Chương 314: Vậy —— phải nhìn biểu hiện của ngươi cùng nàng
Mục Đan Phong
14/03/2014
Thấy lão hoàng đế gần như có ý trêu tức, Phượng Thiên Vũ cưỡng chế lửa giận, lên tiếng nói: “Phận làm nhi tử đương nhiên là phải hiếu thuận rồi. Hôn thê của nhi thần không biết đã phạm vào tội gì mà phụ hoàng đem nàng giam lỏng?”
Lão hoàng đế tựa hồ không nghĩ hắn sẽ đi thẳng vào vấn đề, thậm chí ngay cả nói vòng vèo cũng không, bất giác có chút kinh ngạc, ngón tay thon dài hơi di chuyển trên Long án, đôi mắt sâu thẳm tựa như không thấy đáy nhìn không ra cảm xúc gì: “Long Phù Nguyệt ỷ công kiêu ngạo, lại đối với thái tử vô lễ, khinh thường hoàng thất đây chính là tội chết. Trẫm chỉ giam lỏng nàng, đã là coi trọng hoàng nhi rồi. Tại sao hoàng nhi không cảm kích phụ hoàng, lại còn trách cứ ta?”
Phượng Thiên Vũ khẽ nhếch miệng, lông mày chau lại, thản nhiên nói: “Vậy phụ hoàng muốn xử trí nàng như thế nào?”
“Vậy —— phải nhìn biểu hiện của con cùng nàng . Biểu hiện tốt, trẫm tự nhiên sẽ thả nàng, bỏ qua chuyện cũ, còn nếu không để trẫm vừa lòng, thì trẫm đành phải nhốt nàng cả đời. Dù sao hoàng cung này cũng rất lớn, thêm một miệng ăn cũng không sao. ” Trên mặt Lão hoàng đế vẫn giữ vẻ vân đạm phong khinh, ánh mắt lại cực kỳ sắc bén, lộ ra một tia tàn nhẫn.
Phượng Thiên Vũ khép hờ ánh mắt, hắn tất nhiên biết lão hoàng đế có ý gì. Ông ta muốn ép mình cưới Long Phù Nguyệt làm sườn phi ! Nhưng......Mình rõ ràng dã hứa cùng nàng, muốn lấy nàng làm chính phi, hơn nữa ngoại trừ Long Phù Nguyệt, hắn cũng không muốn lấy thêm bất kì một nữ tử nào.
Nhưng nếu không đáp ứng yêu cầu của lão hoàng đế, chỉ sợ sẽ khiến cho hoàng thượng ra chiêu khác làm tổn hại nàng, hắn không thể không đề phòng.
Chuyện quan trọng trước mắt chính là đem Long Phù Nguyệt cứu ra, mặc dù hiện tại nàng chỉ làm sườn phi, nhưng sau này hắn sẽ tìm lí do để đưa nàng lên làm chính phi. Hắn không cho phép bất kì nữ tử nào mơ ước đến vị trí này.
“Phụ hoàng, ta muốn gặp Long Phù Nguyệt. Không biết phụ hoàng có cho phép không?” Đôi mắt Phượng Thiên Vũ trong sáng, tựa hồ là đã muốn thỏa hiệp.
Lão hoàng đế trầm ngâm một chút, rồi cười ha ha: “Được, trẫm sẽ dẫn con đi gặp nàng, nhưng nàng hiện tại đang hưởng thụ rất tốt, sành ăn, nàng sắp là con dâu của trẫm, trẫm đương nhiên sẽ không bạc đãi nàng.”
Lại thêm một ngày nữa Long Phù Nguyệt một bụng đầy oán niệm mong chúng qua đi, ban đêm đã đến gần, Phù Nguyệt đang ở trong phòng bất đắc dĩ chờ bánh bao dưa muối của nàng.
Nhưng không ngờ tiến vào là bốn thị nữ, mỗi người đều bưng trên tay một khay thức ăn.
Lão hoàng đế tựa hồ không nghĩ hắn sẽ đi thẳng vào vấn đề, thậm chí ngay cả nói vòng vèo cũng không, bất giác có chút kinh ngạc, ngón tay thon dài hơi di chuyển trên Long án, đôi mắt sâu thẳm tựa như không thấy đáy nhìn không ra cảm xúc gì: “Long Phù Nguyệt ỷ công kiêu ngạo, lại đối với thái tử vô lễ, khinh thường hoàng thất đây chính là tội chết. Trẫm chỉ giam lỏng nàng, đã là coi trọng hoàng nhi rồi. Tại sao hoàng nhi không cảm kích phụ hoàng, lại còn trách cứ ta?”
Phượng Thiên Vũ khẽ nhếch miệng, lông mày chau lại, thản nhiên nói: “Vậy phụ hoàng muốn xử trí nàng như thế nào?”
“Vậy —— phải nhìn biểu hiện của con cùng nàng . Biểu hiện tốt, trẫm tự nhiên sẽ thả nàng, bỏ qua chuyện cũ, còn nếu không để trẫm vừa lòng, thì trẫm đành phải nhốt nàng cả đời. Dù sao hoàng cung này cũng rất lớn, thêm một miệng ăn cũng không sao. ” Trên mặt Lão hoàng đế vẫn giữ vẻ vân đạm phong khinh, ánh mắt lại cực kỳ sắc bén, lộ ra một tia tàn nhẫn.
Phượng Thiên Vũ khép hờ ánh mắt, hắn tất nhiên biết lão hoàng đế có ý gì. Ông ta muốn ép mình cưới Long Phù Nguyệt làm sườn phi ! Nhưng......Mình rõ ràng dã hứa cùng nàng, muốn lấy nàng làm chính phi, hơn nữa ngoại trừ Long Phù Nguyệt, hắn cũng không muốn lấy thêm bất kì một nữ tử nào.
Nhưng nếu không đáp ứng yêu cầu của lão hoàng đế, chỉ sợ sẽ khiến cho hoàng thượng ra chiêu khác làm tổn hại nàng, hắn không thể không đề phòng.
Chuyện quan trọng trước mắt chính là đem Long Phù Nguyệt cứu ra, mặc dù hiện tại nàng chỉ làm sườn phi, nhưng sau này hắn sẽ tìm lí do để đưa nàng lên làm chính phi. Hắn không cho phép bất kì nữ tử nào mơ ước đến vị trí này.
“Phụ hoàng, ta muốn gặp Long Phù Nguyệt. Không biết phụ hoàng có cho phép không?” Đôi mắt Phượng Thiên Vũ trong sáng, tựa hồ là đã muốn thỏa hiệp.
Lão hoàng đế trầm ngâm một chút, rồi cười ha ha: “Được, trẫm sẽ dẫn con đi gặp nàng, nhưng nàng hiện tại đang hưởng thụ rất tốt, sành ăn, nàng sắp là con dâu của trẫm, trẫm đương nhiên sẽ không bạc đãi nàng.”
Lại thêm một ngày nữa Long Phù Nguyệt một bụng đầy oán niệm mong chúng qua đi, ban đêm đã đến gần, Phù Nguyệt đang ở trong phòng bất đắc dĩ chờ bánh bao dưa muối của nàng.
Nhưng không ngờ tiến vào là bốn thị nữ, mỗi người đều bưng trên tay một khay thức ăn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.