Chương 27
Nhung_kut3_tiara
18/07/2014
Hai ngày sau, tại nghĩa trang.
Một cô gái mặc váy trắng cùng với một chàng trai có bộ vest đen tương phản mà lại hài hoà đứng trước một ngôi mộ mới làm. Hai con người với dáng vẻ tuyệt mĩ khiến ai đi thăm mộ cũng phải mất hồn.
Cô gái đặt bó cúc trắng trước ngôi mộ ghi tên Hwang Mi Yeon, khẽ mỉm cười nhưng đôi mắt chất chứa sự u buồn.
- Diễm My, cậu đã từng nói cậu thích hoa cúc trắng. Nhiều lúc tớ tự hỏi, sao lại thích nó? Bây giờ tớ mới hiểu được... Có lẽ... Hoa cúc trắng tang thương giống cuộc đời cậu...
Diễm My, người luôn sống vì người khác...
Vì Hân Hân, cô đã không ngại biến mình làm "kẻ thứ ba" để ngăn chặn ý đồ của Thế Phong...
Vì ba mẹ đã khuất, cô tình nguyện làm nhân vật phản diện, kẻ ác, đứng cạnh con trai của người đã một tay giết chết gia đình cô. Đứng cạnh một tên chính mình thấy kinh tởm...
Và lại vì nó, mất đi mạng sống khi ở tuổi mười bảy...
Diễm My từng nói, chết cũng là một sự giải thoát cho chính số phận của mình... Làm một linh hồn vô lo vô nghĩ...
- Cậu biết không_ nó nhẹ giọng_ Windy biết hết mọi chuyện rồi. Cô ấy đã khóc, mắng cậu là đồ vô lương tâm, đồ ngu ngốc... Làm bạn bao nhiêu năm lại cứ thế nhẫn tâm mà rời đi... Cậu độc ác lắm... Cô ấy không muốn đi thăm...
Bờ vai nó khẽ run rẩy. Hắn ôm chặt lấy vai nó, vẫn im lặng không nói lời nào. Bức ảnh trên mộ kia có nụ cười rạng rỡ lắm, vui vẻ lắm... khiến người ta đau lòng.
- Mưa rồi Hân Hân, về thôi.
Mưa... Có phải cô ấy đang khóc?
...
Thời gian trôi qua một cách bình lặng. Thấm thoắt đã một tháng đằng đẵng...
Trường SW.
- Hân Hân! Hân Hân! Tối đi bar đi!
Windy hớn hở lay lay tay nó đang chăm chú vào chiếc ipad. Nó cau mày chuyển tầm mắt sang Windy.
- Bộ hôm nay có trò gì chơi sao?
- Có có!_ Windy gật đầu lia lịa_ Key bảo, hôm nay mấy người trong bang hội và một số cá nhân độc lập tới họp mặt đấy. Bar Night.
- Sao ta không nhận được thư mời?
Nó nhíu mi, bắt đầu cảm thấy chuyện này có điều kì lạ. Có lẽ nên đi xem thử một chút.
Bar Night.
Quán bar tối nay đông đúc hơn mọi hôm. Rất nhiều những nhân vật bí ẩn trên thế giới tụ họp lại đây. Nếu chỉ là chơi đùa một chút thì rất khó tin. Bọn họ chắc chắn đang bí mật làm điều gì đó.
- Ken, anh nhận xét thế nào về vụ này?
Thấy hắn đi tới, nó không lằng nhằng mà hỏi thẳng. Hắn trầm ngâm một chút rồi trả lời:
- Nửa bí mật nửa công khai. Bề ngoài không muốn người khác biết, thực ra là cố ý để lộ.
- Tìm ra ai là kẻ đứng đằng sau không?
- Không cách nào biết.
Đúng lúc đó, Windy và Key sau khi đi dò xét tình hình trở về. Windy nhanh chóng báo cáo luôn:
- Mấy người này chúng ta đều có quen biết. Killer, Nick, Andrew,...
- Người nào mà đủ thế lực mời hẳn những vị tai to mặt lớn này thế?_ nó day day huyệt thái dương.
- Nghe nói người đó là Trần Hàn Bảo Quân_ Key xen vào.
- Anh hai?
Một cô gái mặc váy trắng cùng với một chàng trai có bộ vest đen tương phản mà lại hài hoà đứng trước một ngôi mộ mới làm. Hai con người với dáng vẻ tuyệt mĩ khiến ai đi thăm mộ cũng phải mất hồn.
Cô gái đặt bó cúc trắng trước ngôi mộ ghi tên Hwang Mi Yeon, khẽ mỉm cười nhưng đôi mắt chất chứa sự u buồn.
- Diễm My, cậu đã từng nói cậu thích hoa cúc trắng. Nhiều lúc tớ tự hỏi, sao lại thích nó? Bây giờ tớ mới hiểu được... Có lẽ... Hoa cúc trắng tang thương giống cuộc đời cậu...
Diễm My, người luôn sống vì người khác...
Vì Hân Hân, cô đã không ngại biến mình làm "kẻ thứ ba" để ngăn chặn ý đồ của Thế Phong...
Vì ba mẹ đã khuất, cô tình nguyện làm nhân vật phản diện, kẻ ác, đứng cạnh con trai của người đã một tay giết chết gia đình cô. Đứng cạnh một tên chính mình thấy kinh tởm...
Và lại vì nó, mất đi mạng sống khi ở tuổi mười bảy...
Diễm My từng nói, chết cũng là một sự giải thoát cho chính số phận của mình... Làm một linh hồn vô lo vô nghĩ...
- Cậu biết không_ nó nhẹ giọng_ Windy biết hết mọi chuyện rồi. Cô ấy đã khóc, mắng cậu là đồ vô lương tâm, đồ ngu ngốc... Làm bạn bao nhiêu năm lại cứ thế nhẫn tâm mà rời đi... Cậu độc ác lắm... Cô ấy không muốn đi thăm...
Bờ vai nó khẽ run rẩy. Hắn ôm chặt lấy vai nó, vẫn im lặng không nói lời nào. Bức ảnh trên mộ kia có nụ cười rạng rỡ lắm, vui vẻ lắm... khiến người ta đau lòng.
- Mưa rồi Hân Hân, về thôi.
Mưa... Có phải cô ấy đang khóc?
...
Thời gian trôi qua một cách bình lặng. Thấm thoắt đã một tháng đằng đẵng...
Trường SW.
- Hân Hân! Hân Hân! Tối đi bar đi!
Windy hớn hở lay lay tay nó đang chăm chú vào chiếc ipad. Nó cau mày chuyển tầm mắt sang Windy.
- Bộ hôm nay có trò gì chơi sao?
- Có có!_ Windy gật đầu lia lịa_ Key bảo, hôm nay mấy người trong bang hội và một số cá nhân độc lập tới họp mặt đấy. Bar Night.
- Sao ta không nhận được thư mời?
Nó nhíu mi, bắt đầu cảm thấy chuyện này có điều kì lạ. Có lẽ nên đi xem thử một chút.
Bar Night.
Quán bar tối nay đông đúc hơn mọi hôm. Rất nhiều những nhân vật bí ẩn trên thế giới tụ họp lại đây. Nếu chỉ là chơi đùa một chút thì rất khó tin. Bọn họ chắc chắn đang bí mật làm điều gì đó.
- Ken, anh nhận xét thế nào về vụ này?
Thấy hắn đi tới, nó không lằng nhằng mà hỏi thẳng. Hắn trầm ngâm một chút rồi trả lời:
- Nửa bí mật nửa công khai. Bề ngoài không muốn người khác biết, thực ra là cố ý để lộ.
- Tìm ra ai là kẻ đứng đằng sau không?
- Không cách nào biết.
Đúng lúc đó, Windy và Key sau khi đi dò xét tình hình trở về. Windy nhanh chóng báo cáo luôn:
- Mấy người này chúng ta đều có quen biết. Killer, Nick, Andrew,...
- Người nào mà đủ thế lực mời hẳn những vị tai to mặt lớn này thế?_ nó day day huyệt thái dương.
- Nghe nói người đó là Trần Hàn Bảo Quân_ Key xen vào.
- Anh hai?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.