Nghịch Thế Chân Long

Chương 20: Bí Kỹ Đầu Tiên

Ẩn long

28/07/2023

Đang đứng ngay trước cửa lớp là một cơ thể đầy mê hoặc. Mái tóc màu tím khói suôn mượt bồng bềnh trong gió. Gương mặt với những đường nét sắc sảo, đặc biệt là bờ môi đầy đặn, cong vút được điểm son đỏ thắm. Nàng sở hữu những đường cong ma mị được vẽ trên một cơ thể đầy đặn. Tuy chúng được giấu sau bộ tây phục kín đáo nhưng sự căng tràn càng làm cho vẻ hấp dẫn càng tăng thêm.

Người phụ nữ ấy tròn xoe đôi mắt khi thấy Long vẫn còn đang nhìn ngắm cơ thể mình. Đáp lại, nàng cũng chiêm ngưỡng cơ thể lực lưỡng của nó một cách say mê. Rồi nàng nở một nụ cười, lưỡi quét một đường đầy mê hoặc. Bất giác, mảng quần tây bó sát hạ bộ Long bỗng phồng lên, nó ngay lập tức vận khí điều chỉnh. Thế nhưng, phút giây chớp nhoáng ấy vẫn không qua khỏi đôi mắt của người đối diện. Gương mặt nàng lộ rõ vẻ kinh ngạc rồi chuyển sang hơi bối rối.

Cả hai cứ thế đứng nhìn nhau, mặc cho cả đám học sinh còn lại vẫn chưa đứa nào dám nhúc nhích. Chỉ đến khi bé Ái bên cạnh thúc mạnh cùi chỏ vào đùi nó, hai người mới thu lại ánh mắt của mình.

Cô gái tiến vào trong lớp, không gian vẫn lặng im chỉ còn những tiếng "cộp cộp" của giầy cao gót.

- Còn không mau dọn dẹp mà vào học. - cô ta lên tiếng khi đã ngồi vào bàn giáo viên.

Lúc này, Long mới hiểu ra cô là giáo viên phụ trách lớp này. Điều lạ lùng là, những kẻ gọi là trẻ trâu ương bướng kia đều trở nên ngoan ngoãn trước một phụ nữ mềm yếu, thậm chí, tên đầu trọc bặm trợn, hùng hổ lúc nãy khi đang loay hoay sắp lại bàn ghế cũng không dám ngẩng đầu. Xong việc, hắn lại về chỗ nằm dài, không quên úp quyển sách lên mặt.

Cô giáo cũng mặc kệ hắn. Nàng bắt đầu bài giảng của mình, chỉ là ánh mắt của nàng, khi ngước lên, chỉ hướng về phía Long và lần nào cũng thấy nó đang đường đường chính chính ngắm nhìn nàng.

Reng… reng… tiếng chuông báo giờ tan học vang lên. Học sinh trong lớp như được giải thoát, lục tục cúi chào giáo viên rồi kéo nhau ra khỏi lớp. Khi Long cũng đang dọn dẹp chuẩn bị ra về thì cô giáo gợi cảm kia lên tiếng với nó:

- Em học sinh mới vào lớp kia, em ở lại gặp tôi một lát.

- Dạ - Long ngoan ngoãn trả lời rồi nhanh tay thu dọn sách vở.

Bất chợt, Ái bên cạnh khéo léo nhét vào tay nó một mẫu giấy mà hình như lúc nãy nàng đã chuẩn bị. Long len lén mở ra xem, trên ấy chỉ ghi duy nhất một chữ "TRÁNH".

Long cũng chưa hiểu lắm nhưng biết rằng Ái đang quan tâm, lo lắng cho mình. Nó cẩn thận cất miếng giấy vào tập rồi nhanh nhẹn bước đến bên bàn giáo viên.

Khi người cuối cùng là Ái bước ra khỏi lớp, cô giáo nói vọng ra:

- Ái! Đóng giùm cô cánh cửa nhé.

Cô bé lễ phép cúi đầu chào rồi làm theo lời cô, sau đó đi một mạch, để lại đôi nam nữ trong căn phòng. Tiếng bước chân của Ái ngày càng xa dần rồi tắt hẳn, lúc này cô giáo mới lên tiếng:

- Chào em, em tên là Lạc Tiểu Long phải không? Cô đã được cô Lan thông báo về em.

- Dạ, em chào cô ạ.

- Hì hì… cô tự giới thiệu nhé, cô tên Hồ Mị Hương, là giáo viên chủ nhiệm lớp này.

- Dạ, thưa cô.

- Hì hì… đừng căng thẳng như thế, không phải lúc nãy, em còn nhìn chằm chằm vào cô hay sao. Lần đầu tiên, cô gặp một học sinh như em đấy.

- Ơ, sao lại thế ạ?

- Chính cô cũng không biết, chỉ là ai mới gặp cô lần đầu, sau đấy đều trở nên như mấy học sinh trong lớp, không dám nhìn cô nữa cả. Đặc biệt, còn có người khi ở gần cô lần đầu, sau đó lại càng xa cách cô như sợ bệnh truyền nhiễm vậy.

- Sao lại thế, cô xinh đẹp vậy mà… - Long thật thà nói ra cảm nghĩ.

- Hí hí… thật không, lâu rồi cô mới được khen đấy.

- Ủa, vậy là không phải do cô hung dữ nên mấy bạn mới ngoan ngoãn như vậy à?

- Hứ… không hề, chỉ là mọi người cứ cúi đầu rồi xa lánh, dần dần cô cảm thấy rất cô độc. Riết thành quen, cô tự nhiên trở thành người đáng sợ nhất trường luôn. Thế nên chị Lan mới giao cho cô phụ trách cái lớp bất trị này ấy chứ.



- Ủa, thế là ngay cả các thầy cô khác và người bên ngoài cũng như vậy với cô à?

- Ừm, chả hiểu sao cứ gặp lần đầu xong là cô như trở thành người mắc bệnh truyền nhiễm vậy… - Hương lộ rõ u buồn trên nét mặt.

- Vậy… chồng cô thì sao? - Long thẳng thắn hỏi một vấn đề tế nhị.

- Hứ, cô làm gì đã có người yêu, cô còn đang sợ ế đây này - Hương nhí nhảnh trả lời.

- Gì, cô thế này mà sợ ế á, có mà đàn ông thành thái giám hết rồi… ha ha ha… mà thế trước giờ, cô chưa yêu ai à?

- À, thực ra là… có… đó cũng là người đàn ông duy nhất của cô… ơ mà, đây là chuyện riêng… cô không kể đâu.

- Hì hì… dạ, em xin lỗi. Chỉ là em hơi tò mò chút thôi.

- Hì hì, dù gì hôm nay cô cũng rất vui vì được trò chuyện thoải mái với em, lâu lắm rồi cô mới có lại cảm giác mình là người bình thường, không phải bệnh nhân truyền nhiễm đấy… hì hì… - Hương đùa vui để xua đi không khí ngượng ngập.

- Hì hì, em cũng rất vui vì có cô giáo xinh đẹp như vậy, từ nay, cô cần giúp gì thì cứ gọi em nhé.

- Ừm, thôi, trễ rồi, em về đi còn ăn uống, làm bài tập, học kém thì vẫn ở lại lớp như thường nhé, cô không vì em đẹp… à, vì em được cô hiệu trưởng gởi gắm mà thiên vị đâu đấy

- Dạ, em hiểu rồi. Thôi, chào cô, em về đây ạ.

Long từ biệt Hương rồi đeo cặp ra về. Nó cũng hơi vội vã vì lúc nãy, khi ngửi được mùi hương thoang thoảng của nàng, trong lòng nó bỗng trở nên rạo rực hơn nhiều lần. Cố gắng lắm, nó mới kiềm chế được cậu em không vùng dậy kiếm mồi.

Yến đã chờ sẵn nó ở cổng trường. Đôi trai gái dắt dìu nhau lấy xe rồi chạy đi mất hút, không ai biết sau lưng họ, nơi góc khuất ở dãy hành lang, một ánh mắt vừa có chút soi mói, vừa có chút đố kỵ đang dõi theo.

Long chở Yến bon bon trên đường, đến một con hẻm nhỏ, Long bẻ lái, rồi cả hai mất hút. Đó là lối đi bí mật dẫn vào con đường hầm nối thẳng về nhà. Vừa đi, nó vừa kể cho nàng nghe về bạn bè và cô giáo, dĩ nhiên, nó giấu nhẹm đi chuyện phản ứng sinh lý của cơ thể. Chỉ là, ngày hôm đó, nó đè Yến, Nhi, Thanh và cả Hồng ra làm tình điên cuồng đến tận khuya.

Một tuần đã trôi qua kể từ ngày đôi bạn trẻ nhập học, mọi việc vẫn diễn ra hết sức bình thường. Trong lớp của mình, Long dù đã rất thu mình nhưng nó vẫn luôn là tâm điểm chú ý khi các bóng hồng cứ liên tục vờn quanh. Từ đám nữ sinh mơn mởn lâu lâu lại vờ như vô ý khoe vú, khoe lồn cho nó ngắm nhìn, đến cô bé Ái đang ngày một thân thiết hơn với nó, dù rằng cô ta vẫn ăn nói cộc lốc, mỗi lần một chữ. Hương thì lên lớp dạy vào giữa và cuối tuần. Hôm nay là buổi dạy thứ ba của nàng kể từ lần đầu gặp Long, nàng và nó vẫn trao nhau những ánh nhìn tình cảm, những cái liếm môi lén lút, trang phục của nàng cũng lộ da lộ thịt nhiều hơn một ít qua từng buổi.

Long đang vận khí kiềm hãm khúc thịt trong quần khi Hương vừa lộ ra cặp giò trắng muốt dưới lớp váy trên bục giảng. Nó cũng đang miên man suy nghĩ những tiết mục sung sướng với các bà vợ vào cuối tuần thì bỗng nhiên, nó cảm nhận một dao động xuất hiện trong đầu rồi cơn đau ập đến khiến nó hoa cả mắt. Tất cả chỉ xảy ra trong thoáng chốc thế nhưng cũng làm cho nó phải nhăn nhó mặt mày.

Dĩ nhiên, biểu hiện đó không qua khỏi ánh nhìn của Hương bởi nàng vẫn luôn chăm chú dõi theo Long. Tiếng giảng bài cũng vì thế đột nhiên dừng lại. Hương bước xuống tiến về phía nó, nàng đi đến đâu, đám học sinh co rút lại đến đấy, vốn đã quen nên nàng cũng không để ý. Đứng ở cạnh đầu bàn học, Nàng hỏi Long:

- Em không sao chứ? Đau đầu hay sao, có cần xuống phòng y tế không?

Đáp lại nàng là sự ngẩn ngơ của Long, bởi khi con đau kia vừa qua, trong lúc nàng bước xuống chỗ nó, trong tâm thức Long đã tiếp nhận một thông tin mới:

"Khai mở Long kỹ: Long nhãn.

Bí kỹ có thể nhìn thấu được thông tin cá thể cùng hoặc dưới đẳng cấp sức mạnh".

Sau đó, theo bản năng, Long lập tức vận dụng với người đẹp đang tiến về phía mình.

"Nữ.

Phỏng đoán số đo cơ thể: 94 - 68 - 98.

Cấp độ sức mạnh theo phân cấp hiện tại: A - Võ sư.



Cấp độ sức mạnh theo phân cấp thượng cổ: không được phân cấp.

Đặc tính: sở hữu mị sắc, dâm hương. Dị năng thừa hưởng từ Thái Âm Xà.

Ác cảm: 0/100.

Thiện cảm: 70/100 - thích.

Dục cảm: 60/100 - rạo rực".

Long ngơ ngẩn nhìn về phía Hương với những dòng thông tin nóng hổi. Đến khi nàng lập lại câu hỏi một lần nữa, nó mới sực tỉnh người. Bất chợt, nó ngó quanh quẩn mấy đứa nam sinh thì thấy đã có vài đứa bụm lấy hạ bộ mà nắn nắn, bóp bóp, mấy đứa ở gần còn run rẩy cả hai đầu gối.

- Dạ, em tự nhiên thấy hơi đau đầu, nhưng chắc không sao ạ.

- Có cần xuống phòng y tế không, để cô dìu… à không, cô nói mấy bạn dìu em xuống.

- Dạ, không cần đâu ạ. Em tự đi được.

- Thế bạn Ái dẫn Long đi nhé, chút nữa hết giờ, cô sẽ ghé qua xem thế nào.

- Dạ - Ái đáp gọn lỏn.

"Sột … soạt … lộp cộp" từ chiếc bàn phía cuối lớp, chỗ thằng đầu trọc vẫn đang ngủ bỗng có tiếng động nhưng rồi lại im bặt, chỉ thấy nó đã định đứng dậy nhưng rồi lại ngoan ngoãn ngồi im cúi đầu như bao đứa khác.

Long và Ái rời khỏi lớp, vừa đi, nó vừa miên man suy nghĩ về kỹ năng mới đạt được. Thế rồi, nó quyết định xác nhận lại một lần nữa. Tập trung khí lực vào đôi mắt, sau một lúc, quả thực nó lại nhìn thấy những thông tin về cô bạn đang đi bên cạnh:

"Nữ.

Phỏng đoán số đo cơ thể: 87 - 60 - 86.

Cấp độ sức mạnh theo phân cấp hiện tại: S - Võ giả.

Cấp độ sức mạnh theo phân cấp thượng cổ: không được phân cấp.

Đặc tính: Có khí tức của thánh thú Thiểm Điện Lang.

Ác cảm: 0/100.

Thiện cảm: 50/100 - hứng thú.

Dục cảm: 50/100 - hưng phấn".

Liên tiếp nhận những thông tin bất ngờ khiến cho Long sửng sốt, bất giác, nó buộc phải ngừng lại để giảm sốc khi biết được những sự thật trên. Nếu những thông tin mà Long nhãn truyền về là chính xác, thì chỉ trong cái lớp học này đã có đến hai truyền nhân thần thú và sức mạnh không hề yếu kém một chút nào.

- Đau? - Ái quay đầu lại, lo lắng hỏi thăm nó

Long nhanh nhảu tỏ vẻ hơi đau rồi trả lời:

- Ừm, đột nhiên hơi đau, nhưng không sao, chắc nằm nghỉ chút là được.

Ái cũng không nghi ngờ gì, nàng bước chậm lại để Long theo kịp, rồi cùng nó sánh vai bước đi qua dãy hành lang hướng về phòng y tế.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nghịch Thế Chân Long

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook