Nè Chàng Khờ, Em Đang Nói Thích Anh Đó!

Chương 2: Bị Bêu Xấu

Ích Ân

12/11/2015

Vừa về đến nhà, cô liền nằm ngay xuống chiếc giường nhỏ thân yêu của mình. Cả ngày đi học, về thì đi nhà sách đi cả buổi mà chẳng tìm được quyển nào yêu thích, chỉ đem về một cục nợ to bự về, nhìn nó cũng dày lắm chứ đâu có mỏng đâu? Không biết chừng nào mới nuốt trôi cái cuốn đó hết.

-AAA nhiều quá

Cô chả thèm đọc nữa đâu, cô vứt ngay nó lên đầu giường rồi mở laptop ra, tìm kiếm thứ gì đó. Facebook là cái không thể thiếu đối với cô, vì thế việc đầu tiên là cô cần vào nó. Ngoài trời gió thổi mắt lạnh, khỏi cần bật điều hòa thì căn phòng của cô cũng ngập gió. Màn khẽ lung lay bay phất lên từng cơn, gió luồn qua mái tóc của cô khẽ làm nó hơi bay lên... Đăng nhập facebook xong, cô đập mắt ngay về cái hình anh đỡ cô đứng dậy và kèm theo cái trạng thái "Hoa khôi Hà Ngân và chàng khờ Hiểu Nghiêm đang có mối quan hệ mập mờ"

Lập tức cô nhìn ngay, không ai khác đó là con Lâm Quyên bên khối B đã tung lên những bức ảnh này nhầm dìm xấu cô. Cô và nó học chung nhau năm cấp 3 nhưng luôn bằng mặt không bằng lòng, nó luôn tìm cách dìm cô để trở thành hoa khôi.

-Chết tiệt! Con Quyên đáng ghét!

Cô nghiến răng rồi nhìn lên cái đèn hiện thị màu xanh, là nick của Hương. Cô chưa kịp ấn vào để chat thì có vài tin nhắn đến hỏi cô.

-Ngân, bạn đang có tình cảm với anh Nghiêm?

-Ngân, Ngân kể mình nghe chuyện lúc sáng đi

-Ngân...Ngân...

Nhìn xuống thông báo thì có rất nhiều bình luận nói về cô. Họ đang thì thầm và chế nhạo cô. Cô tức giận, mặt đỏ bừng lên. Thoát ngay cái nơi phức tạp này rồi cầm điện thoại lên chơi game cho đỡ tức. Cô chưa ấn vào games thì Hương lại gọi đến

-Alo, Ngân ơi là Ngân...mày mày bị lên trang facebook rồi kìa!

-Biết rồi!

Cô trả lời lạnh tạnh và bực dộc, Hương ở bên đầu dây nghe cảm thấy ớn lạnh. Tìm kiếm ngôn ngữ để xoa dịu cái giận dữ kia của cô.

-Là con Quyên chụp và tung đó. Mày tính sao?

-Grừ, tao biết rồi. Muốn tát cho vài phát

-Sao…mày biết vậy Ngân!

-Tao thấy tụi nó bình luận nói con Quyên đang giữ tấm ảnh kìa.



Tính du côn của nàng ta lại trổi lên, cô đang sôi máu khi nhắc tới con đó. Muốn làm hoa khôi chớ gì,? Được rồi tôi sẽ cho cô được làm! Cô đính chính lại mình rồi khẽ nói. Cô đang nghĩ tại sao cô ta lại muốn chức hoa khôi này? Nếu như muốn sao không tự làm lấy? Tự có tài có sắc chắc hẳn sẽ được thôi mà? Hay cô ta lại muốn so sánh với Thúy Kiều với vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành? Hay là các mỹ nhân như Tây Thi bên Trung Quốc cổ đại? Được, nếu muốn đấu với tôi thì cô hãy tự đính chính lại mình đi ha… Ý nghĩ của đang vương vấn trên đầu cô, muốn bỏ qua nhưng lại không thể. Cô cảm thấy đây là sự bôi nhọ danh dự của mình, vì thế cô sẽ chiếm lấy tình cảm của Hiểu Nghiêm để cho mọi người cùng biết!

-Kệ nó đi, tao đi ngủ

Cô nói xong rồi cúp máy, cô gác tay lên trán rồi nằm phịch xuống dường. Ngoài trời, đang mưa, cô cảm thấy hơi cô đơn, tại sao? Cô lại chán nản thế này, không biết nên làm gì nữa. Xem ti vi thì toàn là những bộ phim tình cảm sướt mướt, và cô lại không thích xem những tình tiết đó. Nó thật chán, và chả muốn xem, cô tìm kiếm trên gác sách xem còn cuốn nào thiếu sót để cô đọc không? Nhưng lại chả có cuốn nào, tuần này mẹ cô lại quên không mua sách tiểu thuyết cho cô nữa rồi. Chắc hẳn, là mẹ không quên, mà là do không muốn cho cô đọc đây mà. Lại chuẩn bị tăng hai độ rồi, aaaa tại sao đọc sách và chơi facebook nhiều lại bị cận chứ? Thật đáng ghét! Cô ghét nó, thật là vướn víu. Nhưng không sao cô vẫn cứ chơi và đọc thôi! Liếc nhìn cái cuốn sách to nhất ở cuối kệ màu xanh dương, cô lấy nó ra xem. Là cuốn sách lúc sáng anh lựa cho cô. Sờ vào mặt sách tim cô bỗng loạn nhịp , thình thịch thình thịch nó đang đập nhanh trong vô thức. Cô phải làm sao đây? Mở nó ra xem và đọc trang đầu, cơn buồn ngủ ập đến! Cô thiếp đi lúc nào không hay, gió luồn vào trong phòng…

...

Sáng hôm sau, ánh nắng chiếu soi vào gương mặt xinh đẹp của cô, cô mỉm cười tươi. Khẽ tinh nghịch với ánh nắng. Cô lại buồn ngủ nữa rồi, lại phải đi học lại phải chán nản và mệt mỏi. Cô lê những bước chân nặng nề ra khỏi chiếc giường thân yêu mắt nhắm mắt mở đứng dậy đánh răng rửa mặt, thay quần áo.

‘’Á!’’

Cô lại hậu đậu té phịch xuống đất, cái mông ê nhứt, cô đứng dậy rồi vớ tay lấy chiếc điện thoại có ốp lưng màu xanh lá mà cô yêu thích. Tiếng ngái ngủ của vang lên:

-Hương mày qua nhà tao nhanh đi!

-Ừ.... biết rồi

Con bạn cô thật là ham ngủ, giờ này chắc chưa dậy rồi, nhìn bộ dạng ngái ngủ thế kia mà. Còn nướng hơn cả cô khiến cô không tỉnh nổi trong con mơ màng. Cô ngán ngẩm ngồi lên bàn ăn đợi mẹ làm cho món bánh mì trứng ốp la mà cô thích ăn sáng nhất!

-Ăn sáng và uống sữa nóng nhé!

-Không. Tiểu Ngân chả thích uống nóng, uống lạnh uống có đá mới ngon cơ!

Cô bướng bỏng lắc đầu không chịu uống sữa nóng, cô rất thích uống sữa lạnh và đặc biệt là sữa lạnh buổi sáng. Cái gió lạnh của hơi sương sẽ làm con người ta lành lạnh, và uống sữa lạnh sẽ giúp cho cô cảm thấy thích thú hơn. Ngày nào cũng vậy, khi thức dậy cô nghĩ đầu tiên là nước lạnh, và trừ khi dậy trễ mẹ cô không làm cho cô cô sẽ nhịn cho đến khi uống nước của ngọt…và tất nhiên sẽ có đá! Giống như một thứ mà cô nghiện vậy…không thể bỏ được.

-Tháng này chưa bị bệnh là hay rồi, đạt kỷ lục rồi nhé!

-Hì, mẹ cứ chọc con hoài nó bệnh rồi lại hết thôi mà! Nó cứ bệnh con đâu có cấm, con cũng uống ai cấm con đâu?

Mẹ của cô khẽ lắc đầu nhưng chỉ cho vài viên đá bi vào thôi, rồi đưa trước mặt cô khẽ nhìn. Một câu lý lẽ của cô cũng đủ người khác chết, gì mà cấm với không? Thật là hết nói nổi, cô quả thật là lém lỉnh.



-Tiểu Ngân, uống ít lạnh thôi. Trời đổi gió sẽ bệnh tiếp đấy!

Cô gật đầu uống ly sữa thật ngon lành, rồi đưa trước mặt mẹ mình khẽ cười. Hành động này y hệt như một cô nhóc 5 tuổi vậy. Nó rất đáng yêu, những giọt sữa còn vương trên mép miệng, cô vẫn không thấy, mẹ cô khẽ cười khanh khách nhưng cô lại không hề biết gì.

-Con chào dì Hà!

Tiếng lảnh lót của con Hương bước vào nhà, khẽ mỉm cười tự nhiên kéo ghế ngồi xuống.

-Ế, nhà tao mà mày tự nhiên thế?

-Hứ, tao là con nuôi của dì Hà à nha! Mày…haha mặt còn dính sữa kìa hahaha

-Ờ thì...

Cô cứng họng, cái con này lại chọc cô nữa rồi mà cũng đúng rồi nó và Hương cứ như hai chị em mà, lúc nào cũng bên nhau cả. Vì thế tình cảm hai gia đình cũng thân thiết hơn. Bà Hà đưa cho Hương ly sữa, Hương cảm ơn rồi uống ngay.

-Con đi học !

Hai đứa cùng đồng thanh rồi bước đi trên đường. Con đường hôm nay đẹp quá! Trời trong xanh mát mẻ. Từng cơn gió thoảng qua, luồn vào tóc cô, cô thích thú hát ca vài câu hát. Cô vui vẻ bước vào trường rồi đến ngay khối B. Đi một mạch đến nơi đó, không nói tiếng nào với Hương, khuôn mặt bắt đầu lạnh lung, sát khí bắt đầu tỏ ra. Lạnh toét!

-Ế ngân, đường kia mà?

-Im lặng

Cô không nói gì...lặng lẽ đi tiếp, Hương lủi thủi theo sau không biết con bạn mình làm gì và nghỉ gì? Cô bước lại lớp của Lâm Quyên.

-ÔI, NGÂN xinh đẹp đến thăm mình hả?-

-Tránh ra, gọi Quyên ra đây!

Cô nói bằng cử chỉ nhẹ nhàng đầy chất lạnh lùng. Quyên từ từ bước ra, cô ta nghênh mặt thách đấu. Môi khẽ nhếch lên thành một đường công tuyệt hảo.

Chát!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình full
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Nè Chàng Khờ, Em Đang Nói Thích Anh Đó!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook