Nàng Xuất Thân Thấp Kém: Tại Sao Thái Tử Điện Hạ Lại Muốn Nghênh Thú Khỏi Đông Cung
Chương 39:
Vĩ Chước Vấn Thiên
18/04/2024
Nàng đi rồi, Thái tử cúi đầu, nhìn tiết khố nhô lên, sắc mặt càng trở nên khó coi.
Sau khi thân thể khỏe mạnh trở lại, Thái tử đã vội đến thư phòng xử lý chính vụ.
Vệ Chiêu đứng trước cửa thư phòng, vừa nhìn thấy hắn đã nở một nụ cười nhu thuận.
Mặt của Thái tử tối sầm, bước thẳng vào thư phòng.
Triệu Đà bước ngay phía sau hắn, vừa mới đóng cửa xong đã bị nhận lấy một cuốn sách do Thái tử ném tới.
“Sao nàng ta lại ở đây?” Thái tử ngồi ngay phía sau thư án, chất vấn.
Triệu Đà vội vã trả lời: “Nàng ta được Quý phi nương nương đưa tới hầu hạ bên cạnh điện hạ, thuộc hạ nhất thời cùng không biết nên an trí nàng ta như thế nào…”
“Cho nên ngươi mới an bài nàng ta đến thư phòng của ta?” Thái tử khó tin nói: “Ngươi đúng là nửa điểm tâm cơ cũng không có.”
Triệu Đà gãi gãi đầu một cái, ngượng ngùng nói: “Đa tạ điện hạ khích lệ.”
“Ngươi từ đâu nghe ra được cô đang khen ngươi?”
Thái tử nhìn vè mặt khờ khạo của hắn, nhịn không được nắm chặt tay, lấy tay đỡ lấy trán, một hồi mới mở miệng nói: “Nàng ta được Chiêu Đức cung phái tới, ngươi sẽ không sợ nàng ta hạ dược cô sao?”
Triệu Đà cực kỳ sợ hãi: “Điện hạ! Ngài lại trúng chiêu sao? Thuộc hạ cho đi truyền thái y ngay.”
“Không cần.” Thái tử gọi hắn lại, nhìn ánh mắt trong suốt của hắn lộ ra một chút ngu xuẩn, nhắm hai mắt lại nói: “Ý tứ của cô là, cô muốn khống chế tất cả, bao gồm cả vọng của bản thân, hiểu không?”
Triệu Đà gật đầu, ngưỡng mộ nói: “Năng lực tự kiềm chế của Điện hạ, Triệu Đà bội phục không thôi.”
Khóe mắt của Thái tử giật giật, nhẫn nại chịu đựng ra lệnh: “Ngươi quăng cung nữ kia ra ngoài cho cô, về sau không được cho nàng ta được bước vào Hưng Long điện nửa bước.”
Triệu Đà mặc dù không rõ vì sao muốn khống chế vọng thì phải quăng cung nữ kia ra bên ngoài, nhưng mệnh lệnh của vị Thái tử điện hạ anh minh thần võ chắc hẳn là không sai.
Vì thế hắn ngẩng đầu lên, cất cao giọng nói: “Tuân mệnh.”
*****
Sau khi thân thể khỏe mạnh trở lại, Thái tử đã vội đến thư phòng xử lý chính vụ.
Vệ Chiêu đứng trước cửa thư phòng, vừa nhìn thấy hắn đã nở một nụ cười nhu thuận.
Mặt của Thái tử tối sầm, bước thẳng vào thư phòng.
Triệu Đà bước ngay phía sau hắn, vừa mới đóng cửa xong đã bị nhận lấy một cuốn sách do Thái tử ném tới.
“Sao nàng ta lại ở đây?” Thái tử ngồi ngay phía sau thư án, chất vấn.
Triệu Đà vội vã trả lời: “Nàng ta được Quý phi nương nương đưa tới hầu hạ bên cạnh điện hạ, thuộc hạ nhất thời cùng không biết nên an trí nàng ta như thế nào…”
“Cho nên ngươi mới an bài nàng ta đến thư phòng của ta?” Thái tử khó tin nói: “Ngươi đúng là nửa điểm tâm cơ cũng không có.”
Triệu Đà gãi gãi đầu một cái, ngượng ngùng nói: “Đa tạ điện hạ khích lệ.”
“Ngươi từ đâu nghe ra được cô đang khen ngươi?”
Thái tử nhìn vè mặt khờ khạo của hắn, nhịn không được nắm chặt tay, lấy tay đỡ lấy trán, một hồi mới mở miệng nói: “Nàng ta được Chiêu Đức cung phái tới, ngươi sẽ không sợ nàng ta hạ dược cô sao?”
Triệu Đà cực kỳ sợ hãi: “Điện hạ! Ngài lại trúng chiêu sao? Thuộc hạ cho đi truyền thái y ngay.”
“Không cần.” Thái tử gọi hắn lại, nhìn ánh mắt trong suốt của hắn lộ ra một chút ngu xuẩn, nhắm hai mắt lại nói: “Ý tứ của cô là, cô muốn khống chế tất cả, bao gồm cả vọng của bản thân, hiểu không?”
Triệu Đà gật đầu, ngưỡng mộ nói: “Năng lực tự kiềm chế của Điện hạ, Triệu Đà bội phục không thôi.”
Khóe mắt của Thái tử giật giật, nhẫn nại chịu đựng ra lệnh: “Ngươi quăng cung nữ kia ra ngoài cho cô, về sau không được cho nàng ta được bước vào Hưng Long điện nửa bước.”
Triệu Đà mặc dù không rõ vì sao muốn khống chế vọng thì phải quăng cung nữ kia ra bên ngoài, nhưng mệnh lệnh của vị Thái tử điện hạ anh minh thần võ chắc hẳn là không sai.
Vì thế hắn ngẩng đầu lên, cất cao giọng nói: “Tuân mệnh.”
*****
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.