Chương 8: Bắt đầu hành động
Cat - Zen - Kir
18/03/2015
Trụ sở cục điều tra đặc biệt ở Mĩ
- Có tin mới đây.........
- Tin gì vậy?
Trong trụ sở xôn xao hết cả lên và hiện nay trong căn phòng của những cấp cao gồm cả người già, trẻ, có cả nam lẫn nữ đông đủ cả.
- Sao vậy? Con bé đó quay lại làm ông lo lắng sao?
Một người phụ nữ lên tiếng, người đàn ông ngồi trên chiếc ghế và đang suy nghĩ nhiều thứ. Ông ta nhìn mọi người và nói.
- Hãy tìm bắt con bé. Nó sẽ là thứ giúp chúng ta hoàn thiện loại thuốc thanh tẩy vampire.
- Liệu có bắt được viên ngọc quý của giới vampire không đây? Một đứa bé luôn được bao bọc, bảo vệ như vậy.
- Phải bắt cho bằng được.
Vậy là họ đã bắt đầu chuyến đi săn nàng Vampire của chúng ta. Hôm nay nó ngủ quên và Kyo cũng không muốn đánh thức nó đi học. Nó ngồi dậy và nhìn một ly máu đỏ sóng sánh ở trên bàn. Nó tiến đến cầm tờ giấy kẹp ở đó.
- "Hãy uống nó và em sẽ thấy tốt hơn."
Nó cũng chẳng suy nghĩ gì nhiều và uống hết ly máu đó. Nó hơi có cảm giác rùng mình và vị tanh nồng của máu vẫn còn xộc thẳng lên mũi nó. Nó cảm thấy có điều gì đó bất ổn đang diễn ra.
- Hôm qua cậu ấy đã có mặt ở bữa tiệc nhưng vì sao lại ở đó?
Nó tự hỏi rồi đi xuống nhà. Nhà nó bây giờ chỉ có giúp việc đang dọn dẹp còn ba mẹ nó không thấy đâu cả, nó hỏi mấy bà giúp việc.
- Ba mẹ cháu đâu rồi?
- Dạ thưa ông bà chủ đều đi có việc rồi ạ.
- Vậy sao? Họ về thì bảo cháu ra ngoài nhé.
- Vâng.
Nó tung tăng chuẩn bị rồi ra ngoài. Vẫn trang phục nó ưa thích đó chính là áo thun có mũ màu xám in hình mickey và chiếc quần short cùng bộ. Nó đeo balo rồi đi giày nike xinh xắn. Dảo bước trên đường và điều đầu tiên nó nghĩ đến chính là khu vui chơi giải trí. Cả ngày qua nó không đến rồi và nó quyết định đến đó chơi đùa. Nó xuất hiện thì mọi người cảm thấy phiền nhưng vắng bóng nó mọi người lại thấy buồn vì lúc nào nó cũng xuất hiện quậy phá và cười đùa với lũ trẻ làm ai cũng cảm thấy quý mến nó tuy có chút xíu bực vì nó rất ma ranh. Hôm nay nó trở lại và còn quậy phá nhiều hơn xưa, độ mặc cả còn khủng hơn trước.
- Cháu mất tăm suốt ngày hôm qua tưởng không đến nữa.
- Cháu mà không đến mọi người sẽ buồn chết mất à.
Nó khoác tay bác bán kem và cười toe toét. Đây là thành quả của việc không đến trường và nó vẫn nhởn nhơ ngồi ăn kem. Bỗng điện thoại của nó reo lên.
- Sao vậy?
- "Bọn thợ săn bậc nhất đã hành động rồi. Theo nguồn tin của tôi thì chúng muốn săn lùng cháu."
- Vậy sao? Cháu biết rồi, cháu sẽ tự biết phải làm gì. Hãy bảo vệ họ cho cẩn thận là được.
- "Cứ yên tâm đi. Đừng có chết đấy nếu không chẳng có ai trả tiền cho chúng tôi nữa đâu."
- Cháu biết mà.
Nó cười rồi cúp máy, ngồi ăn thêm mấy cây kem nữa nó khẽ nhếch một nụ cười đểu cáng. Xem ra nó đã biết được gì đó rồi. "Đừng coi thường nhóc Cao Tuệ Linh lúc nào cũng vui đùa và không biết nắm bắt tình hình chứ? Tôi sẽ không để ai động vào khi là một Trần Hoàng Bạch Nhi đâu." Nó bắt đầu trở nên thay đổi, nó đã quyết định tiếp theo mình cần làm gì rồi.
- Hey.....
Một giọng nói vang lên gọi nó, nó quay lại nhìn thì đó là Mika. Nó ăn nốt kem rồi quay ra nhìn cô nàng và nói.
- Cô cũng trốn học sao?
- Tôi cảnh cáo cô đừng có lúc nào cũng bám lấy Leo nếu không tôi sẽ không bỏ qua đâu.
- Đó là việc của tôi. Tôi bám lấy cậu ấy làm gì?
- Cô.......
Mika tức giận, nó chẳng để tâm tư dưng gọi nó vì cái việc không đâu này. Nó bỏ đi thì cô nàng chạy theo và túm nó lại. Hai đứa lại một trận tùm lum tùm loa. Và bên đường đã có kẻ để ý đến cả hai đứa rồi.
- Buông tha cho tôi đi bà cô. Tôi đang rất là bận.
- Nói rõ ràng đi nếu không tôi sẽ không để cô đi đâu.
- Tôi........
- Suỵt.......
Mika đưa tay lên ra dấu hiệu nhỏ tiếng, có lẽ cô ta có các giác quan hoạt động mạnh hơn nó. Cũng phải thôi được rèn luyện từ nhỏ mà. Nó chẳng hiểu gì nhưng cũng cố lắng nghe xem sao.
- Mika......
- Ừ, có người đang theo đuôi chúng ta. Xem ra chúng mạnh đấy.
Nói rồi Mika kéo tay nó chạy đi mất thì nhóm người kia cũng đuổi theo. Nó vừa chạy vừa nhắn tin cho Kyo và Leo đến chỗ nó. Nhận được tin nhắn Kyo lo lắng chạy đi ngay, Leo cũng đi theo. Xu thấy lạ cũng bám theo họ. Lúc này Mika và nó đã bị dồn vào một khu đất hoang giữa một vùng cỏ rậm um tùm. Nó có vẻ sợ hãi, nó cảm nhận được áp lực rất lớn.
- Cái gì thế này?
Nó toát mồ hôi và hình như nó vừa nhìn thấy cái gì đó. Mika vẫn còn nắm tay nó lên cảm nhận được sự sợ hãi tột cùng của nó. Nhóm người kia đã xuất hiện.
- Yo.....
- Các ngươi muốn gì đây?
Mika lên tiếng và che chở cho nó như một người chị đúng chất. Nó sợ hãi và cứ run lên liên hồi. Nhóm người đó nhìn cả hai rồi một tên lên tiếng.
- Chúng tôi chỉ muốn cô gái phía sau tiểu thư mà thôi.
- Nếu ta không muốn giao cô ấy cho các người thì sao?
- Vậy buộc chúng tôi phải mạnh tay thôi.
Vậy là một cuộc chiến đang chuẩn bị diễn ra thì có thêm sự góp mặt của lũ vam quỷ. Chúng đánh hơi được mùi của hai vam thuần nhanh thật. Nó túm chặt lấy vạt áo của Mika và sợ hãi thì cô nàng Mika buộc phải chiến đấu một mình mà không thể trông chờ vào nó rồi.
- Băng thương.....
Hàng loạt những băng nhọn tấn công bọn họ. Xem ra họ gặp vấn đề lớn nhưng không phải là không giải quyết được. Bọn thợ săn đã tách Mika ra khỏi nó để bọn vam quỷ vây lấy nó. Nó vẫn còn rất sợ hãi, nó không hiểu vì sao nó sợ đến vậy. Nó nhìn về phía tòa nhà đang xây dở bỏ hoang gần đó thì nó bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo của ai đó khiến nó thêm phần rùng mình.
- Là......thợ săn????
Và lũ vam quỷ đã nhảy vào tấn công nó nhưng ngay lập tức chúng bị thiêu rụi ngay lập tức. Nó nhận ra ngọn lửa này là của Leo. Ngay lúc đó Kyo chạy đến và xem nó có sao không thì nó lắc đầu và họ phải quay ra giúp Mika nữa. Từ đằng xa thì Xu cũng đang theo dõi họ và cô còn cảm nhận được bọn thợ săn ở phía tòa nhà nơi nó cũng thấy chúng.
- Leo.....
- Chuyện gì?
- Bọn thợ săn bậc nhất đang ở gần đây.
Nó nói làm Leo nhìn xung quanh thì hắn cũng thấy được bọn đó đang đứng ở tòa nhà đó. Nó cười nửa miệng thách thức thì chúng vẫn đứng đó nhìn. Ngay sau đó là hàng loạt những mũi tên có đầu bạc đã bắn về phía này, Leo đã kéo nó đi và cố tránh mấy thứ đó. Mika tạo lớp băng chắn cho cả cô và Kyo. Nó đang chạy thì vấp ngã và Leo phải quay lại đỡ lấy nó nhưng những mũi tên đó đang lao đến. Nó sợ hãi khi nhìn Leo đang chắn cho nó và những mũi tên ghim chặt trên lưng hắn ta. Máu từ khóe miệng Leo chảy ra và còn bắn vài giọt li ti trên gương mặt nó. Nó sợ hãi đưa tay lên và nước mắt nó lại trực trào. Đúng như những gì nó thấy Leo sẽ bị như vậy. Kyo và Mika chạy ra xem sao thì họ cố gỡ những mũi tên ra cho Leo nhưng bạc làm họ khá rát. Họ đã không để ý đến và thấy nó đang khóc và sợ hãi, chỉ có Xu và đám thợ săn là đang chăm chăm chú ý đến biểu hiện của nó. "Không.....mình không muốn........Leo lại vì mình mà........." Nó sợ hãi vô cùng, bàn tay nó nắm chặt lấy những ngọn cỏ và cả cát, nó tức giận và hét lên.
- ÁAAAAAA.........
Và tiếng hét của nó làm mọi người ngạc nhiên vì nó làm gió nổi lên và nó thiêu rụi cả một vùng cỏ rậm rạp này. Mọi thứ như có một cơn bão vừa đi qua. Ai cũng ngạc nhiên khi thấy quanh người nó một lớp năng lượng vàng mỏng xuất hiện.
- Đây sao? Sức mạnh của một con quái vật vam thuần đáng nguyền rủa.
Bọn thợ săn nhìn rồi bỏ đi, Xu thì khẽ nhếch một nụ cười rồi cũng bỏ đi. Sức mạnh này của nó làm cho mọi người ngạc nhiên, nó đã ngất đi và Kyo đã phải cõng nó. Hắn cũng không sao chỉ cần về băng bó vết thương là được. Vấn đề chính bây giờ chính là nó.
- Có tin mới đây.........
- Tin gì vậy?
Trong trụ sở xôn xao hết cả lên và hiện nay trong căn phòng của những cấp cao gồm cả người già, trẻ, có cả nam lẫn nữ đông đủ cả.
- Sao vậy? Con bé đó quay lại làm ông lo lắng sao?
Một người phụ nữ lên tiếng, người đàn ông ngồi trên chiếc ghế và đang suy nghĩ nhiều thứ. Ông ta nhìn mọi người và nói.
- Hãy tìm bắt con bé. Nó sẽ là thứ giúp chúng ta hoàn thiện loại thuốc thanh tẩy vampire.
- Liệu có bắt được viên ngọc quý của giới vampire không đây? Một đứa bé luôn được bao bọc, bảo vệ như vậy.
- Phải bắt cho bằng được.
Vậy là họ đã bắt đầu chuyến đi săn nàng Vampire của chúng ta. Hôm nay nó ngủ quên và Kyo cũng không muốn đánh thức nó đi học. Nó ngồi dậy và nhìn một ly máu đỏ sóng sánh ở trên bàn. Nó tiến đến cầm tờ giấy kẹp ở đó.
- "Hãy uống nó và em sẽ thấy tốt hơn."
Nó cũng chẳng suy nghĩ gì nhiều và uống hết ly máu đó. Nó hơi có cảm giác rùng mình và vị tanh nồng của máu vẫn còn xộc thẳng lên mũi nó. Nó cảm thấy có điều gì đó bất ổn đang diễn ra.
- Hôm qua cậu ấy đã có mặt ở bữa tiệc nhưng vì sao lại ở đó?
Nó tự hỏi rồi đi xuống nhà. Nhà nó bây giờ chỉ có giúp việc đang dọn dẹp còn ba mẹ nó không thấy đâu cả, nó hỏi mấy bà giúp việc.
- Ba mẹ cháu đâu rồi?
- Dạ thưa ông bà chủ đều đi có việc rồi ạ.
- Vậy sao? Họ về thì bảo cháu ra ngoài nhé.
- Vâng.
Nó tung tăng chuẩn bị rồi ra ngoài. Vẫn trang phục nó ưa thích đó chính là áo thun có mũ màu xám in hình mickey và chiếc quần short cùng bộ. Nó đeo balo rồi đi giày nike xinh xắn. Dảo bước trên đường và điều đầu tiên nó nghĩ đến chính là khu vui chơi giải trí. Cả ngày qua nó không đến rồi và nó quyết định đến đó chơi đùa. Nó xuất hiện thì mọi người cảm thấy phiền nhưng vắng bóng nó mọi người lại thấy buồn vì lúc nào nó cũng xuất hiện quậy phá và cười đùa với lũ trẻ làm ai cũng cảm thấy quý mến nó tuy có chút xíu bực vì nó rất ma ranh. Hôm nay nó trở lại và còn quậy phá nhiều hơn xưa, độ mặc cả còn khủng hơn trước.
- Cháu mất tăm suốt ngày hôm qua tưởng không đến nữa.
- Cháu mà không đến mọi người sẽ buồn chết mất à.
Nó khoác tay bác bán kem và cười toe toét. Đây là thành quả của việc không đến trường và nó vẫn nhởn nhơ ngồi ăn kem. Bỗng điện thoại của nó reo lên.
- Sao vậy?
- "Bọn thợ săn bậc nhất đã hành động rồi. Theo nguồn tin của tôi thì chúng muốn săn lùng cháu."
- Vậy sao? Cháu biết rồi, cháu sẽ tự biết phải làm gì. Hãy bảo vệ họ cho cẩn thận là được.
- "Cứ yên tâm đi. Đừng có chết đấy nếu không chẳng có ai trả tiền cho chúng tôi nữa đâu."
- Cháu biết mà.
Nó cười rồi cúp máy, ngồi ăn thêm mấy cây kem nữa nó khẽ nhếch một nụ cười đểu cáng. Xem ra nó đã biết được gì đó rồi. "Đừng coi thường nhóc Cao Tuệ Linh lúc nào cũng vui đùa và không biết nắm bắt tình hình chứ? Tôi sẽ không để ai động vào khi là một Trần Hoàng Bạch Nhi đâu." Nó bắt đầu trở nên thay đổi, nó đã quyết định tiếp theo mình cần làm gì rồi.
- Hey.....
Một giọng nói vang lên gọi nó, nó quay lại nhìn thì đó là Mika. Nó ăn nốt kem rồi quay ra nhìn cô nàng và nói.
- Cô cũng trốn học sao?
- Tôi cảnh cáo cô đừng có lúc nào cũng bám lấy Leo nếu không tôi sẽ không bỏ qua đâu.
- Đó là việc của tôi. Tôi bám lấy cậu ấy làm gì?
- Cô.......
Mika tức giận, nó chẳng để tâm tư dưng gọi nó vì cái việc không đâu này. Nó bỏ đi thì cô nàng chạy theo và túm nó lại. Hai đứa lại một trận tùm lum tùm loa. Và bên đường đã có kẻ để ý đến cả hai đứa rồi.
- Buông tha cho tôi đi bà cô. Tôi đang rất là bận.
- Nói rõ ràng đi nếu không tôi sẽ không để cô đi đâu.
- Tôi........
- Suỵt.......
Mika đưa tay lên ra dấu hiệu nhỏ tiếng, có lẽ cô ta có các giác quan hoạt động mạnh hơn nó. Cũng phải thôi được rèn luyện từ nhỏ mà. Nó chẳng hiểu gì nhưng cũng cố lắng nghe xem sao.
- Mika......
- Ừ, có người đang theo đuôi chúng ta. Xem ra chúng mạnh đấy.
Nói rồi Mika kéo tay nó chạy đi mất thì nhóm người kia cũng đuổi theo. Nó vừa chạy vừa nhắn tin cho Kyo và Leo đến chỗ nó. Nhận được tin nhắn Kyo lo lắng chạy đi ngay, Leo cũng đi theo. Xu thấy lạ cũng bám theo họ. Lúc này Mika và nó đã bị dồn vào một khu đất hoang giữa một vùng cỏ rậm um tùm. Nó có vẻ sợ hãi, nó cảm nhận được áp lực rất lớn.
- Cái gì thế này?
Nó toát mồ hôi và hình như nó vừa nhìn thấy cái gì đó. Mika vẫn còn nắm tay nó lên cảm nhận được sự sợ hãi tột cùng của nó. Nhóm người kia đã xuất hiện.
- Yo.....
- Các ngươi muốn gì đây?
Mika lên tiếng và che chở cho nó như một người chị đúng chất. Nó sợ hãi và cứ run lên liên hồi. Nhóm người đó nhìn cả hai rồi một tên lên tiếng.
- Chúng tôi chỉ muốn cô gái phía sau tiểu thư mà thôi.
- Nếu ta không muốn giao cô ấy cho các người thì sao?
- Vậy buộc chúng tôi phải mạnh tay thôi.
Vậy là một cuộc chiến đang chuẩn bị diễn ra thì có thêm sự góp mặt của lũ vam quỷ. Chúng đánh hơi được mùi của hai vam thuần nhanh thật. Nó túm chặt lấy vạt áo của Mika và sợ hãi thì cô nàng Mika buộc phải chiến đấu một mình mà không thể trông chờ vào nó rồi.
- Băng thương.....
Hàng loạt những băng nhọn tấn công bọn họ. Xem ra họ gặp vấn đề lớn nhưng không phải là không giải quyết được. Bọn thợ săn đã tách Mika ra khỏi nó để bọn vam quỷ vây lấy nó. Nó vẫn còn rất sợ hãi, nó không hiểu vì sao nó sợ đến vậy. Nó nhìn về phía tòa nhà đang xây dở bỏ hoang gần đó thì nó bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo của ai đó khiến nó thêm phần rùng mình.
- Là......thợ săn????
Và lũ vam quỷ đã nhảy vào tấn công nó nhưng ngay lập tức chúng bị thiêu rụi ngay lập tức. Nó nhận ra ngọn lửa này là của Leo. Ngay lúc đó Kyo chạy đến và xem nó có sao không thì nó lắc đầu và họ phải quay ra giúp Mika nữa. Từ đằng xa thì Xu cũng đang theo dõi họ và cô còn cảm nhận được bọn thợ săn ở phía tòa nhà nơi nó cũng thấy chúng.
- Leo.....
- Chuyện gì?
- Bọn thợ săn bậc nhất đang ở gần đây.
Nó nói làm Leo nhìn xung quanh thì hắn cũng thấy được bọn đó đang đứng ở tòa nhà đó. Nó cười nửa miệng thách thức thì chúng vẫn đứng đó nhìn. Ngay sau đó là hàng loạt những mũi tên có đầu bạc đã bắn về phía này, Leo đã kéo nó đi và cố tránh mấy thứ đó. Mika tạo lớp băng chắn cho cả cô và Kyo. Nó đang chạy thì vấp ngã và Leo phải quay lại đỡ lấy nó nhưng những mũi tên đó đang lao đến. Nó sợ hãi khi nhìn Leo đang chắn cho nó và những mũi tên ghim chặt trên lưng hắn ta. Máu từ khóe miệng Leo chảy ra và còn bắn vài giọt li ti trên gương mặt nó. Nó sợ hãi đưa tay lên và nước mắt nó lại trực trào. Đúng như những gì nó thấy Leo sẽ bị như vậy. Kyo và Mika chạy ra xem sao thì họ cố gỡ những mũi tên ra cho Leo nhưng bạc làm họ khá rát. Họ đã không để ý đến và thấy nó đang khóc và sợ hãi, chỉ có Xu và đám thợ săn là đang chăm chăm chú ý đến biểu hiện của nó. "Không.....mình không muốn........Leo lại vì mình mà........." Nó sợ hãi vô cùng, bàn tay nó nắm chặt lấy những ngọn cỏ và cả cát, nó tức giận và hét lên.
- ÁAAAAAA.........
Và tiếng hét của nó làm mọi người ngạc nhiên vì nó làm gió nổi lên và nó thiêu rụi cả một vùng cỏ rậm rạp này. Mọi thứ như có một cơn bão vừa đi qua. Ai cũng ngạc nhiên khi thấy quanh người nó một lớp năng lượng vàng mỏng xuất hiện.
- Đây sao? Sức mạnh của một con quái vật vam thuần đáng nguyền rủa.
Bọn thợ săn nhìn rồi bỏ đi, Xu thì khẽ nhếch một nụ cười rồi cũng bỏ đi. Sức mạnh này của nó làm cho mọi người ngạc nhiên, nó đã ngất đi và Kyo đã phải cõng nó. Hắn cũng không sao chỉ cần về băng bó vết thương là được. Vấn đề chính bây giờ chính là nó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.