Ngã Dục Phong Thiên

Chương 215: Dưỡng Nhan Đan tái hiện!(2)

Nhĩ Căn

01/07/2016

Sau khi tám người nơi đây lần lượt ném ngọc giản vào lò đồng, Thanh Sơn lão giả bỗng đưa tay bấm một ngón về phía lò đồng niệm chú. Vù một tiếng. Lò đồng bỗng giống như ngọn lửa vô hình thiêu đốt khiến ngọc giản trong đó tan ra, đồng thời tám con rồng vàng khắc trên lò đồng như được sống dậy, mấp máy phun ra hơi vụ khí, trong nháy mắt đám đông bị bao phủ trong lớp vụ khí huyền máu dày đặc.

Trong lòng Mạnh Hạo nhất động không chút kháng cự, nhưng lại âm thầm cảnh giác.

Sau khi sương mù xung quanh Mạnh Hạo bao phủ toàn bộ nhanh chóng trở nên yên bình. Như chỗ Mạnh Hạo bị phân cắt ra, nhưng phía trước hắn lại xuất hiện tám luồng ánh sáng nhu hòa. Mạnh Hạo quan sát giây lát, linh thức tỏa ra tiếp xúc với một đạo ánh sáng nhu hòa trong đó bỗng hiện lên một lượng lớn tin tức trong đầu, trong đó ghi chép mười loại đan dược pháp bảo cùng không ít tạp vật, còn miêu tả những vật cần giao dịch.

Ánh mắt Mạnh Hạo chợt lóe lên, sau khi thu hồi linh thức chạm vào một đạo ánh sáng nhu hòa khác. Trong đầu hắn lập tức hiện lên nội dung là nội dụng lúc trước hắn khắc lên ngọc giản. Mạnh Hạo hiểu ra đôi chút rồi lại tiếp tục xem cho đến khi ánh mắt hắn lướt đến đoàn ánh sáng nhu hòa cuối cùng trong đó.

Nơi đây tồn tại một bức họa chân dung, trong lòng Mạnh Hạo cười gằn.

Bức họa trong ngọc giản này chính là bản thân hắn, mà những vật cần đến ghi lại trong đoàn ánh sáng nhu hòa cũng chính là Lôi Đình Diệp.

- Cái gọi là bí hội tồn tại tất yếu. Cách giao dịch thực chất có thể khiến những người ở đây trầm tĩnh lại, tùy tâm sở dục đổi và lấy ra rất nhiều vật mà ngày thường không tiện trao đổi. Có khi cho dù giao dịch hai bên thành công thì cũng chẳng biết nhau là ai.

- Lại có hai người giống ta đều đưa ra tin tức phải đổi là Thanh La Tông.

Mạnh Hạo khoanh chân ngồi đó yên lặng chờ đợi. Hắn tin rằng nhất định sẽ có người liên hệ với mình. Trong lúc chờ đợi thì linh thức cũng tản ra, hắn nhìn kỹ lưỡng những thứ ánh sáng nhu hòa này.

Đúng lúc ấy trong sương mù bỗng xuất hiện một đạo bạch quang trống rỗng. Hai mắt Mạnh Hạo nheo lại, chặn lấy đạo bạch quang này. Lúc chạm phải, trong đầu của hắn hiện lên một đoạn thông tin.

- Có liên quan đến chuyện của Thanh La Tông. Những thứ ta biết được cũng chỉ sơ sơ, nhưng đảm bảo là thật. Ngươi phải trả năm mươi vạn linh thạch cho tin này.



Mạnh Hạo nhíu mày. Mua tin tức ở đây thực là chuyện thật giả, không thể phân biệt được.

Cùng lúc đó lại xuất hiện thêm một đạo bạch quang nữa. Sau khi bị Mạnh Hạo bắt được, trong đầu lại hiện thêm một đoạn thông tin khác.

- Chuyện của Thanh La Tông tin đồn bên ngoài cũng có nhiều ý kiến. Ta đây có tin tức trong tông môn, thật hay giả ta cũng không biết, nhưng nếu như ngươi muốn biết thì phải cần bảy mươi vạn linh thạch.

Một lúc sau, đạo bạch quang thứ ba, thứ tư lần lượt xuất hiện, nhưng nội dung bên trong đều tương tự, khiến cho người ta không thể phân biệt được thật giả, hơn nữa giá lại cực cao.

- Lần đầu tiên ta tham dự kiểu giao dịch này, không có kinh nghiệm. Đổi như vậy, căn bản là không được tin thật, mà giá lại hơi quá, ta hiện giờ cũng chẳng có nhiều linh thạch đến vậy.

Mạnh Hạo nhíu mày, không kiểm tra lại mà tiếp tục quan sát vật phát ra ánh sáng nhu hòa này. Hắn phát hiện ra trong đó có rất nhiều thay đổi, hoặc tăng hoặc giảm. Cho đến một lúc sau gương đồng trong túi Càn Khôn của hắn bỗng nóng lên, nhưng rồi cũng nhanh chóng mất đi.

Mạnh Hạo có chút giật mình, lấy gương đồng ra xem kỹ lưỡng, không phát hiện ra chỗ nào bất đồng, trầm ngâm thu lại, rồi như có ý nghĩ, tiếp tục nhìn về vật phát ra ở trong những ánh sáng nhu hòa kia.

Hai mắt Mạnh Hạo chợt lóe lên, nhìn chằm chằm vào trong một luồng ánh sáng nhu hòa trong đó. Bên trong chứa nhiều tạp vật, một thứ biểu lộ ra.

- Tuế Nguyệt tàn quyển…

Mạnh Hạo để ý tới vật này là bởi trong đoàn ánh sáng nhu hòa này có tên rất mờ, hơn nữa trước đây cũng không xuất hiện. Dáng vẻ là vừa lộ ra, dường như nếu không phải linh thức lúc này của Mạnh Hạo vượt qua Trúc Cơ trung kỳ, thậm chí còn mạnh hơn nhiều so với Trúc Cơ hậu kỳ thì hắn không thể nào nhìn thấy. Dường như bị ai đó dùng bí thuật che giấu, duy chỉ có người có được linh thức của Trúc Cơ hậu kỳ mới có thể nhìn ra.

- Tuế Nguyệt tàn quyển, tổng cộng ba cuốn, ba cuốn hợp lại có thể thành Tuế Nguyệt chi luyện, có thể diễn hóa tuế nguyệt kiếm trận.

- Cuốn thứ nhất hiện đang được công bố ở đây, nếu có hứng thú có thể liên hệ với ta.



Mạnh Hạo nheo mắt lại nhìn kỹ lưỡng. Càng xem quang mang trong mắt hắn càng sáng ngời. Đến cuối cùng, cho dù bên cạnh hắn đã có không ít ánh sáng hỏi về của Trúc Cơ Đan, nhưng hắn lại ngoảnh mặt làm ngơ, đắm chìm vào trong phần mở đầu liên quan tới Tuế Nguyệt tàn cuốn.

- Tuế nguyệt nhất xuất, Chúng sinh kiếp không... Trận kiếm này có nhiều biến hóa… Ba kiếm thành trận, chín kiếm sát trận, nếu mười tám kiếm, có thể diễn hóa Tuế Nguyệt chi thương.

Đúc Tuế Nguyệt kiếm cần thiên địa kỳ mộc, bởi cây từ xa xưa chứa đựng tuế nguyệt biến thiên, trong đó lấy Xuân Thu Mộc, Niệm Tức Mộc, Linh Hóa Mộc làm chủ, nếu thiếu bất kỳ một trong ba loại cây này thì cây trăm vạn tuế nguyệt khác thay thế cũng có thể…

Hai mắt Mạnh Hạo chợt lóe lên, sau khi thu hồi linh thức hít một hơi sâu, mắt lộ vẻ trầm ngâm. Bởi trên người hắn đúng có Xuân Thu Mộc, cho nên rất động tâm với Tuế Nguyệt kiếm này.

Một lát sau, tay phải Mạnh Hạo giở một trảo lên trên ánh sáng nhu hòa kia, bỗng một đạo bạch mang bay ra quấn quanh ngón tay Mạnh Hạo liền bị Mạnh Hạo khắc một câu, biến mất không còn chút vết tích gì nữa.

Bạch quang lại nhanh chóng bay trở về. Sau khi Mạnh Hạo chạm phải thì trong đầu hắn hiện ra văn tự.

- Nếu như đã thấy Tuế Nguyệt tàn cuốn cho thấy tu vi của ngươi cũng đủ, nhưng cuốn này ta chỉ có một, hai cuốn còn lại cần chúng ta cùng hợp tác để giành lấy. Ở đây đã có một người đồng ý, nếu như ngươi gia nhập, khả năng thành công của chúng ta hiển nhiên sẽ lớn hơn chút.

Chuyện liên quan tới Thanh La Tông ở đây nếu ngươi tham dự thì cần phải thề không được tiết lộ chút nào cho người bên ngoài cùng tông môn. Đạo thề hóa thành ngọc giản, mang tới chỗ ta. Như vậy coi như một phần của ngươi.

Mạnh Hạo trầm ngâm một lúc, hai mắt lộ vẻ quyết đoán, nhưng lúc ngẩng đầu lên tay phải lấy ra một quả ngọc giản đặt lên mi tâm. Lát sau đưa vào trong bạch quang, ngọc giản theo đó mà biến mất.

Không lâu sau, với ánh mắt sáng ngời của Mạnh Hạo, hắn thấy rất nhiều đạo bạch quang xuất hiện. Linh thức đảo qua liền tìm được trong đó hồi âm của người hắn đợi.

- Thanh La Tông một năm trước chiếm được một tấm mật đồ, trong đó có chỉ tới một lối đi vào thượng cổ phúc địa. Một năm nay Thanh La Tông xuất động mấy lần, cuối cùng dừng bước ở một chỗ bên ngoài tuyệt bích, nơi chỉ có tu sĩ Trúc Cơ mới có thể vào.Người gia nhập cần phải dựa theo yêu cầu của Thanh La Tông thu hồi vật trong đó càng nhiều thì La Địa Đan lấy được càng nhiều. Điểm tụ tập của chúng ta là ở trong khu thượng cổ nhật nguyệt luân phiên này. Khoảng mười ngày sau lại tiếp tục hé lộ, cho nên ngươi phải nhanh chóng đi Thanh La Tông, trở thành một trong những tán tu Trúc Cơ được tông môn triệu tập.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ngã Dục Phong Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook