Ngày Ấy Và Bây Giờ …10 Năm

Quyển 1 - Chương 4: Chia tay thời cấp 2

giagia511 – voz

10/07/2013

Thời gian trôi qua nhanh thật, thoáng cái đã gần hết 4 năm rồi, biết bao nhiêu kỷ niệm đẹp với nàng, vui có, buồn có. Lúc bấy giờ bọn con gái bắt đầu chuẩn bị những quyển sổ lưu bút, rồi truyền tay hết đứa này đến đứa khác viết. Nàng muốn em là người đầu tiên viết cuốn lưu bút của nàng, nhưng đợt đấy chả biết viết LB như thế nào nên em bảo muốn là người khép cuốn sổ đó (tức là thằng viết sau cùng ý ạ). Rồi mùa thi cũng qua, thật may mắn vì ngày đó đã bắt đầu bỏ kiểu thi tốt nghiệp cấp 2, tất cả những gì phải làm là chuẩn bị cho ngày lễ tri ân. Hôm đó, đang ngồi trong lớp, nàng gọi em ra ghế đá nói chuyện như mọi giờ ra chơi. Nàng dúi vào tay em quyển LB và nói:

- Đây, cậu là người kết thúc nhé!- Nàng khẽ cười, nụ cười đẹp lắm các bạn ạ, bình thường nhìn suốt nhưng những lúc sắp chia tay cảm xúc nó khác lắm, chỉ muốn ngồi đó nàng nàng mãi.

- Ô đã xong rồi à, nhanh thế, để tớ xem nào... - Rồi em giở lướt qua, cuốn sổ khá dày mà viết quá nửa.

Đang giở qua thì cuốn số ngừng lại, có gì đó kẹp ở trang này. Thì ra là bức thư em đưa cho nàng từ lớp 6. Không kịp để em hỏi nàng nói luôn:

- Tớ vẫn chưa mở ra đâu nhé, chắc mấy tháng nữa là mở được rồi- Vẫn nụ cười ấy, ánh mắt ấy, em yêu nàng mất rồi.

Em cũng nhìn nàng cười. Rồi tiếng trống vào lớp vang lên, cả 2 cùng nhau đi vào lớp, trong lòng có gì đó xao xuyến thật khó tả.

...

Tối hôm đó em thức cả đếm để đọc quyển lưu bút của nàng. Nhiều thứ lắm các bạn ợ. Có cả những thằng thích nàng, nó cũng bày tỏ hết vào đây, nhưng có lẽ nàng chưa đọc vì cả tuần nàng đâu đc cầm mà chuyển hết từ tay đứa này đến tay đứa khác. Có cả mấy đứa bạn thân của nàng biết chuyện bứa thư em gửi, chúng nó chúc nàng và em sớm thành 1 đôi. Đọc những đoạn đấy thích lắm các thim ợ. Có cảm giác như nàng là của mình rồi ý. Lúc đó nghĩ lại không biết nàng thích em vì cái gì nữa, gầy, chẳng đẹp trai, trầm tính,...được mỗi cái học giỏi. Còn nàng thì khỏi nói, vệ tinh như nấm sau mưa, có thẻ gọi là hotgirl lúc đó. Có lẽ vì những kỷ niệm đẹp, và lần tỏ tình trẩu trẻ hồi lớp 6 mà 2 đứa vẫn thân thiết cho đến bây giờ. Rồi thì nắn nót chốt sổ cho nàng, em viết dài lắm, có bao nhiêu kỷ niệm em lôi tuốt tuồn tuột ra, và tất nhiên thứ mà em nhắc nhiều đến nhất là bức thư.Sáng hôm sau đưa cuốn số cho nàng mắt nặng trĩu vì thiếu ngủ, hôm đấy ngủ cả buổi vì không thể mở nổi mắt, cứ mở ra là cay xè, được cái học xong hết rồi nên chỉ lên lớp chơi thôi.



...

Rồi ngày lễ tri ân cũng đã đến, tối hôm trước cả bọn con trai dậy từ 2h sáng để đi bẻ trộm phượng làm vòng hoa, vui vãi. Hôm đó, có cái trò ký lên áo nhau, thốn vãi ra. Chúng nó ký cả lên mặt nhau nữa, nhiều đứa bảo em ký thì ký chứ em chả cho đứa nào ký vào áo mình cả, về còn giặt giũ chứ có treo được cả đời đâu, nàng thì đem hẳn 1 cái áo trắng riêng đi cho chúng nó ký chứ không để nó ký lên người. Rồi nàng hỏi em sao không cho bọn nó ký, em bảo nhớ nhau là được rồi, vả lại để cái đầu bút bi nó dí vào thịt buồn lắm, không chịu được. Nàng cười và bảo:

- Thế để tớ ký nhé.

Còn đang lưỡng lự thì nàng đã cầm bút hỏi tiếp:

- Ký vào đâu đây

- Ờ tùy cậu.

Nàng chọn ngay...ngực trái em ký vào (ký vào phần áo ở ngực trái chứ không phải ngực trái nha các bạn), chắc ý nàng muốn em hiểu là ký vào tim ý mà (sến vãi). Mấy thằng thấy em cho nàng ký hùa nhau vào đè em ra, ký tung tóe vào mặt với lưng. Bò dậy bực vãi nhưng thấy nàng cười cố gắng lại lấy lại bình tĩnh, lườm mấy thằng rồi chả nói gì. Cuổi buổi liên hoan chia tay chiều hôm ấy, nàng kéo em ra 1 góc nói chuyện riêng, nàng bảo sẽ cố gắng thi vào trường chuyên để mở bức thư kia, ánh mắt của nàng đầy hi vọng, yêu chết đi được. Một lần nữa 2 đứa ngoắc tay kể từ hồi lớp 6, hứa với nhau nhất định sẽ học chung mái trường cấp 3. Hôm đó không được đưa nàng về nhà nữa, vì bố nàng đến tận chỗ liên hoan đón về. Đạp xe về 1 mình, lòng ngổn ngang nhiều suy nghĩ, nghĩ về tương lai không biết có như mình mong muốn không, và lo nhất là nếu nàng không đậu trường chuyên (vì nàng cũng học khá thôi, lúc đó trường chuyên trong mắt mấy đứa cấp 2 cao sang lắm, xa với lắm, về sau đứa nào cũng bảo ngày xưa lo phí công). Thôi gác lại chuyện tình cảm, bạn bè để tập trung ôn thi đã...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ngày Ấy Và Bây Giờ …10 Năm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook