Nếu Mọi Thứ Là Cách Trở ?

Chương 7:

tuilacongiannho

02/04/2021

Cô cứ ngỡ rằng thời gian đã mài dũa mình thành người trưởng thành. Thì sẽ không bị mắc bẫy, sẽ không bị lừa dối. Nhưng hóa ra cô đã lầm. Anh là một con sói còn cô mãi mãi là một con cừu non. Mà cừu non thì làm sao chiến thắng được sói chứ? Giây phút đó cô muốn khóc to, cô bất lực đến mức không còn muốn thở nữa... Người đàn ông đang nằm đè trên mình cô lúc này, cô muốn giết hắn chết, chết ngay lập tức...

-----------

Quốc Hưng chiều đi làm về đã nói với cô. Tối nay sẽ mang cô đi dự tiệc. Không chờ cô đồng ý hay từ chối người làm được giao nhiệm vụ liền mang cô đi chuẩn bị.

Sau vài tiếng đồng hồ mát xa, tắm rửa, trang điểm, làm tóc. Cô bấy giờ đã xinh đẹp lung linh, kể cả cô cũng không tin người trong gương kia là mình nữa.

Cánh cửa phòng bật mở, anh trong bộ comple đen óng bước vào, liếc mắt nhìn cô, anh nở nụ cười hài lòng.

"Tốt. Đi thôi!"

Quỳnh Vy im lặng, đứng dậy bước theo anh. Bộ váy xòe xanh nhạt trễ vai kết hợp cùng đôi giày cao gót kim cương ôm chặt lấy đôi chân trắng muốt, thon gọn. Cô như một nàng công chúa thật sự xinh đẹp, mỏng manh, tinh khiết.

Chiếc xe rời đi, trên suốt quãng đường đi Không ai nói với ai câu nào, xung quanh chỉ có mùi khói thuốc của anh vừa sử dụng. Mùi khói thuốc vây lấy cô, Quỳnh Vy hơi khó chịu, cô nghiêng người tựa đầu vào cửa kính nhắm nghiền đôi mắt đẹp mà vài giờ trước vừa được phủ một lớp phấn xanh nhạt.

Một lúc sau, có cảm giác như xe gần dừng, cô ngẩng đầu dậy, rảo mắt nhìn xung quanh. Đúng như dự đoán, trước mặt cô hiện giờ là một ngôi biệt thự với sân vườn được trang trí theo kiểu tiệc tùng.

"Đến nơi rồi, cô xuống đi"



Lần đầu Quốc Hưng tự tay mở cửa xe cho người khác mà không phải là cô ấy, sắc mặt anh bất chợt hơi tái đi một chút, nhưng rất nhanh chóng anh đã lấy lại được phong thái.

"Cô vào trong đó nếu có ai đến hỏi cứ nói cô là người đi ghép cùng tôi, không cần giải thích thêm gì."

"Vậy mang tôi đi làm gì? Sao anh không tự đi một mình?" Quỳnh Vy có hơi buồn cười, cứ tưởng anh mang cô đi giới thiệu nhưng hóa ra chỉ là kiếm người đi kép, thật buồn cười.

"Cô không hiểu?"

"Anh không cần nói lại. Tôi hiểu."

"Được rồi vào thôi."

Chẳng mấy chốc hai người đã có mặt trong buổi tiệc, cũng chẳng biết anh đi đâu, cô một mình ngồi thưởng thức sự bài trí của buổi tiệc. Thỉnh thoảng có vài người đến làm phiền, khi đó Cô nói "tôi đi kép với Lê Trần Quốc Hưng", nghe xong họ đều tái mặt rồi rời đi và chẳng bao giờ đến làm phiền cô nữa.

Lúc Quỳnh Vy đang đong đưa đôi chân trắng muốt nhâm nhi quả táo được gọt sạch sẽ thì có một anh chàng phục vụ đến. Anh chàng đưa cho cô một chiếc điện thoại bảo áp nên tai nghe, có người ở đầu dây kia đang đợi. Cô làm theo người bên kia hóa ra là Quốc Hưng.

"Là tôi."

"Là anh?"



"Cô thấy ly nước đó không? Tôi mời cô."

"Sao chứ?

"Uống nó đi. Hôm nay chúng ta sẽ ở lại đây, tôi đã chuẩn bị phòng cho cô, lên ngủ trước đi. Tôi ở phòng kế bên."

Cô có chút chần chừ nhưng Quốc Hưng đã cất công nói như vậy thì cô cũng không phụ lòng, với tay cầm ly nước cam uống hết, cô đi theo phục vụ lên phòng.

Vừa vào phòng chiếc cửa đã đóng sập lại, Quỳnh Vy hoảng hốt chưa kịp nói gì thì trong phòng lúc bấy giờ chỉ là bóng tối.

Cô chợt nhận thấy cơ thể nhìn giống lên dữ dội.

"khốn khiếp! Quốc Hưng đã cho mình uống thứ gì?"

Ngay lúc này, chật vật giữa thể xác, cô đã biết mình bị lừa. Còn hơn thế nữa, cô phát hiện trong phòng tắm có ánh đèn, ánh đèn nhỏ nhoi đó đột nhiên bị tắt. Từ phòng tắm có tiếng bước chân bước ra. Dưới sàn hằn bóng của một người đàn ông cao lớn tiến đến.

Trong không gian đen tối. Mùi gỗ thông bao trùm lấy bầu không khí. Cơ thể cô khó chịu đến mức muốn nổ tung.

Người đàn ông kia không nói không rằng, thô lỗ túm lấy đôi bàn tay cô lôi đến chiếc giường êm ái, không thương tiếc nằm đè lên mình cô. Đôi bàn tay to lớn khống chế hai tay cô ở đỉnh đầu. Quỳnh Vy thật sự rất muốn vùng vẫy. Nhưng cô biết sức cô đối với lúc này là không thể nào. Cô cứ ngỡ rằng thời gian đã mài dũa mình thành người trưởng thành. Thì sẽ không bị mắc bẫy, sẽ không bị lừa dối. Nhưng hóa ra cô đã lầm. Anh là một con sói còn cô mãi mãi là một con cừu non. Mà cừu non thì làm sao chiến thắng được sói chứ? Giây phút đó cô muốn khóc to, cô bất lực đến mức không còn muốn thở nữa... Người đàn ông đang nằm đè trên mình cô lúc này, cô muốn giết hắn chết, chết ngay lập tức...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Nếu Mọi Thứ Là Cách Trở ?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook