Chương 5
La Tam Vương
22/10/2021
"Đường Đường không cần lo lắng gì hết, ở lại nhà, chờ những người khác về, ông sẽ giới thiệu cho cháu."
"Vâng, ông Đoạn."
Bà Đoạn cười: "Đường Đường ngồi tàu lửa lâu như vậy, chắc chắn mệt mỏi, bà đưa cháu xem phòng, phòng của cháu và Thích Thích còn có Duệ Duệ đều ở tầng ba."
"Bà, cháu đưa em ấy đi, bà cứ ngồi nghỉ." Đoạn Thích đứng dậy, khẽ nâng mí mắt, nhìn xuống Đường Thi.
Đường Thi cũng không muốn bà Đoạn vì mình mà chạy lên xuống, nhanh chân chạy gật đầu: "Bà Đoạn, anh Thích đưa cháu đi là được rồi."
Đoạn Trường Quân mỉm cười nói: "Mẹ, con cũng đi theo, mẹ cứ yên tâm, A Thích sẽ không dám bắt nạt Đường Đường."
"Vậy cũng được, để cho Đường Đường và Thích Thích bồi dưỡng tình cảm." Bà Đoạn không phản đối, cười nhìn theo hai tiểu bối.
"Đường Đường, phòng của cháu đối diện với A Thích, mở cửa là có thể nhìn thấy." Đoạn Trường Quân nói với cả hai.
Đường Thi bước vào phòng Đoạn gia chuẩn bị cho mình, nhìn tất cả bài trí, cảm giác thật ấm áp, phòng sạch sẽ, ba màu trắng xanh hồng giao thoa đồng điệu, rất hợp phong cách của cô gái nhỏ, cũng rất ưu ái Đường Thi, ánh hoàng hôn hắt vào từ khung cửa sổ, làm tăng thêm sắc ấm cho căn phòng.
"Cám ơn chú Đoạn, cháu rất thích."
Có thể thấy được Đoạn gia rất coi trọng cô, trong lòng Đường Thi đã an tâm hơn.
"Đường Đường thích thì tốt, trong nhà không có cháu gái, bà Đoạn cháu vẫn mong có cháu gái nhỏ, vừa đúng lúc cháu đến, hôm nay bà rất vui vẻ đó, nhưng mà chú phải sửa cách xưng hô của cháu, trong nhà còn có chú Tư, sau này Đường Đường hãy giống A Thích gọi chú là chú Ba đi, còn có chú Cả và chú Hai, cứ dựa theo độ tuổi ba cháu mà sắp xếp, cháu đỡ bối rối."
"Vâng ạ."
"Tốt, Đường Đường, cháu sắp xếp sớm một chút, tranh thủ nghỉ ngơi cho sớm, mấy ngày này ngồi trên tàu, đáy mắt đều đã có quầng thâm, cô gái nhỏ thì nên thoải mái tinh thần." Đoạn Trường Quân dặn dò kỹ lưỡng một phen, lại nhìn Đoạn Thích, chậm rãi xuống lầu.
Tầng ba chỉ còn Đường Thi và Đoạn Thích, hai người bốn mắt nhìn nhau mấy giây, Đường Thi cười nói: "Anh Thích, về sau xin chỉ giáo nhiều hơn."
"Đừng có gọi tôi như vậy, ông đây khinh! Đồ nịnh hót!" "phanh" một tiếng, cửa phòng đối diện Đường Thi không chút lưu luyến đóng sầm.
Đứng nhìn cánh cửa, sắc mặt Đường Thi khó hiểu: Đồ nịnh hót? Là cô à?
Đường Thi với tâm lý đã thành thục nên không đi so đo cùng với một thiếu niên, cô chỉ tự hỏi một lúc, quyết định theo ý Đoạn Thích, tuy nhiên trước mặt người lớn, vẫn nên gọi một tiếng.
Một đêm ngủ ngon.
Đã ở lại trong thân thể này mấy ngày, Đường Thi sinh hoạt và nghỉ ngơi giống như đời trước, đúng 6h30 mở mắt, phòng vệ sinh khép kín, được lấp đầy Đường Thi.
Rửa mặt xong, Đoạn Thích nhẹ nhàng mở cửa, nhanh chóng bước xuống tầng, ông Đoạn và bà Đoạn đang tiến lên, ngạc nhiên nhìn Đoạn Thích.
Ông hỏi: "Đường Đường, cháu dậy sớm vậy?"
"Có phải không quen chỗ ngủ mới?" bà Đoạn hỏi tiếp.
"Dạ không phải, thói quen thường ngày của cháu chính là 6 rưỡi đã rời giường." Vừa sờ sờ vành tai, Đường Thi cười giải thích.
"Cháu có muốn cùng ông ra ngoài vận động rèn luyện thân thể?" nhìn thấy Đoạn Thích một thân trang phục thể thao, ông Đoạn cười hỏi.
"Dạ muốn, cháu cũng đang chuẩn bị ra ngoài chạy bộ."
Tuy đời này Đường Thi có được thân thể khỏe mạnh, nhưng cô vẫn không yên tâm hoàn toàn, có lẽ chỉ khi rèn luyện quy luật sinh hoạt và nghỉ ngơi, mới khiến nội tâm cô được bình thản, vậy nên phải luôn kiên trì, bảo vệ tốt cơ thể.
Theo sau hai ông bà Đoạn gia là một cô bé xinh xắn, khiến cho tất cả bạn già nổi lòng hiếu kỳ.
Bạn tốt của ông Đoạn là ông Trần cười hỏi: "Lão Đoạn, ông từ nơi nào có được cô cháu gái vậy?"
Đoạn gia hai đời đều không có con gái, toàn đại viện ai ai cũng biết, trên dưới Đoạn gia mong ngóng cháu gái nhỏ, lại không có được diễm phúc này, bỗng nhiên Đường Thi xuất hiện, khiến mọi người ngạc nhiên, tò mò.
Sờ sờ râu, ông Đoạn đắc ý: "Thế nào? Từ nay về sau Đường Đường chính là cháu gái của Đoạn gia."
"Lão Đoạn, không phải ông đoạt từ nhà nào đó chứ?" ông Trần hoài nghi đánh giá, không phải hỏi, ông càng nghĩ càng thấy ông Đoạn nhất định sẽ không làm ra việc này.
Ông Đoạn thở mạnh nói: "Ông đây là ánh mắt gì? Tôi làm được đến vậy sao?" nhìn theo Đường Thi đi cùng bạn gài cách đó không xa, hạ giọng nói: "Ông chỉ cần biết Đường Thi là con cháu Đoạn gia, không cần hỏi nhiều."
Ông Trần nghẹn hơi, liền im lặng, nếu để lão Đoạn nói đến mức này, chính là muốn che chở cô bé nhỏ.
Đoạn Thích bên này đang bị bà Đoạn kéo đi, kinh ngạc phát hiện!
Thì ra cô xuyên sách!
Cười ha hả, vẻ mặt Đường Thi trấn an, nhưng đôi mắt lại lén ngắm trộm Tô Tiếu đang vận động, trong lòng không ngừng spam.
Đây là mỹ lệ như bạch lan, cao quý ưu nhã như Athena, mỹ mạo tuyệt sắc, xinh đẹp như thế, chính là người với tuyệt kỹ không ngừng vươn lên, mị lực nội tâm cùng lúc hấp dẫn nam chính và nam phụ, vai chính Tô Tiếu?
Trong lòng Đường Thi có chút run sợ, nhớ ra vừa rồi mình và Tô Tiếu giới thiệu, cô tình nguyện quay ngược thời gian, cũng không muốn biết mình lại xuyên thành nữ phụ độc ác đâu!
Lúc Đường Thi và bà Đoạn tiến lại gần, khi thấy cô gái xinh đẹp đứng trung tâm được nhiều bà lão vây quanh, cũng khá tò mò, khi được bà Đoạn giới thiệu, cô gái cười đến xinh đẹp rạng rỡ: "Xin chào, tôi là Tô Tiếu, Tô Đông Pha Tô, ý nghĩa là luôn luôn tươi cười."
Vẻ mặt mỉm cười bắt tay cùng Tô Tiếu, Đường Thi cảm thấy không ổn, đoạn giới thiệu mềm mỏng này, như thế nào lại nghe quen quen?
Nhưng cô không biểu hiện ra mặt, bà Đoạn nói tiếp: "Đường Đường, đây là bà Văn-bà ngoại của Tiếu Tiếu, Tiếu Tiếu sau khai giảng sẽ lên lớp tiếp, cháu có thể hỏi qua tình huống ở trường, đúng rồi, Tiếu Tiếu thích chạy bộ, thật hợp kết bạn."
Thật kinh ngạc! Tô Tiếu! Tô Đông Pha Tô, luôn luôn mỉm cười!
Đúng rồi! Thiếu niên anh tuấn hôm qua chính là Đoạn Thích!
Bà văn! Đoạn Thích! Đoạn gia!
Trong truyện, Đoạn Thích và nam chính Cố Lệ diễn vai nam phụ tương xứng, ngồi thật vững vị trí nam thứ thâm tình! Đường Thi thật không thể tưởng tượng, thiếu niên kiêu ngạo cuồng vọng Đoạn Thích này về sau lại biến thành nam phụ bá đạo thâm tình như trong sách kia, hỗ trợ nữ chính tiến lên đỉnh vinh quang, nga, quả là đùi vàng của nữ chính, thế sự vô thường, cũng không thể trở thành người yêu của nhân vật cường đại như Đoạn Thích đó thôi?
Trung học? Vậy thì, Tô Tiếu đã trọng sinh được nửa năm, Tô Tiếu ở Văn gia, nói cách khác, hiện tại cốt truyện đã đến đoạn nam chính Cố Lệ và nam phụ Đoạn Thích đều có ấn tượng tốt với nữ chính Tô Tiếu! Mà cô, Đường Thi, diễn vai nữ phụ ác độc trong "Trọng sinh hạnh phúc những năm 90", chỉ vừa lên sàn!
Đường Thi: Cô có thể nói gì? Ha ha.
"Đường Thi, em không khởi động trước sao? Trước khi chạy bộ, phải làm nóng cơ thể, như vậy mới tốt." Tô Tiếu thấy Đường Thi nhìn cô khởi động, liền lịch sự nhắc nhở, có thể Đường Thi không biết cách khởi động? Xem như hôm nay cô làm người tốt đi.
Đường Thi: ".. Ân, em sẽ làm."
Nghĩ nghĩ, Đường Thi chậm rãi đưa tay, Tô Tiếu nhìn động tác kì quái của Đường Thi, tò mò hỏi: "Đường Thi, động tác em làm là khởi động? Nhìn lạ nhưng đẹp mắt."
Đường Thi: "Em chỉ tùy ý vận động, kéo dãn tay chân, khởi động cơ thể thôi."
Hiện giờ Đường Thi chỉ cảm thấy thật may mắn vì đã đọc trước tiểu thuyết, cho dù cô không biết diễn biến tiếp theo của câu chuyện, thì vẫn hiểu biết về nữ chính Tô Tiếu này.
Cha mẹ Tô Tiếu đã ly hôn, kiếp trước Tô Tiếu đi theo cha, đoạn tuyệt hoàn toàn với mẹ Văn Thuần Tĩnh và một nhà Văn gia, chẳng lâu sau, cha Tô cưới người phụ nữ khác, Tô Tiếu có thêm một người mẹ kế, ở Tô gia, cô liền biến thành cô bé lọ lem, cuối cùng lại bị Tô gia đẩy ra để kết hôn thương nghiệp, gả cho một người đàn ông không thể quan hệ, còn bị nhà chồng ngược đãi, quá mức chịu đựng nên đã tự sát.
Tô Tiếu chết khi chưa đầy 25 tuổi, trọng sinh trở lại năm mười sáu tuổi, chính là thập niên 90, kiếp trước của Đường Thi lại là ngàn năm sau đó, so với Tô Tiếu là tương lai xa xôi, huống hồ, mười tám tuổi thì Tô Tiếu đã kết hôn, những năm tiếp theo đều chịu cảnh ngược đãi từ nhà chồng, đối với thế giới bên ngoài không có liên hệ lớn, vậy nên, cô không sợ lộ sơ hở trước mặt Tô Tiếu, dù sao bàn tay vàng của Tô Tiếu cũng là cái không gian linh tuyền cấp thấp.
Không gian linh tuyền ngoài việc khiến con người ngày càng đẹp, đem đến cho Tô Tiếu một thân y thuật cao siêu, cũng không có công dụng nào khác, nga, còn có thể trồng trọt, sản phẩm từ không gian đều là tinh phẩm, dù sao linh tuyền cũng có công dụng lớn, nếu không thì Tô Tiếu làm thế nào có thể bước lên đỉnh cao nhân sinh.
Đường Thi còn nhớ, nữ chính Tô Tiếu là hình tượng nữ vương điển hình, cường đại, mỹ lệ, thông minh, thủ đoạn cứng rắn, có lẽ bởi vì kiếp trước bất hạnh, nên Tô Tiếu rất quyết tâm chứng minh bản thân, tiến vào giới giải trí, cuối cùng trở thành đại đỉnh minh tinh điện ảnh trong nước, nhưng con người thì luôn không hoàn hảo, tác giả cuốn tiểu thuyết có vẻ sống cảm tính, ban cho Tô Tiếu một nhân cách tuyệt tình, nam chính lẫn nam phụ đều bị Tô Tiếu ngược tơi tả!
Nghĩ đến đây, Đường Thi rùng mình, Tô Tiếu không phải nữ chính lương thiện dịu dàng bình thường, tuy rằng lúc đọc truyện cô rất hả hê, nhưng gặp được nữ chính thực tế, Đường Thi nhận ra, cô vẫn hy vọng có được tri kỷ là nữ chính đáng yêu lương thiện hơn.
"Chị có thể cùng tập không? Động tác khởi động này." Không biết vì sao, Tô Tiếu cảm giác được nó có lợi với thân thể.
Đường Thi cười cười: "Đương nhiên rồi, không có vấn đề gì đâu." Khụ khụ, đây là bài tập thể dục toàn quốc do tinh anh từ ngàn năm sau thiết kế, có thể không có lợi hay sao? Đối với người bệnh như cô lại càng thích hợp!
Tô Tiếu: "Cám ơn." Cô gái này khá tốt, không hề kiêu căng, xem ra có thể cùng cô kết bạn, tuy hiện tại trong đại viện cô cũng có bạn bè, nhưng giao tình không sâu, cô gái nhỏ Đoạn gia này, quan sát cũng không có nửa điểm tâm cơ, có thể phát triển quan hệ.
Trong lòng Tô Tiếu đã hoàn tất khảo sát, trên mặt nở nụ cười hiền lành.
"Khởi động xong rồi, Đường Đường, chúng ta cùng nhau chạy bộ đi." Tô Tiếu ngẩng đầu nói với người hơn cô nửa đầu-Đường Thi.
Đường Thi sửng sốt, gật gật đầu: "Vâng ạ." Nữ chính sao lại gần gũi như vậy? Tiểu thuyết không phải nói bởi vì hôn nhân bất hạnh nên sau khi trọng sinh, Tô Tiếu đối ngoại đều rất lãnh đạm?
Chẳng nhẽ hiện tại Tô Tiếu xem cô như người một nhà?
Vừa có ý nghĩ này, trong lòng Đường Thi liền hoảng sợ, đừng nha, cô không quản mình có phải nữ phụ ác độc không, có phải chất xúc tác nam chính nam phụ và Tô Tiếu không, cô đã tính toán kỹ càng, cô chỉ muốn mang theo băng ghế, ngồi xem chuyện tình yêu hận tay ba này thôi, còn có vô số nhân vật nữ hy sinh và nhiều vai phụ khác nữa!
"Vâng, ông Đoạn."
Bà Đoạn cười: "Đường Đường ngồi tàu lửa lâu như vậy, chắc chắn mệt mỏi, bà đưa cháu xem phòng, phòng của cháu và Thích Thích còn có Duệ Duệ đều ở tầng ba."
"Bà, cháu đưa em ấy đi, bà cứ ngồi nghỉ." Đoạn Thích đứng dậy, khẽ nâng mí mắt, nhìn xuống Đường Thi.
Đường Thi cũng không muốn bà Đoạn vì mình mà chạy lên xuống, nhanh chân chạy gật đầu: "Bà Đoạn, anh Thích đưa cháu đi là được rồi."
Đoạn Trường Quân mỉm cười nói: "Mẹ, con cũng đi theo, mẹ cứ yên tâm, A Thích sẽ không dám bắt nạt Đường Đường."
"Vậy cũng được, để cho Đường Đường và Thích Thích bồi dưỡng tình cảm." Bà Đoạn không phản đối, cười nhìn theo hai tiểu bối.
"Đường Đường, phòng của cháu đối diện với A Thích, mở cửa là có thể nhìn thấy." Đoạn Trường Quân nói với cả hai.
Đường Thi bước vào phòng Đoạn gia chuẩn bị cho mình, nhìn tất cả bài trí, cảm giác thật ấm áp, phòng sạch sẽ, ba màu trắng xanh hồng giao thoa đồng điệu, rất hợp phong cách của cô gái nhỏ, cũng rất ưu ái Đường Thi, ánh hoàng hôn hắt vào từ khung cửa sổ, làm tăng thêm sắc ấm cho căn phòng.
"Cám ơn chú Đoạn, cháu rất thích."
Có thể thấy được Đoạn gia rất coi trọng cô, trong lòng Đường Thi đã an tâm hơn.
"Đường Đường thích thì tốt, trong nhà không có cháu gái, bà Đoạn cháu vẫn mong có cháu gái nhỏ, vừa đúng lúc cháu đến, hôm nay bà rất vui vẻ đó, nhưng mà chú phải sửa cách xưng hô của cháu, trong nhà còn có chú Tư, sau này Đường Đường hãy giống A Thích gọi chú là chú Ba đi, còn có chú Cả và chú Hai, cứ dựa theo độ tuổi ba cháu mà sắp xếp, cháu đỡ bối rối."
"Vâng ạ."
"Tốt, Đường Đường, cháu sắp xếp sớm một chút, tranh thủ nghỉ ngơi cho sớm, mấy ngày này ngồi trên tàu, đáy mắt đều đã có quầng thâm, cô gái nhỏ thì nên thoải mái tinh thần." Đoạn Trường Quân dặn dò kỹ lưỡng một phen, lại nhìn Đoạn Thích, chậm rãi xuống lầu.
Tầng ba chỉ còn Đường Thi và Đoạn Thích, hai người bốn mắt nhìn nhau mấy giây, Đường Thi cười nói: "Anh Thích, về sau xin chỉ giáo nhiều hơn."
"Đừng có gọi tôi như vậy, ông đây khinh! Đồ nịnh hót!" "phanh" một tiếng, cửa phòng đối diện Đường Thi không chút lưu luyến đóng sầm.
Đứng nhìn cánh cửa, sắc mặt Đường Thi khó hiểu: Đồ nịnh hót? Là cô à?
Đường Thi với tâm lý đã thành thục nên không đi so đo cùng với một thiếu niên, cô chỉ tự hỏi một lúc, quyết định theo ý Đoạn Thích, tuy nhiên trước mặt người lớn, vẫn nên gọi một tiếng.
Một đêm ngủ ngon.
Đã ở lại trong thân thể này mấy ngày, Đường Thi sinh hoạt và nghỉ ngơi giống như đời trước, đúng 6h30 mở mắt, phòng vệ sinh khép kín, được lấp đầy Đường Thi.
Rửa mặt xong, Đoạn Thích nhẹ nhàng mở cửa, nhanh chóng bước xuống tầng, ông Đoạn và bà Đoạn đang tiến lên, ngạc nhiên nhìn Đoạn Thích.
Ông hỏi: "Đường Đường, cháu dậy sớm vậy?"
"Có phải không quen chỗ ngủ mới?" bà Đoạn hỏi tiếp.
"Dạ không phải, thói quen thường ngày của cháu chính là 6 rưỡi đã rời giường." Vừa sờ sờ vành tai, Đường Thi cười giải thích.
"Cháu có muốn cùng ông ra ngoài vận động rèn luyện thân thể?" nhìn thấy Đoạn Thích một thân trang phục thể thao, ông Đoạn cười hỏi.
"Dạ muốn, cháu cũng đang chuẩn bị ra ngoài chạy bộ."
Tuy đời này Đường Thi có được thân thể khỏe mạnh, nhưng cô vẫn không yên tâm hoàn toàn, có lẽ chỉ khi rèn luyện quy luật sinh hoạt và nghỉ ngơi, mới khiến nội tâm cô được bình thản, vậy nên phải luôn kiên trì, bảo vệ tốt cơ thể.
Theo sau hai ông bà Đoạn gia là một cô bé xinh xắn, khiến cho tất cả bạn già nổi lòng hiếu kỳ.
Bạn tốt của ông Đoạn là ông Trần cười hỏi: "Lão Đoạn, ông từ nơi nào có được cô cháu gái vậy?"
Đoạn gia hai đời đều không có con gái, toàn đại viện ai ai cũng biết, trên dưới Đoạn gia mong ngóng cháu gái nhỏ, lại không có được diễm phúc này, bỗng nhiên Đường Thi xuất hiện, khiến mọi người ngạc nhiên, tò mò.
Sờ sờ râu, ông Đoạn đắc ý: "Thế nào? Từ nay về sau Đường Đường chính là cháu gái của Đoạn gia."
"Lão Đoạn, không phải ông đoạt từ nhà nào đó chứ?" ông Trần hoài nghi đánh giá, không phải hỏi, ông càng nghĩ càng thấy ông Đoạn nhất định sẽ không làm ra việc này.
Ông Đoạn thở mạnh nói: "Ông đây là ánh mắt gì? Tôi làm được đến vậy sao?" nhìn theo Đường Thi đi cùng bạn gài cách đó không xa, hạ giọng nói: "Ông chỉ cần biết Đường Thi là con cháu Đoạn gia, không cần hỏi nhiều."
Ông Trần nghẹn hơi, liền im lặng, nếu để lão Đoạn nói đến mức này, chính là muốn che chở cô bé nhỏ.
Đoạn Thích bên này đang bị bà Đoạn kéo đi, kinh ngạc phát hiện!
Thì ra cô xuyên sách!
Cười ha hả, vẻ mặt Đường Thi trấn an, nhưng đôi mắt lại lén ngắm trộm Tô Tiếu đang vận động, trong lòng không ngừng spam.
Đây là mỹ lệ như bạch lan, cao quý ưu nhã như Athena, mỹ mạo tuyệt sắc, xinh đẹp như thế, chính là người với tuyệt kỹ không ngừng vươn lên, mị lực nội tâm cùng lúc hấp dẫn nam chính và nam phụ, vai chính Tô Tiếu?
Trong lòng Đường Thi có chút run sợ, nhớ ra vừa rồi mình và Tô Tiếu giới thiệu, cô tình nguyện quay ngược thời gian, cũng không muốn biết mình lại xuyên thành nữ phụ độc ác đâu!
Lúc Đường Thi và bà Đoạn tiến lại gần, khi thấy cô gái xinh đẹp đứng trung tâm được nhiều bà lão vây quanh, cũng khá tò mò, khi được bà Đoạn giới thiệu, cô gái cười đến xinh đẹp rạng rỡ: "Xin chào, tôi là Tô Tiếu, Tô Đông Pha Tô, ý nghĩa là luôn luôn tươi cười."
Vẻ mặt mỉm cười bắt tay cùng Tô Tiếu, Đường Thi cảm thấy không ổn, đoạn giới thiệu mềm mỏng này, như thế nào lại nghe quen quen?
Nhưng cô không biểu hiện ra mặt, bà Đoạn nói tiếp: "Đường Đường, đây là bà Văn-bà ngoại của Tiếu Tiếu, Tiếu Tiếu sau khai giảng sẽ lên lớp tiếp, cháu có thể hỏi qua tình huống ở trường, đúng rồi, Tiếu Tiếu thích chạy bộ, thật hợp kết bạn."
Thật kinh ngạc! Tô Tiếu! Tô Đông Pha Tô, luôn luôn mỉm cười!
Đúng rồi! Thiếu niên anh tuấn hôm qua chính là Đoạn Thích!
Bà văn! Đoạn Thích! Đoạn gia!
Trong truyện, Đoạn Thích và nam chính Cố Lệ diễn vai nam phụ tương xứng, ngồi thật vững vị trí nam thứ thâm tình! Đường Thi thật không thể tưởng tượng, thiếu niên kiêu ngạo cuồng vọng Đoạn Thích này về sau lại biến thành nam phụ bá đạo thâm tình như trong sách kia, hỗ trợ nữ chính tiến lên đỉnh vinh quang, nga, quả là đùi vàng của nữ chính, thế sự vô thường, cũng không thể trở thành người yêu của nhân vật cường đại như Đoạn Thích đó thôi?
Trung học? Vậy thì, Tô Tiếu đã trọng sinh được nửa năm, Tô Tiếu ở Văn gia, nói cách khác, hiện tại cốt truyện đã đến đoạn nam chính Cố Lệ và nam phụ Đoạn Thích đều có ấn tượng tốt với nữ chính Tô Tiếu! Mà cô, Đường Thi, diễn vai nữ phụ ác độc trong "Trọng sinh hạnh phúc những năm 90", chỉ vừa lên sàn!
Đường Thi: Cô có thể nói gì? Ha ha.
"Đường Thi, em không khởi động trước sao? Trước khi chạy bộ, phải làm nóng cơ thể, như vậy mới tốt." Tô Tiếu thấy Đường Thi nhìn cô khởi động, liền lịch sự nhắc nhở, có thể Đường Thi không biết cách khởi động? Xem như hôm nay cô làm người tốt đi.
Đường Thi: ".. Ân, em sẽ làm."
Nghĩ nghĩ, Đường Thi chậm rãi đưa tay, Tô Tiếu nhìn động tác kì quái của Đường Thi, tò mò hỏi: "Đường Thi, động tác em làm là khởi động? Nhìn lạ nhưng đẹp mắt."
Đường Thi: "Em chỉ tùy ý vận động, kéo dãn tay chân, khởi động cơ thể thôi."
Hiện giờ Đường Thi chỉ cảm thấy thật may mắn vì đã đọc trước tiểu thuyết, cho dù cô không biết diễn biến tiếp theo của câu chuyện, thì vẫn hiểu biết về nữ chính Tô Tiếu này.
Cha mẹ Tô Tiếu đã ly hôn, kiếp trước Tô Tiếu đi theo cha, đoạn tuyệt hoàn toàn với mẹ Văn Thuần Tĩnh và một nhà Văn gia, chẳng lâu sau, cha Tô cưới người phụ nữ khác, Tô Tiếu có thêm một người mẹ kế, ở Tô gia, cô liền biến thành cô bé lọ lem, cuối cùng lại bị Tô gia đẩy ra để kết hôn thương nghiệp, gả cho một người đàn ông không thể quan hệ, còn bị nhà chồng ngược đãi, quá mức chịu đựng nên đã tự sát.
Tô Tiếu chết khi chưa đầy 25 tuổi, trọng sinh trở lại năm mười sáu tuổi, chính là thập niên 90, kiếp trước của Đường Thi lại là ngàn năm sau đó, so với Tô Tiếu là tương lai xa xôi, huống hồ, mười tám tuổi thì Tô Tiếu đã kết hôn, những năm tiếp theo đều chịu cảnh ngược đãi từ nhà chồng, đối với thế giới bên ngoài không có liên hệ lớn, vậy nên, cô không sợ lộ sơ hở trước mặt Tô Tiếu, dù sao bàn tay vàng của Tô Tiếu cũng là cái không gian linh tuyền cấp thấp.
Không gian linh tuyền ngoài việc khiến con người ngày càng đẹp, đem đến cho Tô Tiếu một thân y thuật cao siêu, cũng không có công dụng nào khác, nga, còn có thể trồng trọt, sản phẩm từ không gian đều là tinh phẩm, dù sao linh tuyền cũng có công dụng lớn, nếu không thì Tô Tiếu làm thế nào có thể bước lên đỉnh cao nhân sinh.
Đường Thi còn nhớ, nữ chính Tô Tiếu là hình tượng nữ vương điển hình, cường đại, mỹ lệ, thông minh, thủ đoạn cứng rắn, có lẽ bởi vì kiếp trước bất hạnh, nên Tô Tiếu rất quyết tâm chứng minh bản thân, tiến vào giới giải trí, cuối cùng trở thành đại đỉnh minh tinh điện ảnh trong nước, nhưng con người thì luôn không hoàn hảo, tác giả cuốn tiểu thuyết có vẻ sống cảm tính, ban cho Tô Tiếu một nhân cách tuyệt tình, nam chính lẫn nam phụ đều bị Tô Tiếu ngược tơi tả!
Nghĩ đến đây, Đường Thi rùng mình, Tô Tiếu không phải nữ chính lương thiện dịu dàng bình thường, tuy rằng lúc đọc truyện cô rất hả hê, nhưng gặp được nữ chính thực tế, Đường Thi nhận ra, cô vẫn hy vọng có được tri kỷ là nữ chính đáng yêu lương thiện hơn.
"Chị có thể cùng tập không? Động tác khởi động này." Không biết vì sao, Tô Tiếu cảm giác được nó có lợi với thân thể.
Đường Thi cười cười: "Đương nhiên rồi, không có vấn đề gì đâu." Khụ khụ, đây là bài tập thể dục toàn quốc do tinh anh từ ngàn năm sau thiết kế, có thể không có lợi hay sao? Đối với người bệnh như cô lại càng thích hợp!
Tô Tiếu: "Cám ơn." Cô gái này khá tốt, không hề kiêu căng, xem ra có thể cùng cô kết bạn, tuy hiện tại trong đại viện cô cũng có bạn bè, nhưng giao tình không sâu, cô gái nhỏ Đoạn gia này, quan sát cũng không có nửa điểm tâm cơ, có thể phát triển quan hệ.
Trong lòng Tô Tiếu đã hoàn tất khảo sát, trên mặt nở nụ cười hiền lành.
"Khởi động xong rồi, Đường Đường, chúng ta cùng nhau chạy bộ đi." Tô Tiếu ngẩng đầu nói với người hơn cô nửa đầu-Đường Thi.
Đường Thi sửng sốt, gật gật đầu: "Vâng ạ." Nữ chính sao lại gần gũi như vậy? Tiểu thuyết không phải nói bởi vì hôn nhân bất hạnh nên sau khi trọng sinh, Tô Tiếu đối ngoại đều rất lãnh đạm?
Chẳng nhẽ hiện tại Tô Tiếu xem cô như người một nhà?
Vừa có ý nghĩ này, trong lòng Đường Thi liền hoảng sợ, đừng nha, cô không quản mình có phải nữ phụ ác độc không, có phải chất xúc tác nam chính nam phụ và Tô Tiếu không, cô đã tính toán kỹ càng, cô chỉ muốn mang theo băng ghế, ngồi xem chuyện tình yêu hận tay ba này thôi, còn có vô số nhân vật nữ hy sinh và nhiều vai phụ khác nữa!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.