Ngày Hôm Qua… Đã Từng…

Chương 40:

Samson

26/12/2022

Hơi chột dạ, nhìn về góc sân, con nhỏ ngồi im tách riêng ra với tụi lớp đi theo xem… tay con nhỏ đang cầm điện thoại, bóp tiền, chìa khóa và cái áo khoác của tôi lúc nảy không biết gửi ai nên để đại góc đó… Hix chẳng biết phải vui hay nên buồn vì sự có mặt của con nhỏ nửa… biết con nhỏ muốn theo coi đá banh hồi nảy kiu con nhỏ thay bộ đồ bình thường của tôi là được rồi. Ai đời đi xem bóng đá mà… mặc váy sexy như thế kia… Tôi thì chẳng quan tâm rồi, chỉ khổ cái lũ dê trong sân nè, khởi động không lo khởi động… đầu thằng nào cũng ngó cũng liếc ra góc sân hết lấy gì đá đấm. Có mấy thằng làm ra vẻ không quan tâm… nhưng nội cái vụ thằng khác đá trái banh nhẹ qua mà đón hụt trái banh là đủ biết rồi. (Tôi cũng con trai… dư sức biết tâm lý khi có gái đẹp đến sân chứ).

Tính ra trên sân, tôi cũng không phải nhỏ con nhất, vẫn còn 2 – 3 thằng ngang ngang tôi… khỏe… đỡ phải tủi thân. Nghiễm nhiên tôi chiếm vị trí trung vệ, từ nào giờ là vậy… muốn đi banh qua gặp mặt thằng thủ môn thì phải hạ tôi trước… Giai đoạn này chân cẳng thể lực của tôi vẫn còn tốt… đá suốt 40 phút, tôi chẳng cảm thấy mệt mỏi gì cả… có thấm thía gì đâu mà mệt… nhưng trên này đá khác với lớp tôi… anh em đá chung quen, đều giữ vị trí rõ ràng, việc của tôi là chỉ huy hàng phòng ngự, chốt chặn cuối cùng trước mặt thủ môn cho nên dù gì cũng ít di chuyển quá nhiều, còn trên này, chạy gần như khắp sân… cũng tại cái bọn cùng phe tôi, vai u thịt bắp mà đá ngu chưa tửng thấy, bóng đâu là bu 1 cục lại, đá loạn lên hết…

Nhìn đi quanh lại, chỉ tính ra được 3 – 4 thằng đá ok… đá vừa ức chế vừa mệt bở hơi tai mà còn bị nói này nói nọ… chẳng qua đổ thừa tại tôi nhỏ con thôi chứ có gì đâu… Nhỏ con mà chả thấy thằng nào giành bóng bổng lại tôi mới chết chứ… Càng đá càng ức chế, phải chi gặp lớp tôi thì khỏe rồi, gì thì gì… may mắn lọt vô ngay cái lớp toàn nhân tài đá bóng, nội đội hình lớp tôi thôi ngay từ năm lớp 10 là lớp nào cũng phải ngán, kể cả đội hình trường cũng chẳng thắng nổi lớp tôi (cả lớp thống nhất không đá cho trường). Suốt 3 năm lớp tôi đều được nhiều trường khác trong tỉnh mời đi đá giao hữu, tranh giải và tất nhiên cũng được mấy ông cá độ mời đi đá giải ăn tiền nửa chứ… lớp cũng vừa đủ 13 thằng… thiếu thằng nào cũng không được, mấy thằng đá tốt trong trường ở lớp khác cũng rất thích gia nhập đi theo lớp tôi đá bóng… tính ra tôi đá cũng không tệ nên mới giữ được vị trí trước mấy đứa to cao hơn, mất tôi là coi như thằng thủ môn vơi 2 thằng hậu vệ khác lọt chọt liền, chỉ có tôi mới hiểu thằng thủ môn và thằng thủ môn mới tự tin bắt bóng khi có tôi trong sân.

Hiện giờ lớp tôi nghe nói có khoảng 3 thằng đang đá cho sinh viên tỉnh, thằng thủ môn giờ cũng là thủ môn của đội (người mảnh khảnh, chậm chạp yểu điệu như con gái nhưng đứng vào khung thành thì nhanh như quỷ)… lâu lâu về gặp vẫn than “không có mày chụp không có hứng, mấy thằng kia ngu chết mẹ” – mát cả ruột cả gan: X…

Đá hết hiệp… chán… mệt, người cũng bầm dập… tôi chẳng đá nửa ra ngồi kế con nhỏ thở… lầm bầm chửi cái lũ ngu… mặt đỏ bừng vì nóng, nhễ nhại mồ hôi. Con nhỏ đưa khăn giấy cho tôi rồi đi mua nước suối… uống gần hết chai tôi nói…

– Bực!

– Uhm…

– Nắng không…

– Uhm không…

Con nhỏ tiếp lời luôn…

– Về chưa…

Quăng cái khăn vào góc, nhìn chầm chầm ra sân… tôi đứng dậy kéo tay con nhỏ…

– Về…

Đi ngang đám con gái, tụi nó lao nhao hỏi này nọ, thắc mắc đi đâu tùm lum… tôi chẳng nói gì, nắm tay con nhỏ đi thẳng… Lấy xe về… chưa lần nào đá bóng bực như lần này… trời lại trưa nóng nửa chứ… chạy được xíu con nhỏ đề nghị…

– Uống trà sữa nha…

– Ừ…



– Đường này – con nhỏ chỉ tay.

Chạy một hồi lên tuốt – 18 độ ở trên Sư Vạn Hạnh… Đang bực mà còn kéo đi xa tít mù…

– Trà sữa gì xa dzữ…

– Thích…

Bước vào quán, đi tới đâu là được phục vụ gật đầu chào… khà khà đi làm toàn phải chào khách, bữa nay được chào, cũng oai oai… Nhưng cái oai đánh mất đi nhanh chóng… lên cầu thang con nhỏ đã cao, lại còn đi trước, tôi lùn đi sau cứ y như thằng nhóc loi choi được chị 2 dẫn đi trà sữa ấy. Rút kinh nghiệm lần sau đi đâu lên cầu thang phải dành đi trước mới được.

Trời nóng… vào trà sữa có máy lạnh… người cứ lâng lâng phê phê… Cái đầu đang bốc nhiệt của tôi cũng bình tĩnh trở lại… Con nhỏ chọn 1 góc gần cửa kính có thể nhìn xuống đường. Tôi ngồi phịch xuống ngả lưng thở… sảng khoái thiệt… Phục vụ mang menu lại… cầm menu lật qua lật lại… biết gì đâu mà gọi món… Lần đầu tiên trong đời đi uống trà sữa làm gì biết cái nào ngon mà gọi… đang tính gọi café cho tôi lành thì con nhỏ giật cuốn menu gọi luôn…

– 1 Trà sữa cam và 1 trà sữa hương kiwi thạch trái cây trân châu đầy đủ…

Phục vụ đi rồi con nhỏ mới quay qua nói với tôi…

– Kiwi ngon lắm uống thử đi.

Nói chi nửa trời, quyết định gọi không thèm hỏi ý 1 tiếng… còn bày đặt nói tôi chi nửa… Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy kể từ đó đến nay khi vào trà sữa tôi luôn gọi món trà sữa kiwi, chưa bao giờ thay đổi và chẳng bao giờ tôi muốn thay đổi.

– Đói bụng không…

– Ừ đói – tôi gật đầu…

Con nhỏ gọi phục vụ lại gọi thêm 2 phần bò bit – tết vì con nhỏ biết tôi thích món này… Tôi giờ gần như nằm dài ra ghế mặc kệ sự đời, hưởng cái không khí mát lạnh này đã rồi tính… Xung quanh cũng có nhìu người nhìn con nhỏ… tôi biết điều này, nhưng chẳng quan tâm… chỉ thích cái máy lạnh thôi ^^… Con nhỏ gọi điện thoại cho ai đó… chắc là hẹn bạn ra chơi đây mà… được một lúc thì phục vụ mang trà sữa ra, cảm ơn xong con nhỏ tự nhiên nhảy qua ngồi bên cạnh tôi… đang nằm thiu thiu ngon lành bị phá tôi cằn nhằn…

– Bộ thiếu chỗ ngồi lắm hả…

– Cho ngồi xíu, bên kia chút bạn ngồi…

… Phì… mệt… uống trước rồi tính… tôi lấy ly trà sữa uống 1 hơi hơn nửa ly… rồi lại nằm phịch ra nhắm mắt hưởng thụ. Cũng không tệ, mùi có hơi lạ miệng nhưng nói chung dễ uống… ra trà sữa là như vậy. Nằm im được chút thì bạn con nhỏ tới thì phải, hí hí con mắt nhìn, cha chả 2 đứa này les hay sao, ngang nhiên giữa thanh thiên bạch nhật mà ôm nhau thắm thiết, lại còn bày đặt hun 2 bên má, chu mỏ ra hun môi nhau nửa mới ghê =.=. Bà cô mới lại chắc là bạn thân gì với con nhỏ đây, đẹp, mặc cái quần jean ngắn cũn khoe đôi chân dài, cái áo y như cái khăn trải bàn… đúng là chung bọn với con nhỏ có khác, áo mỏng nhìn thấy cả bên trong, thôi khỏi mặc cho rồi… Ngẩng đầu dậy nhìn đánh giá xong đối phương tôi lại ngả đầu ra nhắm mắt nghĩ về cái máy lạnh tiếp, kệ ai làm gì làm… hổng liên quan.

– Con quỷ cả tháng hổng thấy đi diễn mậy – tiếng bà cô oang oang…



– Tao bận…

– Bận tán trai hả…

– Xì tau hổng có mê trai như mày đâu ha…

– Chứ trai nào nằm đây…

Vừa nói nhỏ mới lại vừa gọi món vừa chỉ tay vào tôi.

– Cho em trà sữa hương táo nha… ê bữa nay bày đặt làm máy bay nửa hen… trai nào đây… hay là em út gì… chà dễ thương quá…

Vừa nói bà tám này vừa bẹo má tôi 1 cái… á con này láo… chưa gì đã dám phạm thượng… tôi chưa kịp nói gì nhỏ đó tiếp luôn…

– … nè… dậy chào chị đi ku…

Ơ cái con này… nói không kịp cho ai nói, tự biên tự diễn tỉnh rụi…

– Bạn tao… lớn tuổi hơn mày đó tình yêu.

Con nhỏ lên tiếng, nắm tay kéo tôi dậy… bà tám kia hả họng nhìn tôi mắt tròn xoe…

– Sax… lớn tuổi hơn tao… hix… sao nhỏ xíu vậy nè…

Ơ… lại dìm hàng nhau nửa, tôi lùn chứ có tội lỗi gì đâu mà con này tôi dìm hàng hết lần này tới lần khác… không thể nhịn được phản công thôi… Tôi cười ể oải…

– Dạ… anh chào chị già…

Đòn phản công quá sắc bén… nhỏ đó im ru, mặt hơi đỏ đỏ, chu chu cái mỏ… chắc quê độ vì bị kêu là chị già đây mà… Tôi cười khì khì trong bụng nằm ra tiếp… Con nhỏ mỉm cười…

– Chết mày chưa… ai bỉu cái tật lăng xăng không bỏ…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ngày Hôm Qua… Đã Từng…

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook