Chương 42: Chọc giận
Lạc Thanh
22/03/2016
Trang Đức thấy Trang Thư Lan vung tay lên thì vô cùng hoảng sợ, nghĩ rằng nàng sẽ đánh tiếp. Nhưng thấy nàng từ từ buông tay xuống, khẩu khí cũng nhẹ nhàng đi không ít, chậm rãi xoay người, nhìn đám đại thần phía sau cười xoà nói.
“Bản quan còn có việc quan trọng, không thể uống cùng chư vị đại nhân được!”
Sau đó lại xoay người trừng mắt nhìn Trang Thư Lan rồi nói.
“Còn đứng đó làm gì? Chưa đủ xấu mặt sao? Không mau cút trở về đi!”
Trang Thư Lan không nói cũng không nhúc nhích, chỉ yên lặng đứng đó, tay buông thõng, mắt nhìn vô định không nghe thấy những lời Trang Đức nói. Tư Đồ Minh Duệ giống như người vô can, cũng lặng lẽ đứng bên. Còn Trang Thư Dao nhìn Trang Thư Lan như vậy thì trong lòng cũng có cảm giác không ổn, nhận thấy việc này có chút kỳ quái, liền mở miệng nói.
“Cha! Người…… Người trước hết đừng chỉ trích nhị muội a, mọi việc đều có nguyên do của nó, người tại sao không nghe nhị muội giải thích một chút! Dù thế nào nhị muội cũng đã vào triều làm quan rồi, nếu như không phân tốt xấu mà đã định tội danh như vậy, về sau nhị muội sao có thể ngẩng mặt lên trước triều thần được?”
Ánh mắt Tư Đồ Minh Duệ nghi ngờ cùng kinh ngạc. Trang Thư Dao sao có thể nói đỡ cho Trang Thư Lan được. Hắn nhớ rõ mấy hôm trước từng gặp qua tỷ muội hai nàng còn tranh đấu gay gắt a!
Trang Đức nghe thấy Trang Thư Dao nói thế thấy cũng có chút đạo lý. Mọi chuyện dù sao cũng có nguyên do của nó, hơn nữa thanh danh Trang Thư Lan này cũng đủ nguy rồi, hiện tại còn trước mặt phần lớn đại thần trong triều……. Vấn đề không phải là chuyện về sau không ai dám tới hỏi cưới nó, mà là mặt mũi của hắn sau này làm sao có thể ngẩng lên được? Nghĩ như vậy, sắc mặt Trang Đức cũng hoà hoãn đi không ít, nhưng giọng nói thì vẫn nghiêm khắc như trước, thậm chí mang theo vài phần đe doạ.
“Được rồi! Ngươi hãy giải thích xem vừa rồi sao lại thế này?”
Ngay khi Trang Thư Dao mở miệng cầu xin thì Trang Thư Lan cũng đã rất kinh ngạc, không ngờ được vị “tỷ tỷ” này cũng có chút tình cảm với nàng a! Ý của Trang Đức nàng hiểu rất rõ, hành vi vừa rồi của nàng đã khiến hắn mất mặt vô cùng. Dựa vào tính cách của hắn, nhất định sẽ phạt nàng cấm túc một tháng, nhưng bây giờ nàng đã có quan tứơc không thể cấm túc được, vậy hắn sẽ dùng biện pháp gì để phạt nàng a? Bắt nàng chép “Nữ Nhị kinh” ,“Nữ huấn” ,“Nữ giới” hay lại là quỳ trước bài vị tổ tông? Hoặc là đuổi khỏi nhà – không phải hắn vừa nói coi như không có một nữ nhi như nàng sao?
Đột nhiên trong đầu Trang Thư Lan mông lung nhớ tới câu nói của Tư Đồ Minh Duệ . Hắn muốn cho nàng biết cảm giác hoang dại là như thế nào? Sau đó liền tạo ra tình huống này, tiếp đó ngay lập tức Trang Đức cùng đám đại thần đến đây, rồi Trang Đức vô cùng nổi giận – với thể diện Trang Đức mà nói chuyện như vậy vô cùng nhục nhã, chỉ cần kích thích một chút nữa, hắn nhất định sẽ đuổi một nữ nhi mất mặt như nàng ra khỏi nhà!
Chẳng lẽ mục đích Tư Đồ Minh Duệ là muốn nàng bị đuổi ra khỏi nhà ư? Cũng là cách hắn trả thù,cho nàng biết cảm giác hoang dại là như thế nào? Nếu như vậy thì bây giờ nàng giải thích có ý nghĩa gì? Tư Đồ Minh Duệ là loại người không đạt được mục đích thì nhất định không dừng tay, cho dù đêm nay nàng an toàn thoát thân chỉ sợ từ ngày mai hắn sẽ hoàn trả gấp bội a!
Thấy Trang Thư Lan suy nghĩ sâu xa thì Trang Thư Dao cảm thấy rất sốt ruột. Chuyện đêm nay nếu chỉ là chuyện ngoài ý muốn, hoặc là do Trang Thư Lan chủ động thì không để ý làm gì, nhưng nếu như là Tư Đồ Minh Duệ cố ý…. Nghĩ đến đây, Trang Thư Dao không nhịn được lại nhìn trộm Tư Đồ Minh Duệ – tuy rằng nam nhân này làm việc ngang ngược, nhưng không thể phủ nhận việc hắn là ý trung nhân lý tưởng của nữ tử kinh thành, chưa lập gia đình, có tiền, có quyền thế, đẹp trai hơn người, lại có tài ( cho dù là tham quan cũng phải có đầu óc a!). Trang Thư Dao theo Trang Đức hành tẩu chốn quan trường cũng được mấy năm, đối với hắn cũng có chút cảm tình, mến mộ. Nàng định tính sau khi vào triều làm quan, mượn cơ hội tiếp xúc với hắn nhiều hơn……… Nhưng không nghĩ tới, Trang Thư Lan – nhị muội mà nàng coi thường bao năm lại dành cơ hội trước cùng hắn dây dưa không rõ.
“Nhị muội,đừng sững sờ nữa! Có chuyện gì ngươi cứ nói thẳng ra a! Ngươi cũng biết, bây giờ cha đang cho ngươi một cơ hội làm sáng tỏ sự thật. Nếu như ngươi thực sự làm chuyện không thể tha thứ, khiến cha mất mặt trước triều thần, vậy cũng không tốt lắm!”
Trang Thư Dao bước tới gần Trang Thư Lan nhẹ giọng cảnh báo.
“Hơn nữa sau này chúng ta đều là quan đồng liêu, thanh danh ngươi có bôi nhọ cũng không sao, nhưng không nên liên luỵ đến người nhà!”
Liên luỵ đến người nhà? Trang Thư Lan cúi đầu, xoẹt mũi cười, khoé mắt nổi lên vài tia thê lương, sống ở Trang phủ đã mười năm, trong Trang phủ có ai coi nàng là người nhà chưa? Trước mặt người ngoài nhìn qua thật đầm ấm, nhưng thực tế bên trong chỉ có người sống trong đó mới biết được
“Không có gì giải thích!”
Trang Thư Lan đột nhiên ngẩng đầu nói, vẻ mặt hờ hững , trong trẻo nhưng lạnh lùng. Giọng nói của nàng lúc này nghe thật cao ngạo.
“Sự thật chính là như các người nhìn thấy! Ta đối với Tư Đồ đại nhân nhất kiến chung tình, sau đó không để ý tới lễ giáo mà quấn quýt lấy Tư Đồ đại nhân không buông, tiện có một ít tiếp xúc thân mật – về điểm này, ở đây Chương đại nhân có thể làm chứng, buổi sáng hôm nay ta còn quấn lấy Tư Đồ đại nhân. Tiện đây ta cũng nói luôn, hai ngày nay ta lừa gạt người nhà chạy đến phủ Tư Đồ đại nhân ở hai ngày hai đêm…”
Buổi sáng hôm nay khi trở về phòng nàng có hỏi qua Tứ Nhi mới biết được, Trang Đức cũng không có hỏi gì tới nàng – căn bản Trang Đức cũng không biết chuyện mấy ngày hôm nay nàng không có trong phủ. Đêm đó Tứ Nhi phát hiện một đêm Trang Thư Lan chưa về, vốn định nói cho Trang Đức biết nhưng còn chưa kịp bước ra khỏi cửa thì người Tư Đồ Minh Duệ phái tới bảo Tứ Nhi giấu diếm việc này, lại còn ra lệnh cho Tứ Nhi thay nàng đi diễu phố. Không hiểu như thế nào Tứ Nhi cũng đồng ý còn hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc, ngay cả tới kẻ cáo già như Trang Đức cũng không phát giác được!
Cho nên hiện tại Trang Thư Lan quyết định đem việc này nói luôn ra, làm cho Trang thừa tướng mất mặt thêm một ít nữa.
Đúng như Trang Thư Lan mong muốn, mặt Trang Đức lúc này còn đen hơn cả than, lạnh lùng trừng mắt nhìn nàng lại gọi tên một người khác.
“Chương đại nhân, chuyện buổi sáng hôm nay là ngươi tận mắt chứng kiến?”
“Chuyện này……”Chương đại nhân bị Trang Thư Lan nhắc tới thì trong lòng biết chắc là không ổn rồi. Trang Thư Lan sao có thể như vậy, lấy bạc của hắn không nói lại còn đem một người vô tội như hắn lôi vào vụ rắc rối của nàng! Bây giờ hắn biết trả lời thế nào? Một bên là Thừa tướng đại nhân, bên kia là Thủ phủ đại nhân – tuy rằng Thủ phụ đại nhân không nói một lời nào nhưng khoé miệng lại cười rất quỷ dị cũng đủ khiến cho người khác không lạnh mà run rồi!
“Này cái gì mà này! Bảo ngươi trả lời là có hoặc không cũng khó như vậy sao?”
Trang Đức lạnh lùng hừ một tiếng.
“Đừng tưởng rằng chuyện của cháu ngươi đã giải quyết ổn thoả rồi, cho dù mọi chuyện coi như đã kết thúc, bản quan cũng sẽ có cách khiến nó lật lại!”
Trán Chương đại nhân mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, đây vốn là chuyện không liên quan tới hắn, tại sao cố tình muốn hắn đi theo chịu tội a! Hai đại phái trong triều hiện tại đều chờ câu trả lời của hắn, biết trả lời như thế nào để không mất lòng cả hai bên, giữ cái mũ quan trên đầu đây? Liếc mắt nhìn chung quanh thấy toàn thể ánh mắt quan viên đều tập trung vào mình, Chương đại nhân trong lòng rất hỗn loạn – khi nào hắn trở nên quan trọng như vậy rồi a! Sớm biết có chuyện ngày hôm nay thì hắn đã không chạy tới xem náo nhiệt cùng những quan viên khác rồi!
Chương đại nhân do dự, Trang Thư Lan cũng hiểu được vài phần, hơi nhếch méch, rất là yên tâm.
“Chương đại nhân, không sao, có chuyện gì cứ nói thẳng, không biết ai đối với ngươi như thế nào nhưng Thừa tướng đại nhân và Tư Đồ đại nhân đều là những người sáng suốt, sẽ không để cho người vô tội chịu liên luỵ”
Lời nói của Trang Thư Lan khiến Chương đại nhân sửng sốt, phải biết rằng câu trả lời của hắn có liên quan tới thanh danh của nàng. Đối với một nữ nhân thì thanh danh vô cùng quan trọng cho dù nàng có làm quan đi chăng nữa. Nhưng nhìn Trang Thư Lan bình thản, rộng lượng để hắn nói ra câu trả lời – cho dù nàng gõ hắn trúc giang ( ý nói nàng lấy của hắn không ít bạc), hắn thật đúng là không có cách rắp đem mấy lời “ lương tâm” nói ra!
“Hạ quan…….Buổi sáng hôm nay đầu óc hạ quan không được tỉnh táo, cho nên hạ quan cũng không rõ chuyện này!”
Coi như độ lượng một phen, Chương đại nhân khom mình trả lời.
Lời Chương đại nhân vừa thốt ra khỏi miệng, mọi người liền hiểu rõ trong lòng – càng trốn tránh thì nhất định là có chuyện mờ ám a!
Trang Đức coi như mọi chuyện đã sáng tỏ. Nghĩ tới việc nhiều ngày trước nàng không xuất hiện trước mặt hắn, cứ nghĩ nàng chỉ du hành như mọi lần, không ngờ nguyên nhân lại là như vậy.
“Trang Thư Lan, Trang Đức ta không có loại nữ nhi không biết xấu hổ như ngươi! Quả nhiên mẹ nào con nấy, giấu mọi người qua đêm ở bên ngoài, thật là mất mặt liệt tổ liệt tông Trang gia!”
Không biết Trang Đức nhớ ra gì đó, trong ánh mắt oán hận thiêu đốt hừng hực lửa giận, tựa hồ có thể giết chết Trang Thư Lan lúc này.
“Từ hôm nay trở đi, ngươi cút khỏi nhà cho ta, đừng có làm ô uế Trang phủ!”
“Bản quan còn có việc quan trọng, không thể uống cùng chư vị đại nhân được!”
Sau đó lại xoay người trừng mắt nhìn Trang Thư Lan rồi nói.
“Còn đứng đó làm gì? Chưa đủ xấu mặt sao? Không mau cút trở về đi!”
Trang Thư Lan không nói cũng không nhúc nhích, chỉ yên lặng đứng đó, tay buông thõng, mắt nhìn vô định không nghe thấy những lời Trang Đức nói. Tư Đồ Minh Duệ giống như người vô can, cũng lặng lẽ đứng bên. Còn Trang Thư Dao nhìn Trang Thư Lan như vậy thì trong lòng cũng có cảm giác không ổn, nhận thấy việc này có chút kỳ quái, liền mở miệng nói.
“Cha! Người…… Người trước hết đừng chỉ trích nhị muội a, mọi việc đều có nguyên do của nó, người tại sao không nghe nhị muội giải thích một chút! Dù thế nào nhị muội cũng đã vào triều làm quan rồi, nếu như không phân tốt xấu mà đã định tội danh như vậy, về sau nhị muội sao có thể ngẩng mặt lên trước triều thần được?”
Ánh mắt Tư Đồ Minh Duệ nghi ngờ cùng kinh ngạc. Trang Thư Dao sao có thể nói đỡ cho Trang Thư Lan được. Hắn nhớ rõ mấy hôm trước từng gặp qua tỷ muội hai nàng còn tranh đấu gay gắt a!
Trang Đức nghe thấy Trang Thư Dao nói thế thấy cũng có chút đạo lý. Mọi chuyện dù sao cũng có nguyên do của nó, hơn nữa thanh danh Trang Thư Lan này cũng đủ nguy rồi, hiện tại còn trước mặt phần lớn đại thần trong triều……. Vấn đề không phải là chuyện về sau không ai dám tới hỏi cưới nó, mà là mặt mũi của hắn sau này làm sao có thể ngẩng lên được? Nghĩ như vậy, sắc mặt Trang Đức cũng hoà hoãn đi không ít, nhưng giọng nói thì vẫn nghiêm khắc như trước, thậm chí mang theo vài phần đe doạ.
“Được rồi! Ngươi hãy giải thích xem vừa rồi sao lại thế này?”
Ngay khi Trang Thư Dao mở miệng cầu xin thì Trang Thư Lan cũng đã rất kinh ngạc, không ngờ được vị “tỷ tỷ” này cũng có chút tình cảm với nàng a! Ý của Trang Đức nàng hiểu rất rõ, hành vi vừa rồi của nàng đã khiến hắn mất mặt vô cùng. Dựa vào tính cách của hắn, nhất định sẽ phạt nàng cấm túc một tháng, nhưng bây giờ nàng đã có quan tứơc không thể cấm túc được, vậy hắn sẽ dùng biện pháp gì để phạt nàng a? Bắt nàng chép “Nữ Nhị kinh” ,“Nữ huấn” ,“Nữ giới” hay lại là quỳ trước bài vị tổ tông? Hoặc là đuổi khỏi nhà – không phải hắn vừa nói coi như không có một nữ nhi như nàng sao?
Đột nhiên trong đầu Trang Thư Lan mông lung nhớ tới câu nói của Tư Đồ Minh Duệ . Hắn muốn cho nàng biết cảm giác hoang dại là như thế nào? Sau đó liền tạo ra tình huống này, tiếp đó ngay lập tức Trang Đức cùng đám đại thần đến đây, rồi Trang Đức vô cùng nổi giận – với thể diện Trang Đức mà nói chuyện như vậy vô cùng nhục nhã, chỉ cần kích thích một chút nữa, hắn nhất định sẽ đuổi một nữ nhi mất mặt như nàng ra khỏi nhà!
Chẳng lẽ mục đích Tư Đồ Minh Duệ là muốn nàng bị đuổi ra khỏi nhà ư? Cũng là cách hắn trả thù,cho nàng biết cảm giác hoang dại là như thế nào? Nếu như vậy thì bây giờ nàng giải thích có ý nghĩa gì? Tư Đồ Minh Duệ là loại người không đạt được mục đích thì nhất định không dừng tay, cho dù đêm nay nàng an toàn thoát thân chỉ sợ từ ngày mai hắn sẽ hoàn trả gấp bội a!
Thấy Trang Thư Lan suy nghĩ sâu xa thì Trang Thư Dao cảm thấy rất sốt ruột. Chuyện đêm nay nếu chỉ là chuyện ngoài ý muốn, hoặc là do Trang Thư Lan chủ động thì không để ý làm gì, nhưng nếu như là Tư Đồ Minh Duệ cố ý…. Nghĩ đến đây, Trang Thư Dao không nhịn được lại nhìn trộm Tư Đồ Minh Duệ – tuy rằng nam nhân này làm việc ngang ngược, nhưng không thể phủ nhận việc hắn là ý trung nhân lý tưởng của nữ tử kinh thành, chưa lập gia đình, có tiền, có quyền thế, đẹp trai hơn người, lại có tài ( cho dù là tham quan cũng phải có đầu óc a!). Trang Thư Dao theo Trang Đức hành tẩu chốn quan trường cũng được mấy năm, đối với hắn cũng có chút cảm tình, mến mộ. Nàng định tính sau khi vào triều làm quan, mượn cơ hội tiếp xúc với hắn nhiều hơn……… Nhưng không nghĩ tới, Trang Thư Lan – nhị muội mà nàng coi thường bao năm lại dành cơ hội trước cùng hắn dây dưa không rõ.
“Nhị muội,đừng sững sờ nữa! Có chuyện gì ngươi cứ nói thẳng ra a! Ngươi cũng biết, bây giờ cha đang cho ngươi một cơ hội làm sáng tỏ sự thật. Nếu như ngươi thực sự làm chuyện không thể tha thứ, khiến cha mất mặt trước triều thần, vậy cũng không tốt lắm!”
Trang Thư Dao bước tới gần Trang Thư Lan nhẹ giọng cảnh báo.
“Hơn nữa sau này chúng ta đều là quan đồng liêu, thanh danh ngươi có bôi nhọ cũng không sao, nhưng không nên liên luỵ đến người nhà!”
Liên luỵ đến người nhà? Trang Thư Lan cúi đầu, xoẹt mũi cười, khoé mắt nổi lên vài tia thê lương, sống ở Trang phủ đã mười năm, trong Trang phủ có ai coi nàng là người nhà chưa? Trước mặt người ngoài nhìn qua thật đầm ấm, nhưng thực tế bên trong chỉ có người sống trong đó mới biết được
“Không có gì giải thích!”
Trang Thư Lan đột nhiên ngẩng đầu nói, vẻ mặt hờ hững , trong trẻo nhưng lạnh lùng. Giọng nói của nàng lúc này nghe thật cao ngạo.
“Sự thật chính là như các người nhìn thấy! Ta đối với Tư Đồ đại nhân nhất kiến chung tình, sau đó không để ý tới lễ giáo mà quấn quýt lấy Tư Đồ đại nhân không buông, tiện có một ít tiếp xúc thân mật – về điểm này, ở đây Chương đại nhân có thể làm chứng, buổi sáng hôm nay ta còn quấn lấy Tư Đồ đại nhân. Tiện đây ta cũng nói luôn, hai ngày nay ta lừa gạt người nhà chạy đến phủ Tư Đồ đại nhân ở hai ngày hai đêm…”
Buổi sáng hôm nay khi trở về phòng nàng có hỏi qua Tứ Nhi mới biết được, Trang Đức cũng không có hỏi gì tới nàng – căn bản Trang Đức cũng không biết chuyện mấy ngày hôm nay nàng không có trong phủ. Đêm đó Tứ Nhi phát hiện một đêm Trang Thư Lan chưa về, vốn định nói cho Trang Đức biết nhưng còn chưa kịp bước ra khỏi cửa thì người Tư Đồ Minh Duệ phái tới bảo Tứ Nhi giấu diếm việc này, lại còn ra lệnh cho Tứ Nhi thay nàng đi diễu phố. Không hiểu như thế nào Tứ Nhi cũng đồng ý còn hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc, ngay cả tới kẻ cáo già như Trang Đức cũng không phát giác được!
Cho nên hiện tại Trang Thư Lan quyết định đem việc này nói luôn ra, làm cho Trang thừa tướng mất mặt thêm một ít nữa.
Đúng như Trang Thư Lan mong muốn, mặt Trang Đức lúc này còn đen hơn cả than, lạnh lùng trừng mắt nhìn nàng lại gọi tên một người khác.
“Chương đại nhân, chuyện buổi sáng hôm nay là ngươi tận mắt chứng kiến?”
“Chuyện này……”Chương đại nhân bị Trang Thư Lan nhắc tới thì trong lòng biết chắc là không ổn rồi. Trang Thư Lan sao có thể như vậy, lấy bạc của hắn không nói lại còn đem một người vô tội như hắn lôi vào vụ rắc rối của nàng! Bây giờ hắn biết trả lời thế nào? Một bên là Thừa tướng đại nhân, bên kia là Thủ phủ đại nhân – tuy rằng Thủ phụ đại nhân không nói một lời nào nhưng khoé miệng lại cười rất quỷ dị cũng đủ khiến cho người khác không lạnh mà run rồi!
“Này cái gì mà này! Bảo ngươi trả lời là có hoặc không cũng khó như vậy sao?”
Trang Đức lạnh lùng hừ một tiếng.
“Đừng tưởng rằng chuyện của cháu ngươi đã giải quyết ổn thoả rồi, cho dù mọi chuyện coi như đã kết thúc, bản quan cũng sẽ có cách khiến nó lật lại!”
Trán Chương đại nhân mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, đây vốn là chuyện không liên quan tới hắn, tại sao cố tình muốn hắn đi theo chịu tội a! Hai đại phái trong triều hiện tại đều chờ câu trả lời của hắn, biết trả lời như thế nào để không mất lòng cả hai bên, giữ cái mũ quan trên đầu đây? Liếc mắt nhìn chung quanh thấy toàn thể ánh mắt quan viên đều tập trung vào mình, Chương đại nhân trong lòng rất hỗn loạn – khi nào hắn trở nên quan trọng như vậy rồi a! Sớm biết có chuyện ngày hôm nay thì hắn đã không chạy tới xem náo nhiệt cùng những quan viên khác rồi!
Chương đại nhân do dự, Trang Thư Lan cũng hiểu được vài phần, hơi nhếch méch, rất là yên tâm.
“Chương đại nhân, không sao, có chuyện gì cứ nói thẳng, không biết ai đối với ngươi như thế nào nhưng Thừa tướng đại nhân và Tư Đồ đại nhân đều là những người sáng suốt, sẽ không để cho người vô tội chịu liên luỵ”
Lời nói của Trang Thư Lan khiến Chương đại nhân sửng sốt, phải biết rằng câu trả lời của hắn có liên quan tới thanh danh của nàng. Đối với một nữ nhân thì thanh danh vô cùng quan trọng cho dù nàng có làm quan đi chăng nữa. Nhưng nhìn Trang Thư Lan bình thản, rộng lượng để hắn nói ra câu trả lời – cho dù nàng gõ hắn trúc giang ( ý nói nàng lấy của hắn không ít bạc), hắn thật đúng là không có cách rắp đem mấy lời “ lương tâm” nói ra!
“Hạ quan…….Buổi sáng hôm nay đầu óc hạ quan không được tỉnh táo, cho nên hạ quan cũng không rõ chuyện này!”
Coi như độ lượng một phen, Chương đại nhân khom mình trả lời.
Lời Chương đại nhân vừa thốt ra khỏi miệng, mọi người liền hiểu rõ trong lòng – càng trốn tránh thì nhất định là có chuyện mờ ám a!
Trang Đức coi như mọi chuyện đã sáng tỏ. Nghĩ tới việc nhiều ngày trước nàng không xuất hiện trước mặt hắn, cứ nghĩ nàng chỉ du hành như mọi lần, không ngờ nguyên nhân lại là như vậy.
“Trang Thư Lan, Trang Đức ta không có loại nữ nhi không biết xấu hổ như ngươi! Quả nhiên mẹ nào con nấy, giấu mọi người qua đêm ở bên ngoài, thật là mất mặt liệt tổ liệt tông Trang gia!”
Không biết Trang Đức nhớ ra gì đó, trong ánh mắt oán hận thiêu đốt hừng hực lửa giận, tựa hồ có thể giết chết Trang Thư Lan lúc này.
“Từ hôm nay trở đi, ngươi cút khỏi nhà cho ta, đừng có làm ô uế Trang phủ!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.