Nghịch Lân

Chương 47: Đồng giai vô địch!

Kỵ Trứ Oa Ngưu Khứ Lữ Hành

16/04/2013



So với Tần Hiên tiếu sái hoàn toàn bất đồng , lúc này khuôn mặt anh tuấn của Áo Luân đã biến thành xanh lè ! Đây là vì phẫn nộ mà tạo thành !

Phẫn nộ ! Vô cùng phẫn nộ !

Lúc này , Áo Luân cảm giác được , cả người mình cũng tựa hồ bị lửa giận thiêu đốt. Hai tròng mắt đỏ bừng lại càng tràn ngập huyết sắc ! Thoáng loé lên quang mang oán độc .

- Tiểu bạch kiểm .(Mặt trắng nhỏ - một cách gọi khinh bỉ những kẻ chỉ có vẻ bề ngoài ăn bám vào váy phụ nữ , dùng vẻ bề ngoài để sống phụ thuộc … Ở đây dịch giả để nguyên tiểu bạch kiểm nghe hay hơn là mặt trắng nhỏ ^^!)

Tần Hiên chậm rãi bước đến trung tâm , trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt , trong ánh mắt lộ ra vẻ hý lộng nhìn Áo Luân đang trong cơn bạo nộ , nói ra một câu khiến cho Áo Luân nổi điên .

- Ha ha !

Nghe thấy thế , Bố Lan Đặc đầu tiên là mãnh liệt sửng sốt tiếp theo đó là ha hả phá lên cười . Liền đó lại cũng làm trò ngước mắt nhìn toàn thân cơ nhục đang vặn vẹo của Áo Luân từ trên xuống dưới .

- Tiểu Bạch Kiểm ! Ha ha , tiểu bạch kiểm !

Thanh âm cuồng tiếu của Bố Lan Đặc truyền ra xa xa , lọt vào tai của Áo Luân bên này , sắc mặt Áo Luân lại càng thêm xanh mét .

- Bố Lan Đặc ngươi câm miệng cho ta !

Áo Luân đột nhiên quát to một tiếng . Nhìn Áo Luân như một con rắn độc hai mắt toát ra thần sắc oán hận , Bố Lan Đặc có chút sửng sốt , nhưng là sau một khắc , tiếng cười của hắn càng thêm điên cuồng.

- Áo Luân , cho tới tận hôm nay ta mới phát hiện , nguyên lai bộ dáng của ngươi là một tiểu bạch kiểm . Ha ha , ta cười chết mất.

Tiếng cười phóng túng của Bố Lan Đặc cứ thế mà truyền ra rất xa , khiến cho Áo Luân càng thêm phẫn nộ.

- Ngươi , con mẹ nó , câm miệng lại cho ta !

Sắc mặt Áo Luân dữ tợn , gân xanh trên trán kịch liệt bạo động , trên người bạch sắc đấu khí trùng thiên , cũng hoá thành đầy trời tức giận . Ngón tay chỉ thẳng về phía Bố Lan Đặc ở phía xa xa.

Đứng ở trung tâm vòng tròn , Tần Hiên khẽ nhíu mày .

- Tiểu bạch kiểm , thế có đánh nữa hay không ? Không đánh nữa thì cút về nhà đi !

Tiếng quát lạnh của Tần Hiên kéo sự chú ý của Áo Luân trở lại .

- Hừ , Tần Hiên , người hôm nay hẳn phải chết không thể nghi ngờ !

Trên người Áo Luân bạch sắc đấu khí không ngừng lấp loé .

Đang lúc nói chuyện , Áo Luân đột nhiên rống lớn một tiếng , toàn thân bạch sắc đấu khí tăng vọt ! Một đạo bạch mang lấp lánh vọt lên trời . Sau đó , cả người Áo Luân liền biến thành một đạo bạch quang , giống như điện xẹt hướng phía Tần Hiên vọt nhanh đến .



Trong quá trình đó , đại kiếm trên lưng Áo Luân không biết tự lúc nào đã nằm gọn trong tay hắn , kích phát ra một đạo bạch sắc kiếm mang dài hơn một trượng.

Trong không khí do sự ma sát kịch liệt mà phát tán ra tiếng gió rít chói tai . Kiếm mang dài hơn một trượng xé rách không gian , trong nháy mắt liền xuất hiện trước mặt Tần Hiên.

Sắc mặt Tần Hiên trấn định nhìn đạo kiếm quang bắn nhanh tới . Bạch sắc kiếm quang tựa như một dải lụa , tản ra lực lượng cường đại lẫn kinh khủng từ trên bầu trời hung hăng chém xuống . Cuồng bạo đấu khí kia lại như tràn ngập khắp không gian ! Bạch quang rực rỡ càng thêm chói lọi khiến những người quanh đó mi mắt cũng phải khép hờ lại .

- Tần Hiên này dĩ nhiên mạnh như vậy sao ?

Bố Lan Đặc bên ngoài , thấy Tần Hiên cứ thế không tránh không né , trên mặt không khỏi bắt đầu hơi biến sắc . Mắt thấy bạch sắc kiếm quang sẽ bổ vào người Tần Hiên , lúc Tần Hiên sắp sửa máu vẩy đầy trời thì ...

Tần Hiên trên mặt đột nhiên lộ ra một tia cười khinh thường . Mũi chân chỉ là nhẹ nhàng điểm trên mặt đất một cái , sau đó , thân hình hắn liền quỷ dị chuyển . Giống như một đạo ảo ảnh , thân hình Tần Hiên từ từ nhạt dần đi .

Kiếm mang dài hơn trượng mãnh liệt bổ lên mặt đất , phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa , sau đó một tảng đá cẩm thạch trên mặt đường bị chém nát làm lộ ra một cái hố to thật lớn ! Dưới tác dụng của lực lượng cường đại , từng đạo khe nứt cứ thế hướng phía xa xa rách toác ra .

- Hả ?

Bất luận người nào ở bên ngoài cũng nghi hoặc nhìn Áo Luân trong cơn bạo nộ , đều phát ra tiếng kinh dị...

- Chẳng lẽ , nam tử mặc quần áo màu tím kia cứ như vậy mà đến mảnh vụn cũng không còn ?

Bên ngoài có người nói .

- Không có khả năng !

Một người khác khẳng định.

Áo Luân biến sắc , hắn quá ư rõ ràng ! Bởi vì , ngay vừa mới rồi , một kiếm kia của hắn nhìn qua là vô cùng uy thế ! Nhưng là , ngay trước lúc tối hậu, Tần Hiên đột nhiên lấy thân pháp quỷ dị mà tránh đi , một kiếm uy thế tuyệt luân của hắn , chính là ngay cả một chút thân thể của Tần Hiên cũng không đụng tới !

Làm cho Áo Luân kinh hãi chính là , hắn vậy mà không nắm bắt được Tần Hiên rốt cuộc làm thế nào để thoát thân , như thế nào rời khỏi nơi này !

- Không xong !

Đột nhiên , Áo Luân trong lòng hét to một tiếng không xong ! Phản ứng đầu tiên , đại kiếm trong tay tức thì bổ ra ngoài

- Ầm !

Lực lượng thất lớn truyền vào , đại kiếm kịch liệt chấn động . Mà Áo Luân dưới tác động của một cỗ lực lượng cực lớn , cả người liền bị kích bay ra ngoài .

- Mẹ kiếp !

Mặc dù nhất thời không chú ý mà bị kích bay đi . Nhưng là , nửa năm vượt qua sinh tử tu luyện cũng không phải vô dụng ! Ngay lúc thân thể của hắn bị đánh bay đi , đồng thời , Áo Luân rống giận một tiếng , thân hình giữa không trung quỷ dị đảo lộn lại ! Đồng thời , đại kiếm trong tay cũng bắn ra bạch quang kinh khủng , hướng tử sắc quang vựng phía sau bắn nhanh đến hung hăng chém xuống !



- Ngũ giai sao ?

Thanh âm khinh thường của Tần Hiên truyền vào tai Áo Luân , làm cho Áo Luân trong lòng lạnh lẽo !

Nếu biết mình đã đat tới ngũ giai , mà đối phướng lại phản ứng như vậy ... Trong lòng Áo Luân nảy lên cảm giác thiểu não !

Nhưng là...

- Chết đi !

Áo Luân rống giận một tiếng , khí tức trên người đột nhiên trở nên cường đại

- Hả ? Ngũ giai ?

Bên ngoài trận , Bố Lan Đặc biến sắc, đôi mắt lại càng không nhúc nhích trừng mắt nhìn vào Áo Luân giữa trường đấu bạch quang ngút trời .

- Hỗn đản này thế mà đột phá đến ngũ giai rồi ?

Bố Lan Đặc trong lòng dấy lên loại cảm giác chẳng lành .

- Ngũ giai , trước mặt ta , vẫn không đáng để trong mắt !

Tần Hiên cười lạnh một tiếng . Thân hình đột nhiên tăng tốc , giống như một đạo tử quang nhanh chóng vọt đến .

Một khắc sau....

Bịch !

Một âm thanh trầm đục vang lên , đầy trời bạch quang tựa hồ thoáng cái đã bị đánh nát , sau một khắc , một đạo bóng đen thật lớn kèm theo một âm thanh trầm đục , như một miếng bông rách hung hăng bị kích bay ra ngoài !

- Mẹ kiếp!

Áo Luân sắc mặt trở nên dữ tợn , tốc độ Tần Hiên thực sự là quá nhanh lại rất quỷ dị . Cho dù hắn đã đem lực lượng của mình tăng đến cực hạn cũng không thể thoát khỏi tốc độ của Tần Hiên...

- Tốc độ thực nhanh !

Hai tròng mắt Bố Lan Đặc sáng ngời . Tử sắc quang vựng từ từ tản đi , thân hình Tần Hiên chậm rãi lộ ra , chúng nhân lúc này mới phát hiện , Bảo bảo trên vai Tần Hiên tựa hồ như không bị một chút ảnh hưởng nào hết , vẫn như cũ ngồi trên vai hắn .

- Vô địch đồng giai sao ?

Tần Hiên nhìn kẻ đã bị đánh bay đi , sắc mặt tái nhợt Áo Luân , trong lòng thầm nghĩ như vậy .

Không sai , thực sự là đồng giai vô địch ! Được bảo bảo hỗ trợ , Tần Hiên thậm chí có thể diệt sát lục giai cao thủ ! Bây giờ , mặc dù không cần bảo bảo hỗ trợ , dựa vào thân thể biến thái của hắn , cùng với hấp tinh đại pháp và lăng ba vi bộ vi diệu , đồng giai - Tần Hiên là vô địch !

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nghịch Lân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook