Nghịch Lân

Chương 10: Tinh hạch

Kỵ Trứ Oa Ngưu Khứ Lữ Hành

16/04/2013



Tinh hạch của Hỏa Lang giống hệt như một viên dạ minh châu, bên ngoài tỏa ra quang mang đỏ rực. Hỏa nguyên tố nồng đậm từ tinh hạch không ngừng ngùn ngụt bốc ra.

Tinh hạch là một loại tinh thể đặc biệt trong cơ thể của ma thú. Ma thú cấp bậc càng cao, tinh hạch tồn trữ lực lượng càng lớn. Đồng thời, giá trị của tinh hạch cấp bậc cao, cũng đắt hơn hẳn tinh hạch cấp thấp. Thậm chí, còn có loại không thể mua được bằng tiền mặt.

Trên thực tế, tinh hạch giá tiền cũng không phải rẻ. Bởi vì thế giới này, lượng ma pháp sư rất nhiều.

Ma pháp sư, tinh thần lực càng mạnh, năng lực khống chế thiên địa càng lớn. Vì vậy, giai vị càng cao, thực lực cũng càng mạnh. Nhưng vô luận một người có bao nhiêu tinh thần lực, cho dù nhiều hay ít, cũng đều có lúc phải sử dụng hết.

Cứ như vậy, tác dụng quan trọng của tinh hạch được thể hiện ra.

Tinh hạch có thể được dùng để gắn vào ma pháp trượng, chứa đựng được một chút ma lực. Chút ma lực này ma pháp sư có thể lấy ra sử dụng dễ dàng, mà không cần tiêu hao ma pháp lực trong người.

Hơn nữa, tinh hạch còn có thể trợ giúp ma pháp sư rút ngắn được thời gian tu luyện, hoặc một người không biết ma pháp, cũng có thể lợi dụng tinh hạch phát động một số loại ma pháp.

Vì vậy, nhu cầu sử dụng tinh hạch là vô cùng lớn. Giá cả bình thường cũng rất đắt đỏ.

Cảm nhận được tinh hạch trong tay truyền tới lực lượng khổng lồ, Tần Hiên trong lòng vừa động. Hắn có thể hấp thu loại ma pháp lực này. Nếu hấp thu được lực lượng khổng lồ này, tuyệt đối có thể giúp hắn tăng cường công lực.

Nhưng mà sau cùng Tần Hiên cũng buông tha ý định này. Hắn không muốn chính mình ỷ lại quá mức vào ngoại vật. Hơn nữa hắn mới chỉ bắt đầu tu luyện, mượn ngoại lực quá nhiều sẽ không tốt cho quá trình tu luyện.

Mà hấp tinh đại pháp cũng không phải là không có nhược điểm. Mỗi lần nó hấp thu, đều là lực lượng thuộc tính bất đồng. Nếu ít thì không nói, Tần Hiên còn có thể luyện hóa được trở thành lực lượng của chính mình.

Nhưng nếu trong cơ thể chứa đầy các loại lực lượng thuộc tính khác nhau, việc xảy ra xung đột giữa các lực lượng là điều hiển nhiên. Nếu như lúc đó mà không kịp thời luyện hóa hết, chân khí trong cơ thể đấu đá lung tung. Vậy thân thể lúc đó…hờ hờ….

Mà bây giờ hắn còn đang giai đoạn chuẩn bị. Nếu tới giai đoạn hậu kỳ, Tần Hiên sẽ không do dự mà sử dụng phương pháp này mà tăng cường công lực cho bản thân.

Tuy nhiên, trong lòng Tần Hiên vẫn luôn luôn khắc ghi câu nói : Chỉ có sức mạnh thuộc về chính mình mới là sức mạnh cường đại nhất! Mượn ngoại lực để phát triển, mãi mãi không thể là con đường chính đạo!



Mấy ngày không ngừng trôi qua. Trong những ngày này Tần Hiên cũng không xuất môn, chỉ chăm chăm ở trong nhà tu luyện huyền công.

Không thể không nói thân thể này quả thực là thân thể cực phẩm. Chỉ trong vài ngày tu luyện, đã thoát thai hoán cốt nhanh chóng. Bây giờ Tần Hiên mặc dù vẫn ở Nhất tinh, nhưng hắn cảm thấy cơ thể mình đã tràn đầy lực lượng.

Rõ ràng thân thể hắn đã mạnh lên rất nhiều, có thể nói, Tần Hiên đang dần lột xác trở thành cường giả.

Mỗi ngày vào buổi chiều, Thanh Thanh đều đặn đúng giờ xuất hiện, chưa từng đứt đoạn. Tần Hiên mặc dù có cảm giác được một tia khó hiểu, nhưng hắn cao hứng nhiều hơn. Dù sao, cả trạch viện cũng chỉ có một mình hắn ở, không thể không nói có chút cô tịch.

Huống hồ Thanh Thanh lại là một siêu cấp tiểu mỹ nữ. Bây giờ còn chưa có thành thục, lại rất ngây ngô. Nhưng cũng khiến Tần Hiên vui sướng trong lòng.

Hôm nay, ăn xong bữa cơm, Tần Hiên liền mang viên tinh hạch của Hỏa lang lúc trước ra ngoài. Dựa theo trí nhớ, Tần Hiên một mạch đi tới chỗ của người thu mua tinh hạch. Hắn muốn đem tinh hạch này bán đi, bởi vì hắn không muốn Tần gia bố thí cho hắn bất kỳ một thứ gì nữa.

“ Yêu yêu, đây không phải là ‘Tần thiếu gia’sao? Hôm nay sao lại quá giang đến tiểu điếm này?”

Tần Hiên vừa mới bước vào cửa hàng, đã thấy một giọng âm dương quái khí từ một tên tiểu nhị phát ra.

Tần Hiên lạnh lùng liếc mắt tiểu nhị một cái, không muốn cùng hắn so đo. Vì vậy thản nhiên nói : Ta muốn bán tinh hạch.”

“ Tinh hạch?” Tiểu nhị hình như thấy được một chuyện lạ khó tin, kinh ngạc nhìn Tần Hiên : “ Ngươi nói ngươi muốn bán tinh hạch? Ngươi trên đường nhặt được hay là đi ăn trộm ?”

Tần Hiên trong mắt hàn quang chợt lóe! Nhưng cũng không phát tác, thản nhiên nói : “ Ta chính tay săn được ma thú lấy ra.”

“ Ngươi đi săn ma thú?” Tiểu nhị mang vẻ mặt cười nhạo châm biếm, “ Chỉ bằng ngươi? Không muốn nói ma thú, bình thường dã thú cũng có thể giết chết ngươi rồi!” Tiểu nhị khinh thường nhìn Tần Hiên.

Tần Hiên trong lòng hiện lên một tia sát khí! Nhưng hắn cũng nhịn xuống, tự nhủ không cần phải so đo với con chó mắt thấp này, cùng loại người như thế so đo, quả thực chính là đánh mất thân phận.

“ Ta muốn bán nó.” Tần Hiên không muốn nói nhiều, trực tiếp xuất ra tinh thạch hỏa lang.

Tiểu nhị hai tròng mắt lập tức trừng lớn : “ Tinh thạch nhất giai hỏa lang?” Nói xong, tiểu nhị dùng thần sắc hoài nghi nhìn Tần Hiên, : “ Tinh hạch này là người nhặt được hay từ đâu tới? Nói cho ngươi biết, tiệm chúng ta kinh doanh chính quy, không tiêu thụ tang vật đâu.”

“ Nhất giai hỏa lang?” Tần Hiên trong lòng buồn bực. Lao lực hết chín trâu hai hổ cuối cùng lại là một con nhất giai ma thú? Ban đầu, Tần Hiên còn chắc mẩm con hỏa lang này ít nhất phải là nhị giai ma thú.



Nhưng mà, Tần Hiên thoáng chốc nổi giận. Cái con chó này mắt thấy người yếu liền dĩ nhiên đi hoài nghi hắn ăn trộm tinh hạch!

“ Các ngươi rốt cuộc có muốn mua hay không? Ta không muốn lãng phí nước miếng!” Tần Hiên thanh âm trầm xuống, vẻ mặt băng hàn nhìn tiểu nhị.

“ Năm mươi kim tê.” Có sinh ý đến nhà, như nào lại cự tuyệt? Một tên tiểu nhị khác đi tới, hướng Tần Hiên nói.

“ Năm mươi kim tế?” Tần Hiên trong lòng thầm giận, “ Tinh hạch này ít nhất cũng một trăm kim tệ. Hai tên vương bát đản này tưởng mình ngu ngốc sao?”

“ Một trăm kim tệ, không thiếu một xu, không mua, ta đi.” Tần Hiên lạnh lùng nhìn hai người, nếu chính mình còn đủ lực lượng, không đem tát văng mõm hai cái con chó thấp kém này, đem chúng diệt sát, thì không phải là Tần Hiên.

“ Hừ, chỉ là một cái nhất giai tinh hạch, mà đòi một trăm kim tệ? Năm mươi kim tệ, ngươi bán không?”

Lạnh lùng nhìn hai tên tiểu nhị, Tần Hiên không nói một lời, cầm tinh hạch xoay người bước đi.

“ Tám mươi kim tệ.” Mắt thấy Tần Hiên sắp rời đi, tiểu nhị vội la lớn. Hắn cũng không muốn hụt cái sinh ý này. Hỏa lang tinh thạch, giá trị ít nhất cũng hai trăm kim tệ. Mặc dù Tần Hiên đòi một trăm kim tệ, bọn họ vẫn lời được một trăm kim tệ nữa.

“ Một trăm!” Tần Hiên dừng lại, lạnh lùng nói.

“ Được, thành giao!” Nhìn vẻ mặt kiên quyết của Tần Hiên, rốt cục tiểu nhị cũng đồng ý.

Nhìn sắc mặt hai tên Vương bát đản này, Tần Hiên như nào không rõ mình bị bắt chẹt? Chỉ là hắn cũng không thèm so đo nhiều đối với hai tên hỗn đản này thôi.

Cầm một trăm kim tệ, Tần Hiên rời khỏi cửa hàng. Nhưng mà vừa bước đi được tới cửa, hắn đã đụng phải một người. Một cỗ lực lượng đánh mạnh tới, thân thể Tần Hiên không tự chủ được lảo đảo, thoáng chốc sắp bị ngã lui ra phía sau.

“ Loảng xoảng..” Tiếng kim tệ rơi xuống đất vang lên, Tần Hiên chưa kịp bắt được thì kim tệ đã rơi hết xuống đất..

Sau khi bị đẩy lui lại mấy bước, Tần Hiên mới ổn định được thân thể, vẻ mặt tức giận nhìn về người vừa đụng phải mình.

“ Tần phế vật?” Người phát ra tiếng nói là một thành niên tóc vàng mắt xanh, lúc này hắn cũng đang dùng ánh mắt tràn đầy tức giận nhìn Tần Hiên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nghịch Lân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook