Ngày Nào Hàng Xóm Cũng Muốn "Thịt" Tôi

Chương 11: Vào (Cao H) Chú Đã Nói Không Phá Hỏng Em… Trình Du, Chú Từng Cam Đoan Mà

Đường Sở Sở

28/02/2024

Thật sự là một bé yêu kiều.

Trình Du nghe thấy thì ánh mắt nóng lên, môi mỏng mấp máy, nhìn cảnh tượng dâm mỹ trên ngón tay kia, hôn lên miệng cô rồi thè lưỡi ra liếm, nuốt mất tiếng khẩn cầu mềm mại kia của cô, ngón tay thứ ba nhắm ngay chỗ kia, vừa xoa âm đế làm dịu đi cảm giác xé rách, vừa liều mạng chen vào trong huyệt nhỏ. Quả nhiên là không thoải mái, bé cưng lắc đầu vểnh mông, run bắp chân.

Trình Du khẽ nguyền rủa một tiếng, vỗ lên cái mông non nớt trắng như tuyết của cô một cái, thiếu nữ phải kêu lên một tiếng 'a', cắn cánh môi, rưng rưng nước mắt tội nghiệp nhìn anh, chỗ kia đã bị đánh đến đỏ lên, Trình Du bất đắc dĩ nở nụ cười, khàn khàn bảo: "Đừng có quyến rũ chú, từ từ thôi, ngoan nào."

Bằng không sẽ thật sự làm cô đến nát mất.

Trình Du hôn vào cổ thiếu nữ, anh thè đầu lưỡi dùng một lực lớn đi về gặm cắn quanh đầu vú béo mập run rẩy, cô bé nhanh chóng lên đỉnh lần hai, miễn cưỡng cũng có thể cắm được ba ngón tay vào nhưng lại khó di chuyển, dịch nhờn bên trong cũng bị lấp kín không trào ra được.

Trình Du không có kiên nhẫn, anh đẩy chân cô ra, trực tiếp hôn xuống, dùng đầu lưỡi khuếch trương cô.

"Xoa giúp chú một chút, Yêu Yêu..."

Anh khàn giọng nói, tháo dây cột lấy hai cánh tay của thiếu nữ ra, đặt bàn tay nhỏ non nớt của cô lên trên dương vật lớn của mình, một lúc lâu sau thiếu nữ vẫn không cầm, uất ức nhìn cái thứ to lớn kia, đẩy ra: "Không muốn."

"Nắm chặt nó."

Ánh mắt của Trình Du trầm xuống, anh nắm lấy cằm của cô: "Bằng không sẽ cho em ăn đấy."

Thiếu nữ bĩu môi, khóc, nước mắt tí tách rơi xuống, bắt đầu bi thương kêu đau: "Em nói em ngứa... Bản thân em ngứa không chịu nổi rồi... Em hầu hạ chú không được... Chú xấu quá... Em ngứa muốn chết... Trình Du, cái tên bại hoại nhà chú..."

Trái tim Trình Du bỗng nảy lên vài cái, tay cô không nặng không nhẹ đánh lên cây gậy thật thô thật to của tay của anh, lúc trướng lớn nhất bị đánh có hơi đau một chút, nhất thời lòng anh lại loạn vì tiếng khóc của cô, nhếch miệng nở nụ cười, dùng đầu lưỡi đẩy hàm răng của mình một chút.

Làm cái gì đây.

Cưỡng gian.

Mẹ kiếp, anh còn lao lực như vậy, đã sắp nửa tiếng rồi, vẫn còn chưa cắm vào được đây.



Con mẹ nó, mày ngồi tù ngồi đến ngốc luôn rồi sao.

Trình Du đưa tay ôm cô nhóc đến, hôn lên môi cô, dùng sức cắn mạnh đầu lưỡi của cô, thiếu nữ lập tức mê loạn, ba chân bốn cẳng quấn lấy thân thể cường tráng của anh, bị anh hôn đến rên rỉ, ưỡn cao bộ ngực nhỏ nhòn nhọn cọ cọ anh, Trình Du vừa vuốt mông của cô vừa vuốt ve khe hở của cô, dùng quy đầu lớn cọ sát, cọ đến lúc cô lên đỉnh lần thứ ba, cuối cùng trong huyệt của cô cũng có hơi mềm mại.

Anh không để ý đến sự giãy dụa gào thét của cô, cắm đầu ngón tay vào, chạm đến lớp màng thịt chặt nhất kia.

Lần đầu tốt nhất là nam trên nữ dưới, Trình Du thả cô lên ghế sofa, kéo một cái chân cô lên, nhìn vào trong chiếc gương lớn ở phòng khách, tay chân của cô gái mảnh mai nho nhỏ, trông anh có vẻ vô cùng cường tráng, anh dằn ánh mắt đen tối xuống, dùng quy đầu của dương vật lớn cọ đến khi cô đầy dịch nhờn rồi bắt đầu vào, chặt--

Mấy giây đầu, đầu óc của Trình Du gần như trống rỗng, chưa từng chạm vào cô gái nào chặt nhỏ non như thế, thiếu nữ oa oa kêu loạn, đưa tay bắt lấy anh gào lên: "Chú không thương em nữa, Yêu Yêu đau, không được... A..."

Trình Du để cô bắt lấy tóc của mình, lúc một bàn tay của cô vung lên mặt mình, anh mỉm cười ngậm lấy ngón tay bọc đầu dịch nhờn của cô.

"Mẹ nó, chú thua em rồi."

Anh nở nụ cười khàn thô, ngón tay cái liều mạng nhấn quy đầu một cái--

Tiến vào.

Cô bé hét lên một tiếng, đau đến khóc rồi, lập tức thanh tỉnh hơn không ít, ánh mắt có hơi rõ ràng.

Trình Du chỉ tiến vào một đốt ngón tay vẫn chưa đến, anh hít một hơi, vừa chạm vào điểm mẫn cảm của cô vừa tiếp tục tiến vào, ánh mắt của cô gái trở nên xám xịt, quả nhiên đau đớn sẽ làm giảm tác dụng của thuốc, Trình Du thở dài, anh hôn lên khóe môi cô bảo: "Cô gái nhỏ... Đệt mẹ nó chứ sướng muốn chết rồi... Cho chú làm vào có được không? Chỉ đau một chút thôi, chú cam đoan, chỉ đau một tý thôi."

Nét ửng hồng trên gương mặt cô bé rút đi, cười khẩy một cái với anh.

Giả vờ sói già vẫy đuôi gì chứ.

Trình Du bị ánh mắt thanh tỉnh kia kích thích một cái, cười nhạt một tiếng, đột nhiên luồn đầu ngón tay vào trong miệng cô kéo ra một ít nước bọt cô trào ra vào cơn sướng lúc nãy, bôi lên trên dương vật lớn của mình, Thẳng tiến -- xâm nhập vào.

"Hít"-- Lâm Yêu Yêu hít một hơi khí lạnh, cảm nhận được loại cảm giác hạ thân bị phá trong truyện viết.

Không có cảm giác bị phá mãnh liệt, nhưng lại đau nhức, rõ ràng đau thấu xương, hơn nữa cơn đau cô cho rằng đã đến tận cùng rồi vẫn còn tiếp tục tăng thêm, còn đang xé mở cô --



"Em đau quá... Chú... Đau chết mất... Xin chú đừng chuyển động!" Thiếu nữ thật sự đau đến khóc, run lên, a a gào khóc, cô thật sự cảm thấy một giây sau mình sẽ hỏng mất thôi: "Chú đã nói sẽ không phá rách em, làm em hỏng.... Trình Du chú đã từng cam đoan rồi! Chú cam đoan rồi!"

Anh không thể nói mà không giữ lời! Cô thật sự sẽ tàn!

Trình Du bất đắc dĩ cười, dù cho thuốc không còn tác dụng cô cũng đã hoàn toàn tỉnh táo, anh đang thoải mái tột đỉnh, bị siết chặt đến mức đầu đầy mồ hôi, hít vào một hơi, chậm rãi rút dương vật thô lớn của mình ra một tấc, lại chậm rãi đẩy vào, nghe cô thét lên, khàn khàn nói: "Sẽ không phá hỏng em đâu... Là em quá nhỏ... Yêu Yêu, chú sẽ thực hiện những gì chú đã hứa, cháu nghiêm túc kẹp chú một chút xem, thật sự khó chịu sao?"

Sao cô có thể chủ động kẹp anh chứ.

Đau đớn khiến Lâm Yêu Yêu tỉnh táo lại, cảm nhận được mình bị Trình Du ôm lấy phá trinh, bắp đùi mình mở ra, trong ấn tượng của cô ngoại trừ lúc mặc tã khi còn bé thì chưa từng đối diện với ai thế này, a, bản thân mình còn bị một tên tội phạm cưỡng gian dùng lời nói dịu dàng nhỏ nhẹ dụ dỗ, vừa rồi còn làm nũng với anh nữa.

Mình đúng là buồn nôn mà.

Một dòng nước mắt nóng ấm rơi xuống, cô bé nhắm mắt lại, chịu đựng sự đau nhức kịch liệt gần như tóm chặt lấy thần kinh trên da đầu của cô, hít một hơi lạnh nói: "Đúng là chồn chúc tết gà, chú muốn cưỡng gian thì cưỡng thôi, chẳng lẽ bị bệnh liệt dương sao?"

Cô chưa từng nói mấy lời không khách sáo như thế với ai, Trình Du là người đầu tiên.

Trình Du dừng lại một chút, trái lại trong lòng không hề có một chút tức giận nào, thậm chí anh còn nở nụ cười, không để ý đến lời châm chọc khiêu khích của Lâm Yêu Yêu, tiếp tục mở rộng biên giới ở nơi riêng tư của cô, quy đầu lớn màu đỏ tím vừa đi vừa về đút vào kia nở lớn.

Cuối cùng, miễn cưỡng lắm huyệt nhỏ của Lâm Yêu Yêu mới có thể nuốt trọn quy đầu kia, cứ ma sát lặp đi lặp lại, một sự khoái cảm nổi lên, hệt như muốn đi tiểu vậy, tác dụng thuốc trong thân thể cô bé lần nữa ngóc đầu trở lại, cô lại bắt đầu không tỉnh táo.

"A... A..." Cô bé lắc đầu, đổ mồ hôi đầm đìa: "Khó chịu... Trình Du... Khó chịu quá.... Mau cứu em.... Ưm... Em muốn... Em muốn..."

Trong đầu cô không còn gì nữa.

Chỉ có ‘em muốn’, không biết nói gì nhiều hơn câu ‘em muốn’.

Trình Du trơ mắt nhìn cô ở bên dưới, quy đầu to lớn đã tiến vào khoảng hai đốt ngón tay, cô đau đến mức nâng thân thể lên như chim bồ câu trắng, vô cùng khó chịu.

Trình Du dán lên thân thể mềm mại nhỏ nhắn của cô, than thở một tiếng, làm liều mạnh mẽ tiến vào một cái, triệt để hoàn thành lần đầu tiên của cô, hoàn toàn chiếm cứ cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Ngày Nào Hàng Xóm Cũng Muốn "Thịt" Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook