Nghe Thấy Tiếng Lòng: Ta Hóng Dưa Của Cả Triều Nhiều Quá Cũng Mệt
Chương 5:
Tô Nhu Nhu
11/08/2024
Vân Vũ Đế nghĩ đến chuyện này, sống lưng lạnh toát.
Ở tiền triều, ông một lòng một dạ vì triều đình nước nhà.
Vậy mà sau lưng lại có người muốn ám toán ông.
Không tìm ra người này, ông nuốt không trôi.
Ngoài ra, An tần thật sự đáng chết.
"Hoàng thượng." Lâm phi vội dập đầu.
"Nàng phối hợp với Lâm thái y, chữa khỏi cho tiểu công chúa."
"Thần thiếp tuân chỉ."
Lâm phi thở phào, nghĩ lại mà sợ.
Ngay từ đầu nhũ mẫu đã muốn hại Tiểu công chúa.
Bà không rõ vì sao.
Vân Vũ Đế rất nhẫn nại, giơ tay ra hiệu cho Lâm công công đi bắt nhũ mẫu.
Ông ở lại trong điện Lâm phi dùng bữa tối.
Vân Vụ còn nhỏ, sau khi vật lộn cho uống thuốc và sữa xong thì đi ngủ.
Lâm phi cẩn thận hầu hạ Vân Vũ Đế.
Nửa đêm, sau khi tiễn đối phương đi mới tìm lại quyền khống chế thân thể mình.
Bà nhìn kiệu liễn của Hoàng thượng đi xa, run rẩy xoay người lại.
Bà lạnh lùng ra lệnh cho đại cung nữ Như Ý.
"Như Ý, bảo mọi người về phòng hết đi, không có lệnh của bổn cung, không cho ra ngoài."
"Vâng."
Như Ý xoay người đi sắp xếp.
Trong cung Lâm phi lập tức yên tĩnh, Lâm phi ngồi trong chính điện, Vân Vụ ngủ ngon lành trong nôi.
Lâm phi suy tư, ai hại bà.
Lâm phi không nghỉ ngơi suốt đêm.
Giữa chừng có cung nữ kiếm cớ ra ngoài đều bị Lâm phi ra lệnh cho Như Ý bắt hết.
Hậu cung có rất nhiều cách thẩm vấn.
Người này thò ra, nhất định là gian tế của cung khác.
Sau nửa đêm, bà âm thầm đào con rối dưới gốc cây lê trong viện lên.
Bên trên viết tên và bát tự của Hoàng thượng và tiên Hoàng hậu.
Lâm phi sợ đến mức kiệt quệ tinh thần, vội vàng xử lý hết mọi chuyện.
Ngồi cạnh nôi, toàn thân mềm nhũn.
Trong Cần Chính điện.
Một ám vệ xuất hiện bên cạnh Vân Vũ Đế.
"Hoàng thượng, nửa đêm bên Lâm phi có động tĩnh, đào ra một con rối ở trong viện."
Vẻ mặt Vân Vũ Đế nghiêm túc.
Không ngờ có thật.
Mới đầu ông chỉ coi lời tiểu công chúa như gió thoảng qua tai.
Tò mò hơn là tương lai trong miệng nàng và lai lịch của nàng, cùng với lịch sử này.
Nếu chuyện tiểu công chúa nói là thật.
Tâm trạng ông rất phức tạp.
"Lâm phi làm gì?" Vân Vũ Đế sầm mặt hỏi.
Ám vệ: "Lâm phi đốt con rối, thuộc hạ chỉ tìm được mảnh vải chưa cháy hết ở trong chậu than."
Ám vệ trình đồ vật lên.
Vân Vũ Đế sờ vải, trên đó còn lờ mờ ngày sinh tháng đẻ, không cần nhìn cũng biết là của mình.
Ở tiền triều, ông một lòng một dạ vì triều đình nước nhà.
Vậy mà sau lưng lại có người muốn ám toán ông.
Không tìm ra người này, ông nuốt không trôi.
Ngoài ra, An tần thật sự đáng chết.
"Hoàng thượng." Lâm phi vội dập đầu.
"Nàng phối hợp với Lâm thái y, chữa khỏi cho tiểu công chúa."
"Thần thiếp tuân chỉ."
Lâm phi thở phào, nghĩ lại mà sợ.
Ngay từ đầu nhũ mẫu đã muốn hại Tiểu công chúa.
Bà không rõ vì sao.
Vân Vũ Đế rất nhẫn nại, giơ tay ra hiệu cho Lâm công công đi bắt nhũ mẫu.
Ông ở lại trong điện Lâm phi dùng bữa tối.
Vân Vụ còn nhỏ, sau khi vật lộn cho uống thuốc và sữa xong thì đi ngủ.
Lâm phi cẩn thận hầu hạ Vân Vũ Đế.
Nửa đêm, sau khi tiễn đối phương đi mới tìm lại quyền khống chế thân thể mình.
Bà nhìn kiệu liễn của Hoàng thượng đi xa, run rẩy xoay người lại.
Bà lạnh lùng ra lệnh cho đại cung nữ Như Ý.
"Như Ý, bảo mọi người về phòng hết đi, không có lệnh của bổn cung, không cho ra ngoài."
"Vâng."
Như Ý xoay người đi sắp xếp.
Trong cung Lâm phi lập tức yên tĩnh, Lâm phi ngồi trong chính điện, Vân Vụ ngủ ngon lành trong nôi.
Lâm phi suy tư, ai hại bà.
Lâm phi không nghỉ ngơi suốt đêm.
Giữa chừng có cung nữ kiếm cớ ra ngoài đều bị Lâm phi ra lệnh cho Như Ý bắt hết.
Hậu cung có rất nhiều cách thẩm vấn.
Người này thò ra, nhất định là gian tế của cung khác.
Sau nửa đêm, bà âm thầm đào con rối dưới gốc cây lê trong viện lên.
Bên trên viết tên và bát tự của Hoàng thượng và tiên Hoàng hậu.
Lâm phi sợ đến mức kiệt quệ tinh thần, vội vàng xử lý hết mọi chuyện.
Ngồi cạnh nôi, toàn thân mềm nhũn.
Trong Cần Chính điện.
Một ám vệ xuất hiện bên cạnh Vân Vũ Đế.
"Hoàng thượng, nửa đêm bên Lâm phi có động tĩnh, đào ra một con rối ở trong viện."
Vẻ mặt Vân Vũ Đế nghiêm túc.
Không ngờ có thật.
Mới đầu ông chỉ coi lời tiểu công chúa như gió thoảng qua tai.
Tò mò hơn là tương lai trong miệng nàng và lai lịch của nàng, cùng với lịch sử này.
Nếu chuyện tiểu công chúa nói là thật.
Tâm trạng ông rất phức tạp.
"Lâm phi làm gì?" Vân Vũ Đế sầm mặt hỏi.
Ám vệ: "Lâm phi đốt con rối, thuộc hạ chỉ tìm được mảnh vải chưa cháy hết ở trong chậu than."
Ám vệ trình đồ vật lên.
Vân Vũ Đế sờ vải, trên đó còn lờ mờ ngày sinh tháng đẻ, không cần nhìn cũng biết là của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.