Nghề Chính Của Ta Là Lấy Lòng Trai Đẹp, Chỉ Cần Tiền Không Cần Tình Yêu
Chương 12:
Bĩ Hắc
16/10/2024
Cố Ninh Dạ tay cầm ly rượu liếc nhìn cô.
Lại gọi giám đốc Cố rồi?
Cố Ninh Dạ khẽ nhướn mày, vốn định nói không cần nhưng nhìn thấy ánh mắt mong chờ của cô, lời nói đến miệng lại thành, “Cô đi lấy đại một ít đi.”
Lâm Thiển dịu dàng cười, “Vâng ạ.”
Quay người lại, cô không nhịn được cười lớn!
Bất kể thời gian nào, bất kể địa điểm nào, cô đều nghiêm túc ăn hàng!
“Cô ấy là bạn gái của giám đốc Cố sao?” Giám đốc béo mập hỏi.
“Không...”
Cố Ninh Dạ vừa thốt ra một chữ liền nhíu mày.
Bởi vì ánh mắt của gã béo kia cứ nhìn chằm chằm vào bóng dáng Lâm Thiển.
Đúng là Lâm Thiển rất xinh đẹp, là kiểu xinh đẹp khiến người khác gặp một lần là nhớ mãi không quên.
Anh ta quá hiểu tâm tư đàn ông.
Nếu giờ anh ta nói không phải, ngay lập tức gã giám đốc này sẽ nhắm vào Lâm Thiển.
Lâm Thiển chắc chắn sẽ không thích điều đó.
Cố Ninh Dạ cũng không muốn thấy cô nhận lương của mình mà lại bị tên đàn ông khác quấy rầy.
“Không phải?” Giám đốc mập mạp hoàn hồn, trong mắt tràn đầy ý cười mờ ám.
“Không phải bạn gái tôi thì tôi mang đến đây làm gì?” Cố Ninh Dạ lạnh nhạt nói.
Gã mập lập tức dập tắt ý nghĩ đen tối của mình.
Nếu là bạn gái của Cố Ninh Dạ thì thôi vậy.
Ông ta không sợ Cố Ninh Dạ, Cố Ninh Dạ chỉ là thằng nhóc mới lớn mà thôi.
Nhưng Cố Ninh Dạ có một người cậu quyền cao chức trọng không dễ chọc!
Nghe nói vị kia rất coi trọng Cố Ninh Dạ.
Trước đây khi Cố Ninh Dạ ra ngoài gây dựng sự nghiệp cũng là được vị kia nâng đỡ, trong giới mới nể mặt mũi Cố Ninh Dạ.
Cố Ninh Dạ nhìn giám đốc béo này không hiểu sao lại thấy khó chịu, xoay người rời đi.
Lâm Thiển càn quét một vòng khu vực tiệc đứng, xoa xoa cái bụng hơi tròn của mình.
Có chút cảm khái.
Vốn dĩ mục tiêu của cô là trở thành một người phụ nữ văn nhã tài sắc vẹn toàn, giờ lại thành một người phụ nữ ăn no căng bụng.
Cô tìm được Cố Ninh Dạ, phát hiện anh ta đang ngồi một mình trên ghế sofa, đôi chân dài tùy ý bắt chéo.
Dáng vẻ cao ngạo, áo sơ mi trắng cài đến tận nút trên cùng, toát ra khí chất cao quý sang trọng.
Nếu Lâm Thiển không biết anh chàng này thích chơi trò bóp cổ cuồng nhiệt thì cô cũng sẽ thấy anh ta thật đẹp trai!
Nhưng mà sếp có đẹp trai hay không cũng không quan trọng, có thể rải tiền mới là quan trọng nhất.
Thấy cô đã quay lại, Cố Ninh Dạ lên tiếng, giọng có chút thiếu kiên nhẫn, “Sao đi lâu thế?”
Cô vội vàng giải thích: “Tôi biết dạ dày của anh không tốt nên muốn tìm một ít cháo cho anh dễ tiêu, nhưng tìm mãi không được đành phải nhờ người đi mua, vì vậy nên mới về trễ, ngại quá.”
Sắc mặt của Cố Ninh Dạ mới bớt lạnh lùng đi, “Đem lại đây.”
Có lẽ nên cảnh cáo cô một lần nữa, tuyệt đối không được động lòng với anh ta!
Bỏ ra càng nhiều, nhận lại chỉ càng là tổn thương!
Cố Ninh Dạ bưng bát cháo nhỏ trong tay, húp một ngụm, nhíu mày hỏi: “Sao lại nguội rồi?”
Lâm Thiển đứng hình, thầm nghĩ xong đời rồi!
Cô bảo là đi mua, thực chất là tiện tay múc đại một bát từ trong cái thùng nào đó.
Hoàn toàn không thèm quan tâm xem nó có nóng hay không.
Lâm Thiển hối hận không nên vì cái miệng mà rước họa vào thân!
Hay lắm! Tự mình hại chết mình rồi!
Cô đang vắt óc suy nghĩ xem nên nói như thế nào thì Cố Ninh Dạ lại húp một ngụm, lạnh lùng nói: “Nhớ cho kỹ, cô chỉ là kẻ thế thân, đừng có mà động lòng với tôi!”
Lại gọi giám đốc Cố rồi?
Cố Ninh Dạ khẽ nhướn mày, vốn định nói không cần nhưng nhìn thấy ánh mắt mong chờ của cô, lời nói đến miệng lại thành, “Cô đi lấy đại một ít đi.”
Lâm Thiển dịu dàng cười, “Vâng ạ.”
Quay người lại, cô không nhịn được cười lớn!
Bất kể thời gian nào, bất kể địa điểm nào, cô đều nghiêm túc ăn hàng!
“Cô ấy là bạn gái của giám đốc Cố sao?” Giám đốc béo mập hỏi.
“Không...”
Cố Ninh Dạ vừa thốt ra một chữ liền nhíu mày.
Bởi vì ánh mắt của gã béo kia cứ nhìn chằm chằm vào bóng dáng Lâm Thiển.
Đúng là Lâm Thiển rất xinh đẹp, là kiểu xinh đẹp khiến người khác gặp một lần là nhớ mãi không quên.
Anh ta quá hiểu tâm tư đàn ông.
Nếu giờ anh ta nói không phải, ngay lập tức gã giám đốc này sẽ nhắm vào Lâm Thiển.
Lâm Thiển chắc chắn sẽ không thích điều đó.
Cố Ninh Dạ cũng không muốn thấy cô nhận lương của mình mà lại bị tên đàn ông khác quấy rầy.
“Không phải?” Giám đốc mập mạp hoàn hồn, trong mắt tràn đầy ý cười mờ ám.
“Không phải bạn gái tôi thì tôi mang đến đây làm gì?” Cố Ninh Dạ lạnh nhạt nói.
Gã mập lập tức dập tắt ý nghĩ đen tối của mình.
Nếu là bạn gái của Cố Ninh Dạ thì thôi vậy.
Ông ta không sợ Cố Ninh Dạ, Cố Ninh Dạ chỉ là thằng nhóc mới lớn mà thôi.
Nhưng Cố Ninh Dạ có một người cậu quyền cao chức trọng không dễ chọc!
Nghe nói vị kia rất coi trọng Cố Ninh Dạ.
Trước đây khi Cố Ninh Dạ ra ngoài gây dựng sự nghiệp cũng là được vị kia nâng đỡ, trong giới mới nể mặt mũi Cố Ninh Dạ.
Cố Ninh Dạ nhìn giám đốc béo này không hiểu sao lại thấy khó chịu, xoay người rời đi.
Lâm Thiển càn quét một vòng khu vực tiệc đứng, xoa xoa cái bụng hơi tròn của mình.
Có chút cảm khái.
Vốn dĩ mục tiêu của cô là trở thành một người phụ nữ văn nhã tài sắc vẹn toàn, giờ lại thành một người phụ nữ ăn no căng bụng.
Cô tìm được Cố Ninh Dạ, phát hiện anh ta đang ngồi một mình trên ghế sofa, đôi chân dài tùy ý bắt chéo.
Dáng vẻ cao ngạo, áo sơ mi trắng cài đến tận nút trên cùng, toát ra khí chất cao quý sang trọng.
Nếu Lâm Thiển không biết anh chàng này thích chơi trò bóp cổ cuồng nhiệt thì cô cũng sẽ thấy anh ta thật đẹp trai!
Nhưng mà sếp có đẹp trai hay không cũng không quan trọng, có thể rải tiền mới là quan trọng nhất.
Thấy cô đã quay lại, Cố Ninh Dạ lên tiếng, giọng có chút thiếu kiên nhẫn, “Sao đi lâu thế?”
Cô vội vàng giải thích: “Tôi biết dạ dày của anh không tốt nên muốn tìm một ít cháo cho anh dễ tiêu, nhưng tìm mãi không được đành phải nhờ người đi mua, vì vậy nên mới về trễ, ngại quá.”
Sắc mặt của Cố Ninh Dạ mới bớt lạnh lùng đi, “Đem lại đây.”
Có lẽ nên cảnh cáo cô một lần nữa, tuyệt đối không được động lòng với anh ta!
Bỏ ra càng nhiều, nhận lại chỉ càng là tổn thương!
Cố Ninh Dạ bưng bát cháo nhỏ trong tay, húp một ngụm, nhíu mày hỏi: “Sao lại nguội rồi?”
Lâm Thiển đứng hình, thầm nghĩ xong đời rồi!
Cô bảo là đi mua, thực chất là tiện tay múc đại một bát từ trong cái thùng nào đó.
Hoàn toàn không thèm quan tâm xem nó có nóng hay không.
Lâm Thiển hối hận không nên vì cái miệng mà rước họa vào thân!
Hay lắm! Tự mình hại chết mình rồi!
Cô đang vắt óc suy nghĩ xem nên nói như thế nào thì Cố Ninh Dạ lại húp một ngụm, lạnh lùng nói: “Nhớ cho kỹ, cô chỉ là kẻ thế thân, đừng có mà động lòng với tôi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.