Nghe Thấy Tiếng Lòng: Ta Hóng Dưa Của Cả Triều Nhiều Quá Cũng Mệt
Chương 4:
Tô Nhu Nhu
11/08/2024
Lâm thái y khiếp sợ.
Vân Vũ Đế híp mắt tò mò.
[Ngô thái y này… A, tìm được, fuck, Ngô thái y này đỉnh nóc luôn, xáo trộn huyết mạch hoàng thất, sinh Thập Tứ hoàng tử với An tần nương nương.]
Lâm thái y toát mồ hôi hột, đây là chuyện ông ấy có thể nghe sao!
Lão Ngô chẳng ra sao, muốn chết cũng đừng liên lụy mình chứ.
Làm sao đây, giờ ông ấy biết bí mật rồi, có nên nói cho Hoàng thượng không.
Trong mắt Vân Vũ Đế chợt tóe lửa rồi biến mất: "…"
Lâm phi vẫn hốt hoảng như trước.
May là sau khi biết An tần và Thuần phi có quan hệ tốt, bà đã tránh xa bọn họ.
Dám làm cả chuyện này, đối phương muốn diệt bà thì chẳng phải rất dễ sao?
Hơ, không đúng, đã có người tính kế bà.
Lâm phi cảm thấy cung đấu thật mệt mỏi.
[Quan trọng là Ngô thái y này lợi hại ở biết dỗ người, nếu ta không nhớ nhầm, sáu tháng sau phụ hoàng xuất hành tế tổ có mang vị này theo, sau khi Hoàng thượng chết, người vào nhà lao lại là đám Lâm thái y ở lại trong cung.]
[Quả nhiên, làm thái y khổ quá, lương đã thấp còn dễ mất mạng.]
[Trung y khó bồi dưỡng cỡ nào, ở hiện đại, lão trung y vài chục tuổi là bảo bối quốc gia, chết một người là lòng đau như cắt, muốn đưa những thái y này đến hiện đại quá, thế thì y học của Hoa Hạ sẽ không có nhiều bệnh nan y do Tây y gây ra.]
Lâm thái y: "…" Hu hu, cảm động.
Vân Vũ Đế nhìn Lâm thái y đầy ẩn ý.
Lão già này, có mị lực gì mà được tiểu công chúa coi trọng.
[Nước muốn giàu, cần nhân tài!]
[Người một nước đấu đá nhau làm gì, đánh giết nước ngoài đi, đất vàng đất bạc ở hết phương Tây kìa.]
Vân Vũ Đế động lòng.
Chẳng lẽ nước ngoài thật sự giàu có như thế.
Tuy rằng ông tò mò nhưng cũng không nóng ruột.
Dù sao, muốn đối ngoại thì phải ổn định đối nội, với tình hình Đại Yến hiện giờ, vị trí của chính ông còn không ổn, triều đình lại có rất nhiều sâu dân mọt nước.
"Lâm thái y, có thể giải độc tố trong cơ thể tiểu công chúa không?" Vân Vũ Đế hỏi.
Lâm thái y hoàn hồn, suy tư một lúc mới nói: "Thần có thể thử xem, nhưng không dám bảo đảm."
"Ngươi phải dốc hết toàn lực chữa trị."
"Lâm phi…" Vân Vũ Đế quay đầu nhìn Lâm phi luôn dịu dàng mờ nhạt.
Trước kia ông không chú ý nhiều đến đối phương, nhưng biết bà không phải người to gan.
Quan trọng nhất là Lâm phi không có con trai.
Vì thế, thuật vu cổ, tất nhiên sau màn còn có kẻ xấu xa độc ác.
Vân Vũ Đế híp mắt tò mò.
[Ngô thái y này… A, tìm được, fuck, Ngô thái y này đỉnh nóc luôn, xáo trộn huyết mạch hoàng thất, sinh Thập Tứ hoàng tử với An tần nương nương.]
Lâm thái y toát mồ hôi hột, đây là chuyện ông ấy có thể nghe sao!
Lão Ngô chẳng ra sao, muốn chết cũng đừng liên lụy mình chứ.
Làm sao đây, giờ ông ấy biết bí mật rồi, có nên nói cho Hoàng thượng không.
Trong mắt Vân Vũ Đế chợt tóe lửa rồi biến mất: "…"
Lâm phi vẫn hốt hoảng như trước.
May là sau khi biết An tần và Thuần phi có quan hệ tốt, bà đã tránh xa bọn họ.
Dám làm cả chuyện này, đối phương muốn diệt bà thì chẳng phải rất dễ sao?
Hơ, không đúng, đã có người tính kế bà.
Lâm phi cảm thấy cung đấu thật mệt mỏi.
[Quan trọng là Ngô thái y này lợi hại ở biết dỗ người, nếu ta không nhớ nhầm, sáu tháng sau phụ hoàng xuất hành tế tổ có mang vị này theo, sau khi Hoàng thượng chết, người vào nhà lao lại là đám Lâm thái y ở lại trong cung.]
[Quả nhiên, làm thái y khổ quá, lương đã thấp còn dễ mất mạng.]
[Trung y khó bồi dưỡng cỡ nào, ở hiện đại, lão trung y vài chục tuổi là bảo bối quốc gia, chết một người là lòng đau như cắt, muốn đưa những thái y này đến hiện đại quá, thế thì y học của Hoa Hạ sẽ không có nhiều bệnh nan y do Tây y gây ra.]
Lâm thái y: "…" Hu hu, cảm động.
Vân Vũ Đế nhìn Lâm thái y đầy ẩn ý.
Lão già này, có mị lực gì mà được tiểu công chúa coi trọng.
[Nước muốn giàu, cần nhân tài!]
[Người một nước đấu đá nhau làm gì, đánh giết nước ngoài đi, đất vàng đất bạc ở hết phương Tây kìa.]
Vân Vũ Đế động lòng.
Chẳng lẽ nước ngoài thật sự giàu có như thế.
Tuy rằng ông tò mò nhưng cũng không nóng ruột.
Dù sao, muốn đối ngoại thì phải ổn định đối nội, với tình hình Đại Yến hiện giờ, vị trí của chính ông còn không ổn, triều đình lại có rất nhiều sâu dân mọt nước.
"Lâm thái y, có thể giải độc tố trong cơ thể tiểu công chúa không?" Vân Vũ Đế hỏi.
Lâm thái y hoàn hồn, suy tư một lúc mới nói: "Thần có thể thử xem, nhưng không dám bảo đảm."
"Ngươi phải dốc hết toàn lực chữa trị."
"Lâm phi…" Vân Vũ Đế quay đầu nhìn Lâm phi luôn dịu dàng mờ nhạt.
Trước kia ông không chú ý nhiều đến đối phương, nhưng biết bà không phải người to gan.
Quan trọng nhất là Lâm phi không có con trai.
Vì thế, thuật vu cổ, tất nhiên sau màn còn có kẻ xấu xa độc ác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.