Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Quyển 7 - Chương 867: Lựa chọn nhân sinh

Phong Lăng Thiên Hạ

16/01/2014

Nếu như đã duy ngã độc tôn, vậy phải có tuổi thọ lâu dài. nếu không chỉ duy ngã độc tôn một hai ngày thì có ý nghĩa gì? Cho nên lựa chọn thứ hai của Dạ Túy rất rõ ràng, rất trình tự, lập tức điểm vào bốn chữ Trường sinh bất lão. Bốn chữ này lập tức kim quang đại thịnh!

Tâm thần Dạ Túy rất rõ ràng, hoàn toàn biết mình đang làm gì.

Đã lựa chọn hai điều rồi.

Chẳng những không có gì bất thường mà tinh thần còn càng lúc càng hưng phấn, trong nội tâm càng ngày càng vui mừng, càng ngày càng thỏa mãn...

Ở một nơi Dạ Túy không nhìn thấy, từng tia từng tia Thiên ma chi khí đang không ngừng xâm nhập vào trong tâm mạch hắn, ở thiên địa chi kiều, cũng bắt đầu toát ra sương mù hắc sắc nồng đậm... (thiên địa chi kiều là cái quái gì nhỉ =.=”)

Trong sương mù dày đặc, một đôi mắt tàn nhẫn đang giống như kền kền trên sa mạc, nhìn biến hóa trên mặt Dạ Túy.... Trong lúc tâm thần tâm mạch Dạ Túy bị ma khí dần dần tiêm nhiễm, vị trí lông mày trên gương mặt kia cũng hiện ra từng điểm từng điểm hắc khí...

Loại dấu hiệu này chứng minh căn nguyên Thiên ma trong cơ thể hắn đang dần dần nồng đậm hơn.

Quái nhân kia nhìn căn nguyên Thiên ma trong cơ thể Dạ Túy mà thèm chảy nước miếng, lặng lẽ dùng lưỡi liếm liếm môi.... Đối với hắn mà hắn, thứ này mới là thứ giúp hắn khôi phục lại thương thế!

Dục vọng là động lực, cũng là căn nguyên, một khi dụng vọng triệt để lấn áp lý trí, có thể tùy ý giẫm đạp lên nhân sinh, thì đó chính là ma tính!

"Trong cơ thể con người đều tồn tại căn nguyên Thiên ma!" Trong lòng hắn cười quái dị không một tiếng động: "Khác biệt bất quá chỉ là có bị kích phát ra hai không thôi... Chỉ cần kích phát ra, không phải mà cũng là ma. Ma theo tâm mà sinh, chúng sinh đều là ma!"

"Ta chỉ cần căn nguyên Thiên ma... Chỉ cần khôi phục, hai người này chính là tay chân trung thành nhất của ta... Nếu đã đến nơi này, thế nào cũng phải biến nơi này thành hậu hoa viên của ta... hắc hắc...."

Trong lòng nghĩ tới chỗ đắc ý, không nhịn được trên mặt lại lộ ra một nụ cười cực kỳ đắc ý.

Về phần Thạch gia... Hừ, vốn tưởng hấp thu linh hồn chi lực nhiều người như vậy, thế nào cũng có thể khôi phục một chút, nào ngờ trong linh hồn đám người kia căn bản không có nửa điểm tiên linh khí....

Giết sạch hơn trăm vạn người, không ngờ không khôi phục được một phần trăm năng lượng, thậm chí còn hao phí nhiều năng lượng hơn, ngược lại càng khiến thương thế mình gia tăng một bước... kết quả này thật quá buồn cười!

Nếu không phải may mắn chiếm được thứ kia, nói không chừng hiện tại ngay cả bò cũng không bò được...

Đành phải dùng lực lượng sinh mệnh linh hồn này để xây dựng Vạn Hồn Thôi Ma đại trận này....

Kế sách trước mắt là xem hai người này có thể vượt qua khảo nghiệm của mình trong Vạn Hồn Thôi Ma đại trận , hoàn toàn phóng phóng thích tâm ma, lột xác thành căn nguyên Thiên ma hay không....

Hắn chăm chú quan sát, chờ mong, chờ mong kết quả từ đáy lòng....

Nhưng, còn thiếu thứ gì sao?

Dạ Túy hừ hừ, ngưng thần nhìn các loại dục vọng xoay tròn trên không trung, tiếp đó, mục tiêu rất đáng lựa chọn tiếp theo xuất hiện, tám chữ "Kiều thê mỹ thiếp, tuyệt sắc như vân" hiện ra trước mắt, thoáng dừng lại một chút.

Trước mắt Dạ Túy lập tức xuất hiện vô số mỹ nữ, một đám quốc sắc thiên hương, một đám hoa dung nguyệt mạo, thân tình chủng chủng...

Đúng!



Đã có trường sinh bất lão, cũng có duy ngã độc tôn, chỉ còn thiếu người theo ta bầu bạn. Mà những nữ nhân này, vừa vặn dùng để tiêu khiển... Trên mặt Dạ Túy lộ ra một nụ cười dâm đãng, khẽ vươn tay, điểm vào tám chữ " Kiều thê mỹ thiếp, tuyệt sắc như vân"

Ngay sau đó, khát vọng này nhoáng cái đã đạt được!

Dạ Túy càng thêm đắc chí hài lòng rồi, bắt đầu hài lòng mãn nguyện lựa chọn dục vọng thứ tư...

Tiếp đó, Dạ Túy lại phát hiện, mình tuy độc bộ thiên hạ, duy ngã độc tôn, trường sinh bất lão, cũng có vô số kiều thê mỹ thiếp làm bạn, nhưng hình như mình vẫn rất nghèo, không có vốn liếng vung tiền như rác... Vì thế, tiếp theo hắn điểm vào bốn chữ "Vinh hoa phú quý."

Trong chớp mắt lựa chọn, trong lòng còn có chút kinh ngạc, chẳng lẽ ta duy ngã độc tôn rồi, lại không thể có vinh hoa phú quý sao?

Vừa mới có ý nghĩ này, chỉ nghe thanh âm quái nhân kia nói: "Duy ngã độc tôn là chỉ quyền thế địa vị. Vinh hoa phú quý lại là tiền tài tài phú. hai thứ này bản chất khác nhau, không thể nào nhập làm một."

"À, thì ra là thế...." Dạ Túy gật đầu, đột nhiên quát hỏi: "Ngươi lại có thể biết được nội tâm ta đang suy nghĩ gì? Thật to gan!"

Hiện tại tâm tính của hắn đã là duy ngã độc tôn, khi nói chuyện được nhiên cũng là tư thế trên cao nhìn xuống. Giờ khắc này, thật giống như đang quát một tên tôi tớ vậy. Chỉ cần chọc ta mất hứng là ta giết ngươi! Bộ dáng như vậy cứ thế thản nhiên lộ ra.

Quái nhân há hốc miệng, nhíu mày nhăn mặt, huyệt thái dương đập bang bang, nhưng lại không có chỗ phát lực, uất nha!

Con mẹ nó, con hàng này thế nào lại nhập thần nhanh như vậy, không ngờ hoàn toàn thay đổi rồi....

Quái nhân bĩu môi, thầm nén giận không lên tiếp đáp lại. Không làm hỏng đại kế mới là chính đạo. Chờ sau này bổn tọa thu phục ngươi thế nào....

Đợi một hồi không thấy ai trả lời, Dạ Túy cho rằng đối phương đã bị mình uy hiếp, hù sợ rồi, thậm chí là hù chết, hài lòng hừ một tiếng, giáo huấn: "Con bà nội ngươi, sau này ngoan một chút! Chớ có chọc giận lão tử! Nếu không lão tử giết chết ngươi!"

Quái nhân kia chỉ biết nuốt một cục tức to tướng xuống bụng, thiếu chút nữa là nghẹn chết... Hay cho tên tiểu thố tử nhà ngươi, ngươi cũng thật dám.... Lão tử cho ngươi sảng khoái đắc ý vui vẻ mê say thư thái hưng phấn , ngươi lại dám nói thế với lão tử... Hiện tại lão tử không thèm chấp nhặt với ngươi, chờ đến khi người kích phát hoàn toàn ma tính ra rồi, cứ ngoan ngoãn mà làm nô lệ cho ta đi!

Xem lão tử hành chết ngươi!

Bốn điều rồi, nhanh nhanh...

Tâm nguyện Dạ Túy thỏa mãn, càng lúc lúc càng đắc ý, lại nghĩ nghĩ, thầm nghĩ từng này còn chưa viên mãn, thuận tay điểm thêm "Thịnh Cao đường song thân, gia tộc thịnh đại", nhưng "huyết mạch huynh đệ" lại không lựa chọn. Đám ngu ngốc hỗn trướng kia, người nào xứng làm huyết mạch huynh đệ với ta? Lão tử trường sinh bất lão rồi, còn muốn huynh đệ thủ túc làm gì?

Nhưng mà... Mình chỉ duy ngã độc tôn thì chưa được, còn phải có lực lượng tuyệt đối, lực lượng bá tuyệt càn khôn, thế là lại chọn "Vô địch thiên hạ", lập tức trở thành cao thủ tịch mịch, không còn gì cao hơn....

Bất quá, cứ một mình cun cút làm việc thì không khỏi quá phiền toái, lại mệt mỏi nữa, dứt khoát kiếm thêm một ít tay chân trung thành tận tâm với ta đi. Dạ Túy cười hắc hắc, đưa tai điểm vào bốn chữ "Sinh tử huynh đệ" Nhưng khi điểm vào, ngón tay lại bị đẩy ra.

"Hả? Làm sao thế này?" Dạ Túy uy nghiêm hỏi.

"Sinh tử huynh đệ có nghĩa là phải tin tưởng lẫn nhau, cùng sinh cùng tử, vinh nhục cùng hưởng, không phải tay chân!" Quái nhân kia rất khiêm tốn, cẩn thận giải thích: "Ngài định nghĩa sai rồi..."

"Ồ, thì là thế...." Dạ Túy nghĩ nghĩ, nói: "Ta đây không cần chân tay nữa, muốn sinh tử huynh đệ."

Lúc này, lại rất thuận lợi điểm trúng.



Quái nhân bên ngoài thở dài: Lựa chọn mà tên hỗn đản này vừa quyết định, gần như tương đương vô dụng...

Đảo mắt đã tới lựa chọn thứ tám, Dạ Túy nghĩ cả nửa ngày, nhìn đám kiêu thê mỹ thiếp u oán nhìn mình, cười khổ một tiếng, haiz, chỉ có tài có quyền có thực lực vô địch thiên hạ thì vẫn chưa hoàn mỹ. Còn phải có khoái hoạt giữa nam nữ nữa... Thế là không chút do dự lựa chọn " năng lực sinh hoạt phu thê."

"Ngài hiện tại chỉ còn một lựa chọn!" Thanh âm quái nhân kia trịnh trọng nhắc nhở, cuối cùng trò chơi cũng sắp kết thúc.

"Nhanh như vậy? Thế nào chỉ còn lại một lựa chọn?" Dạ Túy ngạc nhiên, từ trong đắc chí hài lòng vô hạn say mê tỉnh táo lại, cũng cảm giác được cấp bách, còn có chút chán nản vì lãng phí quá nhiều cơ hội, sau đó liệt kê ra những lựa chọn của mình, cuối cùng phát hiện, ta x, cái gì ta cũng có rồi, nhưng con mẹ nó, ta vẫn là người cô đơn.

Làm hoàng đế, cũng không thể chỉ lãnh đạo gia tộc lão bà huynh đệ của mình đúng không?

Dạ Túy khẽ cắn răng, chọn "Thiên hạ thương sinh."

Chín lựa chọn, rốt cuộc cũng lựa chọn xong.

Quái nhân bên ngoài thở dài từ đáy lòng, con mẹ nó, chơi trò này không biết bao nhiêu lần rồi, nhưng đúng là lần đầu tiên nhìn thấy con hàng tuyệt thế như vậy, không ngờ lại dùng lý do này để lựa chọn "Thiên hạ thương sinh... Thật phục con mẹ nó rồi!

Dạ Túy đưa ngón tay điểm vào, "Thiên hạ thương sinh" lập tức sáng lên, bốn mươi bảy lựa chọn còn lại lập tức biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi.

Trong hỗn độn rộng lớn nhu vậy, cũng chỉ còn lại chín lựa chọn. Sở Dương lựa chọn chín điều này, xây dựng lên nguyện vọng nhân sinh hoàn mỹ nhất của hắn.

Duy ngã độc tôn, trường sinh bất lão, kiều thê đắc ý thiếp, song thân gia tộc, vinh hoa phú quý, vô địch thiên hạ, sinh tử huynh đệ, thiên hạ thương sinh linh, cùng với. . . Phu thê cuộc sống năng lực....

Chín điều, một điều cũng không thiếu, một điều cũng không nhiều.

Nhưng Dạ Túy vẫn thở dài, hắn đang cảm thán mình có thể còn lựa chọn tốt hơn, nhưng lại quên mất thiên địa vốn không toàn vẹn, nhân sinh cũng không thể hoàn mỹ. Người thì phải biết chừng biết mực...

Bên kia, Pháp Tôn đang nghiêm khắc tuân theo quy tắc trò chơi, nghiêm túc lựa chọn, hắn cũng không tùy tiện lựa chọn như Dạ Túy. Trong một vòng đầu tiên, hắn cũng không lựa chọn điều gì, chỉ để các loại dục vọng lần lượt hiện ra trước mắt, nghiêm túc cân nhắc một chút, xem hàm nghĩa bào hàm trong đó thế nào, mình có thể lấy được gì, mất đi những gì....

Sau một hồi cân nhắc thiệt hơn, theo vòng thứ hai xuất hiện mới bắt đầu lựa chọn.

Hắn lựa chọn chín điều, nhìn qua cùng Dạ Túy cũng không khác biệt lắm, nhưng nghiêm túc quan sát, lại là một trời một vực, hoàn toàn không giống nhau. Hơn nữa trình tự lựa chọn cũng cực kỳ hợp lý, có lẽ phải nói là tuần tự theo một diễn sinh hợp lý nhất.

Cường hãn thể phách, bài danh đệ nhất.

Hiển nhiên Pháp Tôn cho rằng, mặc kệ làm gì, đều phải có một thân thể khỏe mạnh cường tráng.

Không có thân thể tốt, làm gì cũng khó thành công. Cho dù nỗ lực hoàn thành, cũng không có cơ hội mà hưởng thụ.

Vô địch thiên hạ, xếp thứ hai. Trường sinh bất lão xếp thứ ba, nói cách khác, sau khi hắn có được những điều này, mới bắt đầu nghĩ tới chuyện trường sinh bất lão. Sau đó mới là duy ngã độc tôn. Nếu trường sinh bất lão, đương nhiên phải thành lập sự nghiệp, hiệu lệnh thiên hạ. Lựa chọn thứ năm là thiên hạ thương sinh, lựa chọn thứ sáu mới tới song thân gia tộc. Lựa chọn thứ tám là sinh tử huynh đệ, thứ chín mới là kiều thê mỹ thiếp.

Nói cách khác, đến cuối cùng, gần như không còn gì để làm nữa, mới đi tìm vài nữ nhân mỹ mạo vui đùa một chút, coi như là thay đổi không khí một chút.....

Tác giả: Khụ khụ, các huynh đệ tỷ muội, nếu là các ngươi, các ngươi sẽ lựa chọn gì?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook