Ngã Dục Phong Thiên Bns

Chương 132: Hoàn mỹ đạo đài!

Nhĩ Căn

03/06/2016

Thế giới đệ lục trận sụp đổ cũng là lúc Mạnh Hạo vừa xuất hiện lại trên bình đài bên ngoài trận, phía sau là hình ảnh trận pháp đang ầm ầm mà toái diệt. Nếu người ngoài nhìn thấy một tràng cảnh này nhất định sẽ hoảng sợ không thôi.

Bởi vì từ khi xuất hiện Huyết tiên truyền thừa tới nay, chưa bao giờ có chuyện Trận pháp bị vỡ vụn!

Thậm chí …cũng không chỉ có đệ lục trận bị toái diệt, mà đệ nhất trận ở phía sau lúc này cũng bị chấn động, ầm ầm sụp đổ, theo đó vô số thiên địa linh khí từ trong đệ nhất trận mãnh liệt tràn ra ngoài.

Lượng linh khí này tiến thẳng tới Mạnh Hạo cùng với chó ngao, trong chớp mắt đã bị Mạnh Hạo và chó ngao hấp thu hoàn toàn. Lượng linh lực tràn đầy như vậy tiến vào khiến cho cơ thể của hắn lập tức nổ vang.

Tòa đạo đài thứ hai trong cơ thể hắn cũng nhanh chóng hoàn mỹ mà ngưng tụ ra. Đây chính là hoàn mỹ đạo đài không có một khe nứt nào. Mà sau khi tòa đạo đài thứ hai ngưng tụ thì tu vi của Mạnh Hạo bỗng nhiên tăng mạnh lên mà bộc phát ra ngoài.

Một khí tức vô cùng mạnh mẽ phát ra từ trên người Mạnh Hạo lan tỏa ra xung quanh. Trong khí thế đó, toàn thân Mạnh Hạo lấp lánh kim quang. Mà phía sau hắn lúc này. Đệ nhị trận, đệ tam trận cũng đã bắt đầu sụp đổ, dường như là trong lần mở ra lần thứ tám này, toàn bộ Huyết tiên truyền thừa sẽ biến mất mãi mãi.

Mạnh Hạo ngẩng đầu nhìn về phía đệ thất trận mang theo sát cơ dữ dội trong ánh mắt, hắn sải chân bước vào trận.

Chó ngao cũng ngửa mặt lên trời gầm gừ, hóa thành một tia sáng tím theo sát Mạnh Hạo cùng bước vào đệ thất trận.

Đệ thất trận là một mộ phần vô cùng lớn, trên bia một còn có ba chữ to màu đỏ tươi nhìn vô cùng hút mắt.

Táng thiên phần mộ!

Mà tại lúc Manh Hạo bước chân vào, toàn bộ Táng thiên phần một run rẩy mãnh liệt. Rồi nắp của chiếc quan tài ở sâu bên trong kia cũng bị chấn động mạnh mà vỡ vụn ra, vô số xương trắng trong đó nhanh chóng trở thành tro bụi, mà tấm phiên đã bị tàn phá nặng nề phía trước quan tài bỗng nhiên phát ra từng đợt khói đen.

Ầm!!!

Một tiếng nổ ầm vang vọng ra xung quanh, tòa Táng thiên phần mộ lúc này như một ngọn núi lửa bộc phát ra nổ tung lên. Tam vĩ phiên lập tức bay ra giữa không trung mà nhẹ nhàng tung bay, một khí tức kinh thiên phát ra từ tấm phiên làm cho hai mắt Mạnh Hạo phải co rút lại. Lá cờ này sau đó nhoáng một cái biến mất giữa không trung, bay ra khỏi đệ thất trận sau đó tiến tới ghế đá trên tế đàn tại bình đài bên ngoài đệ cửu trận. Trên ghế đá vẫn còn một bộ hài cốt đang ngồi, khuôn mặt đeo một chiếc mặt nạ không có ngũ quan gì cả, sau đó cờ này liền hóa thành ba sợi tóc bạc trên mái tóc đen phía sau chiếc mặt nạ của bộ xương này.

Cùng lúc đó là toàn bộ đệ thất trận cũng sụp đổ hoàn toàn mang theo toàn bộ linh khí thiên địa của mảnh thế giới này đến thắng tới Mạnh Hạo.

Với lượng linh khí tràn trề này, tòa đạo đài thứ ba trong cơ thể Mạnh Hạo cũng đã dần được định hình. Ngay khi hắn vừa bước ra đứng ở bình đài bên ngoài đệ thất trận thì tòa trận pháp đệ nhị, đệ tam, đệ tứ cũng tự động sụp đổ toàn bộ như chặt đứt toàn bộ còn đường lui của hắn. Sau lưng hắn hiện giờ chỉ còn sót lại đệ ngũ trận pháp là còn tồn tại, nhưng trận pháp cũng đã xuất hiện dấu hiệu sắp toái diệt rồi.

Linh khí đậm đặc tràn ra từ trong những trận pháp bị sụp đổ trước đó hình thành nên từng tầng sương mù đậm đặc che phủ cả bầu trời. Màn sương mù tràn ngập bốn phía này lại dần dần hóa thành một vòng xoáy khổng lồ mà tâm điểm của vòng xoáy lại là Mạnh hạo và chó ngao!

Một màn này nhìn từ xa trông vô cùng kinh người.



Mạnh Hạo đang cắn nuốt linh khí, mà chó ngao cũng tương tự vậy.

Lúc này cũng chính là thời điểm một chó một chủ cùng nhanh chóng được đề thăng tu vi đến chóng mặt. Mạnh Hạo ngẩng đầu đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn về một thân ảnh đã bước ra khỏi đệ bát trận, cũng đang quay đầu nhìn về phía hắn. Cho dù hắn không nhìn rõ được thân ảnh đang vô cũng chấn động đó, nhưng cũng đoán được kẻ đó chính là Lý Đạo Nhất.

“Hắn làm thế nào mà phá trận nhanh vậy?” Tâm thần Lý Đạo Nhất chấn động. dù hắn cũng biết trước Mạnh Hạo chính là truyền nhân của Huyết tiên truyền thừa này, nhưng vẫn không khỏi kinh ngạc trước hính ảnh trên.

“Bản thân gã chính là người mà nơi này đã chờ đợi từ lâu, nên khi gã tới thì trận pháp truyền thừa sẽ tự động mà toái diệt nhường đường cho gã. Nhưng Huyết tiên đã chết, chỉ cần ngươi nhanh chân hơn gã, trở thành người đầu tiên đi tới trước mắt hắn thì ngươi vẫn sẽ đạt được truyền thừa của hắn mà thôi.” Huyết Long gầm nhẹ, mà hai mắt Lý Đạo Nhất cũng phát ra tia sáng lạnh lẽo, nhanh chóng bước vào đệ cửu trận.

“Dù cho truyền thừa nơi này thuộc về ngươi…nhưng có Lý mỗ tại đây, thì nhất định truyền thừa này vẫn bị ta đoạt được.”

Nhìn đối phương mang theo Huyết Long đầy lo lắng bước vào đệ cửu trận, sát cơ trong mắt Mạnh Hạo lóe lên, cũng nhanh chóng cất bước đến thẳng đệ bát trận. Chó ngao phía sau cũng nhanh chóng theo sát hắn cũng xông vào đệ bát trận.

Mạnh Hạo vừa bước vào, vực sâu trong đệ bát trận nhanh chóng truyền ra tiếng thét vang dội. Khi những tiếng gào thét ầm ĩ vang vọng của vô số tính mạng dưới vực này mang theo kích động cùng kì vọng truyền ra, thì toàn bộ thế giới trong đệ bát trận cũng nhanh chóng toái diệt thành những mảnh nhỏ sau đó dần vỡ nát ra.

Trận pháp này tự động vỡ nát, cũng là thừa hành theo đạo tiên lệnh mà trước khi Huyết tiên tử vong có để lại. Lệnh này nói rõ, nếu như trong Huyết tiên truyền thừa không xuất hiện người mà không được thiên địa chấp nhận, thì người đầu tiên tới trước mặt hắn sẽ là người đạt được truyền thừa. Còn nếu như có người mà không được thiên địa chấp nhận xuất hiện tại nơi này, tức thì huyết tiên cửu trận sẽ tự động vỡ vụn hóa thành linh khí, trợ giúp người này một mạch đạt tới truyền thừa.

Trong nháy mắt, đệ bát trận sụp đổ, nguồn linh khí tràn trề mạnh mẽ tiến thẳng vào người Mạnh Hạo và chó ngao. Lúc này, chó ngao ngửa mặt lên trời gầm rú, tu vi nó cũng nháy mắt mà đột phá từ Kết Đan bước vào Nguyên Anh cảnh!

Thân hình nó cũng nhanh chóng phình to hơn trăm trượng, toàn thân lông tím, bộ dáng dữ tợn vô cùng. Nó ngửa mặt lên trời gầm rú làm cho cả không gian này chấn động, thân hình nó cao lớn như vậy làm cho tự bản thân nó cũng đã toát ra một khí thế mạnh mẽ khó mà tượng tưởng được.

Mà trong lúc này, tòa đạo đài hoàn mỹ thứ ba của Mạnh Hạo cũng đã ngưng kết được hơn một nửa, nửa còn lại cũng đang có dấu hiệu tiếp tục hình thành. Lúc hắn bước vào đệ bát trận, trận pháp duy nhất còn sót lại là đệ ngũ trận cũng đã toái diệt hoàn toàn.

Giờ phút này, phía sau lưng Mạnh Hạo đã không còn bất cứ bình đài nào, không còn trận pháp, chỉ còn một màn sương mù linh khí đậm đặc bao phủ toàn bộ nơi truyền thừa này vào bên trong mà thôi.

Phía trước mặt Mạnh Hạo lúc này chỉ còn lại đệ cửu trận. Mà Lý Đạo Nhất cho dù được Huyết Long tương trợ nhưng cho đến giờ vẫn còn chưa bước ra khỏi trận này được.

"Lý Đạo Nhất!" Cả người Mạnh Hạo tràn ngập sát khí. Hắn mang theo chó ngao đã đến Nguyên Anh bước nhanh vào trong trận pháp truyền thừa cuối cùng này.

Ngay lúc hắn bước vào trận pháp, thì trên bình đài ngay lối ra của đệ cửu trận, bóng dáng của Lý Đạo Nhất cũng thình lình hiện ra!

Vừa bước ra ngoài, Lý Đạo Nhất phun ra một ngụm máu tươi, mà Huyết long bên cạnh hắn cũng hiện rõ vẻ uể oải. Có thể thấy bọn hắn có thể nhanh chóng bước ra khỏi đệ cửu trận này, vị lão tổ Lý gia đã đoạt xá Huyết long tại nơi truyền thừa bốn ngàn năm này hiển nhiên đã phải đánh đổi bằng một cái giá không nhỏ rồi.

“Truyền nhân của nơi truyền thừa này xuất hiện cũng coi như là một chuyện tốt, khiến cho trận pháp buông lỏng hơn. Nếu không thì lão phu cũng không thể mang ngươi qua thông đạo nhanh như vậy được. Đạo Nhất, nhanh lên tế đàn, đến trước mặt Huyết tiên. Từ nay về sau ngươi chính là Huyết tiên đời thứ hai!” Huyết Long gầm nhẹ, thần sắc lộ vẻ hưng phấn và kích động chưa từng có. Một khi Lý Đạo Nhất đạt được truyền thừa, chính mình cũng có thể nhập vào trong Tiên bảo, trở thành khí linh của bảo vật này, nếu không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra thì cuộc đời mình cũng sẽ vĩnh hằng bất diệt!



Tiếng cười hưng phấn từ trong miêng Lý Đạo Nhất vang vọng ra xung quanh.

“Truyền thừa này, là của ta!” Lý Đạo Nhất cười to. Thần sắc y lại lộ vẻ dữ tợn. Vì truyền thừa này, Lý gia đã phải trả một cái giá không nhỏ, y cũng đã được chỉ định là người sẽ đạt được truyền thừa nơi này. Mà trong nội tâm y cũng đã mặc định mình chính là truyền nhân thiên mệnh của nơi này.

Tuy nhiên, sự xuất hiện của Mạnh Hạo, còn có những lời nói của lão tổ, cùng hàng loạt biến động của trận pháp đã đả kích mạnh mẽ tới y. Khiến y không thể không thừa nhận, tên tu sĩ mà y còn không biết tên kia mới thật sự là truyền nhân thiên mệnh cửa nơi này.

Nhưng y không phục, y không cam tâm, y phải cướp đoạt!

“Đoạt đi truyền thừa của ngươi, lại đem ngươi giết chết, vậy chẳng khác nào đoạt hết số mệnh của ngươi!” tiếng cười của Lý Đạo Nhất vang vọng, sau đó y nhảy lên thẳng bước tới tế đàn màu xanh trước mặt.

Tại đệ cửu trận, có một bộ hài cốt tồn tại ở tận sâu dưới một mảnh đất đen như không có điểm cuối cùng. Hôm nay, bộ hài cốt này bỗng nhiên ngẩng đầu, hai mắt trống không bây giờ đã được nhen nhóm bởi hai đốm sáng âm u như được thiêu đốt bởi một ngọn lửa hi vọng, như có thể nhìn xuyên thấu qua mặt đất hướng đến thân ảnh của Mạnh Hạo đang từ bên ngoài mà bước đến đây.

“Tiên chủ truyền thừa, vô tận tuế nguyệt chờ đợi, cuối cùng cũng đợi được tới lúc người mà nàng đặt toàn bộ hi vọng xuất hiện…Hi vọng ngươi, không cần phải đi tới con đường cuối cùng không lối về như tiên chủ nàng…Hài cốt nhẹ giọng thì thầm, ánh sáng âm u trong mắt cũng dần dần tiêu tán rồi tắt hẳn, thân thể của hắn cũng tan thành tro bụi.

Hài cốt này tan thành tro bụi cũng là lúc mà đệ cửu trận cũng đột nhiên chấn động rồi nhanh chóng chia năm xẻ bảy mà toái diệt. Vô tận linh khí từ đó bay thẳng tới Mạnh Hạo, khiến cho tòa đạo đài thứ ba trong thân thể hắn trong nháy mắt đó nhanh chóng ngưng tụ lại hình thành hoàn chỉnh đạo đài!

Đó là tòa đạo đài thứ ba, là hoàn mỹ đạo đài thứ ba!

Tu vi của Mạnh Hạo cũng trong chớp mắt mà tiến thẳng lên Trúc cơ sơ kỳ đỉnh phong, linh thức cũng nhanh chóng tăng mạnh mẽ, thậm chí lúc này đây đã vượt qua cả linh thức của Trúc cơ hậu kì!

Nếu hắn mở thêm một tòa đạo đài nữa, lúc đó chính là lúc hắn chính thức bước vào Trúc cơ trung kì. Cho dù Mạnh Hạo hiện nay chưa tới Trúc cơ trung kì nhưng lấy thực lực hoàn mỹ Trúc cơ sơ kì, hắn dư sức nghiền ép hết tất cả tu sĩ Trúc cơ trung kì. Thậm chí đối với Trúc cơ hậu kì, trừ phi đối phương là vô hạ trúc cơ, nếu không cũng không phải là đối thủ của Mạnh Hạo lúc này nữa.

Cũng có nghĩa là một khi Mạnh Hạo ngưng tụ được tòa hoàn mỹ đạo đài thứ tư, bước vào Trúc cơ trung kì, ngoại trừ một số nhân vật hiển hách so với thế hệ cùng trang lứa, với tu vi Trúc cơ viên mãn, thiếu chút nữa sẽ bước vào Kết đan, thì toàn bộ tu sĩ Trúc cơ ở Nam Vực hiện tại sẽ không có bao nhiêu người đủ tư cách đấu ngang tay với hắn.

Những nhân vật như vậy đa số đều là những người có tu vi và chiến lực mạnh nhất trong cảnh giới của mình, được tông môn đặc cách bồi tài riêng biệt. Mà những người này được mọi người gọi chung là... Đạo tử!

Bọn họ cũng chỉ là Vô hạ Trúc cơ, nhưng chiến lực và tu vi, cũng với đủ loại cơ duyên khác mà trở thành người mạnh nhất trong cảnh giới của mình. Danh xưng của bọn họ lan tỏa khắp cả Nam Vực, được gọi là Đạo tử!

Lý Đạo Nhất, là Lý gia đạo tử, Vương Lệ Hải cũng là đạo tử, bọn họ đều được tất cả các tông môn và gia tộc công nhận là những người đứng đầu mỗi cảnh giới của bọn họ, có thể dễ dàng vượt lên áp đảo cả thiên kiêu.

Tòa hoàn mỹ đạo đài thứ ba của Mạnh Hạo hình thành cũng là lúc hắn nhanh chóng bước ra ngoài, đứng trên bình đài ở ngoài đệ cửu trận. Mà cách Mạnh Hạo một khoảng không xa là bộ hài cốt đang ngồi trên ghế đá đặt tại tế đàn xanh, cũng đang chậm chạp ngẩng đầu lên nhìn về phía... Lý Đạo Nhất ở trước mặt!

Tay phải hài cốt này cũng chậm chạp đưa lên đặt trên mặt mình, như muốn đem cái mặt nạ trên mặt lột xuống!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Ngã Dục Phong Thiên Bns

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook