Ngày Nào Hàng Xóm Cũng Muốn "Thịt" Tôi
Chương 16: Thuốc (Cao H) Đâm Vào Cô Vài Cái, Khiến Cho Huyệt Nhỏ Của Cô Nuốt Thuốc Xuống
Đường Sở Sở
02/03/2024
Trình Du tiếp tục bóc cho cô, sau khi bóc xong rồi thì nấu mì cho cô ăn, ôm cô trên đùi, nhìn cô đói đến nỗi không chịu nổi, vừa rơi nước mắt vừa ăn mì, từng giọt nước mắt lớn rơi lã chã, cô cũng nuốt hết ngụm này đên ngụm khác.
Chắc hẳn sau khi cô nói câu kia xong cũng tỉnh táo rồi, chuyện cũng đã xảy ra rồi, hơn nữa anh rõ ràng ám chỉ sẽ không chỉ làm cô một lần, vậy thì trang giấy này không thể sang trang mới nổi.
Trình Du nghĩ cô đã ăn no rồi, kéo một bên dây đai của cô xuống, hôn lên đầu vú của cô, dùng đầu lưỡi lớn bao lấy cô, hôn đến ẩm ướt, hôn đến nỗi cô gái nhỏ run lên, ôm lấy đầu của anh, ngửa đầu lên hít khí.
"Dáng vẻ chú cũng được xem là đẹp... Cho dù chú thích cô gái khác người ta cũng sẽ cùng chú... Vì sao nhất định phải như thế này... Tôi trêu chọc chú cái gì... Tôi còn nấu cơm cho chú ăn... Tôi đi theo Trần Thiện Gia về với chú là để cho chú bắt nạt cậu ta, nhưng đó là bởi vì cậu ta không phải người tốt... Đời này tôi chưa từng làm chuyện xấu bao giờ, một đồng tiền tôi cũng chưa từng trộm..."
Cô gái nhỏ khóc đến nỗi không dừng lại được.
Thật sự là một vật nhỏ lương thiện.
Trình Du thật sự không đành lòng để cô khóc nhiều như vậy, ngẩng đầu, thở dài, thấp giọng nói: "Được rồi... Được rồi Yêu Yêu... Không cắm em nữa... Trước khi em tỉnh ngủ cũng không cắm Yêu Yêu nữa, được chưa? Không khóc nữa, chú ôm em đi ngủ thế này nhé."
Cô gái mặt đầy nước mắt, không ngừng run rẩy, lau mặt một cái: "Vì sao chú không cút đi."
Vì sao anh lại không sợ.
Vì sao lại có dáng vẻ tàn nhẫn như vậy.
Anh thật sự không sợ phải ngồi tù và kiện cáo sao.
Trình Du ôm cô, cười nhạt: "Sợ em gặp chuyện không may, em cứ một lát lại có một suy nghĩ khác nhau, đợi lát nữa nếu em muốn chết chú cũng không thể lần nào cũng đến kịp lúc. Yêu Yêu, cuộc đời em còn dài, không nói cái khác, nhiều tư thế làm tình em còn chưa mở khóa như vậy, rất đáng tiếc, chuyện này thật sự còn thích hơn thế giới cực lạc, lần tới là em có thể cảm nhân được trọn vẹn."
Lần đầu tiên với nữ sinh mà nói, quả thật là có chút khổ sở.
Cô gái rít lên: "Không có lần sau! Sẽ không bao giờ có lần sau nữa! Chú câm miệng cho tôi! Còn có lần sau thì tôi sẽ móc thứ đồ này từ trong cơ thể tôi ra! Móc ra!"
Cô lại trở nên kích động.
Trình Du nghĩ không sai, năng lực chấp nhận tâm lý của vật nhỏ rất kém, trải qua một lần như vậy rất dễ bị luẩn quẩn trong lòng.
Lâm Yêu Yêu ôm lấy đầu, cảm thấy nơi đó đau đến nỗi muốn nổ tung, vô cùng hận, vô cùng oan ức, sau khi khóc òa một trận thì không thể dừng được, nhưng mà đầu càng ngày càng đau.
Trình Du dọn dẹp bàn một chút, quay về ôm lấy cô, thấy cô đang gọi 110, cảnh sát nữ bên kia dịu dàng hỏi: "Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì? Không cần nóng nảy, từ từ nói với chúng tôi, cháu gặp khó khăn trong việc nói chuyện sao?"
Lâm Yêu Yêu dùng đôi mắt lạnh lùng trừng anh, Trình Du khẽ cười, không chút sợ hãi, đi lên hôn cô.
Cảnh sát nữ không nghe thấy động tĩnh gì nên đã cúp điện thoại.
Cô gái yếu đuối lại một lần nữa bị đè ở trên giường.
Trình Du hôn phần thịt mềm của cô, thay phiên đùa bỡn hai đầu vú đến mức dựng đứng phiếm hồng, nhìn giống như một đóa hoa nhỏ đong đưa trong không trung, anh dùng ngón tay búng một cái, nói với Lâm Yêu Yêu: "Nhìn đi, xinh đẹp làm sao, chỉ có ở dưới tay chú mới xinh đẹp như vậy, phía dưới em cũng vậy, khi bị làm thì ca hát òm ọp òm ọp, êm tai muốn chết, nhưng mà không êm tai bằng cái miệng nhỏ nhắn này, còn có thể rên, chú tha em... Đừng cắm em nữa..."
Cô gái nhắm mắt lại, tựa như đã kiệt sức, mồ hôi túa ra khắp người, cả người yếu ớt.
Trình Du không để ý tới việc cô giả chết, cởi quần ra, dương vật lớn cọ nhẹ âm đế vài cái, đi vào trong huyệt nhỏ, cô gái đột nhiên muốn ngồi dậy lui về sau, Trình Du siết chặt thắt lưng của cô, đột nhiên tiến vào một nửa.
Cô gái đau đến nỗi hít một hơi lạnh, đau quá, nhưng cũng không còn đau đớn như lần đầu tiên bị xé toạc.
Trình Du lại lấy một cái chai ra, lạnh, dường như thuốc giảm đau, bôi ở nơi giao hợp của hai người, đâm vào cô vài cái, khiến cho huyệt nhỏ của cô nuốt thuốc xuống, vẻ mặt của cô gái lập tức trở nên thoải mái, cô cực kỳ mệt, mí mắt cụp xuống như thể sẽ lập tức thiếp đi.
"Ngủ đi, ngủ đi Yêu Yêu... Chú sẽ làm cho em thoải mái, ngoan..." Anh lừa cô, từng cú đâm như biển cả dịu dàng mạnh mẽ, ấm áp bao lấy cô.
Lâm Yêu Yêu căn bản không hề biết mình đã ngủ như thế nào.
Chỉ biết là trước khi ngủ lại phun thêm hai lần, trong lòng chửi Trình Du quả thật là một tên tội phạm hiếp dâm miệng đầy dối trá, tâm lý con gái cũng có thể bắt đúng được như vậy, chẳng trách xem tâm lý học tội phạm, cô đấu với anh, sẽ chết đến nỗi một mảnh vụn cũng không còn dư nữa.
Cô sợ bản thân đánh mất thanh danh, sợ trường học giáo viên bạn học sẽ biết cô đã từng bị hiếp dâm, sợ sau này thân thiết với người yêu sẽ bị ghét bỏ, sợ mỗi lần cô ngồi xe lửa về thị trấn nho nhỏ này, thứ tiếp đón cô sẽ là những ánh mắt khác thường.
Thật là khủng khiếp.
Còn không bằng chìm sâu vào.
Trình Du thấy vẻ mặt cô trở nên dịu dàng, tốc độ lại càng chậm hơn, tư thế cũng không còn mạnh mẽ như thế nữa, ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn của cô, vừa hôn vừa đâm, làm sao để khiến cho cô thoải mái hơn, vật nhỏ từ từ trở nên run rẩy, dáng vẻ mất hồn rất đáng yêu.
Dương vật lớn nhẫn nhịn rất khó chịu, Trình Du không biết phải đâm vào bao nhiêu mới có thể xuất tinh, ngay sau khi cô tiến vào giấc ngủ say dứt khoát đâm điên cuồng một trận, mắt thấy sắp đánh thức cô dậy, dương vật lớn mới tê dại truyền đến một trận tê ngứa cực độ, anh mạnh mẽ rút ra, bắn đầy cả lưng của cô gái.
Ngón tay sờ chất nhầy kia, lau mặt cho cô, trong lòng Trình Du cảm thấy vô cùng thỏa mãn, thật sự... đẹp chết người.
Yêu Yêu, cho chú làm cả đời đi.
Chắc hẳn sau khi cô nói câu kia xong cũng tỉnh táo rồi, chuyện cũng đã xảy ra rồi, hơn nữa anh rõ ràng ám chỉ sẽ không chỉ làm cô một lần, vậy thì trang giấy này không thể sang trang mới nổi.
Trình Du nghĩ cô đã ăn no rồi, kéo một bên dây đai của cô xuống, hôn lên đầu vú của cô, dùng đầu lưỡi lớn bao lấy cô, hôn đến ẩm ướt, hôn đến nỗi cô gái nhỏ run lên, ôm lấy đầu của anh, ngửa đầu lên hít khí.
"Dáng vẻ chú cũng được xem là đẹp... Cho dù chú thích cô gái khác người ta cũng sẽ cùng chú... Vì sao nhất định phải như thế này... Tôi trêu chọc chú cái gì... Tôi còn nấu cơm cho chú ăn... Tôi đi theo Trần Thiện Gia về với chú là để cho chú bắt nạt cậu ta, nhưng đó là bởi vì cậu ta không phải người tốt... Đời này tôi chưa từng làm chuyện xấu bao giờ, một đồng tiền tôi cũng chưa từng trộm..."
Cô gái nhỏ khóc đến nỗi không dừng lại được.
Thật sự là một vật nhỏ lương thiện.
Trình Du thật sự không đành lòng để cô khóc nhiều như vậy, ngẩng đầu, thở dài, thấp giọng nói: "Được rồi... Được rồi Yêu Yêu... Không cắm em nữa... Trước khi em tỉnh ngủ cũng không cắm Yêu Yêu nữa, được chưa? Không khóc nữa, chú ôm em đi ngủ thế này nhé."
Cô gái mặt đầy nước mắt, không ngừng run rẩy, lau mặt một cái: "Vì sao chú không cút đi."
Vì sao anh lại không sợ.
Vì sao lại có dáng vẻ tàn nhẫn như vậy.
Anh thật sự không sợ phải ngồi tù và kiện cáo sao.
Trình Du ôm cô, cười nhạt: "Sợ em gặp chuyện không may, em cứ một lát lại có một suy nghĩ khác nhau, đợi lát nữa nếu em muốn chết chú cũng không thể lần nào cũng đến kịp lúc. Yêu Yêu, cuộc đời em còn dài, không nói cái khác, nhiều tư thế làm tình em còn chưa mở khóa như vậy, rất đáng tiếc, chuyện này thật sự còn thích hơn thế giới cực lạc, lần tới là em có thể cảm nhân được trọn vẹn."
Lần đầu tiên với nữ sinh mà nói, quả thật là có chút khổ sở.
Cô gái rít lên: "Không có lần sau! Sẽ không bao giờ có lần sau nữa! Chú câm miệng cho tôi! Còn có lần sau thì tôi sẽ móc thứ đồ này từ trong cơ thể tôi ra! Móc ra!"
Cô lại trở nên kích động.
Trình Du nghĩ không sai, năng lực chấp nhận tâm lý của vật nhỏ rất kém, trải qua một lần như vậy rất dễ bị luẩn quẩn trong lòng.
Lâm Yêu Yêu ôm lấy đầu, cảm thấy nơi đó đau đến nỗi muốn nổ tung, vô cùng hận, vô cùng oan ức, sau khi khóc òa một trận thì không thể dừng được, nhưng mà đầu càng ngày càng đau.
Trình Du dọn dẹp bàn một chút, quay về ôm lấy cô, thấy cô đang gọi 110, cảnh sát nữ bên kia dịu dàng hỏi: "Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì? Không cần nóng nảy, từ từ nói với chúng tôi, cháu gặp khó khăn trong việc nói chuyện sao?"
Lâm Yêu Yêu dùng đôi mắt lạnh lùng trừng anh, Trình Du khẽ cười, không chút sợ hãi, đi lên hôn cô.
Cảnh sát nữ không nghe thấy động tĩnh gì nên đã cúp điện thoại.
Cô gái yếu đuối lại một lần nữa bị đè ở trên giường.
Trình Du hôn phần thịt mềm của cô, thay phiên đùa bỡn hai đầu vú đến mức dựng đứng phiếm hồng, nhìn giống như một đóa hoa nhỏ đong đưa trong không trung, anh dùng ngón tay búng một cái, nói với Lâm Yêu Yêu: "Nhìn đi, xinh đẹp làm sao, chỉ có ở dưới tay chú mới xinh đẹp như vậy, phía dưới em cũng vậy, khi bị làm thì ca hát òm ọp òm ọp, êm tai muốn chết, nhưng mà không êm tai bằng cái miệng nhỏ nhắn này, còn có thể rên, chú tha em... Đừng cắm em nữa..."
Cô gái nhắm mắt lại, tựa như đã kiệt sức, mồ hôi túa ra khắp người, cả người yếu ớt.
Trình Du không để ý tới việc cô giả chết, cởi quần ra, dương vật lớn cọ nhẹ âm đế vài cái, đi vào trong huyệt nhỏ, cô gái đột nhiên muốn ngồi dậy lui về sau, Trình Du siết chặt thắt lưng của cô, đột nhiên tiến vào một nửa.
Cô gái đau đến nỗi hít một hơi lạnh, đau quá, nhưng cũng không còn đau đớn như lần đầu tiên bị xé toạc.
Trình Du lại lấy một cái chai ra, lạnh, dường như thuốc giảm đau, bôi ở nơi giao hợp của hai người, đâm vào cô vài cái, khiến cho huyệt nhỏ của cô nuốt thuốc xuống, vẻ mặt của cô gái lập tức trở nên thoải mái, cô cực kỳ mệt, mí mắt cụp xuống như thể sẽ lập tức thiếp đi.
"Ngủ đi, ngủ đi Yêu Yêu... Chú sẽ làm cho em thoải mái, ngoan..." Anh lừa cô, từng cú đâm như biển cả dịu dàng mạnh mẽ, ấm áp bao lấy cô.
Lâm Yêu Yêu căn bản không hề biết mình đã ngủ như thế nào.
Chỉ biết là trước khi ngủ lại phun thêm hai lần, trong lòng chửi Trình Du quả thật là một tên tội phạm hiếp dâm miệng đầy dối trá, tâm lý con gái cũng có thể bắt đúng được như vậy, chẳng trách xem tâm lý học tội phạm, cô đấu với anh, sẽ chết đến nỗi một mảnh vụn cũng không còn dư nữa.
Cô sợ bản thân đánh mất thanh danh, sợ trường học giáo viên bạn học sẽ biết cô đã từng bị hiếp dâm, sợ sau này thân thiết với người yêu sẽ bị ghét bỏ, sợ mỗi lần cô ngồi xe lửa về thị trấn nho nhỏ này, thứ tiếp đón cô sẽ là những ánh mắt khác thường.
Thật là khủng khiếp.
Còn không bằng chìm sâu vào.
Trình Du thấy vẻ mặt cô trở nên dịu dàng, tốc độ lại càng chậm hơn, tư thế cũng không còn mạnh mẽ như thế nữa, ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn của cô, vừa hôn vừa đâm, làm sao để khiến cho cô thoải mái hơn, vật nhỏ từ từ trở nên run rẩy, dáng vẻ mất hồn rất đáng yêu.
Dương vật lớn nhẫn nhịn rất khó chịu, Trình Du không biết phải đâm vào bao nhiêu mới có thể xuất tinh, ngay sau khi cô tiến vào giấc ngủ say dứt khoát đâm điên cuồng một trận, mắt thấy sắp đánh thức cô dậy, dương vật lớn mới tê dại truyền đến một trận tê ngứa cực độ, anh mạnh mẽ rút ra, bắn đầy cả lưng của cô gái.
Ngón tay sờ chất nhầy kia, lau mặt cho cô, trong lòng Trình Du cảm thấy vô cùng thỏa mãn, thật sự... đẹp chết người.
Yêu Yêu, cho chú làm cả đời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.