Nghịch Lân

Chương 77: Luyện hóa bát giai, tinh thần(thượng)!

Kỵ Trứ Oa Ngưu Khứ Lữ Hành

16/04/2013



Ầm!

Một cỗ lực lượng mênh mông bàng bạc trong nháy mắt tràn ra bốn phương tám hướng, cuốn sạch mọi thứ. Trong nháy mắt thời gian này, phương viên xung quanh hai người Tần Hiên và lão giả đã biến thành một giải đất trống không! Mặt đất lại càng bị lực lượng kinh khủng không ngừng bào mòn thấp xuống vài thước.

- Hừ!

Tần Hiên kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể giống như một đạo điện quang, vụt bay ngược ra phía sau. Ở trong quá trình này, từng mảnh huyết vụ (sương mù tạo bởi máu) từ miệng hắn phun ra bên ngoài.

Bầu trời, tựa hồ, cũng bị nhiễm đỏ bởi máu tươi. Khắp bầu trời tràn ngập màu máu đỏ tươi, yêu diễm vô cùng.

"Ầm!"

Một tiếng nổ vang lên. Thân thể Tần Hiên hung hăng đập lên trên vách núi đá thật lớn phía sau. Lực lượng kinh khủng va chạm càng, khiến cho cả ngọn núi không chịu nổi cũng phải rung lên. Đá vụn bắn ra tung tóe. Thân thể Tần Hiên đã lún thật sâu vào trong vách núi, chính là lưu lại một cái hố thật lớn hình người.

Trong mắt lão giả sát khí sắc bén bắn ra, thanh sắc quang mang trên người không ngừng phun ra nuốt vào, từng cỗ uy áp kinh khủng từ trên người hắn thấu phát ra bên ngoài. Chỉ là, lúc này lão có chút chật vật! Nguyên bản, quần áo ngăn nắp, lúc này lại đã biến thành một đám rẻ rách. Mái tóc chỉnh tề cũng đầy những mảnh vụn. Mà khóe miệng của lão càng tràn ra thứ chất lỏng, khiến cho hắn cảm giác bị sỉ nhục - là máu tươi.

Không sai, chính là máu tươi, là sỉ nhục! Đường đường là cường giả bát giai đỉnh phong vậy mà bị một tên tiểu tử thất giai cảnh giới làm cho chật vật như vây, thậm chí còn khiến lão bị thương. Tuy rằng, thương thế không quá nặng, thế nhưng, điều này cũng làm cho hắn cảm giác bị sỉ nhục.

Nghĩ tới đây, lão giả hừ lạnh một tiếng trong lòng. Sau đó, bước tới một bước. Sau một khắc, lão liền xuất hiện tại phía trước vách núi, cặp mắt thấu phát ra tinh mang kinh khủng, nhìn sơn động hình người thật lớn trước mắt, đứng im bất động.

"Y y nha nha!"

Nhìn thấy lão giả dĩ nhiên lại đột phá phong tỏa của mình một lần nữa, lại còn ầm giết Tần Hiên thê thảm như vậy, trong lòng bảo bảo càng thêm phẫn nộ. Đôi mắt to trong trẻo trước kia, lúc này lại tràn ngập vẻ lo lắng, cùng với phẫn nộ!

Hai tay nhẹ nhàng đập xuống mặt đất một cái, "Vù!" một tiếng, tức thì, bảo bảo liền biến thành một đạo bạch quang, bay lên trời, đánh móc phía sau lão giả.



Người còn chưa tới, một đạo thất thải quang mang rực rõ liền hư không xuất hiện trên đỉnh đầu lão giả, phủ xuống lão giải ở phía dưới.

Lão giả phát lạnh trong lòng! Hừ lạnh một tiếng, trở tay bổ ra một chưởng đao. Thanh sắc năng lượng cuồng bạo xé rách không gian, nhắm phía đạo bạch quang do bảo bảo hóa thành bổ chém tới. Cùng lúc đó, thân hình lão cũng bắn nhanh sang bên cạnh, với bảo bảo, trong lòng hắn vẫn còn chút kiêng kỵ. Dù sao, thân thông của bảo bảo thần bí này, lại thiếu chút nữa làm cho lão bị Tần Hiên một chiêu giết chết.

Nhìn thấy kiếm quang của lão giả bổ chém tới, trong mắt bảo bảo, sát khí chợt lóe rồi biến mất, cũng không nhìn rõ nó có động tác gì, đột nhiên gia tốc, xông qua năng lượng phong tỏa của lão giả, bắn nhanh về phía lão.

Ngay sau khi lướt ngang tránh sang bên cạnh, lão giả giật mình kinh hãi phát hiện, đạo thất thải quang mang kia đã bao phủ trên đỉnh đầu lão! Nháy mắt tiếp theo, lão giả liền kinh khủng nhận ra, liên hệ giữa mình và lực lượng dĩ nhiên một lần nữa bị chặt đứt.

Trong lòng lão giả nổi lên một trận kinh hãi! Thế nhưng, lão cũng không muốn bó tay chịu chết, sau khi kinh hãi qua đi, trong nháy mắt, liền nổi giận gầm lên một tiếng, liền muốn một lần nữa đoạt lại quyền khống chế lực lượng!

Thế nhưng, bảo bảo sẽ cho hắn cơ hội sao? Đáp án chắc chắc là không!

Một tiếng rít vang lên, bảo bảo đã xuất hiện bên cạnh lão giả, đôi bàn tay tuyết nhung khả ái hung hăng vỗ tới. Mang theo lực lượng khiến lão giả kinh hãi biến sắc, hung hăng vỗ lên người lão giả!

"Ầm!"

Lực lượng cuồng bạo mà kinh khủng tựa như hải dương mênh mông, trong nháy mắt mạnh mẽ tiến vào trong cơ thể của lão giả. Lực lượng cuồng bạo, trong nháy mắt tràn ngập trong cơ thể lão giả. Lực lượng cuồn cuộn vô cùng tận tựa hồ trong nháy mắt tiến vào trong một cái hồ nhỏ.

Thân thể lão giả cũng không chịu nổi nữa, lực lượng cuồng bạo bằng tốc độ cực nhanh bắt đầu xé rách tất cả mọi thứ bên trong thân thể lão giả!

"Phốc!"

Sắc mặt lão giả vì thống khổ mà trở nên hung tợn. Chỉ vừa mới tiếp xúc, đã bị bảo bảo một chưởng vỗ bay ra ngoài! Bắn nhanh về phía sơn động hình người do Tần Hiên va chạm lúc trước khoét ra.

Bảo bảo phát ra một tiếng gào giận dữ lo lắng, thân hình một lần nữa hóa thành bạch quang, trong nháy mắt xuất hiện bên người lão giả, cánh tay nhỏ bé khiến cho lão giả sợ hãi kia lại hung hăng vỗ lên trên người lão. Cùng với tiếng xương gãy vang lên, thân thể lão giả tựa như sao băng bắn nhanh ra ngoài.

Nên nhắc tới chính là, trong suốt quá trình này, đạo thất thải quang mang của bảo bảo không rời khỏi thân thể của lão giả! Mà đây lại chính là nguyên do khiến cho lão giả căm phẫn muốn ói máu!

Vốn dĩ, nếu nói trong người có lực lượng, bằng vào công kích của bảo bảo, còn không thể tạo thành bất kỳ thương tổn nào cho lão giả. Thế nhưng, hiện tại liên hệ giữa bản thân và lực lương hết lần này tới lần khác bị đối phương chặt đứt!



Cũng chính bởi nguyên nhân này, lão giả mới có thể bị trọng thương dưới công kích của bảo bảo!

Sắc mặt lão giả thống khổ, dữ tợn, mà trong lòng lão, lại là oán giận độc ác không ngừng nghiến răng nghiến lợi chửi rủa, hận không thể ngay lập tức đem bảo bảo xé thành muôn mảnh.

Không rõ sống chết ra sao, lão giả giống như một khối sao băng, bắn nhanh tới phía hố to trên vách núi đá.

Đúng vào lúc này...

Bên trong vách núi mạnh mẽ truyền ra một tiếng nổ thật lớn! Sau một khắc, năng lượng cuồng bạo cuốn sạch mọi thứ xung quanh. Từng đạo đá vụn dưới ảnh hưởng của lực lượng cuồng bạo kinh khủng, tại không trung phát ra âm thanh chói tai, mang theo lực lượng khủng bố bắn nhanh ra bốn phương tám hương.

Cùng lúc đó, bên trong vách núi truyền ra một tiếng hét giận dữ! Đồng thời, một đạo bóng đen từ trong vùng hỗn loạn bay lên trời.

"Bịch! Bịch! Bịch!"

Vô số đá vụn ẩn chứa lực lượng kinh khủng không ngừng đập lên trên người lão giả. Đá vụn mang theo lực lượng khủng bố làm cho thương thế của lão giả, do không có lực lượng để tránh né, càng thêm nghiêm trọng!

Ngay khi nghe thấy tiếng hét giận dữ, đồng thời, ánh mắt của bảo bảo sáng lên, trên mặt hiện lên một tia vui mừng.

Tử diễm bao phủ toàn thân, không ngừng nhảy nhót, bùng cháy, trong mắt tử mang không ngừng lấp lóe, đây không phải Tần Hiên thì là ai?

Nổ tan vách núi, phóng lên cao, đầu tiên Tần Hiên liền phát hiện, một đạo thân hình giống như sao băng hướng phía mình xông tới. Đây không phải lão đầu đáng chết kia sao? Trong mắt Tần Hiên hiện lên sát khí cực kỳ bén nhọn, lập tức, gầm lên giận dữ, thân hình nhoáng lên, tức thì tại giữa không trung lộn người một cái, hóa thành một đạo tử ảnh bổ nhào về phía lão giả.

Người còn chưa tới, Tần Hiên đã ngưng tụ một đạo kiếm quang tử sắc thật lớn dài đến mấy thước, hung hăng bổ chém về phía lão giả.

"Ầm ầm uỳnh..."

Giống như hai khối sao băng đụng vào nhau, kiếm quang động trời va chạm vào thân thể lão giả, bộc phát ra một cơn lốc cuồng bạo kinh thiên động địa!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nghịch Lân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook