Nghịch Lân

Chương 76: Ác chiến!

Kỵ Trứ Oa Ngưu Khứ Lữ Hành

16/04/2013



- Thằng ranh con, nhận lấy cái chết!

Nổi giận, lão giả rống giận một tiếng, năng lượng cuồng bạo mãnh liệt cuộn trào, bổ chém về phía Tần Hiên. Tần Hiên biến sắc!

- Bảo bảo!

Sau một khắc, Tần Hiên hét lớn một tiếng. Thân hình mạnh mẽ bay lên trời, hai tay giữa không trung cực nhanh huy xuất, từng đạo tử mang cuồng bạo không ngừng từ tay hắn bắn nhanh ra, giảo sát về phía lão giả.

Ngay khi Tần Hiên hét lớn, một đạo bạch quang cực nhanh từ bên cạnh chạy tới, đồng thời, một đạo thất thải quang mang rực rỡ bao phủ lên người lão giả.

"Chính là lúc này!" Tần Hiên nổi giận gầm lên một tiếng, khống chế muôn vạn đạo tử mang, điên cuồng giảo sát về phía lão giả.

Trong khoảnh khắc khi thất thải quang mang xuất hiện, trong lòng lão giả xuất hiện một cỗ dự cảm chẳng lành! Sau phút chốc, lão đã bị thất thải quang mang bao phủ lên. Cũng vào lúc này, lão giả cảm giác được, lực lượng trong cơ thể mình, trong nháy mắt, biến mất vô ảnh tung. Sắc mặt lão giả trong nháy mắt trở nên rất khó coi. Lúc này, hắn mới chợt nhớ ra, tại trận chiến trong thành, tựa hồ, chính bởi vì bị thất thải quang mang này bao phủ lên, mà mười lăm thất giai cao thủ mới có thẻ bị Tần Hiên trong nháy mắt chém giết!

Bất quá, bát giai cường giả thủy chung là bát giai cường giả. Sau nháy mắt thất thần, liền trở nên thanh tỉnh hơn nhiều. Đồng thời, lão nhạy bén cảm giác được, lực lượng của mình cũng không phải trong nháy mắt biến mất. Mà là, trong nháy mắt này, một cỗ lực lượng cường đại, khiến cho mối liên hệ giữa lực lượng trong cơ thể và lão bị gián đoạn. Cũng chính là bởi nguyên nhân nhân này, trong sát na vừa rồi, lão mới có loại cảm giác lực lượng toàn thân đều biến mất vô ảnh tung. Như vậy đây chỉ là ảo giác.

Khác biệt giữa bát giai cao thủ cùng thất giai cao thủ ngoài chênh lệch về thực lực ra, còn có khác biệt về khả năng khống chế và hiểu rõ lực lượng của bản thân. Mặt khác, chính là phản ứng của bát giai cao thủ nhanh nhạy hơn.

Thất giai cao thủ , một khi phát hiện lực lượng của mình đột nhiên biến mất không tăm tích. Phản ứng đầu tiên chính là khủng hoảng! Người ta một khi khủng hoảng, phản ứng tự nhiên sẽ chậm lại. Bởi vậy, lúc trước bị thất thải quang mang đình trụ năng lượng trong người, những thất giai cao thủ kia, trước tiên là trở nên cuống quít. Thậm chí, ngay khi bị Tần Hiên diệt sát, cũng không thể từ trong sát na kịch biến mà tỉnh lại.

Thế nhưng, lão giả trước mặt này lại bất đồng! Trong nháy mắt khi lực lượng bản thân bị đình trụ, cũng là trong nháy mắt này, lão hơi lơ đễnh một chút. Sau một khắc, lập tức lão phản ứng lại. Từ điểm này có thể nhìn ra, chênh lệch giữa thất giai cao thủ và bát giai cao thủ!

Lão giả bạo nộ gầm lên, thanh quang toàn thân bạo thiểm, khí tức cuồng bạo điên cuồng tuôn ra. Cùng lúc đó, thất thải quang mang bao phủ lên người lão trong nháy mắt vỡ nát.

Tần Hiên hoảng hốt trong lòng, vội vã không chế hàng ngàn hàng vạn đạo tử mang, điên cuồng giảo sát về phía lão giả.

Ngay khi thất thải quang mang chỉ trong nháy mắt bị phá vỡ, bảo bảo ở bên cạnh, tròng mắt hiện lên một tia phẫn nộ. Trên mặt cũng lộ ra thần sắc phẫn nộ. Đây là lần đầu tiên thần thông của nó bị người ta chặt đứt.

Bảo bảo tức giận. Lần đầu tiên.

Bảo bảo tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng!

Chỉ thấy hai tay bảo bảo nhanh chóng huy vũ. Nhất thời, lại thêm một đạo thất thải quang mang chói lọi nữa mọc lên, bảo phủ lên người lão giả. Sắc mặt lão giả cực nhanh biến đổi! Tại vừa mới rồi, hắn đã mất đi liên hệ với lực lượng của mình, trong nháy mắt lần thứ hai lại mất đi mối liên hệ này!

Cơ hồ ngay vào lúc này, hàng ngàn hàng vạn đạo tử mang do Tần Hiên khống chế cũng đã cuồng mãnh giảo sát tới.



"Ầm! Ầm!"

Lực lượng cuồng bạo mà kinh khủng không ngừng giảo sát trên người lão giả. Mặc dù, thân thể lão giả vô cùng cường hãn. Thế nhưng, dưới sự oanh sát của hàng ngàn hàng vạn đạo tử mang này, y phục trên người trong nháy mắt toàn bộ đều bị cắn nát.

"Phốc!"

Bị lực lượng cuồng bạo oanh sát đến, lại thêm tạm thời mất đi lực lượng, lão giả cũng chịu không nổi, há mồm phun ra một bụm máu tươi! Đồng thời, cả người lão cũng bị nổ bay ra ngoài.

Trong mắt Tần Hiên chợt hiện lên sát khí sắc bén, khống chế muôn vàn đạo tử mang, lần thứ hai mạnh mẽ chém giết tới. Đồng thời, lăng ba vi bộ cũng vận chuyển đến mức vượt qua cực hạn, tử ảnh chợt lóe, Tần Hiên cũng đã xuất hiện bên người lão giả.

Tay phải nhanh chóng xuất ra, Tần Hiên liền đã bắt được bả vai của lão giả. Sau một khắc, hấp tinh đại pháp điên cuồng vận chuyển lên. Chỉ trong nháy mắt, từng luồng lực lượng giống như đại dương mênh mông, cuồn cuộn vô cùng tận tiến vào trong tay Tần Hiên...

Chỉ là..

Trong mắt lão giả hiện lên một tia nộ sắc nồng đậm, giận dữ gầm lên một tiếng, song chưởng mạnh mẽ chấn động, năng lượng cuồng bạo cuồn cuộn phun ra. Giữa lúc sắc mặt Tần Hiên tràn ngập kinh hãi, nện thẳng lên người hắn. Theo tiếng xương gãy giòn giã vang lên, Tần Hiên phun huyết bay ngược ra phía sau.

- Tiểu tử, chết đi!

Lão giả nhe răng cười gằn một tiếng, mạnh mẽ bước lên một bước, trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh Tần Hiên, tai phải khẽ lật, mang theo lực lượng kinh khủng, hung hăng vỗ xuống người Tần Hiên ở phía dưới.

Ầm!

Tần Hiên chỉ kịp ầm xuất một quyền, đã bị lão giả đập bay đi. Trong lúc này, Tần Hiên lần thứ hai thụ thương mà thổ huyết.

Nhìn thấy lão giả dĩ nhiên lần thứ hai vùng vẫy thoát khỏi trói buộc, đồng thời khôi phục lực lượng. Bảo bảo bên cạnh đầu tiên là sửng sốt. Trong một thoáng công phu khi bảo bảo ngây người này, Tần Hiên lại đã bị lão giả trùng kích mấy lần. Nếu không phải lão giả hạ thủ nương tay, phỏng chừng, có mười Tần Hiên nữa cũng đã bị diệt sát!

Nhưng, cho dù là như thế, Tần Hiên cũng là toàn thân đầy vết thương, thương thế nghiêm trọng!

"Y y nha nha!" Nhìn thấy thế, sắc mặt bảo bảo lộ ra vẻ phẫn nộ cùng lo lắng. Bàn tay nhỏ bé vung lên, thất thải quang mang lần nữa phủ tới. Chỉ là, đã hai lần ăn quả đắng, lão giả không hề thối lui, nhìn thấy thất thải quang mang từ trên trời giáng xuống, lão hừ lạnh một tiếng, một đạo thanh sắc kiếm quang bổ chém ra. Trong nháy mắt đã nổ tan đạo thất thải quang mang kia.

- Chịu chết đi!

Lão giả cười gằn, đại thủ xòe ra, thanh sắc năng lượng cuồng bạo trong nháy mắt bao phủ, giảo sát tới Tần Hiên ở phía dưới.

...

Tại một không gian không biết cao cấp hơn bao nhiêu lần so với thiên nguyên đại lục, hoặc nói một thế giới nào đó, bên trong một căn phòng ưu nhã...



- Lục cơ tỷ tỷ, ngươi cứ như thế nhìn hắn rơi vào trong nguy hiểm sao?

Trong phòng, nói chuyện chính là một tuyệt sắc mỹ nữ trẻ tuổi mặc một bộ quần áo màu trắng nhẹ nhàng.

- Ai...

Ngồi bên cạnh thiếu nữ quần áo màu trắng kia, cũng chính là người mà thiếu nữ tuyệt sắc mặc quần áo màu trắng vừa gọi là lục cơ tỷ tỷ, thở dài một hơi...

- Ai nha...

Mặt thiếu nữ tuyệt sắc mặc quần áo màu trắng nhất thời khẩn trương, bỗng nhiên sợ hãi kêu lên một tiếng

- Hắn có thể bị giết a!

Thiếu nữ tuyệt sắc mặc quần áo màu trắng nhìn vào trong một cái gương thật lớn trước mặt, vẻ mặt lo lăng nói.

Lục Cơ ngẩng đầu lên, lộ ra khuôn mặt so với thiếu nữ tuyệt sắc mặc quần áo màu trắng càng thêm mỹ lệ. Chỉ là, nếu như nàng ta mang dáng vẻ tinh quái, vui vẻ, thì Lục Cơ tuy rằng tuyệt sắc, thế nhưng, nếu nói nhìn kỹ, có thể trong mắt nàng ẩn chứa một chút u buồn...

Một loại khí chất u buồn nhàn nhạt, chỉ là, như thế, lại càng thêm hấp dẫn, càng khiến cho vẻ tuyệt sắc mỹ lệ của nằng thêm nổi trội...

Nếu như Tần Hiên ở đây mà nói, có thể sẽ khiếp sợ khi phát hiện, những thứ hiện ra bên trong cái vật giống như một cái gương trước mặt hai nàng, lúc này, chính là giống như một cái máy chiếu phim...

Mà diễn viễn trong đó chính là người đang đại chiến cùng lão giả ở phía sâu trong đại sơn - Tần Hiên.

- Tỷ tỷ, chúng ta mau mau hỗ trợ hắn, có được hay không? Ta thật lo lắng hắn...

Vẻ mặt bạch sắc (là thiếu nữ mặc bộ quần áo trắng ở trên tác giả gọi tắt thế, cũng không phải là tên... chicken2nd vô pháp sửa đổi bà con thông cảm) khẩn trương nhìn Lục Cơ nói.

Lục Cơ thở dài một hơi, nàng làm sao không muốn giúp đỡ hắn chứ? Chỉ là, nếu như nàng xuất thủ mà nói, khó tránh sẽ bị người hữu tâm phát hiện, đến lúc đó không chỉ không thể cứu được hắn, trái lại, sẽ hại hắn!

Nhẹ nhàng thở ra một hơi, Lục Cơ vung tay lên, cái gương tức thì biến mất.

- Tiểu Oánh, chúng ta không thể ra tay, ngươi biết điều này mà.

Thì ra, thiếu nữ mặc quần áo màu trắng là Tiểu Oánh.

Nghe thấy thế, trên mặt Tiểu Oánh lộ ra một tia tức giận, thế nhưng nàng cũng biết...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nghịch Lân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook