Chương 40: Chú Cừu Non "Bé Bỏng"
Ẩn long
10/08/2023
Sự xuất hiện của Ngọc khiến cho ngôi nhà càng thêm ấm cúng và… chật chội hơn, thế nhưng ai ai cũng đều nồng nhiệt, chào đón nàng như một thành viên mới của gia đình. Cũng vì thế mà Ngọc rất nhanh nguôi ngoai nỗi buồn và sự tủi thân khi bị cha mình bỏ lại nơi đất khách.
Ngọc nhanh chóng hoà nhập, thân thiết với mọi người, nàng cảm thấy ấm áp dù rằng không hiểu sao đôi lúc cũng cảm thấy lành lạnh nơi sống lưng, trực giác phụ nữ gợi lên cho nàng cảm giác mình giống như con cừu non đang lạc vào hang sói vậy. Thế nhưng nàng cũng nhanh chóng gạt bỏ những cảm xúc thoáng qua ấy, nghĩ rằng có lẽ do mình đang nơi đất khách.
Trời lúc này cũng đã nhá nhem tối, mọi người tất bật vào ra chuẩn bị buổi tiệc chào đón nàng. Ngọc cũng sốt sắng tham gia nhưng nhanh chóng bị đuổi khéo ra ngoài sau khi làm rơi vỡ đôi chồng chén đĩa. Cô bé đành lủi thủi ra ngoài sân, gia nhập vào đội ngũ lao động đang thu dọn tàn tích của cuộc tỷ thí buổi sáng.
Đội ngũ này gồm 4 người, trong đó 3 người là Loan, Yến, Hương đang chỉ đạo cho 1 chàng công nhân chăm chỉ. Thấy Ngọc đến, các nàng cũng vui vẻ chào đón, kể cho nàng nghe những việc đã qua. Nghe xong, Ngọc càng thêm kinh ngạc trước cái tên đang hùng hục khuân vác ngoài xa. Long lúc này để mình trần, chỉ có chiếc quần ngắn cũn trên người, cơ bắp phơi bày cuồn cuộn làm cho Ngọc thỉnh thoảng cứ phải liếc mắt ngắm nghía, săm soi.
Những cử chỉ ấy dĩ nhiên không qua khỏi ánh mắt bén nhạy của các nàng, họ thầm cười trong lòng, khéo léo đưa đẩy ánh mắt với nhau ngầm hiểu con cừu non mũm mĩm đang dần tiến sâu vào cạm bẫy.
Trò chuyện thêm một lúc, Loan quyết định bắt đầu hành động, nàng vươn vai ra chiều mệt mỏi, rồi nói:
- Ưm… mấy ngày nay mệt mỏi quá rồi, lo lắng cho hắn ta nên cũng không tắm rửa được gì. Hay là chúng ta đi tắm cho thoải mái đi.
- Dạ, được đấy mẹ, con cũng định vậy, mình cùng đi đi. - Yến nhanh nhảu hùa theo.
Hương cũng tán thành, mọi người lập tức lục tục kéo nhau vào nhà, Yến cắp lấy cánh tay lực lưỡng của Ngọc lôi vào trong. Cô nàng còn đang ngơ ngẩn, chưa kịp phản ứng, chỉ ngập ngừng nói:
- Ơ… thế còn… còn hắn thì sao ạ?
- Cứ để nó ở đó dọn dẹp, hay em muốn rủ nó tắm cùng chúng ta? - Loan trêu chọc khiến cho chúng nữ cười ồ lên, còn Ngọc thì đỏ lựng gương mặt.
- Ơ… không… ý em không phải vậy…
- Hì hì… chị Loan đùa em đấy. Cứ để Long tự làm việc đi, chúng ta đi thôi, em đi đường xa chắc cũng mệt mỏi lắm rồi, đi tắm cho thoải mái em à. - Hương giải vây cho Ngọc, nàng dùng giọng nói nhẹ nhàng, chuẩn nghiệp vụ sư phạm đập tan mọi nghi ngại vừa nhen nhóm trong suy nghĩ của cô bé.
Thế là Ngọc ngoan ngoãn sánh vai cùng các nàng vào bên trong, chính thức bước những bước đầu tiên vào cạm bẫy. Cả hội 4 người nhanh chóng tiến vào phòng ngủ sang trọng của Phụng, đèn phòng bật sáng choang khiến cho mọi thứ trong phòng càng thêm rực rỡ. Lúc nãy cũng đã ngó qua một lần nhưng Ngọc cũng không khỏi ngỡ ngàng lần nữa trước sự rộng rãi và xa hoa nơi đây.
Đến khi Hương ló đầu ra từ trong phòng tắm, kêu gọi mọi người thì Ngọc mới lục tục đi về phía chồng quần áo được mọi người phụ giúp thu gom và xếp gọn trên bàn, trong đầu thầm suy nghĩ lựa chọn bộ đồ phù hợp. Ấy vậy mà mọi việc nào đâu dễ dàng như thế, Ngọc còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì Yến đã như một chú sóc con nhanh nhẹn, chộp lấy cả chồng đồ rồi quẳng vào chiếc máy trước cửa phòng tắm. Sau một động tác nhấn nút, nước ào ạt xả vào bên trong trước ánh mắt tròn xoe và khuôn miệng há hốc của cô bé đáng thương. Ngọc lắp bắp:
- Ơ… Yến… em làm gì vậy? Quần áo của chị…
- Dạ, đồ này rơi hết ra đất rồi, em mang vào giặt chứ sao ạ.
- Ơ… nhưng mà… chị… không còn đồ mặc nữa… em không chừa lại cho chị một bộ à?
- Hì hì… tưởng gì, chị yên tâm, áo quần trong nhà nhiều lắm, tha hồ cho chị chọn lựa.
- Nhưng… nhưng mà… như vậy có tiện không? Với lại… chị… - Ngọc vừa nói vừa nhìn xuống vóc dáng hơi ngoại cỡ của mình.
- Không sao đâu em, phụ nữ chúng ta cũng không khác nhau nhiều đâu, chị cũng có vài bộ rộng rãi, chắc là hợp với em đấy, đừng lo. Nào, vào tắm nhanh còn xuống ăn tối, chị cũng đói rồi. - Loan lên tiếng trấn an "con mồi".
Ngọc nghe vậy cũng bớt lo, hơn nữa nàng cũng đâu còn cơ hội mà lựa chọn. Phía bên kia, các nàng đã dần dần trút bỏ trang phục của mình không chút ngại ngùng. Từng cơ thể kiều diễm, thướt tha, trắng muốt khoe bày như một show diễn thời trang xác thịt. Ngọc tuy cũng là nữ nhân cũng không tránh khỏi say mê, miệng lưỡi khô khốc khi ngắm nhìn dàn mỹ nữ trần trụi. Bất chợt, Loan quay sang, nói vẻ trách móc:
- Ơ kìa, sao em còn đứng ngơ ra đấy, nhanh còn xuống ăn và phụ mọi người dọn bữa nào.
- Ơ… dạ, dạ, em… em xong ngay… - Ngọc ú ớ, nàng trả lời nhưng cũng chưa biết mình phải làm gì tiếp theo mà cứ đứng trơ ở đó.
- Hí hí… chị Ngọc ngại thì để em giúp cho. - Giọng của Yến vang lên.
Dĩ nhiên là không cần đợi Ngọc đồng ý, cô bé đã phóng cơ thể trần truồng của mình tới, chộp tay vào hai bên gấu áo thun của Ngọc rồi kéo mạnh lên. Vốn dĩ không phòng bị gì nên Ngọc hoàn toàn bị động trước tốc độ của Yến, chiếc áo nhanh chóng phủ trùm gương mặt xinh xắn của nàng trong giây lát rồi trườn qua khỏi mái tóc, mắc kẹt lại ở khoảng không phía trên đỉnh đầu. Ngọc cao hơn các nàng khá nhiều nên Yến cũng không thể kéo hẳn chiếc áo ra, với lại, cô bé đang bận ngắm nhìn tòa thiên nhiên hùng vĩ vừa được khai quật.
Hai ngọn núi đồ sộ đang nảy tưng tưng chẳng thèm để tâm đến sự níu giữ của lớp áo ngực, dù đã biết trước chúng rất to nhưng được nhìn tận mắt làm cho Yến không khỏi kinh ngạc. Thấy Yến cứ mãi ngắm nhìn nơi nhạy cảm, Ngọc cũng bối rối mà quên mất luôn là mình có thể tự cởi bỏ chiếc áo đang khoá chặt đôi tay, cứ như là nàng tự trói bản thân mình vậy.
Vụ việc nhanh chóng thu hút sự chú ý của hai người phụ nữ còn lại, cả hai như những tú bà chuyên nghiệp, chắp tay sau mông mà đi vòng quanh ngắm nghía món hàng sắp nhập kho. Yến càng lúc càng chịu không nổi áp lực vô hình, nàng run rẩy cả người, mếu máo nói:
- Hic… hic… mọi người… đừng nhìn nữa, em… em cũng là con gái như các chị mà… hic… tha em, giúp em mở… trói với…
Ngọc trong cơn hoảng loạn cứ thế nói ra suy nghĩ trong đầu, đáp lại nàng là những ánh mắt tròn xoe bởi ngoài việc chăm chăm vào bộ ngực của nàng, làm gì có ai trói buộc nàng lúc nào. Khi Loan nhìn lên đôi tay đang quơ quào trong không trung của cô bé, nàng phì cười rồi nói:
- Hì hì… nào có ai trói em, em tự tháo chiếc áo ra được mà, em cao quá, chị với không tới được. Mà thôi, để chị giúp em nhé.
Vẫn không đợi nàng đồng ý, Loan nhẹ nhàng vung tay, Tam Muội hoả bốc lên, thế là toàn bộ vải vóc trên người cô bé trở về với cát bụi. Ngọc hoảng hốt, che che đậy đậy nhưng nào có ý nghĩa khi những vùng nhạy cảm trên người nàng đều quá phì nhiêu, màu mỡ. Đàn sói dữ lại lần nữa vờn quanh con mồi, săm soi ra chiều đắc ý.
Phải thêm một lúc, Hương mới cất lời đường mật, trấn an cô nàng:
- Em đẹp thật đấy, dáng vóc này thực sự sẽ khiến đàn ông chảy nước dãi ròng ròng cho coi. Chị khen thật chứ không nịnh đâu, thân hình như em thực sự hợp với Long, thằng bé nhất định sẽ rất thích em cho mà xem.
Người ta thường nói, những lời mật ngọt thường sẽ chết ruồi. Giờ đây, từ một chú cừu non, Ngọc lại hoá thân thành chú ruồi đáng thương. Theo phản xạ, cô bé hồi đáp:
- Thật… thật hả chị? Em… người ta thấy vóc dáng của em đều sợ hãi mà chạy mất. Sao mà Long… à không… người ta lại ưa thích em được.
- Hí hí… người khác thì chị không chắc, cũng không quan tâm, bọn họ thì làm sao có được diễm phúc chiêm ngưỡng em thế này. Nhưng với Long thì chị chắc chắn cậu ấy sẽ thích.
- Dạ… thật hả chị… à mà không, hắn ta thích thì kệ hắn chớ. - Ngọc nhanh chóng phát hiện sự hớ hênh của mình nhưng không thể giấu đi gương mặt đỏ lựng cùng nhịp tim tăng mạnh qua sự phập phồng của bầu ngực.
Thấy con mồi đang có vẻ hồi tỉnh, Loan tức thì hành động. Nàng xoè rộng bàn tay bóp lấy hai bên bầu ngực nung núc của cô bé, xoa xoa nắn nắn, thậm chí còn bợ lên tâng tâng như đang dò xét cân nặng của chúng. Quá bất ngờ, Ngọc chỉ biết trân mình đón nhận cảm giác mới lạ, đôi chân nàng run run, đầu gối như sắp khụy xuống.
- Chà… to và săn chắc thật, chắc em luyện tập dữ lắm chúng mới đẹp như thế này. Không khéo ai mà vục mặt vào đây thì sẽ chết ngộp trong mê đắm mà thôi.
Hai tai Ngọc lúc này đã lùng bùng hết cả, nàng nghe chữ được chữ không nhưng vẫn nắm được đại ý trong lời nói của Loan, hạ thân cô bé bỗng nảy sinh cảm giác nhột nhạt khi mường tượng hình ảnh dâm dục vừa được gieo rắc trong đầu, dĩ nhiên bóng hình mà người nghĩ đến đầu tiên là tên nhóc thua nàng một tuổi ngoài kia.
Cứ thế, không biết bằng cách nào mà cả nhóm đã di chuyển vào trong phòng tắm. Bước vào trong, đầu óc Ngọc chẳng hiểu vì sao càng trở nên trống rỗng, trong người thì nóng bức, râm ran. Nàng đâu để ý rằng bầu vú mình đã săn cứng, chìa ra đầu ti to như quả tắc, khe suối hồng tươi khít khao bên dưới cũng ri rỉ ra dòng nước trong veo.
Nguyên nhân vì đâu thì chắc ai cũng biết. Vâng, đó chính là thủ đoạn của người giáo viên hiền dịu, từ nãy giờ luôn giúp nàng gỡ rối, chở che cho cô bé qua bao sóng gió. Từ lúc bước vào phòng, hương thơm của Thái Âm Xà đã từ từ phát huy tác dụng. Đến giờ phút này thì đã xoá nhoà tất cả khoảng cách giữa mọi người, trong phòng tắm, bốn cơ thể đang uốn éo, nắn bóp, xoa dịu cho nhau.
Bé Ngọc dĩ nhiên là người được chăm sóc tận tình nhất. Cơ thể đầy đặn của nàng đang trải dài trên sàn phòng tắm mát rượi, bốn người còn lại thi nhau chăm sóc từng nơi nhạy cảm trên cơ thể cô nàng. Hai mẹ con Loan và Yến chia nhau bú mút bầu vú đã cương to như hai trái dưa lưới, nói là vậy chứ khuôn miệng của hai nàng chỉ đủ để chăm sóc hai cái đầu ti hồng tươi. Còn cô giáo viên đáng kính thì dùng chiếc vòi sen chỉa thẳng vào khe lồn khít khao mà xả nước, thỉnh thoảng, nàng lại dùng chiếc lưỡi điêu luyện mà giúp Long kiểm tra trước mùi vị của con mồi.
Qua một lúc lâu sau, ba nàng không khỏi ngạc nhiên trước sức chịu đựng của cô bé. Tuy cơ thể Ngọc vẫn rất nhạy cảm trước những kích thích ngày càng tăng mạnh của các nàng nhưng cô bé non nớt ấy vẫn có thể chịu đựng đến giờ, bất chấp ảnh hưởng của mùi hương kích dục. Phải thêm một lúc nữa, cô nàng mới chịu đầu hàng, Ngọc rống lên một tiếng đinh tai nhức óc khiến cho Hương phải xây xẩm mặt mày rồi toàn thân co giật, mông hẩy lên hẩy xuống đập ầm ầm xuống nền đất, sau đó mới căng cứng thân dưới giữa không trung, phóng ra tia nước bắn xa đến tận bức tường đối diện. Cả hội thi nhau thở hồng hộc dù rằng ai nấy đều thuộc hàng cao thủ.
Để Ngọc nằm nghỉ ngơi một lúc, cả nhóm mới thay nhau kỳ cọ, tắm rửa cho nhau. Ngọc quá xấu hổ với biểu hiện của mình, nàng thỏ thẻ trong lúc đang lau mình:
- Mấy chị… mấy chị vẫn thường như vậy khi tắm chung với nhau ạ?
- Ừm… đúng rồi chẳng phải như vậy rất… thoải mái hay sao? - Loan đáp lời với gương mặt hồn nhiên như đó là một đạo lý.
- Nhưng… nhưng mà… em… nghe nói chỉ có đàn ông với phụ nữ… mới làm vậy cho nhau mà.
- À… em thích vậy à, vậy lần sau chị nói Long làm cho em nhé.
- Dạ… ơ… không, không phải. Ý em không phải vậy… ý em là…
- Hì hì… không sao hết, chẳng phải cứ thoải mái là được hay sao. Thế vừa rồi em có thích không?
- Dạ… có… nhưng mà, em ngại lắm, vừa rồi là lần đầu tiên em như vậy đấy, nó lạ lắm ạ…
- Hí hí… thì đó là sướng khoái nhất của đời người mà. Đấy cũng thường thôi, khi mà có đàn ông… à mà thôi, không có gì. Thôi, chúng ta mau đi còn thay đồ xuống dùng cơm nữa.
Loan đã thành công viết lên những trang sách hoan lạc đầu tiên trong tâm trí thơ ngây của cô bé. Phần còn lại phải để cho chàng trai của chúng ta viết tiếp, nhiệm vụ của các nàng đã hoàn thành xuất sắc
Ngọc nhanh chóng hoà nhập, thân thiết với mọi người, nàng cảm thấy ấm áp dù rằng không hiểu sao đôi lúc cũng cảm thấy lành lạnh nơi sống lưng, trực giác phụ nữ gợi lên cho nàng cảm giác mình giống như con cừu non đang lạc vào hang sói vậy. Thế nhưng nàng cũng nhanh chóng gạt bỏ những cảm xúc thoáng qua ấy, nghĩ rằng có lẽ do mình đang nơi đất khách.
Trời lúc này cũng đã nhá nhem tối, mọi người tất bật vào ra chuẩn bị buổi tiệc chào đón nàng. Ngọc cũng sốt sắng tham gia nhưng nhanh chóng bị đuổi khéo ra ngoài sau khi làm rơi vỡ đôi chồng chén đĩa. Cô bé đành lủi thủi ra ngoài sân, gia nhập vào đội ngũ lao động đang thu dọn tàn tích của cuộc tỷ thí buổi sáng.
Đội ngũ này gồm 4 người, trong đó 3 người là Loan, Yến, Hương đang chỉ đạo cho 1 chàng công nhân chăm chỉ. Thấy Ngọc đến, các nàng cũng vui vẻ chào đón, kể cho nàng nghe những việc đã qua. Nghe xong, Ngọc càng thêm kinh ngạc trước cái tên đang hùng hục khuân vác ngoài xa. Long lúc này để mình trần, chỉ có chiếc quần ngắn cũn trên người, cơ bắp phơi bày cuồn cuộn làm cho Ngọc thỉnh thoảng cứ phải liếc mắt ngắm nghía, săm soi.
Những cử chỉ ấy dĩ nhiên không qua khỏi ánh mắt bén nhạy của các nàng, họ thầm cười trong lòng, khéo léo đưa đẩy ánh mắt với nhau ngầm hiểu con cừu non mũm mĩm đang dần tiến sâu vào cạm bẫy.
Trò chuyện thêm một lúc, Loan quyết định bắt đầu hành động, nàng vươn vai ra chiều mệt mỏi, rồi nói:
- Ưm… mấy ngày nay mệt mỏi quá rồi, lo lắng cho hắn ta nên cũng không tắm rửa được gì. Hay là chúng ta đi tắm cho thoải mái đi.
- Dạ, được đấy mẹ, con cũng định vậy, mình cùng đi đi. - Yến nhanh nhảu hùa theo.
Hương cũng tán thành, mọi người lập tức lục tục kéo nhau vào nhà, Yến cắp lấy cánh tay lực lưỡng của Ngọc lôi vào trong. Cô nàng còn đang ngơ ngẩn, chưa kịp phản ứng, chỉ ngập ngừng nói:
- Ơ… thế còn… còn hắn thì sao ạ?
- Cứ để nó ở đó dọn dẹp, hay em muốn rủ nó tắm cùng chúng ta? - Loan trêu chọc khiến cho chúng nữ cười ồ lên, còn Ngọc thì đỏ lựng gương mặt.
- Ơ… không… ý em không phải vậy…
- Hì hì… chị Loan đùa em đấy. Cứ để Long tự làm việc đi, chúng ta đi thôi, em đi đường xa chắc cũng mệt mỏi lắm rồi, đi tắm cho thoải mái em à. - Hương giải vây cho Ngọc, nàng dùng giọng nói nhẹ nhàng, chuẩn nghiệp vụ sư phạm đập tan mọi nghi ngại vừa nhen nhóm trong suy nghĩ của cô bé.
Thế là Ngọc ngoan ngoãn sánh vai cùng các nàng vào bên trong, chính thức bước những bước đầu tiên vào cạm bẫy. Cả hội 4 người nhanh chóng tiến vào phòng ngủ sang trọng của Phụng, đèn phòng bật sáng choang khiến cho mọi thứ trong phòng càng thêm rực rỡ. Lúc nãy cũng đã ngó qua một lần nhưng Ngọc cũng không khỏi ngỡ ngàng lần nữa trước sự rộng rãi và xa hoa nơi đây.
Đến khi Hương ló đầu ra từ trong phòng tắm, kêu gọi mọi người thì Ngọc mới lục tục đi về phía chồng quần áo được mọi người phụ giúp thu gom và xếp gọn trên bàn, trong đầu thầm suy nghĩ lựa chọn bộ đồ phù hợp. Ấy vậy mà mọi việc nào đâu dễ dàng như thế, Ngọc còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì Yến đã như một chú sóc con nhanh nhẹn, chộp lấy cả chồng đồ rồi quẳng vào chiếc máy trước cửa phòng tắm. Sau một động tác nhấn nút, nước ào ạt xả vào bên trong trước ánh mắt tròn xoe và khuôn miệng há hốc của cô bé đáng thương. Ngọc lắp bắp:
- Ơ… Yến… em làm gì vậy? Quần áo của chị…
- Dạ, đồ này rơi hết ra đất rồi, em mang vào giặt chứ sao ạ.
- Ơ… nhưng mà… chị… không còn đồ mặc nữa… em không chừa lại cho chị một bộ à?
- Hì hì… tưởng gì, chị yên tâm, áo quần trong nhà nhiều lắm, tha hồ cho chị chọn lựa.
- Nhưng… nhưng mà… như vậy có tiện không? Với lại… chị… - Ngọc vừa nói vừa nhìn xuống vóc dáng hơi ngoại cỡ của mình.
- Không sao đâu em, phụ nữ chúng ta cũng không khác nhau nhiều đâu, chị cũng có vài bộ rộng rãi, chắc là hợp với em đấy, đừng lo. Nào, vào tắm nhanh còn xuống ăn tối, chị cũng đói rồi. - Loan lên tiếng trấn an "con mồi".
Ngọc nghe vậy cũng bớt lo, hơn nữa nàng cũng đâu còn cơ hội mà lựa chọn. Phía bên kia, các nàng đã dần dần trút bỏ trang phục của mình không chút ngại ngùng. Từng cơ thể kiều diễm, thướt tha, trắng muốt khoe bày như một show diễn thời trang xác thịt. Ngọc tuy cũng là nữ nhân cũng không tránh khỏi say mê, miệng lưỡi khô khốc khi ngắm nhìn dàn mỹ nữ trần trụi. Bất chợt, Loan quay sang, nói vẻ trách móc:
- Ơ kìa, sao em còn đứng ngơ ra đấy, nhanh còn xuống ăn và phụ mọi người dọn bữa nào.
- Ơ… dạ, dạ, em… em xong ngay… - Ngọc ú ớ, nàng trả lời nhưng cũng chưa biết mình phải làm gì tiếp theo mà cứ đứng trơ ở đó.
- Hí hí… chị Ngọc ngại thì để em giúp cho. - Giọng của Yến vang lên.
Dĩ nhiên là không cần đợi Ngọc đồng ý, cô bé đã phóng cơ thể trần truồng của mình tới, chộp tay vào hai bên gấu áo thun của Ngọc rồi kéo mạnh lên. Vốn dĩ không phòng bị gì nên Ngọc hoàn toàn bị động trước tốc độ của Yến, chiếc áo nhanh chóng phủ trùm gương mặt xinh xắn của nàng trong giây lát rồi trườn qua khỏi mái tóc, mắc kẹt lại ở khoảng không phía trên đỉnh đầu. Ngọc cao hơn các nàng khá nhiều nên Yến cũng không thể kéo hẳn chiếc áo ra, với lại, cô bé đang bận ngắm nhìn tòa thiên nhiên hùng vĩ vừa được khai quật.
Hai ngọn núi đồ sộ đang nảy tưng tưng chẳng thèm để tâm đến sự níu giữ của lớp áo ngực, dù đã biết trước chúng rất to nhưng được nhìn tận mắt làm cho Yến không khỏi kinh ngạc. Thấy Yến cứ mãi ngắm nhìn nơi nhạy cảm, Ngọc cũng bối rối mà quên mất luôn là mình có thể tự cởi bỏ chiếc áo đang khoá chặt đôi tay, cứ như là nàng tự trói bản thân mình vậy.
Vụ việc nhanh chóng thu hút sự chú ý của hai người phụ nữ còn lại, cả hai như những tú bà chuyên nghiệp, chắp tay sau mông mà đi vòng quanh ngắm nghía món hàng sắp nhập kho. Yến càng lúc càng chịu không nổi áp lực vô hình, nàng run rẩy cả người, mếu máo nói:
- Hic… hic… mọi người… đừng nhìn nữa, em… em cũng là con gái như các chị mà… hic… tha em, giúp em mở… trói với…
Ngọc trong cơn hoảng loạn cứ thế nói ra suy nghĩ trong đầu, đáp lại nàng là những ánh mắt tròn xoe bởi ngoài việc chăm chăm vào bộ ngực của nàng, làm gì có ai trói buộc nàng lúc nào. Khi Loan nhìn lên đôi tay đang quơ quào trong không trung của cô bé, nàng phì cười rồi nói:
- Hì hì… nào có ai trói em, em tự tháo chiếc áo ra được mà, em cao quá, chị với không tới được. Mà thôi, để chị giúp em nhé.
Vẫn không đợi nàng đồng ý, Loan nhẹ nhàng vung tay, Tam Muội hoả bốc lên, thế là toàn bộ vải vóc trên người cô bé trở về với cát bụi. Ngọc hoảng hốt, che che đậy đậy nhưng nào có ý nghĩa khi những vùng nhạy cảm trên người nàng đều quá phì nhiêu, màu mỡ. Đàn sói dữ lại lần nữa vờn quanh con mồi, săm soi ra chiều đắc ý.
Phải thêm một lúc, Hương mới cất lời đường mật, trấn an cô nàng:
- Em đẹp thật đấy, dáng vóc này thực sự sẽ khiến đàn ông chảy nước dãi ròng ròng cho coi. Chị khen thật chứ không nịnh đâu, thân hình như em thực sự hợp với Long, thằng bé nhất định sẽ rất thích em cho mà xem.
Người ta thường nói, những lời mật ngọt thường sẽ chết ruồi. Giờ đây, từ một chú cừu non, Ngọc lại hoá thân thành chú ruồi đáng thương. Theo phản xạ, cô bé hồi đáp:
- Thật… thật hả chị? Em… người ta thấy vóc dáng của em đều sợ hãi mà chạy mất. Sao mà Long… à không… người ta lại ưa thích em được.
- Hí hí… người khác thì chị không chắc, cũng không quan tâm, bọn họ thì làm sao có được diễm phúc chiêm ngưỡng em thế này. Nhưng với Long thì chị chắc chắn cậu ấy sẽ thích.
- Dạ… thật hả chị… à mà không, hắn ta thích thì kệ hắn chớ. - Ngọc nhanh chóng phát hiện sự hớ hênh của mình nhưng không thể giấu đi gương mặt đỏ lựng cùng nhịp tim tăng mạnh qua sự phập phồng của bầu ngực.
Thấy con mồi đang có vẻ hồi tỉnh, Loan tức thì hành động. Nàng xoè rộng bàn tay bóp lấy hai bên bầu ngực nung núc của cô bé, xoa xoa nắn nắn, thậm chí còn bợ lên tâng tâng như đang dò xét cân nặng của chúng. Quá bất ngờ, Ngọc chỉ biết trân mình đón nhận cảm giác mới lạ, đôi chân nàng run run, đầu gối như sắp khụy xuống.
- Chà… to và săn chắc thật, chắc em luyện tập dữ lắm chúng mới đẹp như thế này. Không khéo ai mà vục mặt vào đây thì sẽ chết ngộp trong mê đắm mà thôi.
Hai tai Ngọc lúc này đã lùng bùng hết cả, nàng nghe chữ được chữ không nhưng vẫn nắm được đại ý trong lời nói của Loan, hạ thân cô bé bỗng nảy sinh cảm giác nhột nhạt khi mường tượng hình ảnh dâm dục vừa được gieo rắc trong đầu, dĩ nhiên bóng hình mà người nghĩ đến đầu tiên là tên nhóc thua nàng một tuổi ngoài kia.
Cứ thế, không biết bằng cách nào mà cả nhóm đã di chuyển vào trong phòng tắm. Bước vào trong, đầu óc Ngọc chẳng hiểu vì sao càng trở nên trống rỗng, trong người thì nóng bức, râm ran. Nàng đâu để ý rằng bầu vú mình đã săn cứng, chìa ra đầu ti to như quả tắc, khe suối hồng tươi khít khao bên dưới cũng ri rỉ ra dòng nước trong veo.
Nguyên nhân vì đâu thì chắc ai cũng biết. Vâng, đó chính là thủ đoạn của người giáo viên hiền dịu, từ nãy giờ luôn giúp nàng gỡ rối, chở che cho cô bé qua bao sóng gió. Từ lúc bước vào phòng, hương thơm của Thái Âm Xà đã từ từ phát huy tác dụng. Đến giờ phút này thì đã xoá nhoà tất cả khoảng cách giữa mọi người, trong phòng tắm, bốn cơ thể đang uốn éo, nắn bóp, xoa dịu cho nhau.
Bé Ngọc dĩ nhiên là người được chăm sóc tận tình nhất. Cơ thể đầy đặn của nàng đang trải dài trên sàn phòng tắm mát rượi, bốn người còn lại thi nhau chăm sóc từng nơi nhạy cảm trên cơ thể cô nàng. Hai mẹ con Loan và Yến chia nhau bú mút bầu vú đã cương to như hai trái dưa lưới, nói là vậy chứ khuôn miệng của hai nàng chỉ đủ để chăm sóc hai cái đầu ti hồng tươi. Còn cô giáo viên đáng kính thì dùng chiếc vòi sen chỉa thẳng vào khe lồn khít khao mà xả nước, thỉnh thoảng, nàng lại dùng chiếc lưỡi điêu luyện mà giúp Long kiểm tra trước mùi vị của con mồi.
Qua một lúc lâu sau, ba nàng không khỏi ngạc nhiên trước sức chịu đựng của cô bé. Tuy cơ thể Ngọc vẫn rất nhạy cảm trước những kích thích ngày càng tăng mạnh của các nàng nhưng cô bé non nớt ấy vẫn có thể chịu đựng đến giờ, bất chấp ảnh hưởng của mùi hương kích dục. Phải thêm một lúc nữa, cô nàng mới chịu đầu hàng, Ngọc rống lên một tiếng đinh tai nhức óc khiến cho Hương phải xây xẩm mặt mày rồi toàn thân co giật, mông hẩy lên hẩy xuống đập ầm ầm xuống nền đất, sau đó mới căng cứng thân dưới giữa không trung, phóng ra tia nước bắn xa đến tận bức tường đối diện. Cả hội thi nhau thở hồng hộc dù rằng ai nấy đều thuộc hàng cao thủ.
Để Ngọc nằm nghỉ ngơi một lúc, cả nhóm mới thay nhau kỳ cọ, tắm rửa cho nhau. Ngọc quá xấu hổ với biểu hiện của mình, nàng thỏ thẻ trong lúc đang lau mình:
- Mấy chị… mấy chị vẫn thường như vậy khi tắm chung với nhau ạ?
- Ừm… đúng rồi chẳng phải như vậy rất… thoải mái hay sao? - Loan đáp lời với gương mặt hồn nhiên như đó là một đạo lý.
- Nhưng… nhưng mà… em… nghe nói chỉ có đàn ông với phụ nữ… mới làm vậy cho nhau mà.
- À… em thích vậy à, vậy lần sau chị nói Long làm cho em nhé.
- Dạ… ơ… không, không phải. Ý em không phải vậy… ý em là…
- Hì hì… không sao hết, chẳng phải cứ thoải mái là được hay sao. Thế vừa rồi em có thích không?
- Dạ… có… nhưng mà, em ngại lắm, vừa rồi là lần đầu tiên em như vậy đấy, nó lạ lắm ạ…
- Hí hí… thì đó là sướng khoái nhất của đời người mà. Đấy cũng thường thôi, khi mà có đàn ông… à mà thôi, không có gì. Thôi, chúng ta mau đi còn thay đồ xuống dùng cơm nữa.
Loan đã thành công viết lên những trang sách hoan lạc đầu tiên trong tâm trí thơ ngây của cô bé. Phần còn lại phải để cho chàng trai của chúng ta viết tiếp, nhiệm vụ của các nàng đã hoàn thành xuất sắc
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.