Chương 195: Tòa nhà lớn Đen kịt
Mục Đan Phong
13/03/2014
Phượng Thiên Vũ hé ra khuôn mặt tuấn tú lại biến thành có chút xanh mét, hắn lành lạnh nhìn nàng: "Tiểu nha đầu, nàng không tin?"
Long Phù Nguyệt vỗ vỗ bờ vai của hắn, cười khanh khách nói: "Trên đời này không có nhiều chỗ ở cho quỷ như thế? Đều là do người tự mình dọa chính mình ." Nhưng trong lòng nói : "Lão hoàng đế đang lúc này cần dùng đến ta, làm sao có chuyện đưa ta vào chỗ ở của quỷ? Làm ta hoảng hốt, sẽ không có người giúp con trai bảo bối của ông ta xuất chinh . . . . . ."
Phượng Thiên Vũ bỗng nhiên cười lạnh đứng lên: "Tốt lắm! Nàng đã không tin, vậy nàng xin cứ tự nhiên! Ta gọi người mang ngươi đến đó!" Xoay người mà đi.
Long Phù Nguyệt không nghĩ tới hắn sẽ dễ dàng buông tha chính mình như thế, không khỏi ngẩn ngơ, ngu ngơ nghĩ: "Chẳng lẽ hắn nói là thật sao? Vậy thì nơi đó thật sự là chỗ ở của quỷ?" Không khỏi rùng mình một cái. Nhưng lời vừa ra khỏi miệng, còn muốn thu hồi vậy cũng sẽ khó khăn.
Không lâu sau, có hai thị vệ bước đến, phía sau là hai người nâng một cái kiệu nhỏ, người thị vệ này thi lễ với Long Phù Nguyệt: "Quận chúa, thỉnh!"
Long Phù Nguyệt không có biện pháp, chỉ phải lên kiệu nhỏ, rời khỏi Vương Phủ của Phượng Thiên Vũ, ở trong thành vòng qua mấy con đường cái, đi vào trước cửa một toàn nhà đen kịt ở Thành Tây
Hai thị vệ kia đưa đến nơi này, dừng bước, vung tay lên, hai kiệu phu cũng dừng cỗ kiệu. Long Phù Nguyệt từ trong kiệu đi ra, ngẩng đầu nhìn. Thấy trước mặt là một ngôi nhà thật lớn, ở bên ngoài xem, tòa nhà này so với Vương Phủ của Phượng Thiên Vũ cũng nhỏ không bao nhiêu. Chính là bên trong tối sầm, nửa điểm đèn đuốc cũng không.
Trong nội tâm nàng cứng lại nhảy dựng, hỏi: "Nơi này chính là Tam vương phủ?"
Thị vệ kia gật gật đầu: "Phải quận chúa thỉnh tự mình đi vào, chúng tiểu nhân cũng cần trở về báo cáo kết quả công tác ."
"Cái gì? Các ngươi còn muốn trở về? Tiểu Vũ. . . . . . Vương gia các ngươi không cho ta một người nào sao?" Long Phù Nguyệt quay đầu nhìn tòa nhà lớn đen kịt kia, trong lòng bỗng nhiên hoang mang rối loạn .
"Này —— Thuộc hạ không biết. Vương gia vẫn chờ chúng ta đáp lời, quận chúa, bảo trọng, bọn thuộc hạ cáo từ. Nga, đúng rồi, đây là ngọn nến cùng hộp quẹt Vương gia cho người dự bị ." Hai người thị vệ này ngẩng đầu nhìn tòa nhà kia, trên mặt kìm lòng không đậu lộ ra một tia sợ hãi, cũng không đợi Long Phù Nguyệt nói nữa, đem ngọn nến cùng hộp quẹt nhét vào trong tay Long Phù Nguyệt, đi cùng hai kiệu phu kia, quay trở về, giống như ở phía sau có ác quỷ đuổi vậy.
Long Phù Nguyệt vỗ vỗ bờ vai của hắn, cười khanh khách nói: "Trên đời này không có nhiều chỗ ở cho quỷ như thế? Đều là do người tự mình dọa chính mình ." Nhưng trong lòng nói : "Lão hoàng đế đang lúc này cần dùng đến ta, làm sao có chuyện đưa ta vào chỗ ở của quỷ? Làm ta hoảng hốt, sẽ không có người giúp con trai bảo bối của ông ta xuất chinh . . . . . ."
Phượng Thiên Vũ bỗng nhiên cười lạnh đứng lên: "Tốt lắm! Nàng đã không tin, vậy nàng xin cứ tự nhiên! Ta gọi người mang ngươi đến đó!" Xoay người mà đi.
Long Phù Nguyệt không nghĩ tới hắn sẽ dễ dàng buông tha chính mình như thế, không khỏi ngẩn ngơ, ngu ngơ nghĩ: "Chẳng lẽ hắn nói là thật sao? Vậy thì nơi đó thật sự là chỗ ở của quỷ?" Không khỏi rùng mình một cái. Nhưng lời vừa ra khỏi miệng, còn muốn thu hồi vậy cũng sẽ khó khăn.
Không lâu sau, có hai thị vệ bước đến, phía sau là hai người nâng một cái kiệu nhỏ, người thị vệ này thi lễ với Long Phù Nguyệt: "Quận chúa, thỉnh!"
Long Phù Nguyệt không có biện pháp, chỉ phải lên kiệu nhỏ, rời khỏi Vương Phủ của Phượng Thiên Vũ, ở trong thành vòng qua mấy con đường cái, đi vào trước cửa một toàn nhà đen kịt ở Thành Tây
Hai thị vệ kia đưa đến nơi này, dừng bước, vung tay lên, hai kiệu phu cũng dừng cỗ kiệu. Long Phù Nguyệt từ trong kiệu đi ra, ngẩng đầu nhìn. Thấy trước mặt là một ngôi nhà thật lớn, ở bên ngoài xem, tòa nhà này so với Vương Phủ của Phượng Thiên Vũ cũng nhỏ không bao nhiêu. Chính là bên trong tối sầm, nửa điểm đèn đuốc cũng không.
Trong nội tâm nàng cứng lại nhảy dựng, hỏi: "Nơi này chính là Tam vương phủ?"
Thị vệ kia gật gật đầu: "Phải quận chúa thỉnh tự mình đi vào, chúng tiểu nhân cũng cần trở về báo cáo kết quả công tác ."
"Cái gì? Các ngươi còn muốn trở về? Tiểu Vũ. . . . . . Vương gia các ngươi không cho ta một người nào sao?" Long Phù Nguyệt quay đầu nhìn tòa nhà lớn đen kịt kia, trong lòng bỗng nhiên hoang mang rối loạn .
"Này —— Thuộc hạ không biết. Vương gia vẫn chờ chúng ta đáp lời, quận chúa, bảo trọng, bọn thuộc hạ cáo từ. Nga, đúng rồi, đây là ngọn nến cùng hộp quẹt Vương gia cho người dự bị ." Hai người thị vệ này ngẩng đầu nhìn tòa nhà kia, trên mặt kìm lòng không đậu lộ ra một tia sợ hãi, cũng không đợi Long Phù Nguyệt nói nữa, đem ngọn nến cùng hộp quẹt nhét vào trong tay Long Phù Nguyệt, đi cùng hai kiệu phu kia, quay trở về, giống như ở phía sau có ác quỷ đuổi vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.