc tronh tiếng cười.
_Cảm ơn anh Sơn ca! Mà kêu anh như vậy anh không ngại sao!?!- Cô vừa nói vừa cười cười.
_Tại sao?- Anh hai mắt tròn xoe nhìn cô.
_Anh không thấy nó giống tên con chim Sơn Ca sao?
_Không sao mà! Băng nhi kêu sao anh cũng chịu!- Sơn ca nhà ta đã sớm thành trái cà chua sống rồi.
_ Sơn ca dễ thương thiệt đó!- Cô vừa nói vừa véo má của Thiên Sơn.
_ Thôi em đi học đây!- Cô vui vẻ nói.
Cô bước vào sân trường mà không để ý những lời bàn tán của mọi người xung quanh về cô và Sơn ca.
_ Trai đẹp kìa mày!
_Mà tội nghiệp lọt lưới con hồ ly tinh!
............
.........
......
Trong một gốc khuất.
_ Thằng nào vậy!- Lưu Thiên.
_ Haiz! Nếu em biết đâu có đứng đây!- Lưu Nguyệt cảm thán.
_Chết tiệt sao Băng Băng có nhiều ong bướm theo vậy!- Hai anh thầm nghĩ.
_ Các em trật tự! Tới giờ học rồi!- Bà cô chủ nhiệm lên tiếng.
Thế là bắt đầu bữa học nhàm chán. Mà cô không hiểu sao không thấy bóng dáng của nữ chủ đâu mà chỉ thấy ba tên bám đuôi cô: Hạ Tiêu Diệp, Lưu Thiên, Lưu Nguyệt. Haiz số khổ quá mà đi đâu cũng gặp ba tên này. Mà đáng lẽ ba tên này phải đi theo 'Bạch Liên hoa' Của họ mà tranh sủng chứ.
_Băng Băng em ăn cái này đi!- Lưu Thiên.
_ Cái này ngon nè Băng Băng!- Dạ Tiêu Diệp.
_ Lấy cái này nè Băng Băng!- Lưu Nguyệt.
..................
...........
.......
....
Giờ ra về
_ Ba mỹ nam muốn tìm bạn gái kìa!!!- Cô thét lên gây sự chú ý của đám nữ sinh há sắt gần đó.
_Sơn ca chạy mau đi kẻo mấy tên đó lại tới!!! CHẠY MAU!!!- Cô thúc giục Thiên Sơn.
Trong lúc đó
_B b b Băng Băng em đâu rồi- Cuối cùng ba tên nào đó cũng thoát ra khỏi đám nữ sinh háo sắc đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.