Quyển 1 - Chương 5: Vượt vũ môn
giagia511 – voz
10/07/2013
Sau ngày lễ tri ân, tất cả đều bước vào không khí ôn thi căng thẳng, bận rộn. Em cố gắng tạm quên đi hình ảnh của nàng nhưng khó quá, học không tập trung nổi. Hơn 1 tháng không liên lạc với nàng mà dài như cả năm vậy...
Ngày thi, em gặp lại nàng, trông nàng có vẻ gầy đi nhiều, có lẽ do học hành căng thẳng quá. Em đăng ký thi chuyên Toán, còn nàng đăng ký chuyên Văn. Em và nàng hỏi han về việc học hành tháng vừa rồi, mảy may không hề nhắc đến chuyên bức thư, có lẽ ai cũng lo cho bài thi sắp tới...
Tất ả bọn em phải làm 3 bài thi trong 2 ngày...
Kết thúc môn thi cuối cùng, em khá thoải mái vì cả 3 bài đều làm khá tốt. Đợi nàng ra khỏi phòng thi, em chợt thấy thoáng có gì đó không ổn khi nàng bước ra, đôi mắt nàng buồn lắm. Em hỏi thì nàng bảo làm bài toán không được tốt lắm (bọn em thi 3 môn là Toán, Văn và môn chuyên), em động viên nàng nhưng nàng chỉ khẽ ừ hay gật. Có lẽ nàng đang buồn lắm. Hôm đó không có dịp nói chuyện nhiều vì bố mẹ nàng đón ngay sau đó, nhìn bóng nàng khuất dần mà lòng nặng trĩu. em bắt đầu nghĩ đến bức thư, nghĩ về việc mỗi đứa một trường và tự nhủ " Chẳng sao cả, miễn là mình yêu nàng và nàng cũng vậy". Sau kỳ thi là những ngày chờ đợi mòn mỏi và sốt ruột, không phải vì kết quả bài thi của em, mà vì kết quả bài thi của nàng. Em lo lắm, cả ngày mặt cứ thốn ra, bố mẹ hỏi thì cũng chỉ ậm ừ là bài văn con làm không tốt lắm nên hơi lo. Những lúc rỗi lại nghĩ vẩn vơ, không biết giờ này đang làm gì? Nàng có buồn lắm không? rồi thì bao giờ mới có kết quả? ... Thật là giai đoạn khó khăn... nhưng đáng nhớ... và đáng trân trọng..
Một buổi chiều như bao buổi chiều khác. Đang ngồi thơ thẩn thi có điện thoại, bố nghe và vừa cười vừa ừ, chăc có gì vui lắm. Rồi bố bảo, thằng T (thằng em họ ở cùng em từ hồi cấp 2, giờ nó đang học trường chuyên rồi) nó gọi điện bảo con đậu chuyên Toán rồi. Mẹ nghe thấy hỏi lại lần nữa: "Thằng TA nhà mình đỗ chuyên Toán á?". Em thì chẳng bất ngờ với kết quả này cho lắm, rồi bảo bố cho nc với thằng T 1 tí.
- T à, mày xem hộ anh xem có tên đứa này không nhé- Nhìn quanh xem bố mẹ đã đi ra chỗ khác chưa.
- Anh đọc tên ra đi.
- abcxyz Trang- Khẽ nói vào đt, mắt vẫn nhìn quanh cảnh giác.
- Đợi em tí.
...
- Có phải là abcxyz Trang ở DEF không?
- Uh phải rồi- Trong lòng em bừng lên.
- Đỗ bán chuyên anh nhá, thích rồi nhá.
...
Tí nữa thì em hét lên may mà vẫn nhớ là đang cầm điện thoại.
- Ừ đuwọc rồi, thank chú!
Cảm giác lúc đó hạnh phúc lắm các bạn ạ, như vỡ òa luôn. Bao nhiêu lo lắng, bao nhiêu suy nghĩ được giải phóng hết, ước gì nàng cũng biết tin này ngay bây giờ, để không phải buồn, không phải chờ đợi nữa... Từ hôm đấy phởn hẳn..
Ngày thi, em gặp lại nàng, trông nàng có vẻ gầy đi nhiều, có lẽ do học hành căng thẳng quá. Em đăng ký thi chuyên Toán, còn nàng đăng ký chuyên Văn. Em và nàng hỏi han về việc học hành tháng vừa rồi, mảy may không hề nhắc đến chuyên bức thư, có lẽ ai cũng lo cho bài thi sắp tới...
Tất ả bọn em phải làm 3 bài thi trong 2 ngày...
Kết thúc môn thi cuối cùng, em khá thoải mái vì cả 3 bài đều làm khá tốt. Đợi nàng ra khỏi phòng thi, em chợt thấy thoáng có gì đó không ổn khi nàng bước ra, đôi mắt nàng buồn lắm. Em hỏi thì nàng bảo làm bài toán không được tốt lắm (bọn em thi 3 môn là Toán, Văn và môn chuyên), em động viên nàng nhưng nàng chỉ khẽ ừ hay gật. Có lẽ nàng đang buồn lắm. Hôm đó không có dịp nói chuyện nhiều vì bố mẹ nàng đón ngay sau đó, nhìn bóng nàng khuất dần mà lòng nặng trĩu. em bắt đầu nghĩ đến bức thư, nghĩ về việc mỗi đứa một trường và tự nhủ " Chẳng sao cả, miễn là mình yêu nàng và nàng cũng vậy". Sau kỳ thi là những ngày chờ đợi mòn mỏi và sốt ruột, không phải vì kết quả bài thi của em, mà vì kết quả bài thi của nàng. Em lo lắm, cả ngày mặt cứ thốn ra, bố mẹ hỏi thì cũng chỉ ậm ừ là bài văn con làm không tốt lắm nên hơi lo. Những lúc rỗi lại nghĩ vẩn vơ, không biết giờ này đang làm gì? Nàng có buồn lắm không? rồi thì bao giờ mới có kết quả? ... Thật là giai đoạn khó khăn... nhưng đáng nhớ... và đáng trân trọng..
Một buổi chiều như bao buổi chiều khác. Đang ngồi thơ thẩn thi có điện thoại, bố nghe và vừa cười vừa ừ, chăc có gì vui lắm. Rồi bố bảo, thằng T (thằng em họ ở cùng em từ hồi cấp 2, giờ nó đang học trường chuyên rồi) nó gọi điện bảo con đậu chuyên Toán rồi. Mẹ nghe thấy hỏi lại lần nữa: "Thằng TA nhà mình đỗ chuyên Toán á?". Em thì chẳng bất ngờ với kết quả này cho lắm, rồi bảo bố cho nc với thằng T 1 tí.
- T à, mày xem hộ anh xem có tên đứa này không nhé- Nhìn quanh xem bố mẹ đã đi ra chỗ khác chưa.
- Anh đọc tên ra đi.
- abcxyz Trang- Khẽ nói vào đt, mắt vẫn nhìn quanh cảnh giác.
- Đợi em tí.
...
- Có phải là abcxyz Trang ở DEF không?
- Uh phải rồi- Trong lòng em bừng lên.
- Đỗ bán chuyên anh nhá, thích rồi nhá.
...
Tí nữa thì em hét lên may mà vẫn nhớ là đang cầm điện thoại.
- Ừ đuwọc rồi, thank chú!
Cảm giác lúc đó hạnh phúc lắm các bạn ạ, như vỡ òa luôn. Bao nhiêu lo lắng, bao nhiêu suy nghĩ được giải phóng hết, ước gì nàng cũng biết tin này ngay bây giờ, để không phải buồn, không phải chờ đợi nữa... Từ hôm đấy phởn hẳn..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.