Chương 24
NGỌC JENNY
06/09/2014
Kết thúc bữa sáng no nê, tôi tiếp tục đóng vai một người ngơ ngơ không biết một ai. Đang nhìn ra khung cửa sổ với nhũng tòa nhà cao tầng được ánh nắng chiếu rọi qua, lơ ngơ như bò đội nơ. Thì tôi cảm nhận được một vòng tay ấm áp ôm mình từ phía sau
_Tại sao em cứ thích đứng ở khung cửa này vậy? Trông em từ đằng sau thật cô độc - Hy dịu dàng ôm lấy tôi, thì thầm vào tai tôi còn khuôn mặt cứ cọ cọ vào cổ tôi
Tôi cũng nhắm mắt dựa hẳn người vào người Hy, cảm nhận nhịp tim đập của anh mà lòng cảm thấy bình yên hơn phần nào. Tôi đã thấy con đường trước mắt tôi đầy chông gai đang đợi tôi đi nó.
_Haizz, biết bao giờ anh mới có thể nghe lại giọng nói của em- Hy nói với giọng buồn thảm
Tôi nghĩ mà đau lòng" Em xin lỗi"
_Thôi, hôm nay chúng ta sẽ bắt tay đi tìm lại kí ức cho em nhé. Đầu tiên phải đến trường đại học mà em đã giảng dạy nhỉ. Mau mau vào thay đồ, ra anh chở đi - Tôi nghe xong giật mình quay lại, quay về đó để làm gì? Quay về đó chẳng phải cô đang gián tiếp giết chết họ hay sao
Về tai nạn của Linh làm tôi ám ảnh, đột nhiên những hình ảnh về tai nạn. Những tiếng khóc, những khuôn mặt đau đớn hiện diện. Phải rồi, tôi là mầm mống tai họa. Thực sự một điều, tôi không dám quay về đó
---------------------
Nhưng mọi chuyên đâu như ý tôi khi tôi còn đang trong tình cảnh là một con bé ngơ ngác, kí ức mơ hồ và bị câm này. Tôi đang ngồi trên xe ô tô của anh,
Nhưng mọi chuyên đâu như ý tôi khi tôi còn đang trong tình cảnh là một con bé ngơ ngác, kí ức mơ hồ và bị câm này. Tôi đang ngồi trên xe ô tô của anh, mặt hướng ra nhìn những con đường mà tôi đi qua như một thói quen. Hy quay sang tôi, mỉm cười rồi lái xe
_Có vẻ dù em mất đi kí ức thì thói quen vẫn không thay đổi nhỉ? - Anh hỏi tôi.
Đang chìm theo cảnh vật, tôi quay mặt lại nhìn anh nhưng chỉ nhận được một sự im lặng đáng sợ. Hy đang tập trung lái xe, từng đường nét trên khuôn mặt anh thật quyến rũ. Nó khiến tôi không thể rời mắt được
_Này, lủng mặt anh - Nghe thấy lời cảnh cáo, tôi mới cảm thấy mình hơi vô duyên. Giật mình, quay mặt sang hướng khác, khuôn mặt đỏ và nóng kinh khủng luôn
_Hahaha, trông em thật dễ thương- Hy cười phá lên!
"Dễ thương cái con khỉ khô nhà anh" - Tôi nghĩ thầm
_Tại sao em cứ thích đứng ở khung cửa này vậy? Trông em từ đằng sau thật cô độc - Hy dịu dàng ôm lấy tôi, thì thầm vào tai tôi còn khuôn mặt cứ cọ cọ vào cổ tôi
Tôi cũng nhắm mắt dựa hẳn người vào người Hy, cảm nhận nhịp tim đập của anh mà lòng cảm thấy bình yên hơn phần nào. Tôi đã thấy con đường trước mắt tôi đầy chông gai đang đợi tôi đi nó.
_Haizz, biết bao giờ anh mới có thể nghe lại giọng nói của em- Hy nói với giọng buồn thảm
Tôi nghĩ mà đau lòng" Em xin lỗi"
_Thôi, hôm nay chúng ta sẽ bắt tay đi tìm lại kí ức cho em nhé. Đầu tiên phải đến trường đại học mà em đã giảng dạy nhỉ. Mau mau vào thay đồ, ra anh chở đi - Tôi nghe xong giật mình quay lại, quay về đó để làm gì? Quay về đó chẳng phải cô đang gián tiếp giết chết họ hay sao
Về tai nạn của Linh làm tôi ám ảnh, đột nhiên những hình ảnh về tai nạn. Những tiếng khóc, những khuôn mặt đau đớn hiện diện. Phải rồi, tôi là mầm mống tai họa. Thực sự một điều, tôi không dám quay về đó
---------------------
Nhưng mọi chuyên đâu như ý tôi khi tôi còn đang trong tình cảnh là một con bé ngơ ngác, kí ức mơ hồ và bị câm này. Tôi đang ngồi trên xe ô tô của anh,
Nhưng mọi chuyên đâu như ý tôi khi tôi còn đang trong tình cảnh là một con bé ngơ ngác, kí ức mơ hồ và bị câm này. Tôi đang ngồi trên xe ô tô của anh, mặt hướng ra nhìn những con đường mà tôi đi qua như một thói quen. Hy quay sang tôi, mỉm cười rồi lái xe
_Có vẻ dù em mất đi kí ức thì thói quen vẫn không thay đổi nhỉ? - Anh hỏi tôi.
Đang chìm theo cảnh vật, tôi quay mặt lại nhìn anh nhưng chỉ nhận được một sự im lặng đáng sợ. Hy đang tập trung lái xe, từng đường nét trên khuôn mặt anh thật quyến rũ. Nó khiến tôi không thể rời mắt được
_Này, lủng mặt anh - Nghe thấy lời cảnh cáo, tôi mới cảm thấy mình hơi vô duyên. Giật mình, quay mặt sang hướng khác, khuôn mặt đỏ và nóng kinh khủng luôn
_Hahaha, trông em thật dễ thương- Hy cười phá lên!
"Dễ thương cái con khỉ khô nhà anh" - Tôi nghĩ thầm
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.