Ngày Nào Hàng Xóm Cũng Muốn "Thịt" Tôi

Chương 12: Chú Nhất Định Sẽ Cho Em Ăn No, Có Được Không?

Đường Sở Sở

28/02/2024

Đau nhức của việc bị phá thân hoà lẫn với khoái cảm căng trướng, sự tê dại sâu sắc bò khắp toàn thân, thật sự là vừa đau vừa sướng, nhưng đau nhiều hơn, cứ như vậy kéo dài gần mười phút, cô bé bị chơi đến mức chân có hơi run rẩy, lại không hề có sức lực để chuyển động.

Trình Du vẫn mãi từ từ đút vào, biết không thể gấp, dù nhanh dù chậm đều đau nhưng cũng không thể gấp, nếu không sẽ chơi đến mức sưng đỏ, hoặc là xé rách nghiêm trọng.

Đợi đến khi nước của cô nhóc chảy ướt đến phần mông, bên dưới cũng bắt đầu kẹp chặt anh, hơi thở gấp gáp, bị khoái cảm càn quét, Trình Du mới thở dài một cái, mẹ kiếp, cuối cùng anh cũng có thể động rồi.

Trình Du đặt một cái gối ôm dưới mông của cô bé, nhìn từ trong gương là đưa cái bộ phận sinh dục đỏ hồng kia về phía bản thân mình, hình tượng thật dâm đãng, cánh tay tràn đầy gân và cơ bắp của anh mò một cái chân nhỏ của cô lên, đẩy dương vật lớn vào khoảng ba lóng tay, Lâm Yêu Yêu hơi nâng người lên, thoải mái nhét ngón tay vào trong chính cái miệng của cô.

"Ưm...A..." Thiếu nữ chảy nước mắt, run rẩy khàn khàn giọng nói: "Chú... Đừng vào sâu như vậy...”

"Sâu cái gì? Ông đây chơi em tận một tiếng mới vào được, đây cũng chỉ mới cắm vào sau quy đầu một chút, em cho rằng là ở đâu?" Trình Du tức giận cười, cúi người xuống, vừa tiến vào chơi cô, vừa hít thở, thoải mái tê cả da đầu, khàn khàn nói: "Một phần hai còn ăn không xong... Có điều, chú tin tưởng Yêu Yêu, kiểu nhóc dâm đãng như em, nhạy cảm như vậy, kiểu cối xay sâu nhất kia, chậm rãi chơi cũng có thể vào hết, đợi chú chơi xuyên qua em rồi, mở ra cái miệng nhỏ sâu nhất bên trong em, chú cho em ăn trọn dương vật lớn, có được hay không?"

"Phạch... Phạch... Phạch phạch... Phạch phạch phạch..." Chỉ cần động tác của Trình Du nhanh hơn một chút, người phía dưới liền thoải mái đến mức oa oa kêu bậy, Được.... Hu hu hu... Không..." Thiếu nữ bị chơi đến run lên một cái, bị đụng trái đụng phải trong tận cùng, cô muốn lui lại, thế nhưng vòng eo nhỏ lại bị người đàn ông dùng một tay kéo lấy, kiên định chơi từng cái từ trên xuống.

Sức lực càng ngày càng hung ác.

Tốc độ càng lúc càng nhanh.

Trình Du chỉ cần hơi tăng tốc động tác một chút, người phía dưới mà liền sướng đến oa oa gọi bậy, nước mắt trào ra, thân thể nhỏ đạp nước giống như heo bị giết, anh không đành lòng nhìn cô khóc, lại muốn khiến cô kích thích nhất, mâu thuẫn bắt lấy hai tay cô đặt lên đỉnh đầu, dự định cho cô thích ứng một chút.

Cô bé lần đầu tiên được chơi đến lên đỉnh trực tiếp bối rối, miệng cô chảy xuống đầy nước bọt, cảm giác điểm mẫn cảm bên trong hoa tâm bị thứ to lớn kia đụng đến thoải mái, cô có giãy dụa thế nào cũng chẳng thể đẩy ra được, trong huyệt phun ra nhiều nước tung toé, rối tinh rối mù.

Cô thút tha thút thít, một hồi lâu sau vẫn chưa thể hoàn hồn, thất thần gặm một ngón tay, mãi đến khi Trình Du hoà hoãn lại, dùng ngón tay cái vuốt lên hạt ngọc trai nhỏ của cô.

"Ưm..." Sắc mặt cô gái ửng hồng, nắm lấy ngón tay anh cầu xin tha thứ: "Đừng..."

"Chưa bắn đủ nhiều, còn chưa bắn xong ly nước cho em uống lúc vừa nãy, Yêu Yêu ngoan, vẫn còn có thể bắn tiếp một lần nữa, dương vật của chú không đi, cùng tay hầu hạ em."



Tay với dương vật cùng nhau...

Sắc mặt của cô bé tái nhợt, theo bản năng nói: "Không muốn..."

Dương vật lớn tiếp tục tàn nhẫn chơi vào chỗ mềm nhũn kia, đụng phá thành mảnh nhỏ, cô bé cong eo lên, không hề kêu ra được một tiếng, ngón tay của Trình Du nương theo tiếng chơi "phành phạch" ấn lên hạt ngọc trai của cô, lộ ra chút trắng, vừa xoa nắn vừa dùng sức bắn ra!

Cô bé im lặng nặng nề co rút.

Trình Du hít một hơi, ôm lấy cái mông nhỏ của cô, điên cuồng chơi cô như cuồng phong trong khi cô đang kẹp chặt, cô bé sặc một cái, mở miệng khàn giọng rên rỉ mang theo tiếng khóc sắc bén: "A... A a.... A...."

Cô sắp bị chơi chết rồi.

Sẽ chết.

Ai tới cứu cô với.

Lâm Yêu Yêu dùng hai cánh tay nắm lấy tóc mình, gào đến mức khàn cuống họng, trên mặt trên cổ đều là nước mắt, đùi run như cầy sấy, dưới đáy mông ướt đẫm, mà giờ phút này, dương vật lớn của Trình Du hiện tại chỉ còn lại một đoạn ngắn.

Cái bụng nhỏ vốn bằng phẳng của cô, giờ phút này phình lên một đoạn vừa thô vừa to.

Trình Du thoả mãn nhìn cái bụng nhỏ phình lên kia, sờ lên, thở phào, phủ xuống, vừa hôn lên môi cô vừa hỏi: "Cho em tàn nhẫn trước, sau đó chậm xuống một chút, bằng không em cứ mãi siết chặt thế này, Yêu Yêu đừng sợ nhé, sau đó sẽ từ từ thoải mái hơn thôi, chú nhất định sẽ cho em ăn no, được không?"

Hốc mắt của cô bé đều sưng cả lên rồi, vất vả lắm mới được anh buông đầu lưỡi, ôm lấy cổ anh, lần lên đỉnh cuồng dã phía dưới vẫn còn đang cần quét, cô cầu xin tha thứ: "Chú... Chân Yêu Yêu đau... Vô cùng đau... Không muốn nữa được không..."

Sắp khóc rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Ngày Nào Hàng Xóm Cũng Muốn "Thịt" Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook