Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Quyển 8 - Chương 226: Đi theo ta là sinh lộ duy nhất!

Phong Lăng Thiên Hạ

24/04/2017

“Một khi bị tìm được, ngay cả một chút sức chống cự đều không có được, hơn nữa còn chết vô thanh vô tức. Con gà bị giết còn có thể kêu to hai tiếng, mà các ngươi ngay cả cái quyền này cũng không có! Đây là kết cục đi trốn đó! Hoàn toàn có thể đoán được!” Sở Dương cười hắc hắc nói.

Mọi người sắc mặt xám xịt.

Sở Dương nói không thể nghi ngờ gì là khó nghe vô cùng nhưng mọi người không thể không thừa nhận đây là một sự thật!

“Ngươi so với chúng ta có gì tốt hơn đâu?” Thanh niên kia khàn giọng lên tiếng nói: “Ngươi chẳng lẽ có thể đào thoát được cái chết sao?”

Sở Dương lắc đầu mỉm cười nói: “Ta cũng không tốt hơn so với các ngươi, hoặc là ta cuối cùng cũng tránh không được cái chết, nhưng ta tối thiểu so với các ngươi chết có giá trị hơn, bởi vì ta cho dù chết, cũng có thể chết kinh thiên động địa! Chết thì chết nhưng ta cũng có thể khiến người kia đổ một thân máu, dù sao so với các ngươi cũng mạnh hơn!”

Người hai đại môn phái đều im lặng. Sở Dương nói những lời này, lập luận sắc sảo, thật đúng là không nói sai. Chỉ cần là người Mặc Vân Thiên muốn giết Sở Dương, tuyệt đối là sẽ đem thanh thế làm ra thật to; Chuyện báo thù rửa hận hoặc là không làm, đã làm thì sẽ làm đến mức tận cùng!

Mới có thể vì Mặc Vân Thiên đế bệ hạ vĩ đại xả cơn nghẹn khuất!

Bây giờ, chính mình cùng Sở Dương đối mặt với Mặc Vân Thiên Lôi Đình nổi giận, không nói chết thập thành thì chín thành là không tránh khỏi rồi!

Nhưng phân biệt ở chỗ, Sở Dương cho dù chết, đó cũng là thanh danh vang dội. Tối thiểu nhất, hậu nhân khi biết chuyện này sẽ có không ít người giơ ngón tay cái lên nói: Hắn thật ngưu! Ngay cả Thiên Đế nhi tử cũng dám giết! Chẳng những giết mà còn dám tiếp tục chống đối với nhất phương Thiên đế, con người rắn rồi! Hảo hán tử!

Nhưng bọn họ những người này, lại chỉ sẽ bị dán nhãn phản đồ, khuất nhục chết đi, nhiều lắm là có thể được cái tiếng xấu muốn đời.

“Lui một vạn bước mà nói. Ta cho dù không địch lại thì ta vẫn có thể thi triển ra một chiêu cuối cùng kia, cho dù không thể kéo Mặc Vân Thiên đế theo ta đi nhưng các cao thủ khác của Mặc Vân Thiên, tin tưởng dù sao cũng có vài tên bị ta lôi đi! Ta căn bản là không để bọn họ vì báo thù để dương danh, bản thân ta sẽ chiến đấu để danh chấn thiên hạ!” Sở Dương mỉm cười thản nhiên nói: “Nhưng mà các ngươi? Có thể sao?”

Tất cả mọi người lại một hồi im lặng.

Những lời này, đồng dạng không cách nào phản bác.

Sở Dương có thể làm được, hắn có được năng lực này, cái năng lực này lúc trước chúng ta đã tận mắt chứng kiến, còn chúng ta thì là làm không được.

“Chúng ta làm không được, chúng ta không có năng lực cùng bọn họ đồng quy vu tận, cũng không có tu vi có thể phản kháng được”. Thanh niên kia chán nản nói.

[❤truyen cua tui .

net ] http://truyencuatui.net/ “Cho nên ta chỉ cho các ngươi một con đường. Đó chính là phản kháng lại! Chuyện thế gian chỉ cần có lòng và dám làm liền đã thành công một nửa, chỉ cần các ngươi có đối kháng chi tâm, chưa hẳn sẽ không có sinh cơ, ngay cả là cửu tử nhất sinh chưa hẳn đã không thể thoát chết!” Sở Dương mỉm cười thản nhiên nói.

“Phản kháng lại..”. Lão giả kia cười khổ một tiếng nói: “Nói dễ vậy sao? Các hạ mặc dù có cường đại tiền vốn nhưng lại mới tới Thiên Khuyết, căn bản là không biết về thế lực của nhất phương Thiên đế, chỉ bằng vào chút nhân thủ nơi này có tư cách gì cùng bọn họ đối kháng? Thực tế nơi này là Đông Hoàng thiên, chúng ta trong này không quen ai; Chưa quen với cuộc sống nơi đây, cho dù có lòng, cũng khó làm được”.

Sở Dương cười hắc hắc nói: “Chính bởi vì là Đông Hoàng thiên cho nên các ngươi mới có một đường hi vọng này. Nếu quả thật là ở Mặc Vân Thiên thì các ngươi ngay cả một đường hi vọng cuối cùng này cũng không có. Hay là câu nói kia, chỉ cần có tâm, hi vọng cho dù xa vời vẫn luôn có cơ hội!”

Mọi người trầm mặc gật đầu. Thanh niên kia ngẩng đầu, có chút kiệt ngạo bất tuân nói: “Ý của ngươi là, ngươi muốn cùng chúng ta hợp tác?”



Những lời này nói ra, tất cả mọi người nhãn tình đều sáng lên.

Không tệ.

Sở Dương ở Đông Hoàng thiên có thể nói là có chút trụ cột, nghe nói hắn cùng Đông Hoàng thiên quan phương còn có uyên nguyên sâu xa, bản thân thực lực càng kinh người, trọng yếu nhất là sau lưng hắn còn có vị Bạch y nhân quỷ thần khó lường kia. Chẳng những tu vi cao đến mức biến thái mà còn có thủ đoạn khởi tử hồi sinh thông thiên; Nếu hai bên hợp tác giống như Sở Dương nói, hi vọng mặc dù vẫn xa vời nhưng không phải là bằng không.

Sở Dương duỗi ra một tay, chậm rãi lay động nói: “Không không không, ngươi hiểu chỉ sợ sai rồi, mặc dù chúng ta có kẻ địch chung nhưng ta cho tới bây giờ không có nghĩ tới muốn cùng các ngươi hợp tác, điểm điều kiện tiên quyết ấy phải nói cho rõ”.

“Ân?! Vậy ý ngươi là như thế nào?” Thanh niên kia nhíu mày hỏi.

Gia hỏa này, không phải là tới đây tìm chúng ta chơi đùa chứ? Nói thông xong thì lại lâm trận lùi bước, đây cũng quá tổn nhân bất lợi kỷ đi!

“Ý của ta rất đơn giản a, với tình huống của các ngươi trước mắt mà nói, lựa chọn chính xác nhất chính là trực tiếp đầu nhập vào ta, trở thành thuộc hạ của ta!” Sở Dương thản nhiên nói: “Về phần hợp tác, các ngươi bây giờ chính là một đám chó nhà có tang, có tư cách gì để cùng ta hợp tác? Các ngươi tự nghĩ các ngươi xứng sao?”

“Đầu nhập vào ngươi! Trở thành thuộc hạ của ngươi?”

Không ít người kinh ngạc kêu lên. Ngay sau đó, chính là một hồi lửa giận ngút trời mà dậy!

Mấy chữ này, không thể nghi ngờ là đã triệt để xúc động những người này; Chúng ta nơi này tùy tiện một ai đều là nhân vật nổi bật trong siêu cấp môn phái ở Mặc Vân Thiên, ở trong các môn phái đều là nhân vật phong vân.

Hôm nay đi vào Đông Hoàng thiên, cho dù là bây giờ tình cảnh rất gian nan, cho dù là bây giờ không biết đi con đường nào, nhưng, muốn chúng ta đầu nhập vào một Sở Dương nho nhỏ sao?

Đây quả thực là thuyết pháp không thể tưởng tượng được!

“Si tâm vọng tưởng!” Thanh niên kia nộ quát một tiếng, nhìn chằm chằm vào Sở Dương nói: “Sở Dương, ngươi cho rằng ngươi là ai, có gì đặc biệt hơn người, ngươi có tư cách gì, để khiển chúng ta đầu nhập vào? Nói chúng ta không xứng cùng ngươi hợp tác, ngươi lại có tư cách gì khiến chúng ta đầu nhập vào?!”

“Ta quả thật không có tư bản gì, chỉ là, các ngươi há không phải là càng không có tư bản sao!” Sở Dương lạnh lùng nói: “Tình huống hiện tại rất rõ ràng, người các đại thiên địa đều ở đây, bọn họ trong lòng đều có ý mời chào các ngươi nhưng cuối cùng cũng không có ai lên tiếng, vì sao?”

“Bởi vì bọn họ đều sợ đắc tội Mặc Vân Thiên đế, lại càng không muốn bởi vì các ngươi mà đắc tội với Mặc Vân Thiên đế”.

“Tình cảnh hiện tại của các ngươi không người quen, chưa quen cuộc sống nơi đây: Môn phái nào đều sẽ không tiếp nhận các ngươi; Cái chờ đợi các ngươi cũng chỉ là tự sanh tự diệt mà thôi; Những lời này, cũng không sai a?” Sở Dương thanh âm lạnh lùng nói.

Mọi người không ai lên tiếng, tận lực im lặng.

Sở Dương nói là lời nói thật, mọi người cũng nhất thời trầm mặc, thật sự không thể mặt dày gạt bỏ lương tâm cãi chảy cãi cối.

" Thậm chí, chỉ cần Mặc Vân Thiên đế thật sự triển khai hành động, những người kia nói không chừng còn là kẻ địch thứ nhất của các ngươi! Ta tin tưởng bọn họ sẽ làm như vậy! Chỉ cần bọn họ cho rằng làm như vậy sẽ cho bọn họ lợi ích, như vậy bọn họ liền nhất định sẽ làm như vậy!

Mọi người yên lặng gật đầu, đây vốn là chuyện rất rõ ràng. Từ việc vừa rồi những người kia không nói một lời khoanh tay đứng nhìn liền có thể nhìn ra, bọn họ căn bản không để ý đến mình, việc bắt giữ bọn mình để đổi lấy nhân tình của Mặc Vân Thiên, ai cũng sẽ làm!



Người nào cũng biết được nhân tình này có bao nhiêu giá trị!

“Cho nên, các ngươi không còn có chỗ nào có thể trốn được”.

“Thậm chí là, trong vùng trời này cũng không còn cho phép các ngươi ẩn núp”.

“Mà bây giờ người duy nhất xác định là không nhằm vào các ngươi cũng chỉ có một người, người đó chính là ta! Đương nhiên, các ngươi cũng có thể lựa chọn một con đường khác, bó tay chịu chết! Bây giờ hai con đường này, liền đều bày ở trước mặt các ngươi!” Sở Dương lạnh lùng nói.

“Chẳng lẽ đi theo ngươi, ngươi liền có thể bảo chứng chúng ta khống chế sao?” Lão giả kia lạnh lùng hỏi.

“Bảo đảm? Thực xin lỗi, ta không có thể bảo chứng, sự thật ta ngay cả mình cũng không thể bảo đảm được thì sao có thể bảo chứng an toàn của các ngươi chứ?” Sở Dương thản nhiên nói, ngay sau đó trong mắt đột nhiên bắn ra một đạo tinh quang, một chữ một chữ nói: “Nhưng ta có thể bảo chứng, ta sẽ không bán đứng các ngươi, còn có nữa, nếu các ngươi nhất định phải chết thì tuyệt sẽ khống chế nghẹn khuất như vậy! Sẽ không phải chết vô thanh vô tức!”

“Ta có thể bảo chứng các ngươi có thể ở trong oanh oanh liệt liệt chiến đấu mà nhắm mắt!”

Sở Dương trầm giọng nói: “Một điểm trọng yếu nhất là, các ngươi cũng chỉ có đi theo ta thì mới có thể tranh thủ được một đường sinh cơ cuối cùng kia! Sinh cơ mặc dù xa vời nhưng đi theo ta lại nhất định sẽ có!”

“Trừ cái đó ra đều là đường đi vào Hoàng Tuyền!”

Tất cả mọi người lửa giận dần dần biến mất, cả đám đều cúi đầu rơi vào trầm tư, suy tư về lời Sở Dương mà tính toán cân nhắc.

Sở Dương thơ’ phào nhẹ nhõm, nói: “Ta nói thêm cho các ngươi một điểm nữa, ta ở Đông Hoàng thiên cũng thực sự không phải là hoàn toàn không có chỗ dựa nào..”.

Những lời này vô cùng ý vị thâm trường, dư vị vô cùng. Mọi người lập tức nhớ tới Bạch y nhân cường đại mà thần bí kia, còn có, trong truyền thuyết vị Sở Đại lão bản này sau lưng có cất dấu một vị siêu cấp cự nghiệt, thông qua việc đấu giá những siêu cấp phách phẩm kia, lai lịch người nọ hiển nhiên rất sâu!

Sở Dương có những người này làm hậu thuẫn, đúng là chưa hẳn đã không có sức liều mạng, huống chi còn chiếm được địa lợi!

“Tình huống hiện tại chỉ có ta có thể thu lưu các ngươi và dám thu lưu các ngươi, đồng thời cũng nguyện ý thu lưu các ngươi! Nhưng các ngươi phải cần phải làm cho ta yên tâm”. Sở Dương nhẹ nhàng nói: “Ta tin tưởng các ngươi mới có thể hiểu rõ ý của ta nhất”.

Những người này thần sắc trên mặt giãy dụa.

“Chỉ cần các ngươi thành tâm quy thuận ta, chiến lực mỗi người cũng có thể được tăng lên, tối thiểu nhất, mỗi nhân thủ sẽ có một kiện thần binh lợi khí”. Sở Dương hấp dẫn nói.

Nhưng vẫn không ai mở miệng nói chuyện trước. Cuối cùng trên mặt mọi người sự phẫn nộ cùng ủy khuất đã biến mất.

Những người Mặc Vân Thiên này rất rõ ràng, Sở Dương nói một điểm cũng chẳng sai, bọn họ đã cùng đường rồi; Ngoại viện duy nhất cũng chỉ là Sở Dương nguyện cùng bọn họ đi trên một sợi thừng và làm châu chấu đá voi. Mà Sở Dương rõ ràng là lòng tin tràn đầỵ, ít nhất biểu hiện bên ngoài là như vậy, đương nhiên cũng rất có thể là lợn chết không sợ nước nóng.

Bọn họ quy phục Sở Dương, Sở Dương có thể tiếp nhận; Đây cũng là biện pháp duy nhất mà Sở Dương có thể làm được. Hơn nữa đây cũng là sinh lộ duy nhất của bọn họ.

Thế sự vô thường, bọn họ vốn là đối địch; Cho dù không phải là quan hệ đối địch công khai nhưng ít nhất hai bên ngay cả người quen cũng đều không được tính là, nhưng bây giờ, cư nhiên bị sự thật bức bách đến loại tình trạng này; Sự thực như vậy, khiến mỗi người trong lòng đều cảm thấy sự châm chọc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook