Ngày Nào Hàng Xóm Cũng Muốn "Thịt" Tôi

Chương 5: Anh Biết Em Thích Anh, Anh Làm Em Một Lần Coi Như Giúp Em Hoàn Thành Giấc Mộng…

Đường Sở Sở

26/02/2024

Lúc tỉnh dậy, Lâm Yêu Yêu cảm thấy giữa hai chân rất ê ẩm.

Cứ như thể bị người ta trùm bao tải đánh một trận vậy.

Cô nhìn thử máy tính, video vẫn còn đang phát, đã gần năm giờ. Cô nhớ ra ba Lâm dặn năm giờ tới phòng khám bệnh của khoa ngoại gặp ông bèn vội vàng đứng dậy, vấp phải chiếc quần lót cởi một bên chân, hơn nữa còn bị một phen giật mình.

Chẳng trách cả người cô lại mỏi như vậy, phần eo chẳng khác gì đi mát xa kiểu Thái về.

Nước dâm của cô chảy từ ghế xuống đất, ướt cả gót chân, thực sự có thể nói là thảm họa ngập lụt, một vũng bừa bộn.

Mặt thiếu nữ ửng đỏ, đúng là cô đã mơ thấy mộng xuân nhưng cô không nhớ mình đã làm chuyện ấy trong mơ, không biết đối tượng trong giấc mơ vừa rồi có phải là Từ Văn Bân hay không.

Cô lau chùi một lúc lâu, nước dâm nhiều như đổ cả chai nước khoáng, mùi cũng không giống nước tiểu.

Điện thoại đổ chuông.

Lâm Yêu Yêu nghe máy, quả nhiên là ba Lâm gọi điện thoại giục. Cô bèn giặt khăn bông lau sạch sàn nhà. Lúc đứng dậy, cô cảm thấy hoa hạch cực kỳ khó chịu, cứ như thể trong khe bị một thứ đồ gì đấy rất to xâm lấn vậy.

Cô đạp xe tới bên dưới tòa nhà khám bệnh. Trên đường đi, một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu khiến cô sợ hãi. Không phải là cô tự an ủi quá nhiều lần nên bị mắc bệnh phụ khoa gì đó rồi chứ?

Ba cô là bác sĩ khoa ngoại có tiếng, nếu cô bị thứ bệnh ấy thì chẳng lẽ phải nhờ ba đưa cô đi khám phụ khoa hay sao?



Tâm trạng thấp thỏm của cô kéo dài tới tận bữa tối. Khoa ngoại và mấy khoa lân cận tổ chức liên hoan ở nhà hàng ngay gần phòng khám bệnh nên có nhiều người dẫn theo người nhà tới. Có nhiều bạn nhỏ học hè ở lớp học thêm tiếng Anh của mẹ Lâm nên Lâm Yêu Yêu được rất nhiều các bạn nhỏ đi theo người nhà tới đây chào hỏi.

Chỉ có điều, cô không ngờ rằng lần này Trần Thiện Gia cũng tới.

-

Cô của Trần Thiện Gia cũng làm việc ở bệnh viện, Lâm Yêu Yêu biết vậy. Lần này cậu ta tới đây có thể là để dạy thêm cho em họ. Trên bàn cơm, Trần Thiện Gia ngồi bấm điện thoại từ đầu tới cuối, vừa mỉm cười vừa nhắn tin, không hề nhìn Lâm Yêu Yêu lần nào.

“Được, ăn xong ngay đây, để anh dẫn em đi.”

Trần Thiện Gia đi ra khỏi nhà vệ sinh mới nhìn thấy Lâm Yêu Yêu, khuôn mặt của cậu học sinh giỏi lập tức tỏ vẻ khó chịu, lúng túng mấy giây, sau đó cười: “Yêu Yêu cũng tới à, nghỉ hè hả? Đi học vui chứ hả?”

Nhà họ Trần đã chuyển nhà được hơn một năm. Đúng vậy, chuyển vào đêm trước kỳ thi đại học.

Trần Thiện Gia lớn hơn Lâm Yêu Yêu một tuổi nhưng kỳ thi đại học trước không phát huy tốt nên phải đi học bổ túc ở một trường cấp ba nổi tiếng nhất Phan Dương.

Mẹ Lâm thấy hai người sẽ cùng thi đại học chung một năm nên bảo Lâm Yêu Yêu thường xuyên qua nhà họ Trần chơi, thử xin đề thi của trường cấp ba Phan Dương 1 của Trần Thiện Gia. Phải biết rằng tỷ lệ thi đậu đại học của trường cấp ba Phan Dương 1 đạt trên 90%, rất giỏi.

Lâm Yêu Yêu cũng thấy có lý, cuối tuần mặt dạn mày dày sang nhà họ Trần. Hôm đó, hai vợ chồng nhà họ Trần đi vắng, Trần Thiện Gia đang luyện nghe, thấy cô em hàng xóm hình như vẫn luôn yêu thầm mình tới nhà bèn vội vàng mời cô vào nhà, dẫn cô vào phòng ngủ.

Sau này, khi mẹ Lâm lại nhắc lại chuyện bảo cô hỏi xin đề thi của Phan Dương 1 của Trần Thiện Gia, Lâm Yêu Yêu nói thẳng: “Cậu ta không cho.”

“Sao lại vậy được.” Mẹ Lâm đương nhiên không tin.



Lâm Yêu Yêu mặc kệ.

Sau đó, nhà họ Trần chuyển nhà.

Hôm họ chuyển nhà, Lâm Yêu Yêu mượn cớ đi luyện nói, chạy sang nhà Lục Thi Vũ ở tòa số 3, vịn lan can ban công tầng mười, nhìn xuống Trần Thiện Gia ăn mặc đàng hoàng đứng đắn đứng bên dưới, tức đỏ bừng mặt, hứ một tiếng, chỉ tay vào đầu cậu ta, mắng: “Chúc anh liệt dương suốt đời!! Đồ cặn bã chết tiệt!!!”

Hôm cuối tuần cô sang nhà cậu ta đó, Trần Thiện Gia đột nhiên xô cô ngã xuống giường, cởi áo sơ mi của cô, định hiếp dâm cô, vừa cởi quần vừa nói: “Hai anh em mình thi đại học xong sẽ chia xa, anh biết em thích anh, anh làm em một lần, coi như giúp em hoàn thành giấc mộng…”

Mỗi lần nhớ lại, Lâm Yêu Yêu đều cảm thấy buồn nôn không chịu nổi.

Lâm Yêu Yêu không muốn để ý tới Trần Thiện Gia, gật đầu ra dấu chào cậu ta một cái, định đạp xe đi về trước, tiện thể mang một ít món thịt cho mẹ Lâm vẫn còn chưa tan làm.

Trần Thiện Gia đứng chặn cửa, cười: “Yêu Yêu, về à em.”

Cô dừng lại: “Anh Thiện Gia, anh đứng chắn đường rồi.”

“Anh cùng về với em, tiện đường về thăm nhà của anh, đi nào.” Trần Thiện Gia nói xong cướp ghi đông xe của cô.

Cô vốn định phớt lờ cậu ta nhưng cậu ta làm thế này khiến cô cảm thấy bực bội, cô bỗng nhớ tới chú lạnh lùng, tàn ác, ngầu đét kia, nhớ tới chuyện ba Lâm nói, người đó là tội phạm giết người.

Cô bỗng đổi ý, đôi mắt sáng long lanh nhìn Trần Thiện Gia, nói: “Được thôi.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Ngày Nào Hàng Xóm Cũng Muốn "Thịt" Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook