Chương 416: Thay các bé yêu chịu oan
Thất Thất
16/07/2020
Đám nhân viên cấp cao dường như đang muốn thị uy với một người mới vào như Dương Yến, bọn họ không hề chăm sóc cô, lúc báo cáo thì cố ý nói rất nhanh, thậm chí khi nói tới những từ chuyên ngành, họ cũng dùng những từ giản lược nhất để thay thế.
Dương Yến vừa lướt nhanh xem các văn kiện trên bàn, vừa nghe các bộ phận báo cáo, trên mặt cô không hề có chút cảm xúc bất mãn nào cả.
Cô vắt chéo chân ổn định ngồi một chỗ, trông khí phách vô cùng.
Sau khi đám quản lý cấp cao báo cáo xong, Dương Yến cũng đã xem xong đống văn kiện.
Cô quét mắt lên bàn mình, hai chồng văn kiện dày thật dày mà cô cũng có thể xem xong được, đáy lòng Dương Yến thầm khen ngợi mình lợi hại thật a, theo Phương Tinh Nghị lâu như vậy rồi, ngay cả thói quen làm được nhiều chuyện một lúc của anh ta cũng học được.
Trong đầu cô đột nhiên cuộn trào lên hình ảnh trưởng thành và vững vàng của anh, trái tim Dương Yến bất giác lại cảm thấy chua xót.
Có cái gì hay ho để nhớ tới chứ.
Tên đàn ông đó đã có bạn gái mới rồi, làm gì còn nhớ đến cô chứ!
Thấy Dương Yến mãi vẫn chưa lên tiếng nói chuyện, trợ lý đứng bên cạnh liền cẩn thận gọi cô: “Tổng giám đốc Dương, cô có gì cần nói không?”
“Có.” Dương Yến hít một hơi thật sâu, cô cố gắng kìm nén tâm trạng buồn bực dưới đáy lòng mình, rồi rút ra một bản văn kiện, sau đó ném cái bộp lên bàn hội nghị, khiến cho tất cả mọi người đều giật mình và hướng ánh mắt về cô.
Cô nhàn nhạt căn dặn trợ lý: “Mở báo cáo quý một trong năm nay ra.”
“Vâng.” Người trợ lý làm theo, và ngay lập tức một biểu đồ hình tròn báo cáo quý một xuất hiện trên máy chiếu.
“Đây là báo cáo quý một?” Dương Yến chỉ vào máy chiếu, đôi mắt cô đầy sắc sảo: “Đầu năm nay, công ty có ba sản phẩm mới được lên kệ, người phát ngôn là một tên tuổi lớn và chi phí để quảng bá còn cao hơn năm ngoái, vậy tại sao báo cáo quý một năm nay lại không tốt như năm ngoái? Cùng thời điểm này năm ngoái cũng có một số sản phẩm được ra mắt, người phát ngôn cũng chỉ là một ngôi sao nhỏ hạng D, tiền tiêu cũng ít mà.”
Bộ phận quảng bá lập tức nói: “Tổng giám đốc Dương, năm ngoái những sản phẩm đó bán rất chạy là do độ hot của một bộ phim điện ảnh, năm nay thì không có, cho nên...”
“Cho nên mặc dù đã mời một minh tinh hạng A, tốn biết bao nhiêu tiền quảng bá cũng không bằng năm ngoái nên đó là lẽ tất nhiên sao?” Dương Yến mỉm cười tiếp lời giùm: “Đúng không?”
Giám đốc bộ phận quảng bá bị Dương Yến nhìn đến nỗi sởn cả tóc gáy, nhất thời cũng không biết nên nói gì.
Dương Yến nhàn nhạt nói: “Các người là bộ phận nòng cốt của công ty, sản phẩm có bán chạy hay không quan trọng chính là các người, nếu như đã đầu tư nhiều như vậy mà thành tích cũng không bằng năm ngoái, vậy thì chính là lỗi của các người rồi.”
“Tổng bộ chỉ đọc báo cáo hàng quý, còn quá trình thì họ không quan tâm cũng không chú ý. Nếu trụ sở chính thấy rằng chi tiêu của chi nhánh không theo kịp thu nhập thì họ sẽ có một cuộc họp để thảo luận về việc thay thế hoặc là sa thải nhân viên. Còn nếu như sau đó, mà con số trên tờ báo cáo vẫn không vượt qua được dự tính của họ, thì cả công ty đều bị thay máu hết.”
Cô gõ gõ ngón tay thon dài của mình lên mặt bàn: “Tôi nghĩ với một kết quả tồi tệ như vậy, thì mọi người cũng không ai muốn thấy hết.”
Nói xong, cô hạ tầm mắt xuống.
Nhìn thấy đám nhân viên cấp cao ai nấy đều nghẹn lời không dám hó hé, sắc mặt u sầu thì cô đã biết sự răn đe này đã có hiệu quả.
Ngữ khí của Dương Yến nhẹ nhàng nói: “Lúc tôi đến, tôi cũng đã có bàn bạc với Tổng bộ qua rồi, tôi muốn cho mọi người một phúc lợi. Sau báo cáo quý sau, những bộ phận có thành tích xuất sắc có thể nhận được gấp đôi tiền thưởng hàng quý, và tiền thưởng cuối năm cũng vậy.”
Lời vừa dứt, thì ánh mắt của đám cấp cao chợt sáng bừng lên, tràn đầy nhiệt huyết.
Dùng tiền để khích lệ người khác vẫn là một cách thiết thực nhất.
Dương Yến thu hết toàn bộ những cảm xúc trên gương mặt của họ vào mắt của mình: “Báo cáo quý một tôi sẽ nộp cho Tổng bộ đúng giờ, mấy lời trách mắng kia tôi cũng sẽ thay mọi người chịu đựng, nhưng tôi hy vọng báo cáo nửa năm sẽ là con số mà mọi người đều muốn thấy nhất, còn nếu báo cáo nửa năm mà vẫn chưa đạt được vậy thì tôi sẽ phải đi tới mỗi bộ phận để nói chuyện và suy nghĩ về sự thay người rồi.”
“Mọi người nghe rõ chưa?” Cô nâng giọng, kéo hết sự chú ý của đám đông về hướng của mình.
“Vâng, rõ rồi!”
“Được rồi, vậy thì hôm nay tới đây thôi.” Dương Yến đẩy ghế ra rồi đứng dậy: “Tôi về văn phòng đây.”
“...”
Ngay khi Dương Yến vừa đi, thì phòng họp căng thẳng đã lập tức sôi nổi hẳn lên.
Đám nhân viên cấp cao thì tôi nhìn ông, ông nhìn tôi, bọn họ có thể nhìn thấy trong đáy mắt đối phương là một sự kiêng dè, sau cuộc họp hôm nay, bọn họ cũng đã biết về cách nhìn và khí chất của vị Phó Tổng giám đốc mới lên nhận chức này rồi, quả thực cô ấy không dễ chọc vào đâu.
Rất nhanh sau đó thì nội dung cuộc họp đã được lan truyền ra khắp công ty, bao gồm cả phúc lợi mà Dương Yến đã định ra.
Có người còn đem tin tức đi khoe khoang bên ngoài nữa, các công ty khác lúc này mới biết CEO của Hòa Tụng đã đổi người rồi, tân Phó Tổng giám đốc trước đây đã từng làm việc ở Phương Thị, còn là bạn gái đã từng hẹn họ bí mật với Tổng giám đốc của Phương Thị nữa.
Một hòn đá nhỏ nhưng đã kích lên hàng ngàn ngọn sóng lớn, giới thương nghiệp cũng vì lẽ đó mà trở nên nóng bỏng hơn hẳn.
Phương Tinh Nghị không hề chú ý đến những tin đồn đó, anh cũng không biết Dương Yến đã đến công ty nào làm việc rồi. Còn nữ nhân vật chính của câu chuyện Dương Yến thì vẫn đang đau đầu ngồi xử lý văn kiện trong văn phòng mới của mình, cô cũng bận đến nỗi không có thời gian để xem mấy tin tức đó nữa.
Dù bận thì bận nhưng Dương Yến vẫn rất quan tâm tới mấy bé yêu của mình, chỉ cần cô đói là sẽ đi ăn cơm và nghỉ ngơi ngay.
Mỗi lần ở trong văn phòng là từ bốn đến năm tiếng đồng hồ.
Vào lúc ba giờ chiều, trợ lý Ella gõ cửa tiến vào, một tay cô thì cầm văn kiện, một tay cô thì xách theo một hộp bánh kem đẹp đẽ: “Tổng giám đốc Dương, đây là bánh kem trái cây mà cô cần, tôi đã dặn ông chủ chỉ bỏ quýt và kiwi chứ không còn trái gì nữa.”
Dương Yến ngẩng đầu từ trong đống văn kiện lên, rồi mỉm cười với cô: “Được, hôm nay làm phiền cô rồi, cứ kêu cô đi ra ngoài miết. Đồ ăn vặt mà tôi đặt trên mạng ngày mai sẽ được đưa tới.”
“Tôi là trợ lý của cô, mấy việc này là tôi nên làm thôi.” Trợ lý đặt văn kiện lên bàn: “Công ty sẽ phát hành một loại nước hoa mới vào tháng tới, đây là các tư liệu có liên quan, cô xem xem đi.”
Dương Yến nhận lấy văn kiện rồi lật lật xem, còn Ella thì mở hộp bánh ra, cắt đàng hoàng rồi đưa cho cô.
“Cảm ơn.” Dương Yến nhận lấy đĩa bánh kem.
Bơ động vật có vị ngọt nhưng lại không béo ngậy, vào miệng thì lập tức tan ra, nhưng khi cô ăn quýt, vị của nó rất ngọt khiến cô có hơi khó nuốt.
Thế là cô nhanh chóng nhổ lên tờ giấy.
“Tổng giám đốc Dương, cô sao vậy?” Ella thấy vậy thì liền lo lắng hỏi: “Bánh kem là do tôi tận mắt nhìn ông chủ làm, ngay cả đánh kem hay là cắt quýt cũng vậy, tôi cũng có thử qua quýt mà, không lẽ không hợp khẩu vị của cô sao?”
Dương Yến gật gật đầu, rồi bất lực nói: “Đúng vậy, tôi muốn ăn quýt, nhưng quýt này không đúng vị lắm.”
Cô vừa mới cho vào miệng nếm thì dạ dày của cô đã cuồn cuộn lên.
“Tôi nghe ông chủ nói đây là quýt ngon được hái từ Hàng Khê đó, không có rẻ đâu.”
“Miệng tôi kén ăn lắm.” Dương Yến đưa tay nắn nắn mi tâm.
Có thai rồi, lại không thể để người ta biết được, cho nên chỉ có thể chịu oan thay cho mấy bé yêu của cô thôi.
“Vậy tôi đi mua cái khác cho cô.”
“Không cần đâu, hôm nay cô chạy đông chạy tây cả ngày trời mệt lắm rồi.” Dương Yến ngăn cô ấy lại, cô nghĩ nghĩ một lát rồi nói: “Tôi nhớ trước đây Phương Thị có thu mua một vườn trái cây, trái cây trong vườn đó đều không tệ, nếu cô có rảnh thì tra thử số điện thoại của vườn trái cây đó rồi đặt giùm tôi nhiều trái cây một chút.”
Ella gật đầu: “Được, lát nữa tôi sẽ đi tra ngay, nếu cô không căn dặn gì nữa thì tôi ra ngoài trước đây.”
“Ừ, đi đi.”
Dương Yến thật tình là nuốt không nổi cái bánh kem quýt này nữa rồi, thế là cô liền ném qua một bên, sau đó lấy bánh quy mà buổi trưa chưa ăn hết ra ăn, còn mắt thì lướt nhanh qua đống văn kiện trên bàn.
Các sản phẩm chính của Hòa Tụng là mỹ phẩm và nước hoa, mỹ phẩm thì đương nhiên là không thể so sánh với các thương hiệu xa xỉ, nhưng doanh số toàn cầu lại không tệ, trước đây mỗi khi có loại nước hoa mới được phát hành là có thể nhanh chóng đứng đầu NO1 Châu Á.
Tuy nhiên, kể từ khi các chuyên gia nước hoa bị chiêu dụ đi bởi các hãng lớn khác cách đây năm năm thì thu nhập của Hòa Tụng đã giảm mạnh và trong năm năm đã thay đến ba nhà chế tạo nước hoa. Cuối cùng, trụ sở chính đã chiêu dụ được một nhân vật lợi hại khác về và kể từ đó thu nhập mới dần ổn định trở lại, nhưng ổn định cũng chưa được bao lâu thì hai năm nay cũng không xong nữa rồi.
Mẫu nước hoa mới lần này không phải là sản phẩm hoàn chỉnh của nhà chế tạo nước hoa, mà là trụ sở chính đã mua nó từ người khác với giá cao, quản lý cấp cao cũng đã ký một thoả thuận điều chỉnh định giá với các công ty khác.
......
Dương Yến vừa lướt nhanh xem các văn kiện trên bàn, vừa nghe các bộ phận báo cáo, trên mặt cô không hề có chút cảm xúc bất mãn nào cả.
Cô vắt chéo chân ổn định ngồi một chỗ, trông khí phách vô cùng.
Sau khi đám quản lý cấp cao báo cáo xong, Dương Yến cũng đã xem xong đống văn kiện.
Cô quét mắt lên bàn mình, hai chồng văn kiện dày thật dày mà cô cũng có thể xem xong được, đáy lòng Dương Yến thầm khen ngợi mình lợi hại thật a, theo Phương Tinh Nghị lâu như vậy rồi, ngay cả thói quen làm được nhiều chuyện một lúc của anh ta cũng học được.
Trong đầu cô đột nhiên cuộn trào lên hình ảnh trưởng thành và vững vàng của anh, trái tim Dương Yến bất giác lại cảm thấy chua xót.
Có cái gì hay ho để nhớ tới chứ.
Tên đàn ông đó đã có bạn gái mới rồi, làm gì còn nhớ đến cô chứ!
Thấy Dương Yến mãi vẫn chưa lên tiếng nói chuyện, trợ lý đứng bên cạnh liền cẩn thận gọi cô: “Tổng giám đốc Dương, cô có gì cần nói không?”
“Có.” Dương Yến hít một hơi thật sâu, cô cố gắng kìm nén tâm trạng buồn bực dưới đáy lòng mình, rồi rút ra một bản văn kiện, sau đó ném cái bộp lên bàn hội nghị, khiến cho tất cả mọi người đều giật mình và hướng ánh mắt về cô.
Cô nhàn nhạt căn dặn trợ lý: “Mở báo cáo quý một trong năm nay ra.”
“Vâng.” Người trợ lý làm theo, và ngay lập tức một biểu đồ hình tròn báo cáo quý một xuất hiện trên máy chiếu.
“Đây là báo cáo quý một?” Dương Yến chỉ vào máy chiếu, đôi mắt cô đầy sắc sảo: “Đầu năm nay, công ty có ba sản phẩm mới được lên kệ, người phát ngôn là một tên tuổi lớn và chi phí để quảng bá còn cao hơn năm ngoái, vậy tại sao báo cáo quý một năm nay lại không tốt như năm ngoái? Cùng thời điểm này năm ngoái cũng có một số sản phẩm được ra mắt, người phát ngôn cũng chỉ là một ngôi sao nhỏ hạng D, tiền tiêu cũng ít mà.”
Bộ phận quảng bá lập tức nói: “Tổng giám đốc Dương, năm ngoái những sản phẩm đó bán rất chạy là do độ hot của một bộ phim điện ảnh, năm nay thì không có, cho nên...”
“Cho nên mặc dù đã mời một minh tinh hạng A, tốn biết bao nhiêu tiền quảng bá cũng không bằng năm ngoái nên đó là lẽ tất nhiên sao?” Dương Yến mỉm cười tiếp lời giùm: “Đúng không?”
Giám đốc bộ phận quảng bá bị Dương Yến nhìn đến nỗi sởn cả tóc gáy, nhất thời cũng không biết nên nói gì.
Dương Yến nhàn nhạt nói: “Các người là bộ phận nòng cốt của công ty, sản phẩm có bán chạy hay không quan trọng chính là các người, nếu như đã đầu tư nhiều như vậy mà thành tích cũng không bằng năm ngoái, vậy thì chính là lỗi của các người rồi.”
“Tổng bộ chỉ đọc báo cáo hàng quý, còn quá trình thì họ không quan tâm cũng không chú ý. Nếu trụ sở chính thấy rằng chi tiêu của chi nhánh không theo kịp thu nhập thì họ sẽ có một cuộc họp để thảo luận về việc thay thế hoặc là sa thải nhân viên. Còn nếu như sau đó, mà con số trên tờ báo cáo vẫn không vượt qua được dự tính của họ, thì cả công ty đều bị thay máu hết.”
Cô gõ gõ ngón tay thon dài của mình lên mặt bàn: “Tôi nghĩ với một kết quả tồi tệ như vậy, thì mọi người cũng không ai muốn thấy hết.”
Nói xong, cô hạ tầm mắt xuống.
Nhìn thấy đám nhân viên cấp cao ai nấy đều nghẹn lời không dám hó hé, sắc mặt u sầu thì cô đã biết sự răn đe này đã có hiệu quả.
Ngữ khí của Dương Yến nhẹ nhàng nói: “Lúc tôi đến, tôi cũng đã có bàn bạc với Tổng bộ qua rồi, tôi muốn cho mọi người một phúc lợi. Sau báo cáo quý sau, những bộ phận có thành tích xuất sắc có thể nhận được gấp đôi tiền thưởng hàng quý, và tiền thưởng cuối năm cũng vậy.”
Lời vừa dứt, thì ánh mắt của đám cấp cao chợt sáng bừng lên, tràn đầy nhiệt huyết.
Dùng tiền để khích lệ người khác vẫn là một cách thiết thực nhất.
Dương Yến thu hết toàn bộ những cảm xúc trên gương mặt của họ vào mắt của mình: “Báo cáo quý một tôi sẽ nộp cho Tổng bộ đúng giờ, mấy lời trách mắng kia tôi cũng sẽ thay mọi người chịu đựng, nhưng tôi hy vọng báo cáo nửa năm sẽ là con số mà mọi người đều muốn thấy nhất, còn nếu báo cáo nửa năm mà vẫn chưa đạt được vậy thì tôi sẽ phải đi tới mỗi bộ phận để nói chuyện và suy nghĩ về sự thay người rồi.”
“Mọi người nghe rõ chưa?” Cô nâng giọng, kéo hết sự chú ý của đám đông về hướng của mình.
“Vâng, rõ rồi!”
“Được rồi, vậy thì hôm nay tới đây thôi.” Dương Yến đẩy ghế ra rồi đứng dậy: “Tôi về văn phòng đây.”
“...”
Ngay khi Dương Yến vừa đi, thì phòng họp căng thẳng đã lập tức sôi nổi hẳn lên.
Đám nhân viên cấp cao thì tôi nhìn ông, ông nhìn tôi, bọn họ có thể nhìn thấy trong đáy mắt đối phương là một sự kiêng dè, sau cuộc họp hôm nay, bọn họ cũng đã biết về cách nhìn và khí chất của vị Phó Tổng giám đốc mới lên nhận chức này rồi, quả thực cô ấy không dễ chọc vào đâu.
Rất nhanh sau đó thì nội dung cuộc họp đã được lan truyền ra khắp công ty, bao gồm cả phúc lợi mà Dương Yến đã định ra.
Có người còn đem tin tức đi khoe khoang bên ngoài nữa, các công ty khác lúc này mới biết CEO của Hòa Tụng đã đổi người rồi, tân Phó Tổng giám đốc trước đây đã từng làm việc ở Phương Thị, còn là bạn gái đã từng hẹn họ bí mật với Tổng giám đốc của Phương Thị nữa.
Một hòn đá nhỏ nhưng đã kích lên hàng ngàn ngọn sóng lớn, giới thương nghiệp cũng vì lẽ đó mà trở nên nóng bỏng hơn hẳn.
Phương Tinh Nghị không hề chú ý đến những tin đồn đó, anh cũng không biết Dương Yến đã đến công ty nào làm việc rồi. Còn nữ nhân vật chính của câu chuyện Dương Yến thì vẫn đang đau đầu ngồi xử lý văn kiện trong văn phòng mới của mình, cô cũng bận đến nỗi không có thời gian để xem mấy tin tức đó nữa.
Dù bận thì bận nhưng Dương Yến vẫn rất quan tâm tới mấy bé yêu của mình, chỉ cần cô đói là sẽ đi ăn cơm và nghỉ ngơi ngay.
Mỗi lần ở trong văn phòng là từ bốn đến năm tiếng đồng hồ.
Vào lúc ba giờ chiều, trợ lý Ella gõ cửa tiến vào, một tay cô thì cầm văn kiện, một tay cô thì xách theo một hộp bánh kem đẹp đẽ: “Tổng giám đốc Dương, đây là bánh kem trái cây mà cô cần, tôi đã dặn ông chủ chỉ bỏ quýt và kiwi chứ không còn trái gì nữa.”
Dương Yến ngẩng đầu từ trong đống văn kiện lên, rồi mỉm cười với cô: “Được, hôm nay làm phiền cô rồi, cứ kêu cô đi ra ngoài miết. Đồ ăn vặt mà tôi đặt trên mạng ngày mai sẽ được đưa tới.”
“Tôi là trợ lý của cô, mấy việc này là tôi nên làm thôi.” Trợ lý đặt văn kiện lên bàn: “Công ty sẽ phát hành một loại nước hoa mới vào tháng tới, đây là các tư liệu có liên quan, cô xem xem đi.”
Dương Yến nhận lấy văn kiện rồi lật lật xem, còn Ella thì mở hộp bánh ra, cắt đàng hoàng rồi đưa cho cô.
“Cảm ơn.” Dương Yến nhận lấy đĩa bánh kem.
Bơ động vật có vị ngọt nhưng lại không béo ngậy, vào miệng thì lập tức tan ra, nhưng khi cô ăn quýt, vị của nó rất ngọt khiến cô có hơi khó nuốt.
Thế là cô nhanh chóng nhổ lên tờ giấy.
“Tổng giám đốc Dương, cô sao vậy?” Ella thấy vậy thì liền lo lắng hỏi: “Bánh kem là do tôi tận mắt nhìn ông chủ làm, ngay cả đánh kem hay là cắt quýt cũng vậy, tôi cũng có thử qua quýt mà, không lẽ không hợp khẩu vị của cô sao?”
Dương Yến gật gật đầu, rồi bất lực nói: “Đúng vậy, tôi muốn ăn quýt, nhưng quýt này không đúng vị lắm.”
Cô vừa mới cho vào miệng nếm thì dạ dày của cô đã cuồn cuộn lên.
“Tôi nghe ông chủ nói đây là quýt ngon được hái từ Hàng Khê đó, không có rẻ đâu.”
“Miệng tôi kén ăn lắm.” Dương Yến đưa tay nắn nắn mi tâm.
Có thai rồi, lại không thể để người ta biết được, cho nên chỉ có thể chịu oan thay cho mấy bé yêu của cô thôi.
“Vậy tôi đi mua cái khác cho cô.”
“Không cần đâu, hôm nay cô chạy đông chạy tây cả ngày trời mệt lắm rồi.” Dương Yến ngăn cô ấy lại, cô nghĩ nghĩ một lát rồi nói: “Tôi nhớ trước đây Phương Thị có thu mua một vườn trái cây, trái cây trong vườn đó đều không tệ, nếu cô có rảnh thì tra thử số điện thoại của vườn trái cây đó rồi đặt giùm tôi nhiều trái cây một chút.”
Ella gật đầu: “Được, lát nữa tôi sẽ đi tra ngay, nếu cô không căn dặn gì nữa thì tôi ra ngoài trước đây.”
“Ừ, đi đi.”
Dương Yến thật tình là nuốt không nổi cái bánh kem quýt này nữa rồi, thế là cô liền ném qua một bên, sau đó lấy bánh quy mà buổi trưa chưa ăn hết ra ăn, còn mắt thì lướt nhanh qua đống văn kiện trên bàn.
Các sản phẩm chính của Hòa Tụng là mỹ phẩm và nước hoa, mỹ phẩm thì đương nhiên là không thể so sánh với các thương hiệu xa xỉ, nhưng doanh số toàn cầu lại không tệ, trước đây mỗi khi có loại nước hoa mới được phát hành là có thể nhanh chóng đứng đầu NO1 Châu Á.
Tuy nhiên, kể từ khi các chuyên gia nước hoa bị chiêu dụ đi bởi các hãng lớn khác cách đây năm năm thì thu nhập của Hòa Tụng đã giảm mạnh và trong năm năm đã thay đến ba nhà chế tạo nước hoa. Cuối cùng, trụ sở chính đã chiêu dụ được một nhân vật lợi hại khác về và kể từ đó thu nhập mới dần ổn định trở lại, nhưng ổn định cũng chưa được bao lâu thì hai năm nay cũng không xong nữa rồi.
Mẫu nước hoa mới lần này không phải là sản phẩm hoàn chỉnh của nhà chế tạo nước hoa, mà là trụ sở chính đã mua nó từ người khác với giá cao, quản lý cấp cao cũng đã ký một thoả thuận điều chỉnh định giá với các công ty khác.
......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.