Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Quyển 5 - Chương 593: Cơ duyên lớn, tám phương hội tụ

Ô Sơn Vân Vũ

11/08/2017

Những tu luyện giả ở gần đó nhất, hai canh giờ trước còn ra sức bỏ chạy thật xa, giờ phút này lại quay trở lại.

Có thể nói cả Sí Diễm Tinh, vô số tu luyện giả đến đây làm nhiệm vụ, bất luận thực lực mạnh hay yếu đều chạy đến góp vui.

Thuyết mạnh được yếu thua giữa tu luyện giả và tu luyện giả chung quy chỉ là tương đối, không sợ người nhiều, người càng nhiều lại càng an toàn. Sợ nhất là không chịu nhường nhịn. Giống như Đạm Đài Liên và ba tu luyện giả kia, đối phương sẽ giết chết Đạm Đài Liên mà không để lộ bất cứ tin tức nào ra ngoài, như vậy sẽ không bị liên minh xử phạt.

Dù sao, liên minh đúng là quy định cấm tu luyện giả nội chiến. Nhưng chỉ là chủ nghĩa hình thức, cũng không thể cấm chế. Chỉ là trói buộc nhất định ngoài mặt.

...

“Xác suất của đại cơ duyên quả nhiên rất cao... Hừ, hi vọng chỉ là khởi động, vẫn chưa giành được! Chỉ cần chưa giành được, cơ duyên này vẫn là của Mặc Thiếu Thông ta!”

Xuy!

Sí Diễm Tinh. Mặc Thiếu Thông - đệ tử của đỉnh tiêm thế lực Huyền Thiên Thành Thiên Lam Tông đang cách chỗ Đạm Ðài Liên dẫn động thiên địa chấn động ngàn vạn dặm, liền hóa thành một đường lưu quang. Hắn cảm nhận rất rõ thiên địa chấn động này cách chỗ hắn không quá xa, nếu không, tuyệt đối không thể mãnh liệt đến mức khiến hắn cũng phải bỏ chạy. Ðây là cơ hội tuyệt hảo. Hắn tin mấy đối thủ thực lực cường hãn vận khí không tốt như hắn, vì hắn ở gần như vậy.

Thắng được thời gian là thắng được cơ hội.

Hắn đã đứng ở phía trước, duy nhất khiến hắn lo lắng là người khởi động đại cơ duyên đã giành được đại cơ duyên, hoặc người khởi động đại cơ duyên là Long Dực, Long Ðình của Long gia hoặc bọn Chu Bồi Phong của Mặc Kiếm Môn, Vệ Vô Song của Thiên Tinh Tông, nhất là hai người của Long gia là phiền phức nhất. Nếu muốn cướp được đại cơ duyên từ hai người này, xác suất là rất nhỏ.

...

“Viễn cổ thần thú... Tuyệt đối là viễn cổ thần thú, hình như là Phượng Hoàng? Khí tức cường hãn quá, con mẹ nó, nếu không phải chúng ta chạy nhanh, giờ phút này đã hóa thành tro bụi rồi... Bây giờ phải thế nào?”

“Còn thế nào nữa? Đương nhiên là đi xem rồi! Đó tuyệt đối là viễn cổ thần thú chân chính! Khí tức đó quá cường hãn! Nhưng ta tin đây chỉ là khi chúng xuất thế, dẫn động thiên địa dao động nên mới mạnh như vậy. Bây giờ khẳng định không còn mạnh như vậy nữa! Chỉ cần có được truyền thừa chủ nhân của chúng, là sẽ phát tài to! Đi. Huynh đệ chúng ta đi thử khí vận!”

“Ngộ nhỡ vẫn còn mạnh như vậy thì sao? Chúng ta qua đó chắc chắn là tự tìm đến cái chết...”

“Đúng vậy. Theo như ta thấy, chúng ta vẫn nên đợi một lát, thiên địa chấn động đáng sợ như vậy, tin rằng những tu luyện giả khác cũng sẽ chen chúc đến, với thực lực của chúng ta, không cần phải xung phong... Xem xét tình hình trước, tùy cơ mà động mới là thượng sách!”



“Cũng được... Vậy chúng ta đến gần một chút trước, chờ đợi xem sao!”

Tu luyện giả ở gần tâm chấn động nhất, suýt chút nữa bị năng lượng dao động nuốt chửng, trên cơ bản đều nghe thấy tiếng kêu vang vọng đất trời, cũng nhìn thấy thân thể khổng lồ vắt ngang ngàn trượng của Phượng Hoàng. Lúc này, thiên địa chấn động đã kết thúc, gan lớn, thực lực mạnh, không chút do dự bay ngược trở lại, thực lực yếu thì không dám lập tức đến gần.

...

Ca! Ca!

Ầm ầm...

Chưa đến nửa tiếng đồng hồ, tiếng kêu vang vọng thiên địa nương theo tiếng nổ đáng sợ, truyền đến tận chân trời. Điều này khiến cho tất cả tu luyện giả đang quan sát, không còn do dự bắt đầu tới gần.

Chưa đến một giờ, chí ít có mấy trăm tu luyện giả đến từ các nhóm, thời gian dừng lại có dài có ngắn, có tu luyện giả còn muộn hơn nhóm Trần Hạo một tháng, chính là tu luyện giả vừa đến Sí Diễm Tinh, nhao nhao xuất hiện gần đó, lúc này, đại đa số tu luyện giả đều không che giấu khí tức của mình, mà bắt đầu hội tụ tại đích, khi nhìn thấy phía hai con quái điểu ngàn trượng trên một Sí diễm hỏa nhãn khổng lồ tản phát nhiệt lực cuồn cuộn, chỉ riêng lối vào đã tản phát đến ngũ trọng huyền hỏa, mỗi tu luyện giả vừa xuất hiện đều không kìm lòng hít ngược một ngụm lãnh khí.

“Đây là viễn cổ thần thú Phượng Hoàng vừa mới sinh ra!”

“Khí tức cường hãn quá! Viễn cổ thần thú chân chính...”

Ca!

Ầm!

“A... Ðó không phải Mặc Thiếu Thông của Thiên Lam Tông sao? Sao đến một chiêu của Phượng Hoàng cũng không địch nổi?”

Tu luyện giả vừa đến nơi, nhìn thấy một thiếu niên bị hỏa diễm khủng bố công kích, liền lăn lộn rút lui ngàn dặm, ai nấy đều giật mình sợ hãi.

Thiên Lam Tông Mặc Thiếu Thông, Nhân Tiên cảnh đỉnh tiêm cao thủ của Á Dĩnh Tinh, cũng là đỉnh tiêm thiên tài đệ tử, cũng được ca tụng là Vô địch Nhân Tiên, chỉ có điều danh khí không bằng Long Dực. Dù sao chiến tích đáng sợ của Long Dực ở sân thi đấu là chiến tích toàn thắng, thực sự quá nổi bật.

Nhưng một cao thủ khiến đại đa số người ở sân thi đấu cảm thán, đến một chiêu của Phượng Hoàng cũng không ngăn cản được.



“Viễn cổ thần thú Phượng Hoàng là hỏa điểu thuộc tính thuần hỏa, ở trên Sí Diễm Tinh có thể phát huy ra mấy lần sức mạnh, dù vừa mới ra đời nhưng Nhân Tiên cảnh cao thủ chúng ta muốn bắt được nó e rằng không thể...”

“Các vị...”

Đúng lúc này, Mặc Thiếu Thông sắc mặt khó coi, bộ tóc dài đã bị đốt thành tro, đột nhiên phát động chân nguyên, lớn tiếng nói.

“Hai con viễn cổ thần thú Phượng Hoàng vừa ra đời này đều là vật vô chủ, chúng ta nên liên thủ bắt nó. Về phần ai có thể chế ước thành công thì phải xem cơ duyên của mỗi người. Bất luận là ai, chỉ cần có thể được chúng nhận chủ, ta tin thực lực sẽ thu được tiến bộ kinh người! Hơn nữa, hai con Phượng Hoàng này thủ hộ ở miệng hỏa nhãn bất động, cái này nói lên điều gì?”

Giọng nói của Mặc Thiếu Thông tràn ngập mê hoặc. Dù hắn rất không cam tâm, nhưng lúc này không thể không nói ra suy đoán của mình, hơn nữa là suy đoán có thể khẳng định, biết làm thế nào, dựa vào sức mạnh của một mình hắn hoặc mấy kẻ vừa rồi bạo gan ra tay, căn bàn không thể áp chế Phượng Hoàng, chứ chưa nói bước vào Sí diễm hỏa nhãn khí tức cường hãn kia.

“Chứng minh chúng đang bảo vệ Sí diễm hỏa nhãn kia! Ta dám khẳng định trong Sí diễm hỏa nhãn kia chắc chắn có thứ gì đó bất bình thường, rất có khả năng là đại cơ duyên ngàn năm, vạn năm không gặp!”

Lao xao...

“Không tệ! Khẳng định là vậy!”

“Thiên địa chấn động lúc nãy đáng sợ như vậy tuyệt đối là cơ duyên nằm ngoài tưởng tượng.

Trong đám đông lập tức có người hô ứng.

“Chúng ta muốn có được đại cơ duyên này, chỉ có hàng phục hai con Phượng Hoàng này! Dám đến đây, ta tin các ngươi đều là những kẻ thông minh! Thời gian kéo dài càng lâu, tu luyện giả đến đây càng nhiều, như vậy xác suất chúng ta giành được càng nhỏ...”

“Đúng vậy đúng vậy, chi bằng chúng ta liên thủ lập tức hành động!”

“Đúng! Chúng ta liên thủ hàng phục Phượng Hoàng, ai có thể chế ước thành công thì xem như vận khí người đó. Sau đó chúng ta xông vào trong Sí diễm hỏa nhãn này, ai có thể giành được cơ duyên cũng xem như vận khí người đó! Đồng ý thì đứng ra cho ta! Nếu không dám ra tay mà đến trà trộn, vậy thì sẽ bị mọi người tru sát!”

“Được! Ta đồng ý!”

“Ta gia nhập!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook