Ngày Nào Hàng Xóm Cũng Muốn "Thịt" Tôi
Chương 10: Yêu Yêu… Phía Dưới Trướng Không? Có Khó Chịu Không?
Đường Sở Sở
28/02/2024
Trình Du đặt ly nước về chỗ, dùng cà vạt buộc tay cô vào đầu giường cao, hai tay của cô gái bị ép giơ lên phía trước, toàn bộ cơ thể dựa vào cái chăn đang trải ở trên giường.
Trình Du cầm một số công cụ đến, đặc biệt là một cái chai có màu hồng phấn, đổ một viên ra đưa cho cô nói: “Ăn không? Cái này sẽ không ảnh hướng đến quá trình sung sướng, chỉ là không bị đau đến mức đó thôi.”
Uống thuốc?
Ai biết đó là thuốc gì?
Hốc mắt của cô gái đỏ lên, cắn môi kiên cường lắc đầu: “Em không ăn.”
Trình Du nhìn cô một lát, gật đầu, nói: “Yêu Yêu, em nên hỏi tôi một số vấn đề, thứ nhất, là có thể cầu xin tôi mang bao cao su không, thứ hai, là có thể xin tôi không làm tới tàn phế không. Lúc gặp phải loại chuyện này, hành động như thế mới là đáng tin nhất.”
Cô gái tức tới bật khóc ngay lập tức.
Đúng vậy.
Cô biết chứ.
Dùng kinh nghiệm đã xem qua nhiều bộ phim hình sự trinh thám của cô để đánh giá, Trình Du thật sự rất xứng đáng để làm một phần tử phạm tội, nhưng anh không có nhân tính à!!
“Trình Du, tương lai chú cũng sẽ có con gái, chẳng lẽ chú không nghĩ tới cô ấy…” Cô gái la hét.
“Tương lai chú sẽ không có con gái, nếu như có, chú sẽ tự mình bẻ gãy xương của người mang thai đó thành nhiều mảnh.” Trình Du hút hết điếu thuốc, cười nhạt nói xong, lại lấy một bình thuốc đến, tới gần mở hai chân của Lâm Yêu Yêu ra rồi lau chỗ kia cho cô một chút, ngón tay lấy một cục rồi đưa vào trong khe nhỏ của cô, trong lúc nhất thời động tác có chút thô lỗ, vật nhỏ lại co rút một chút, cô đau đến hít khí, co cả người vào, lông mày xinh đẹp nhíu chặt.
“Uống thuốc tương đối tốt, Yêu Yêu, chú nhắc nhở cháu một lần.” Trình Du nhìn cô, lại nói thêm một câu.
Cô gái này khóc không kiềm chế được.
Bây giờ cô cuối cùng đã biết, tất cả đều không thể thay đổi được rồi, hiện tại cô cũng không thể thay đổi được gì nữa!!!
Cô liều mạng giãy giụa đạp loạn, nhưng làm thế nào cũng không có biện pháp chạy thoát, cũng không có cách để liên lạc với bất kỳ ai. Hơn nữa, ở chỗ sâu trong khe hẹp phía dưới của cô đã bắt đầu ngứa ngáy rồi, vừa nóng vừa ngứa, thân thể Lâm Yêu Yêu co giật, cô run rẩy hai mắt nhắm chặt.
Lâm Yêu Yêu lý trí cố nén nước mắt xuống, bình tĩnh nói: “…Cho tôi thuốc.”
Trình Du nhìn cô, dừng một chút, tự mình ngậm lấy viên thuốc nhỏ, dùng miệng đút sang cho cô, đầu lưỡi to lớn thuận thế quấn lấy đầu lưỡi của Lâm Yêu Yêu.
Cô nhóc cũng thật ngoan ngoãn, có khả năng ngay cả nụ hôn đầu vẫn còn, nhìn là biết chưa từng hôn ai, sẽ không thở dốc, càng không hôn trả, anh bắt lấy đầu lưỡi nhỏ của cô rồi hút mạnh hai cái, đôi mắt Lâm Yêu Yêu liền tràn đầy hơi nước, ánh mắt mê ly.
Trình Du hôn đặc biệt thư thái, chờ hôn đủ rồi, anh không để cô phát hiện, nuốt viên thuốc chia với mình xuống, lúc buông Lâm Yêu Yêu ra, Trình Du thở hổn hển và nhìn xuống bên dưới của cô ____
Âm hộ của cô trắng nõn như tuyết, môi hoa huyệt nhỏ đỏ như máu bị lật ra ngoài, phần thịt non bị ngón tay Trình Du mang ra rồi lại đẩy vào trong.
Thời điểm anh vừa mới hôn cô, ngón tay Trình Du liền cắm vào, lúc này, chỗ khe hẹp đó đã cực kỳ miễn cưỡng mới có thể chứa được hai ngón tay anh, nó căng ra nhìn có phần hơi dọa người.
Hô hấp nóng bỏng của Trình Du phun lên môi của cô, khàn giọng hỏi: “Yêu Yêu… Phía dưới trướng không? Có khó chịu không?”
Chẳng lẽ cưỡng hiếp đều là dạng này à?
Hình như có chỗ nào đó không thích hợp.
Ý thức của cô gái cũng đã bắt đầu mê mang rồi, cô tình nguyện rằng giờ phút này mình ngất xỉu đi, nhưng cố tình là cô tỉnh táo, cực kỳ tỉnh táo, Lâm Yêu Yêu giẫm lên tấm khăn trải giường đã nhăn nhúm từ lâu, lắc đầu lung tung để chống cự lại cảm giác xa lạ kia, bên dưới truyền đến từng cơn ngứa ngáy dữ dội, từ bộ phận bên trong không thể khống chế, lan ra toàn thân, cố tình là, đầu gối và hai chân của cô bị người đàn ông giữ chặt không khép lại được, ngay cả việc xoa hai đầu gối để an ủi bản thân cũng không thể.
Lâm Yêu Yêu cúi đầu ngơ ngác nhìn anh một cái, không nhìn thấy rõ, khàn giọng nỉ non cầu xin: “Bên trong ngứa… Sờ một chút… Chú, bên trong Yêu Yêu ngứa… Chú giúp Yêu Yêu với… A…”
Trình Du cầm một số công cụ đến, đặc biệt là một cái chai có màu hồng phấn, đổ một viên ra đưa cho cô nói: “Ăn không? Cái này sẽ không ảnh hướng đến quá trình sung sướng, chỉ là không bị đau đến mức đó thôi.”
Uống thuốc?
Ai biết đó là thuốc gì?
Hốc mắt của cô gái đỏ lên, cắn môi kiên cường lắc đầu: “Em không ăn.”
Trình Du nhìn cô một lát, gật đầu, nói: “Yêu Yêu, em nên hỏi tôi một số vấn đề, thứ nhất, là có thể cầu xin tôi mang bao cao su không, thứ hai, là có thể xin tôi không làm tới tàn phế không. Lúc gặp phải loại chuyện này, hành động như thế mới là đáng tin nhất.”
Cô gái tức tới bật khóc ngay lập tức.
Đúng vậy.
Cô biết chứ.
Dùng kinh nghiệm đã xem qua nhiều bộ phim hình sự trinh thám của cô để đánh giá, Trình Du thật sự rất xứng đáng để làm một phần tử phạm tội, nhưng anh không có nhân tính à!!
“Trình Du, tương lai chú cũng sẽ có con gái, chẳng lẽ chú không nghĩ tới cô ấy…” Cô gái la hét.
“Tương lai chú sẽ không có con gái, nếu như có, chú sẽ tự mình bẻ gãy xương của người mang thai đó thành nhiều mảnh.” Trình Du hút hết điếu thuốc, cười nhạt nói xong, lại lấy một bình thuốc đến, tới gần mở hai chân của Lâm Yêu Yêu ra rồi lau chỗ kia cho cô một chút, ngón tay lấy một cục rồi đưa vào trong khe nhỏ của cô, trong lúc nhất thời động tác có chút thô lỗ, vật nhỏ lại co rút một chút, cô đau đến hít khí, co cả người vào, lông mày xinh đẹp nhíu chặt.
“Uống thuốc tương đối tốt, Yêu Yêu, chú nhắc nhở cháu một lần.” Trình Du nhìn cô, lại nói thêm một câu.
Cô gái này khóc không kiềm chế được.
Bây giờ cô cuối cùng đã biết, tất cả đều không thể thay đổi được rồi, hiện tại cô cũng không thể thay đổi được gì nữa!!!
Cô liều mạng giãy giụa đạp loạn, nhưng làm thế nào cũng không có biện pháp chạy thoát, cũng không có cách để liên lạc với bất kỳ ai. Hơn nữa, ở chỗ sâu trong khe hẹp phía dưới của cô đã bắt đầu ngứa ngáy rồi, vừa nóng vừa ngứa, thân thể Lâm Yêu Yêu co giật, cô run rẩy hai mắt nhắm chặt.
Lâm Yêu Yêu lý trí cố nén nước mắt xuống, bình tĩnh nói: “…Cho tôi thuốc.”
Trình Du nhìn cô, dừng một chút, tự mình ngậm lấy viên thuốc nhỏ, dùng miệng đút sang cho cô, đầu lưỡi to lớn thuận thế quấn lấy đầu lưỡi của Lâm Yêu Yêu.
Cô nhóc cũng thật ngoan ngoãn, có khả năng ngay cả nụ hôn đầu vẫn còn, nhìn là biết chưa từng hôn ai, sẽ không thở dốc, càng không hôn trả, anh bắt lấy đầu lưỡi nhỏ của cô rồi hút mạnh hai cái, đôi mắt Lâm Yêu Yêu liền tràn đầy hơi nước, ánh mắt mê ly.
Trình Du hôn đặc biệt thư thái, chờ hôn đủ rồi, anh không để cô phát hiện, nuốt viên thuốc chia với mình xuống, lúc buông Lâm Yêu Yêu ra, Trình Du thở hổn hển và nhìn xuống bên dưới của cô ____
Âm hộ của cô trắng nõn như tuyết, môi hoa huyệt nhỏ đỏ như máu bị lật ra ngoài, phần thịt non bị ngón tay Trình Du mang ra rồi lại đẩy vào trong.
Thời điểm anh vừa mới hôn cô, ngón tay Trình Du liền cắm vào, lúc này, chỗ khe hẹp đó đã cực kỳ miễn cưỡng mới có thể chứa được hai ngón tay anh, nó căng ra nhìn có phần hơi dọa người.
Hô hấp nóng bỏng của Trình Du phun lên môi của cô, khàn giọng hỏi: “Yêu Yêu… Phía dưới trướng không? Có khó chịu không?”
Chẳng lẽ cưỡng hiếp đều là dạng này à?
Hình như có chỗ nào đó không thích hợp.
Ý thức của cô gái cũng đã bắt đầu mê mang rồi, cô tình nguyện rằng giờ phút này mình ngất xỉu đi, nhưng cố tình là cô tỉnh táo, cực kỳ tỉnh táo, Lâm Yêu Yêu giẫm lên tấm khăn trải giường đã nhăn nhúm từ lâu, lắc đầu lung tung để chống cự lại cảm giác xa lạ kia, bên dưới truyền đến từng cơn ngứa ngáy dữ dội, từ bộ phận bên trong không thể khống chế, lan ra toàn thân, cố tình là, đầu gối và hai chân của cô bị người đàn ông giữ chặt không khép lại được, ngay cả việc xoa hai đầu gối để an ủi bản thân cũng không thể.
Lâm Yêu Yêu cúi đầu ngơ ngác nhìn anh một cái, không nhìn thấy rõ, khàn giọng nỉ non cầu xin: “Bên trong ngứa… Sờ một chút… Chú, bên trong Yêu Yêu ngứa… Chú giúp Yêu Yêu với… A…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.