Nghe Thấy Tiếng Lòng: Ta Hóng Dưa Của Cả Triều Nhiều Quá Cũng Mệt
Chương 22:
Tô Nhu Nhu
13/08/2024
Ả phải nhanh chóng mang tin tức về cho Thuần phi.
"Nương nương, hôm nay nô tì không khỏe, nô tì về cung chữa bệnh trước. Không may làm bẩn chỗ ngài, nô tì thật có lỗi, nô tì sẽ sai người mang lễ tạ lỗi sang."
Tĩnh tần tìm cớ rời đi, Lâm phi cũng không lên tiếng giữ lại.
Tĩnh tần thở dài nhẹ nhõm.
Nhưng ả vừa mới đứng dậy đi ra ngoài, đến cửa thì lại dừng bước.
Ả loạng choạng lui về sau, trên mặt còn hiện vẻ hoảng hốt.
[Gì đấy? Tĩnh tần bị làm sao vậy?] Vân Vụ nghe thấy tiếng động thì tò mò quay sang.
Lâm phi cũng bất ngờ đứng dậy, nhìn ra cửa.
Bà nhìn thấy Vân Vũ Đế cầm trường kiếm, chĩa thẳng vào mặt Tĩnh tần, ép ả lùi lại.
[Trời đất ơi, phụ hoàng bị làm sao thế? Trông rất khủng bố.]
[Để ta tìm xem.]
[Ui, gần đây không có dưa gì liên quan tới phụ hoàng.]
Vân Vũ Đế hơi ngạc nhiên.
Thập Bát không biết ý nghĩ trong lòng ông à?
Biết được chuyện này khiến ông thở phào.
Chuyện này cũng có nghĩa tâm tư của ông sẽ không bị người khác nhìn thấu, mà bản thân ông có thể lợi dụng tiếng lòng của Thập Bát để chỉnh đốn triều cương.
Vân Vũ Đế cũng không muốn chú ý đến Thập Bát.
Có vết xe đổ là Vân Sanh, ông thật sự không muốn nuôi dạy con sai cách nữa.
"Hoàng... Hoàng thượng..."
Tĩnh tần run rẩy lui về sau, nhưng bị vấp ngã ngồi trên mặt đất.
"Tĩnh tần, khai thật cho trẫm, ngươi đến chỗ Lâm phi rồi tự mình uống thuốc độc tự sát để làm gì?"
Tĩnh tần không ngờ Hoàng đế lại biết nhanh như vậy, nhưng ả cũng hiểu việc này vốn không thể giấu được.
Dù sao Lâm phi cũng sẽ không giúp ả che giấu, hơn nữa vừa nãy Lâm thái y cũng đã chẩn bệnh.
"Hoàng thượng, nô tì... Nô tì bị lú, không muốn sống nữa nên mới hành động ngu ngốc. Khi nhìn thấy khung cảnh ấm áp của Lâm phi nương nương và Thập Bát công chúa, nô tì nghĩ đến công chúa chết yểu của mình, trong lòng vô cùng đau khổ. Nô tì không khống chế được cảm xúc, không ngờ lại làm ra chuyện sai lầm."
Tĩnh tần khóc lóc kể lể.
Vân Vũ Đế mỉm cười: "Tĩnh tần, ngươi nghĩ trẫm ngu à? Hay là ngươi thấy trẫm mù, ngay cả chuyện mờ ám trong hậu cung cũng không biết? Ngươi muốn biết Trưởng công chúa chết như thế nào không? Nếu ngươi không nói thật thì để trẫm tiễn ngươi đi cùng Trưởng công chúa." Vân Vũ Đế phẫn nộ hét lớn.
Bao năm qua bị lừa quá thảm.
Trước kia phải tranh đấu với quan lại trong triều, bây giờ lại phát hiện hậu cung dối trên lừa dưới.
"Nương nương, hôm nay nô tì không khỏe, nô tì về cung chữa bệnh trước. Không may làm bẩn chỗ ngài, nô tì thật có lỗi, nô tì sẽ sai người mang lễ tạ lỗi sang."
Tĩnh tần tìm cớ rời đi, Lâm phi cũng không lên tiếng giữ lại.
Tĩnh tần thở dài nhẹ nhõm.
Nhưng ả vừa mới đứng dậy đi ra ngoài, đến cửa thì lại dừng bước.
Ả loạng choạng lui về sau, trên mặt còn hiện vẻ hoảng hốt.
[Gì đấy? Tĩnh tần bị làm sao vậy?] Vân Vụ nghe thấy tiếng động thì tò mò quay sang.
Lâm phi cũng bất ngờ đứng dậy, nhìn ra cửa.
Bà nhìn thấy Vân Vũ Đế cầm trường kiếm, chĩa thẳng vào mặt Tĩnh tần, ép ả lùi lại.
[Trời đất ơi, phụ hoàng bị làm sao thế? Trông rất khủng bố.]
[Để ta tìm xem.]
[Ui, gần đây không có dưa gì liên quan tới phụ hoàng.]
Vân Vũ Đế hơi ngạc nhiên.
Thập Bát không biết ý nghĩ trong lòng ông à?
Biết được chuyện này khiến ông thở phào.
Chuyện này cũng có nghĩa tâm tư của ông sẽ không bị người khác nhìn thấu, mà bản thân ông có thể lợi dụng tiếng lòng của Thập Bát để chỉnh đốn triều cương.
Vân Vũ Đế cũng không muốn chú ý đến Thập Bát.
Có vết xe đổ là Vân Sanh, ông thật sự không muốn nuôi dạy con sai cách nữa.
"Hoàng... Hoàng thượng..."
Tĩnh tần run rẩy lui về sau, nhưng bị vấp ngã ngồi trên mặt đất.
"Tĩnh tần, khai thật cho trẫm, ngươi đến chỗ Lâm phi rồi tự mình uống thuốc độc tự sát để làm gì?"
Tĩnh tần không ngờ Hoàng đế lại biết nhanh như vậy, nhưng ả cũng hiểu việc này vốn không thể giấu được.
Dù sao Lâm phi cũng sẽ không giúp ả che giấu, hơn nữa vừa nãy Lâm thái y cũng đã chẩn bệnh.
"Hoàng thượng, nô tì... Nô tì bị lú, không muốn sống nữa nên mới hành động ngu ngốc. Khi nhìn thấy khung cảnh ấm áp của Lâm phi nương nương và Thập Bát công chúa, nô tì nghĩ đến công chúa chết yểu của mình, trong lòng vô cùng đau khổ. Nô tì không khống chế được cảm xúc, không ngờ lại làm ra chuyện sai lầm."
Tĩnh tần khóc lóc kể lể.
Vân Vũ Đế mỉm cười: "Tĩnh tần, ngươi nghĩ trẫm ngu à? Hay là ngươi thấy trẫm mù, ngay cả chuyện mờ ám trong hậu cung cũng không biết? Ngươi muốn biết Trưởng công chúa chết như thế nào không? Nếu ngươi không nói thật thì để trẫm tiễn ngươi đi cùng Trưởng công chúa." Vân Vũ Đế phẫn nộ hét lớn.
Bao năm qua bị lừa quá thảm.
Trước kia phải tranh đấu với quan lại trong triều, bây giờ lại phát hiện hậu cung dối trên lừa dưới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.