Chương 42: Năng Lượng Hệ Kim
Ẩn long
12/08/2023
"Thình thịch… thình thịch…" - đó là những âm thanh duy nhất đang vang vọng trong không gian mờ ảo của phòng nghiên cứu, nhịp tim cứ như những hồi trống trận, cổ vũ tinh thần cho đôi trẻ xích lại gần nhau.
Mà thực tế cũng là như vậy, dù cho không phải Long cố ý thế nhưng chiếc giường băng ca không biết bị một thế lực vô hình nào đó thu nhỏ kích thước, làm cả hai không tránh khỏi những đụng chạm da thịt.
Ngọc chỉ đành chấp nhận vì chính nàng là người mở miệng bảo Long nằm chung. Nàng cứ đinh ninh rằng do vóc dáng của mình nên chiếc giường trở nên chật chội, thế là đành… thích thú để cho Long đụng chạm.
Chàng trai của chúng ta thì vẫn hết sức ngoan ngoãn, đứng đắn. Long nằm im thin thít, không cục cựa gì, cứ thế tận hưởng mùi hương quyến rũ, trinh nguyên của người con gái kề bên. Chỉ có một chiếc mền nên cả hai cùng chia sẻ, nó vô tình trở thành một lớp che đậy giúp cho Ngọc bớt đi đôi chút ngại ngùng, thoải mái hơn với những lần va chạm ngày một tăng cao tần suất. Sau một lúc, có vẻ vì quá mệt mỏi với những lần thụt thò, cánh tay của hai người quyết định phản chủ mà tự tìm đến, dính chặt vào nhau, mặc cho những đợt gai óc nổi lên rần rần trên da thịt của người con gái.
Một người dạn dày trận mạc như Long dĩ nhiên biết rõ cảm giác của Ngọc lúc này, nó thích thú trong lòng nhưng vẫn không hề vội vàng, chỉ bước từng bước vững chắc tiếp cận con mồi. Long tìm đến bàn tay đang run run của cô bé, nhẹ nhàng để hai mu bàn tay tiếp xúc, mơn trớn với nhau. Cơn run rẩy nhanh chóng lan khắp toàn thân, đầu óc Ngọc trở nên trống rỗng, bầu ngực càng phập phồng, Long thấy rõ qua sự dao động của chiếc mền đắp trên cơ thể. Nó nhẹ nhàng hỏi han nàng:
- Ngọc chưa ngủ à? Lạ chỗ nên ngủ không được phải không?
Trong cơn mơ màng, Ngọc thật thà đáp lời:
- Ưm… Ngọc… sợ tối lắm… không dám ngủ… Ui… hơ…
Ngay lập tức, Long đã nắm gọn bàn tay của Ngọc làm cô nàng giật bắn mình, tiếng rên nhẹ thốt ra trong vô thức, không kịp kìm nén. Long tiếp tục trấn an cô nàng:
- Yên tâm. Có Long ở đây rồi, Ngọc không cần sợ gì cả, cứ yên tâm mà ngủ.
Ngọc nào còn hay biết gì, cô nàng còn chẳng quan tâm so sánh độ nguy hiểm của bóng đêm vô hại với anh chàng lực lưỡng kế bên. Nàng bất giác nhìn xuống, chiếc mền vẫn đang đóng vai trò lớp vỏ bọc hoàn hảo làm cô bé cũng an tâm phần nào, đâu biết rằng chính nó đang là chất xúc tác khi ban tối, Hương - người chị em tốt của nàng - đã gởi vào trong ấy đầy ắp hương vị Thái Âm xà.
Long truyền thêm hơi ấm vào lòng bàn tay đang lạnh toát làm nàng vô cùng thư thái, dễ chịu, kèm theo đó là những rạo rực, nhột nhạt cứ âm ỉ khắp mọi ngóc ngách cơ thể, đặc biệt là trong âm hộ. Bên trong lớp vỏ bọc, Ngọc len lén đưa tay thăm dò nơi ấy, hoảng hốt khi nhớ ra là mình không còn gì che đậy ngoài lớp váy ngủ mỏng manh, còn nước nhờn đã tuôn trào, thấm ướt cả một vũng dưới mông.
Cô bé còn đang bối rối, chưa biết phải làm gì để che đậy thì Long đã tiếp tục thủ thỉ như rót mật vào tai:
- Thế nào, Ngọc có bớt sợ hơn chưa?
- Ưm… bớt… bớt rồi, chỉ là, Ngọc thây hơi… lạnh.
Chẳng hiểu động lực nào thôi thúc cô nàng phát ngôn một cách hớ hênh như vậy, chỉ biết kết quả Long bằng các thao tác chuyên nghiệp của mình, đã nhanh chóng ôm trọng cơ thể đầy đặn của nàng vào trong vòng tay. Đôi nam nữ lúc này nằm nghiêng, mặt đối mặt, phì phò những hơi thở nóng ấm vào gương mặt đối phương, Cơ thể săn chắc thường ngày của Ngọc bỗng mềm nhũn ra, ép chặt vào tấm thân cường tráng đối diện. Các vùng nhạy cảm của hai bên cũng nhanh chóng tìm thấy nhau, chà xát giao lưu làm quen người bạn mới.
Long nhìn sâu vào đôi mắt trợn trừng của Ngọc, tham lam hít hà mùi hương da thịt trinh nguyên của người con gái. Nó buông lời trêu chọc:
- Ngọc… thơm quá, chỗ… chỗ ấy của Ngọc thật to, thật mềm, Long thích lắm.
- Chỗ… chỗ nào? - Ngọc lắp bắp hỏi lại với gương mặt ngây thơ.
- Thì… chỗ này nè. - Long nói rồi đưa mắt xuống hai khối thịt nung núc, đang bẹp dí, dán sát vào cơ thể mình.
Ngọc lúc này như đã nhận ra mình đang là miếng thịt thơm ngon đã yên vị trên đĩa. Nàng cố gắng vùng vẫy đôi chút như thể hiện sự tươi ngon ngọt nước của mình rồi chui rúc vào bên dưới chiếc mền, hy vọng lớp lá chắn mỏng manh có thể giúp nàng thoát khỏi nanh vuốt của tên sói già gian ác.
Long thích thú nhìn con mồi “nhỏ bé” lẩn trốn, lên tiếng trấn an:
- Ngọc đừng sợ, Long chỉ nói thật lòng mình thôi, không có ý gì đâu.
- Long… Long không được… HIẾP người ta, lúc nãy chị Phụng đã dặn rồi, Long mà… làm gì là mai Ngọc méc chị Phụng cho coi.
Tiếng nói phát ra từ trong lớp chăn mền, nghe ồm ồm nhưng cũng không giấu được sự run rẩy trong thanh điệu. Long mỉm cười, xoa xoa mái đầu cô bé qua lớp vải dày cộm, thơm ngát mùi hương Thái Âm Xà, nhẹ nhàng xoa dịu cô nàng:
- Ngọc yên tâm. Long sẽ không bao giờ ăn hiếp Ngọc đâu, Long xem Ngọc như người thân của mình nên sẽ không bao giờ làm Ngọc buồn, không để bất cứ ai tổn hại đến Ngọc hết.
- Thật… thật không… Ngọc với Long chỉ mới quen nhau mà.
- Thật chứ, Long không bao giờ nói dối những người mà Long yêu thương. Từ khi mới gặp, Long đã thấy Ngọc đúng là người con gái dành riêng cho mình. Từ bữa tới giờ, Long lúc nào cũng nhớ đến Ngọc.
- Nhưng… nhưng mà… Ngọc to xác như vậy, không xinh đẹp, không ra dáng con gái như người ta…
- Ai… ai nói chứ, với Long, Ngọc vô cùng xinh xắn, duyên dáng. Với lại, to như vậy… Long càng thích.
- Hơ… Long… Long làm… hơ… gì vậy… hơ… nhẹ…. nhẹ thôi…
Trong lúc tâm tình, để minh hoạ cho lời nói, chàng trai nhiệt tình đưa tay xoa bóp bầu vú mềm mịn làm cô nàng run lên bần bật, rên rỉ. Cũng phải công nhận Long nói đúng, bàn tay to bản của nó vừa đủ để bao trọn khối thịt nung núc kia, cảm giác trọn vẹn khiến cho cả hai vô cùng sảng khoái.
Ngọc không còn đủ lý trí để ngăn cản khoái cảm lan truyền khắp cơ thể. Nàng dí sát gương mặt vào bờ ngực vạm vỡ, say sưa hít lấy hít để mùi hương da thịt đầy nam tính. Long càng tấn công mãnh liệt hơn, ngón tay nó khẩy liên tục lên đầu ti đã săn cứng. Nó cũng bất ngờ với kích thước của chúng, sau một lúc, Long dùng cả hai ngón tay se mạnh rồi lại nắn bóp làm cho cô nàng rên rỉ liên hồi:
- Hơ… ưm… Long ơi… làm gì mà… phê quá. Ngọc… hơ… tê hết cả người rồi… ưm… hơ… đã… đã quá… cảm giác này… lạ quá… ưm… Long ơi…
Long để mặc nàng tận hưởng, cô bé càng lúc càng vẫy vùng trong sung sướng, bàn tay bấu chặt vào tấm lưng chắc nịch của người tình. Thêm một lúc, Long mới buông tay, ôm sát nàng vào lòng trở lại.
- Long… Long xin lỗi… tại… tại vú Ngọc đẹp quá, sờ thích quá. Ngọc đừng giận Long nha.
Đáp lại Long chỉ là sự lặng im và những nhịp nhấp nhô của chiếc mền qua hơi thở nặng nhọc của cô nàng đang giấu mặt bên trong. Ngọc quả thật đang giận, giận vì Long đột ngột ngừng lại khoái cảm đang dâng trào của nàng. Cô bé nói lí nhí:
- Ngọc… Ngọc không giận Long đâu. Ngọc… Ngọc cũng thích lắm… Long… Long… làm lại lần nữa nha.
Long thầm cười trong lòng, biết là mình đã thành công. Nó cũng thỏ thẻ lại với nàng, điệu bộ cứ như sợ ai nghe thấy:
- Ừm… vậy Ngọc… Ngọc cho Long… sờ nữa nha… nhưng mà, Long muốn… được chạm vào da thịt bên trong, như vậy sẽ càng thoải mái hơn…
Sự im lặng lại bao trùm không gian, Long cũng nín thở chờ đợi. Thế rồi, lớp mền lại rục rịch, Long vui sướng dõi theo những dao động, cố gắng mường tượng cảnh thoát ý nóng bỏng diễn ra bên trong. Sau vài giây, một chiếc váy ngủ có phần nhàu nát được chuyển ra bên ngoài, liền sau đó là sự mát lạnh của da thịt ập vào cơ thể. Chàng trai còn đang say mê hưởng thụ thì trong mền lại vang lên giọng nói lí nhí:
- Long… Long nhớ là không được nói với ai đâu nhé… với lại… Long làm nhẹ thôi nha, Ngọc cũng sợ đau lắm.
Chẳng biết ai đã dạy cho Ngọc những lời lẽ đầy ẩn ý như vậy, mà chắc có lẽ cô bé cũng chỉ vô tình thốt ra khi đầu óc không còn đủ minh mẫn để lựa chọn ngôn từ. Hậu quả là cô nàng phải đối mặt với một con quái vật, thứ sẽ mãi mãi khắc sâu vào tâm trí của nàng đến suốt cuộc đời.
Long sau khi nghe những lời nói đầy kích thích thì nào quản lý nổi “cậu em” thêm nữa, “thằng bé” lập tức cương cứng, đội hẳn lớp khăn tắm lỳ lợm, chỉa thẳng vào hạ bộ ướt át khiến cho nàng hoảng hốt, giật hẳn mông về phía sau. Lúc này, giọng của Ngọc vang lên, không còn kìm giữ âm lượng:
- Á… Long ơi… trên giường… có con gì… to lắm… nó… vừa chạm vào Ngọc… Long ơi… cứu… cứu Ngọc…
Long cũng hoảng hốt, nó nhất thời cũng không nghĩ ra “con gì” đó là con cặc của mình. Nghe Ngọc la lên, cậu chàng lập tức chui đầu vào trong mền. Đôi trẻ chụm hai mái đầu vào một chỗ, cùng đưa mắt tìm kiếm dị vật hung hiểm. Ngọc bất chợt hét lên:
- Kia kìa Long ơi… nó chui vào bên trong khăn kìa… mau bắt lấy nó…
Nói rồi không để cho Long kịp phản ứng, Ngọc nhanh như cắt chộp mạnh vào thứ đang nhô ra. Khúc thịt đáng thương vừa dũng mãnh khoe ra khí thế, chưa kịp thể hiện gì đã bị tóm lấy đỉnh đầu. Long đau đến điếng người, nó vội vội vàng vàng vỗ đôm đốp vào lớp đệm, miệng lắp bắp không nói nổi một câu hoàn chỉnh:
- Ngọc… buông… buông ra… không… con đấy… Long… chết… ai ui…
Tưởng rằng Long đã bị cắn khiến cho cậu chàng có phản ứng như vậy, Ngọc càng sốt ruột, vận thêm lực, muốn kéo con vật ra khỏi cơ thể Long. Cậu chàng đau đến chảy nước mắt, nghĩ rằng phen này chắc là xong đời trai, chẳng lẽ là quả báo khi dụ dỗ gái nhà lành.
Đang thầm cầu nguyện những lời sau cuối, bất chợt Long loé lên một ý nghĩ vô cùng sáng suốt. Nó cuống cuồng giật mạnh chiếc khăn tắm, khoe ra khúc thịt gân guốc, tím bầm vì bị bóp nghẹt.
Ngọc sững cả người, quên mất việc buông lỏng đôi bàn tay. Phải đến khi Long vỗ bốp một cái vào bờ mông núng nính, nàng mới giật mình, rụt tay về xoa xoa vùng thịt đã ửng đỏ. Nàng vừa mếu máo vừa nói:
- Đau… đau quá… sao Long đánh Ngọc… vừa… vừa nãy còn bảo… yêu thương người ta… hức…
Long thì vừa thở dốc, vừa cố gắng vận khí chăm lo cho cậu em, vừa thầm cảm ơn trời đất. Nó cố gắng đáp lời cô bé trong những hơi thở nặng nhọc:
- Hộc… hộc… Ngọc… bóp… ấy ấy… của Long… đau quá… cái ấy… không phải… con gì đâu…
Ngọc phải mất vài giây mới tiêu hoá được điều Long vừa nói, nàng trợn tròn mắt, lần nữa đưa tay sờ sờ nắn nắn trong bóng tối "cái ấy" của cu cậu. Dường như đã quên đi ngại ngùng, nàng hồn nhiên hỏi:
- Đó là "cái ấy" à. Sao… sao mà nó to thế? Không thể nào…
Long cũng không biết phải trả lời cô nàng thế nào nữa, còn đang nghĩ ngợi thì Ngọc đã nói tiếp:
- Ngọc… Ngọc có thấy qua của Cha, với của sư huynh… là… là vô tình thôi. Nhưng mà, của họ đều… bé xíu mà… chỉ bằng ngón tay người thường thôi.
Long càng ngơ ngác hơn trước những thổ lộ của cô bé. Dù không mấy quan tâm đến kích thước của "đồng loại" nhưng nếu Ngọc nói đúng thì của họ quả là bé thật. Lúc này, dường như đã nhận ra sự hớ hênh của mình, cô bé vội vã rụt tay lại, giọng nói lại lí nhí:
- Ngọc… Ngọc… xin lỗi… Ngọc không biết… Long còn đau không?
Cậu chàng đã vận khí để cậu em trở nên bình thường, thế nhưng sao Long lại có thể bỏ qua một cơ hội như thế này, nó tiếp tục rên rỉ ra chiều đau đớn:
- Ui… a… còn… nó đau lắm… đó là chỗ yếu nhất của đàn ông… chắc là, nó bị thương nặng lắm rồi… Long chết mất… ai ui…
- Vậy… vậy giờ phải làm sao… tối quá, Ngọc không thấy nó… Long cố gắng để mai chị Phụng chữa cho nó nhé.
- Không… không kịp… lúc nãy Ngọc bóp chặt… và lâu quá, chắc nó bị dồn máu rồi, Ngọc… giúp… giúp Long bóp nó cho máu huyết lưu thông lại nhé.
- Là… là… bóp như lúc nãy hả Long?
- Không… không… như lúc nãy là chết thật đấy, Ngọc làm nhẹ nhẹ thôi, làm theo lời Long nói nhé. - Cậu chàng hốt hoảng nhưng cũng kịp thời nhắn nhủ.
- Vậy… vậy… Long chỉ Ngọc nhé, Ngọc… không biết.
- Ừm, dễ lắm. Ngọc nắm nó trong tay như lúc nãy nhé, nhẹ thôi, chỉ nắm hờ thôi… ưm… đúng… đúng rồi…
Cô bé ngoan ngoãn làm theo hướng dẫn, con cặc gân guốc, nóng ấm lần nữa nằm gọn trong lòng bàn tay. Lần này, nàng cảm nhận rõ sự oai dũng của nó, dần dần thấy thinh thích nơi lòng bàn tay.
- Ưm… Ngọc… nắm thế nhé… rồi vuốt lên, vuốt xuống… cho máu lưu thông nhé… thế này này… ưm… đúng rồi… hơ… Ngọc giỏi… giỏi quá.
Cô nàng nào biết gì, nãy giờ là Long cầm bàn tay nàng hướng dẫn. Sau một lúc, cô bé cũng dần thành thục hơn, có thể tự mình thực hành. Long sung sướng tận hưởng sự vụng về nhưng đầy nhiệt huyết của Ngọc, nó dùng Long Nhãn ngắm nghía cơ thể trần trụi, thơm ngon mọng nước của cô bé, nước miếng chảy tràn ra cả khoé môi.
Ngọc thì cứ như chú ong chăm chỉ, ngoan ngoãn thực hiện công việc của mình, không một giây nào ngơi nghỉ. Cảm thấy thương xót cô bé, Long quyết định tưởng thưởng cho nàng, nó nói giọng thều thào:
- Cám… cám ơn Ngọc, Long bớt đau rồi… nhưng mà, Long thấy vẫn còn ứ đọng nhiều lắm. Cái ấy… cái ấy… nó không to như bình thường… chắc là, chưa đủ kích thích… Ngọc… Ngọc cho Long mượn chỗ… chỗ hồi này nhé.
Cô nàng hơi hốt hoảng khi nghe thứ này còn chưa to hết mức, nhưng những lời tiếp theo của Long còn thu hút nàng hơn, nàng hỏi lại:
- Chỗ… chỗ nào vậy Long?
- Thì là… là ngực á… Ngọc cho Long mượn một chút nha…
Cô nàng đỏ mặt, khẽ ừm một tiếng bé xíu, nhưng nào qua khỏi đôi tai thính nhạy của kẻ săn mồi. Cô nàng còn ngoan ngoãn ưỡn cao đôi vú tròn căng, nhắm mắt đón chờ cảm giác đôi tay ấm áp của Long mang đến.
Nhưng thế sự nào đâu đơn giản như vậy, Ngọc giật thót khi bầu vú của mình bị chìm sâu vào một vùng ẩm ướt, rồi bị mút chặt kéo ra đến tận đầu ti. Rất nhanh nàng nhận ra rằng đây là cảm giác giống như lúc ở phòng tắm được các chị em bú mút. Khác chăng là khoang miệng giờ đây thật to, thật khoẻ, bám chặt vào da thịt, chiếc lưỡi bên trong cũng thật dẻo dai, đánh vào đầu ti làm nàng sướng đến tận óc.
Nàng quên hẳn đi sự trách móc, chỉ thấy biết ơn và quý trọng chàng trai đang mang đến khoái lạc cho mình. Bàn tay bên dưới cũng vô thức tăng nhanh tốc độ. Không gian bên trong chiếc mền bắt đầu xuất hiện những tiếng rên rỉ dâm dục của cả nam và nữ.
Long trổ hết tài nghệ săn sóc cho bầu vú tuyệt phẩm. Nó phải công nhận nơi này sinh ra là dành cho nó, vừa miệng, thơm lừng, ngọt lịm. Sau một hồi, nàng đã nằm ngửa ra cho nó chồm lên, mặc sức quần thảo hết bên này đến bên kia, bàn tay nàng vẫn không quên nhiệm vụ.
Long dùng thêm bàn tay đang rảnh rỗi để cùng lúc mân mê cả hai khối thịt. Trước sự điêu luyện của nó, cô bé nhanh chóng đầu hàng. Lúc này, bàn tay nàng mới buông lơi nhiệm vụ, bởi cả cơ thể nàng còn không nghe điều khiển, huống gì đôi tay. Ngọc uốn éo như điện giật, rồi mông nàng hẩy lên, dập xuống ùynh ụych. Long biết nàng lên đỉnh nên càng gia tăng cường độ, để cho hai tay tiếp tục chăm sóc bầu ngực, nó quét lưỡi dọc lên sống cổ rồi vành tai, thổi nhẹ làn hơi nóng ấm vào bên trong rồi lại quay xuống bú mút.
Ngọc hú hét điên dại, vặn vẹo chà xát hai bắp đùi rồi bất ngờ dang rộng ra hai bên, phun ra tia nước mạnh đến nỗi kéo phăng chiếc mền xuống một đoạn, phơi bày khung cảnh trần trụi ra ngoài ánh sáng.
Trong căn phòng ngủ, hội phụ nữ đã gần như thiếp đi vì sự tĩnh lặng trên chiếc màn hình lớn, bỗng nhiên vùng hẳn dậy, reo hò ầm ĩ khi trông thấy 2 cơ thể trần truồng xuất hiện. Yến khoái chí nói lớn:
- Đấy, em biết là thành công mà. Chồng chúng ta làm sao bỏ qua con mồi béo bở như thế được.
- Hình như… vẫn chưa… bọn họ chỉ mới… sơ sơ thôi, chưa đút vào đâu… - Hương tiếp lời sau khi quan sát kỹ màn hình.
- Bé Nhi, em điều chỉnh cho máy quay sát vào nào, sắp đến cảnh hay rồi. - Loan hào hứng đề nghị.
Màn hình lập tức phóng to vào vị trí đôi bạn trẻ, vẫn sắt nét đến từng chi tiết. Nơi ấy, chàng trai đang vuốt ve mái tóc có phần rối loạn của cô gái, còn nàng thì thở dốc, hổn hển như vừa hoàn thành cuộc đua nước rút. Chàng trai lên tiếng vỗ về:
- Ngọc… Ngọc có thoải mái không? Long làm vậy, Ngọc có… thích không?
Cô bé ngượng ngập giấu mặt vào lớp đệm êm ái, không dám trả lời. Long thấy vậy lại càng trêu chọc:
- Chắc là… có đúng không, nên mới phun ra… nhiều như vậy. Cái mền… ướt hết rồi nè, hay là mình gỡ nó ra… không lại mắc bệnh đấy.
Cô nàng càng nhấn sâu đầu mình, như muốn khoan thủng lớp nệm êm ái mà chui xuống. Long liền đưa tay trút bỏ lớp đệm êm ái xuống đất, đường đường chính chính ngắm nghía cơ thể nóng bỏng và khe lồn ướt đẫm. Nó thấy rõ nơi ấy thật khít khao, hồng tươi, lông lá có phần rậm rạp. Cặp vú giờ đã săn cứng, vươn cao, nhọn hoắc như đôi sừng trâu. Long nuốt thêm mấy ngụm nước miếng mới cúi xuống thủ thỉ vào vành tai đã đỏ lựng vì xấu hổ:
- Cơ thể Ngọc thật đẹp. Long thật là may mắn được ngắm nhìn tận mắt. Ngọc… Ngọc cho Long sờ thử một chút nhé.
Không thấy cô nàng phản ứng gì, Long tự cho là sự đồng ý. Nó nhẹ nhàng đưa bàn tay ngao du khắp nơi, kích thích những vùng nhạy cảm nhất. Ngọc run rẩy như một chú cừu non, hơi thở ngày càng gấp gáp. Long rờ rẫm tới phần đùi, nó vuốt ve bên ngoài, khéo léo lòn tay vào khe hở mỏng manh do nàng đang ra sức khép chặt. Bất chợt, Long thọt mạnh vào giữa, kéo mạnh một bên đùi, Ngọc giật bắn mình, vội khép lại nhưng đã muộn, bàn tay ma quái của nó đã thả xuống, úp vào khe lồn ướt át.
Ngọc không thể chịu đựng hơn, nàng ngẩng lên hít hà, lập tức Long chiếm lấy bờ môi, say sưa ngấu nghiến chiếc lưỡi thơm ngọt. Nụ hôn đầu đời nhanh chóng phá hủy mọi tư tưởng phòng vệ của cô nàng. Toàn thân cô bé không còn chút sức, phó mặc cho nam nhân làm gì tùy thích.
Đôi môi quyện chặt lấy nhau, rồi đến cơ thể. Long nằm hẳn lên thân mình của Ngọc, cảm giác còn êm ái hơn lớp nệm bên dưới. Chàng trai trườn lên rồi lại xuống, điều chỉnh cho con cặc cọ xát vào khe lồn ướt đẫm, dùng chính thứ nước đó thấm ướt, bôi trơn khắp thân cặc, thỉnh thoảng, đầu cặc lại tham lam đâm chọt vào chiếc lỗ vừa phun trào dâm thủy. Long thấy chưa nên đào tạo cho nàng bú mút, dự định cứ thế chiếm lấy trinh tiết của cô nàng rồi tính sau.
Ngọc trợn trắng mắt, tâm trí bay lên đến chín tầng mây. Hai tay vòng ra phía sau Long, xoa nắn khắp tấm lưng chắc nịt trong vô thức. Bỗng, nàng thấy phía dưới mình như có luồng điện truyền về não. Con quái vật mà nàng định bứt đầu khi nãy đang khéo léo chui đầu vào chỗ nhạy cảm nhất của nàng. Toàn thân Ngọc căng cứng, nín thở cảm nhận từng milimet của khúc thịt tiến vào cơ thể.
Nàng thở ra một hơi nặng nhọc khi cái đầu cặc to đùng kia thành công chui qua khung cửa hẹp. Lấy lại đôi chút thanh tỉnh, nàng kéo sát gương mặt điển trai của Long lại gần, nhìn sâu vào đôi mắt. Chỉ mất vài giây suy nghĩ, nàng mỉm cười thật duyên dáng, có lẽ, đây là giờ phút xinh đẹp nhất của người phụ nữ. Long lại yêu thương chiếm lấy đôi môi căng mọng, hai chiếc lưỡi lại tìm đến nhau, lần này nồng nhiệt hơn, ngọt ngào hơn.
Nước nhờn tuôn ra mỗi lúc một nhiều, dẫn lối cho con quái vật lầm lũi tiến sâu dần vào bên trong. Lỗ lồn của Ngọc rất sâu, Long đã tiến vào ⅔ con cặc vẫn chưa thấy bức vách ngăn trở xuất hiện. Long vẫn không hề vội vã, nó cứ thế tiến vào thật chậm.
Cuối cùng, lớp thành lũy đã xuất hiện. Khi đầu cặc vừa chạm vào cổng thành, toàn thân Ngọc đột nhiên phát ra ánh sáng vàng rực. Cô nàng hốt hoảng, vội vàng đẩy Long và cả cậu em văng ra thật xa. Quá bất ngờ khiến Long không kịp phản ứng, cứ thế rơi phịch xuống nền đất.
Dàn khán giả mỹ nữ trong phòng cũng ồ lên kinh ngạc trước diễn tiến bất ngờ. Màn hình đang chiếu hình ảnh của đôi tình nhân vụng trộm cũng bị ánh sáng vàng kia phủ lấp.Từ dưới sàn nhà, Long lồm cồm bò dậy, có Long Nhãn nên luồng sáng kia không làm khó được cậu chàng. Nó vội phóng đến bên Ngọc, ôm lấy cô bé đang thút thít.
- Ngọc… Ngọc làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì? Long có làm đau Ngọc không?
Ngọc thấy Long quan tâm thì cảm thấy hạnh phúc, nàng vùi đầu vào ngực Long nức nở:
- Hu hu… em không sao? Nhưng mà… cơ thể em, khi em căng thẳng, hoặc xúc động thì nó lại như vậy. Cha bảo đây là di truyền từ dòng tộc Kim Ngưu, mỗi khi như vậy, da thịt em đều cứng như sắt thép như vậy… hu hu… em, em không thể… ấy ấy… được…
Ngọc đổi cách xưng hô khiến Long càng thêm yêu thương. Nó cũng đã cảm nhận được sự biến đổi của nàng. Nhất thời Long cũng bối rối, chưa biết làm sao, chỉ biết vỗ về an ủi:
- Không… không sao… mình từ từ rồi tìm cách… chỉ cần mình ở bên nhau, yêu thương nhau là được. Chuyện kia… tính sau… Em đừng khóc nữa, anh vẫn sẽ luôn yêu thương em mà…
- Hu hu… nhưng… nhưng mà… chuyện đó… em cũng muốn lắm, em muốn dành tất cả cho anh… hu hu…
Long nghe càng thêm yêu thương cô bé, nó không ngờ cô nàng nhút nhát, hay xấu hổ lại có thể mãnh liệt trong tình yêu như thế. Đầu óc Long xoay chuyển, nó nhớ lại những giây phút hấp thu từ Phụng, Loan và bé Yến. Một ý nghĩ bỗng loé lên, chẳng phải những lần đó đều cần các nguồn năng lượng hỗ trợ lẫn nhau hay sao? Nghĩ là làm, nó gạt đi dòng nước mắt của Ngọc, đưa tay nâng cằm nàng lên, đặt lên đôi môi đã cứng như sắt một nụ hôn rồi nói:
- Anh… anh vừa nghĩ ra một cách, nhưng không biết có hiệu quả hay không.
- Thật… thật hả anh, cách gì, bắt em làm gì cũng được.
Long đặt lên má nàng thêm một nụ hôn, nó nói:
- Theo lý thuyết thì Hoả sẽ khắc Kim. Trong cơ thể của anh đang có Sinh Mệnh Hoả, đây là ngọn lửa không gây tổn hại cho cơ thể, nhưng anh cũng không biết nó có thể hoá giải được năng lượng Kim của em không?
- Dạ… mình thử đi anh, anh còn cả Tam Muội Hoả mà, lửa này không được thì anh cứ dùng lửa kia mà đốt, em da dày sẽ chịu được mà. Mình thử đi anh.
Long khẽ gõ yêu lên mái tóc của Ngọc đánh "coong…" một tiếng, nó bảo với nàng có đánh chết cũng không làm gì tổn hại đến nàng. Ngọc hạnh phúc, khẽ gật đầu rồi nhanh chóng nằm xuống, giang rộng đôi tay chào đón người tình.
Cả hai lại quyện chặt vào nhau, Long tập trung tinh thần, khởi động Sinh Mệnh Hoả bao trùm cả hai cơ thể. Nó gia tăng năng lượng rất chậm, từng chút một dò xét sự biến đổi. Ngọc bên dưới cũng vô cùng sốt ruột, nàng giục:
- Anh tăng mạnh lửa đi, em chịu được, không có cảm giác gì hết.
Long vẫn từ tốn, nó không muốn mạo hiểm để gây tổn hại cho nàng. Phải mất hơn một giờ sau, đôi trẻ mới vỡ oà trong hạnh phúc:
- Thành… thành công rồi. Em… trở lại bình thường rồi… Anh… anh giỏi quá… Em… hức… cảm ơn anh… hu hu…
Đôi mắt cô bé lại ướt nhoà, từ lúc lên đảo, không biết cô nàng đã trải qua bao nhiêu cung bậc cảm xúc, nhưng lần này chính là niềm hạnh phúc mà suốt đời nàng cũng không thể quên được.
Long vẫn duy trì ngọn lửa ấm áp, sự mềm mại của da thịt trở về làm cho khoái cảm lại dâng trào. Cả hai rất nhanh trở lại cảnh phim còn dang dở, đầu cặc lại hùng dũng chạm vào bức vách mỏng manh. Long đón nhận cái gật đầu cùng dòng lệ hạnh phúc của cô bé. Nó nhấp mạnh, con cặc chui lút cán vào bên trong.
Dòng máu trinh nguyên tuôn ra rồi thấm đẫm vào thân cặc, Ngọc hét lên một tiếng rồi ngất lịm. Long vội vàng phóng xuất sinh mệnh hoả xoa dịu nỗi đau cho nàng. Năng lượng Kim nãy giờ đã được sinh mệnh hỏa thuần hoá, nó dễ dàng yên vị, tạo thêm một tinh cầu vàng óng rồi gia nhập vào quỹ đạo chung trong không gian năng lượng.
Lần hấp thu này ban đầu tuy khó khăn nhưng lại vô cùng bình yên, không hề gây ra sự xáo trộn nào. Long vui sướng, cảm nhận cơ thể tràn trề sức lực của mình. Nó như vừa vươn đến một tầm cao mới.
Ngọc cũng đã hồi tỉnh, Long ân cần hỏi han cô bé:
- Em… em thấy thế nào… có đau lắm không? Anh… anh xin lỗi nhé…
Cô bé lại mít ướt, thủ thỉ:
- Có… nhưng mà… giờ hết đau rồi… em thấy… sướng…
Nói rồi cô bé quẹt đi nước mắt, mỉm cười tươi tắn như một đoá hoa rực rỡ. Long nói tiếp:
- Anh… anh cũng sướng… thế… em có muốn… sướng hơn nữa không?
- Dạ… có… anh… em yêu anh.
- Anh cũng yêu em… Nào, vợ yêu, chuẩn bị đón nhận sung sướng nhé.
Không đợi nàng trả lời, Long rút con cặc ra đến tận mép lồn rồi dập mạnh lút cán. Cô bé rú lên điên dại, hai tay nắm chặt lớp nệm. Long nắc như vũ bão, nó hiểu rằng với sức vóc và lỗ lồn sâu hun hút của Ngọc thì như vậy mới chinh phục được cô nàng.
Không phải những tiếng "pành pạch" vang lên mà là "rầm rập". Con bên trong căn phòng ngủ thì là những tiếng nhóp nhép đều đặn, các nàng đang vừa xem cảnh nóng, vừa tự thủ dâm mừng cho đôi trẻ.
Mà thực tế cũng là như vậy, dù cho không phải Long cố ý thế nhưng chiếc giường băng ca không biết bị một thế lực vô hình nào đó thu nhỏ kích thước, làm cả hai không tránh khỏi những đụng chạm da thịt.
Ngọc chỉ đành chấp nhận vì chính nàng là người mở miệng bảo Long nằm chung. Nàng cứ đinh ninh rằng do vóc dáng của mình nên chiếc giường trở nên chật chội, thế là đành… thích thú để cho Long đụng chạm.
Chàng trai của chúng ta thì vẫn hết sức ngoan ngoãn, đứng đắn. Long nằm im thin thít, không cục cựa gì, cứ thế tận hưởng mùi hương quyến rũ, trinh nguyên của người con gái kề bên. Chỉ có một chiếc mền nên cả hai cùng chia sẻ, nó vô tình trở thành một lớp che đậy giúp cho Ngọc bớt đi đôi chút ngại ngùng, thoải mái hơn với những lần va chạm ngày một tăng cao tần suất. Sau một lúc, có vẻ vì quá mệt mỏi với những lần thụt thò, cánh tay của hai người quyết định phản chủ mà tự tìm đến, dính chặt vào nhau, mặc cho những đợt gai óc nổi lên rần rần trên da thịt của người con gái.
Một người dạn dày trận mạc như Long dĩ nhiên biết rõ cảm giác của Ngọc lúc này, nó thích thú trong lòng nhưng vẫn không hề vội vàng, chỉ bước từng bước vững chắc tiếp cận con mồi. Long tìm đến bàn tay đang run run của cô bé, nhẹ nhàng để hai mu bàn tay tiếp xúc, mơn trớn với nhau. Cơn run rẩy nhanh chóng lan khắp toàn thân, đầu óc Ngọc trở nên trống rỗng, bầu ngực càng phập phồng, Long thấy rõ qua sự dao động của chiếc mền đắp trên cơ thể. Nó nhẹ nhàng hỏi han nàng:
- Ngọc chưa ngủ à? Lạ chỗ nên ngủ không được phải không?
Trong cơn mơ màng, Ngọc thật thà đáp lời:
- Ưm… Ngọc… sợ tối lắm… không dám ngủ… Ui… hơ…
Ngay lập tức, Long đã nắm gọn bàn tay của Ngọc làm cô nàng giật bắn mình, tiếng rên nhẹ thốt ra trong vô thức, không kịp kìm nén. Long tiếp tục trấn an cô nàng:
- Yên tâm. Có Long ở đây rồi, Ngọc không cần sợ gì cả, cứ yên tâm mà ngủ.
Ngọc nào còn hay biết gì, cô nàng còn chẳng quan tâm so sánh độ nguy hiểm của bóng đêm vô hại với anh chàng lực lưỡng kế bên. Nàng bất giác nhìn xuống, chiếc mền vẫn đang đóng vai trò lớp vỏ bọc hoàn hảo làm cô bé cũng an tâm phần nào, đâu biết rằng chính nó đang là chất xúc tác khi ban tối, Hương - người chị em tốt của nàng - đã gởi vào trong ấy đầy ắp hương vị Thái Âm xà.
Long truyền thêm hơi ấm vào lòng bàn tay đang lạnh toát làm nàng vô cùng thư thái, dễ chịu, kèm theo đó là những rạo rực, nhột nhạt cứ âm ỉ khắp mọi ngóc ngách cơ thể, đặc biệt là trong âm hộ. Bên trong lớp vỏ bọc, Ngọc len lén đưa tay thăm dò nơi ấy, hoảng hốt khi nhớ ra là mình không còn gì che đậy ngoài lớp váy ngủ mỏng manh, còn nước nhờn đã tuôn trào, thấm ướt cả một vũng dưới mông.
Cô bé còn đang bối rối, chưa biết phải làm gì để che đậy thì Long đã tiếp tục thủ thỉ như rót mật vào tai:
- Thế nào, Ngọc có bớt sợ hơn chưa?
- Ưm… bớt… bớt rồi, chỉ là, Ngọc thây hơi… lạnh.
Chẳng hiểu động lực nào thôi thúc cô nàng phát ngôn một cách hớ hênh như vậy, chỉ biết kết quả Long bằng các thao tác chuyên nghiệp của mình, đã nhanh chóng ôm trọng cơ thể đầy đặn của nàng vào trong vòng tay. Đôi nam nữ lúc này nằm nghiêng, mặt đối mặt, phì phò những hơi thở nóng ấm vào gương mặt đối phương, Cơ thể săn chắc thường ngày của Ngọc bỗng mềm nhũn ra, ép chặt vào tấm thân cường tráng đối diện. Các vùng nhạy cảm của hai bên cũng nhanh chóng tìm thấy nhau, chà xát giao lưu làm quen người bạn mới.
Long nhìn sâu vào đôi mắt trợn trừng của Ngọc, tham lam hít hà mùi hương da thịt trinh nguyên của người con gái. Nó buông lời trêu chọc:
- Ngọc… thơm quá, chỗ… chỗ ấy của Ngọc thật to, thật mềm, Long thích lắm.
- Chỗ… chỗ nào? - Ngọc lắp bắp hỏi lại với gương mặt ngây thơ.
- Thì… chỗ này nè. - Long nói rồi đưa mắt xuống hai khối thịt nung núc, đang bẹp dí, dán sát vào cơ thể mình.
Ngọc lúc này như đã nhận ra mình đang là miếng thịt thơm ngon đã yên vị trên đĩa. Nàng cố gắng vùng vẫy đôi chút như thể hiện sự tươi ngon ngọt nước của mình rồi chui rúc vào bên dưới chiếc mền, hy vọng lớp lá chắn mỏng manh có thể giúp nàng thoát khỏi nanh vuốt của tên sói già gian ác.
Long thích thú nhìn con mồi “nhỏ bé” lẩn trốn, lên tiếng trấn an:
- Ngọc đừng sợ, Long chỉ nói thật lòng mình thôi, không có ý gì đâu.
- Long… Long không được… HIẾP người ta, lúc nãy chị Phụng đã dặn rồi, Long mà… làm gì là mai Ngọc méc chị Phụng cho coi.
Tiếng nói phát ra từ trong lớp chăn mền, nghe ồm ồm nhưng cũng không giấu được sự run rẩy trong thanh điệu. Long mỉm cười, xoa xoa mái đầu cô bé qua lớp vải dày cộm, thơm ngát mùi hương Thái Âm Xà, nhẹ nhàng xoa dịu cô nàng:
- Ngọc yên tâm. Long sẽ không bao giờ ăn hiếp Ngọc đâu, Long xem Ngọc như người thân của mình nên sẽ không bao giờ làm Ngọc buồn, không để bất cứ ai tổn hại đến Ngọc hết.
- Thật… thật không… Ngọc với Long chỉ mới quen nhau mà.
- Thật chứ, Long không bao giờ nói dối những người mà Long yêu thương. Từ khi mới gặp, Long đã thấy Ngọc đúng là người con gái dành riêng cho mình. Từ bữa tới giờ, Long lúc nào cũng nhớ đến Ngọc.
- Nhưng… nhưng mà… Ngọc to xác như vậy, không xinh đẹp, không ra dáng con gái như người ta…
- Ai… ai nói chứ, với Long, Ngọc vô cùng xinh xắn, duyên dáng. Với lại, to như vậy… Long càng thích.
- Hơ… Long… Long làm… hơ… gì vậy… hơ… nhẹ…. nhẹ thôi…
Trong lúc tâm tình, để minh hoạ cho lời nói, chàng trai nhiệt tình đưa tay xoa bóp bầu vú mềm mịn làm cô nàng run lên bần bật, rên rỉ. Cũng phải công nhận Long nói đúng, bàn tay to bản của nó vừa đủ để bao trọn khối thịt nung núc kia, cảm giác trọn vẹn khiến cho cả hai vô cùng sảng khoái.
Ngọc không còn đủ lý trí để ngăn cản khoái cảm lan truyền khắp cơ thể. Nàng dí sát gương mặt vào bờ ngực vạm vỡ, say sưa hít lấy hít để mùi hương da thịt đầy nam tính. Long càng tấn công mãnh liệt hơn, ngón tay nó khẩy liên tục lên đầu ti đã săn cứng. Nó cũng bất ngờ với kích thước của chúng, sau một lúc, Long dùng cả hai ngón tay se mạnh rồi lại nắn bóp làm cho cô nàng rên rỉ liên hồi:
- Hơ… ưm… Long ơi… làm gì mà… phê quá. Ngọc… hơ… tê hết cả người rồi… ưm… hơ… đã… đã quá… cảm giác này… lạ quá… ưm… Long ơi…
Long để mặc nàng tận hưởng, cô bé càng lúc càng vẫy vùng trong sung sướng, bàn tay bấu chặt vào tấm lưng chắc nịch của người tình. Thêm một lúc, Long mới buông tay, ôm sát nàng vào lòng trở lại.
- Long… Long xin lỗi… tại… tại vú Ngọc đẹp quá, sờ thích quá. Ngọc đừng giận Long nha.
Đáp lại Long chỉ là sự lặng im và những nhịp nhấp nhô của chiếc mền qua hơi thở nặng nhọc của cô nàng đang giấu mặt bên trong. Ngọc quả thật đang giận, giận vì Long đột ngột ngừng lại khoái cảm đang dâng trào của nàng. Cô bé nói lí nhí:
- Ngọc… Ngọc không giận Long đâu. Ngọc… Ngọc cũng thích lắm… Long… Long… làm lại lần nữa nha.
Long thầm cười trong lòng, biết là mình đã thành công. Nó cũng thỏ thẻ lại với nàng, điệu bộ cứ như sợ ai nghe thấy:
- Ừm… vậy Ngọc… Ngọc cho Long… sờ nữa nha… nhưng mà, Long muốn… được chạm vào da thịt bên trong, như vậy sẽ càng thoải mái hơn…
Sự im lặng lại bao trùm không gian, Long cũng nín thở chờ đợi. Thế rồi, lớp mền lại rục rịch, Long vui sướng dõi theo những dao động, cố gắng mường tượng cảnh thoát ý nóng bỏng diễn ra bên trong. Sau vài giây, một chiếc váy ngủ có phần nhàu nát được chuyển ra bên ngoài, liền sau đó là sự mát lạnh của da thịt ập vào cơ thể. Chàng trai còn đang say mê hưởng thụ thì trong mền lại vang lên giọng nói lí nhí:
- Long… Long nhớ là không được nói với ai đâu nhé… với lại… Long làm nhẹ thôi nha, Ngọc cũng sợ đau lắm.
Chẳng biết ai đã dạy cho Ngọc những lời lẽ đầy ẩn ý như vậy, mà chắc có lẽ cô bé cũng chỉ vô tình thốt ra khi đầu óc không còn đủ minh mẫn để lựa chọn ngôn từ. Hậu quả là cô nàng phải đối mặt với một con quái vật, thứ sẽ mãi mãi khắc sâu vào tâm trí của nàng đến suốt cuộc đời.
Long sau khi nghe những lời nói đầy kích thích thì nào quản lý nổi “cậu em” thêm nữa, “thằng bé” lập tức cương cứng, đội hẳn lớp khăn tắm lỳ lợm, chỉa thẳng vào hạ bộ ướt át khiến cho nàng hoảng hốt, giật hẳn mông về phía sau. Lúc này, giọng của Ngọc vang lên, không còn kìm giữ âm lượng:
- Á… Long ơi… trên giường… có con gì… to lắm… nó… vừa chạm vào Ngọc… Long ơi… cứu… cứu Ngọc…
Long cũng hoảng hốt, nó nhất thời cũng không nghĩ ra “con gì” đó là con cặc của mình. Nghe Ngọc la lên, cậu chàng lập tức chui đầu vào trong mền. Đôi trẻ chụm hai mái đầu vào một chỗ, cùng đưa mắt tìm kiếm dị vật hung hiểm. Ngọc bất chợt hét lên:
- Kia kìa Long ơi… nó chui vào bên trong khăn kìa… mau bắt lấy nó…
Nói rồi không để cho Long kịp phản ứng, Ngọc nhanh như cắt chộp mạnh vào thứ đang nhô ra. Khúc thịt đáng thương vừa dũng mãnh khoe ra khí thế, chưa kịp thể hiện gì đã bị tóm lấy đỉnh đầu. Long đau đến điếng người, nó vội vội vàng vàng vỗ đôm đốp vào lớp đệm, miệng lắp bắp không nói nổi một câu hoàn chỉnh:
- Ngọc… buông… buông ra… không… con đấy… Long… chết… ai ui…
Tưởng rằng Long đã bị cắn khiến cho cậu chàng có phản ứng như vậy, Ngọc càng sốt ruột, vận thêm lực, muốn kéo con vật ra khỏi cơ thể Long. Cậu chàng đau đến chảy nước mắt, nghĩ rằng phen này chắc là xong đời trai, chẳng lẽ là quả báo khi dụ dỗ gái nhà lành.
Đang thầm cầu nguyện những lời sau cuối, bất chợt Long loé lên một ý nghĩ vô cùng sáng suốt. Nó cuống cuồng giật mạnh chiếc khăn tắm, khoe ra khúc thịt gân guốc, tím bầm vì bị bóp nghẹt.
Ngọc sững cả người, quên mất việc buông lỏng đôi bàn tay. Phải đến khi Long vỗ bốp một cái vào bờ mông núng nính, nàng mới giật mình, rụt tay về xoa xoa vùng thịt đã ửng đỏ. Nàng vừa mếu máo vừa nói:
- Đau… đau quá… sao Long đánh Ngọc… vừa… vừa nãy còn bảo… yêu thương người ta… hức…
Long thì vừa thở dốc, vừa cố gắng vận khí chăm lo cho cậu em, vừa thầm cảm ơn trời đất. Nó cố gắng đáp lời cô bé trong những hơi thở nặng nhọc:
- Hộc… hộc… Ngọc… bóp… ấy ấy… của Long… đau quá… cái ấy… không phải… con gì đâu…
Ngọc phải mất vài giây mới tiêu hoá được điều Long vừa nói, nàng trợn tròn mắt, lần nữa đưa tay sờ sờ nắn nắn trong bóng tối "cái ấy" của cu cậu. Dường như đã quên đi ngại ngùng, nàng hồn nhiên hỏi:
- Đó là "cái ấy" à. Sao… sao mà nó to thế? Không thể nào…
Long cũng không biết phải trả lời cô nàng thế nào nữa, còn đang nghĩ ngợi thì Ngọc đã nói tiếp:
- Ngọc… Ngọc có thấy qua của Cha, với của sư huynh… là… là vô tình thôi. Nhưng mà, của họ đều… bé xíu mà… chỉ bằng ngón tay người thường thôi.
Long càng ngơ ngác hơn trước những thổ lộ của cô bé. Dù không mấy quan tâm đến kích thước của "đồng loại" nhưng nếu Ngọc nói đúng thì của họ quả là bé thật. Lúc này, dường như đã nhận ra sự hớ hênh của mình, cô bé vội vã rụt tay lại, giọng nói lại lí nhí:
- Ngọc… Ngọc… xin lỗi… Ngọc không biết… Long còn đau không?
Cậu chàng đã vận khí để cậu em trở nên bình thường, thế nhưng sao Long lại có thể bỏ qua một cơ hội như thế này, nó tiếp tục rên rỉ ra chiều đau đớn:
- Ui… a… còn… nó đau lắm… đó là chỗ yếu nhất của đàn ông… chắc là, nó bị thương nặng lắm rồi… Long chết mất… ai ui…
- Vậy… vậy giờ phải làm sao… tối quá, Ngọc không thấy nó… Long cố gắng để mai chị Phụng chữa cho nó nhé.
- Không… không kịp… lúc nãy Ngọc bóp chặt… và lâu quá, chắc nó bị dồn máu rồi, Ngọc… giúp… giúp Long bóp nó cho máu huyết lưu thông lại nhé.
- Là… là… bóp như lúc nãy hả Long?
- Không… không… như lúc nãy là chết thật đấy, Ngọc làm nhẹ nhẹ thôi, làm theo lời Long nói nhé. - Cậu chàng hốt hoảng nhưng cũng kịp thời nhắn nhủ.
- Vậy… vậy… Long chỉ Ngọc nhé, Ngọc… không biết.
- Ừm, dễ lắm. Ngọc nắm nó trong tay như lúc nãy nhé, nhẹ thôi, chỉ nắm hờ thôi… ưm… đúng… đúng rồi…
Cô bé ngoan ngoãn làm theo hướng dẫn, con cặc gân guốc, nóng ấm lần nữa nằm gọn trong lòng bàn tay. Lần này, nàng cảm nhận rõ sự oai dũng của nó, dần dần thấy thinh thích nơi lòng bàn tay.
- Ưm… Ngọc… nắm thế nhé… rồi vuốt lên, vuốt xuống… cho máu lưu thông nhé… thế này này… ưm… đúng rồi… hơ… Ngọc giỏi… giỏi quá.
Cô nàng nào biết gì, nãy giờ là Long cầm bàn tay nàng hướng dẫn. Sau một lúc, cô bé cũng dần thành thục hơn, có thể tự mình thực hành. Long sung sướng tận hưởng sự vụng về nhưng đầy nhiệt huyết của Ngọc, nó dùng Long Nhãn ngắm nghía cơ thể trần trụi, thơm ngon mọng nước của cô bé, nước miếng chảy tràn ra cả khoé môi.
Ngọc thì cứ như chú ong chăm chỉ, ngoan ngoãn thực hiện công việc của mình, không một giây nào ngơi nghỉ. Cảm thấy thương xót cô bé, Long quyết định tưởng thưởng cho nàng, nó nói giọng thều thào:
- Cám… cám ơn Ngọc, Long bớt đau rồi… nhưng mà, Long thấy vẫn còn ứ đọng nhiều lắm. Cái ấy… cái ấy… nó không to như bình thường… chắc là, chưa đủ kích thích… Ngọc… Ngọc cho Long mượn chỗ… chỗ hồi này nhé.
Cô nàng hơi hốt hoảng khi nghe thứ này còn chưa to hết mức, nhưng những lời tiếp theo của Long còn thu hút nàng hơn, nàng hỏi lại:
- Chỗ… chỗ nào vậy Long?
- Thì là… là ngực á… Ngọc cho Long mượn một chút nha…
Cô nàng đỏ mặt, khẽ ừm một tiếng bé xíu, nhưng nào qua khỏi đôi tai thính nhạy của kẻ săn mồi. Cô nàng còn ngoan ngoãn ưỡn cao đôi vú tròn căng, nhắm mắt đón chờ cảm giác đôi tay ấm áp của Long mang đến.
Nhưng thế sự nào đâu đơn giản như vậy, Ngọc giật thót khi bầu vú của mình bị chìm sâu vào một vùng ẩm ướt, rồi bị mút chặt kéo ra đến tận đầu ti. Rất nhanh nàng nhận ra rằng đây là cảm giác giống như lúc ở phòng tắm được các chị em bú mút. Khác chăng là khoang miệng giờ đây thật to, thật khoẻ, bám chặt vào da thịt, chiếc lưỡi bên trong cũng thật dẻo dai, đánh vào đầu ti làm nàng sướng đến tận óc.
Nàng quên hẳn đi sự trách móc, chỉ thấy biết ơn và quý trọng chàng trai đang mang đến khoái lạc cho mình. Bàn tay bên dưới cũng vô thức tăng nhanh tốc độ. Không gian bên trong chiếc mền bắt đầu xuất hiện những tiếng rên rỉ dâm dục của cả nam và nữ.
Long trổ hết tài nghệ săn sóc cho bầu vú tuyệt phẩm. Nó phải công nhận nơi này sinh ra là dành cho nó, vừa miệng, thơm lừng, ngọt lịm. Sau một hồi, nàng đã nằm ngửa ra cho nó chồm lên, mặc sức quần thảo hết bên này đến bên kia, bàn tay nàng vẫn không quên nhiệm vụ.
Long dùng thêm bàn tay đang rảnh rỗi để cùng lúc mân mê cả hai khối thịt. Trước sự điêu luyện của nó, cô bé nhanh chóng đầu hàng. Lúc này, bàn tay nàng mới buông lơi nhiệm vụ, bởi cả cơ thể nàng còn không nghe điều khiển, huống gì đôi tay. Ngọc uốn éo như điện giật, rồi mông nàng hẩy lên, dập xuống ùynh ụych. Long biết nàng lên đỉnh nên càng gia tăng cường độ, để cho hai tay tiếp tục chăm sóc bầu ngực, nó quét lưỡi dọc lên sống cổ rồi vành tai, thổi nhẹ làn hơi nóng ấm vào bên trong rồi lại quay xuống bú mút.
Ngọc hú hét điên dại, vặn vẹo chà xát hai bắp đùi rồi bất ngờ dang rộng ra hai bên, phun ra tia nước mạnh đến nỗi kéo phăng chiếc mền xuống một đoạn, phơi bày khung cảnh trần trụi ra ngoài ánh sáng.
Trong căn phòng ngủ, hội phụ nữ đã gần như thiếp đi vì sự tĩnh lặng trên chiếc màn hình lớn, bỗng nhiên vùng hẳn dậy, reo hò ầm ĩ khi trông thấy 2 cơ thể trần truồng xuất hiện. Yến khoái chí nói lớn:
- Đấy, em biết là thành công mà. Chồng chúng ta làm sao bỏ qua con mồi béo bở như thế được.
- Hình như… vẫn chưa… bọn họ chỉ mới… sơ sơ thôi, chưa đút vào đâu… - Hương tiếp lời sau khi quan sát kỹ màn hình.
- Bé Nhi, em điều chỉnh cho máy quay sát vào nào, sắp đến cảnh hay rồi. - Loan hào hứng đề nghị.
Màn hình lập tức phóng to vào vị trí đôi bạn trẻ, vẫn sắt nét đến từng chi tiết. Nơi ấy, chàng trai đang vuốt ve mái tóc có phần rối loạn của cô gái, còn nàng thì thở dốc, hổn hển như vừa hoàn thành cuộc đua nước rút. Chàng trai lên tiếng vỗ về:
- Ngọc… Ngọc có thoải mái không? Long làm vậy, Ngọc có… thích không?
Cô bé ngượng ngập giấu mặt vào lớp đệm êm ái, không dám trả lời. Long thấy vậy lại càng trêu chọc:
- Chắc là… có đúng không, nên mới phun ra… nhiều như vậy. Cái mền… ướt hết rồi nè, hay là mình gỡ nó ra… không lại mắc bệnh đấy.
Cô nàng càng nhấn sâu đầu mình, như muốn khoan thủng lớp nệm êm ái mà chui xuống. Long liền đưa tay trút bỏ lớp đệm êm ái xuống đất, đường đường chính chính ngắm nghía cơ thể nóng bỏng và khe lồn ướt đẫm. Nó thấy rõ nơi ấy thật khít khao, hồng tươi, lông lá có phần rậm rạp. Cặp vú giờ đã săn cứng, vươn cao, nhọn hoắc như đôi sừng trâu. Long nuốt thêm mấy ngụm nước miếng mới cúi xuống thủ thỉ vào vành tai đã đỏ lựng vì xấu hổ:
- Cơ thể Ngọc thật đẹp. Long thật là may mắn được ngắm nhìn tận mắt. Ngọc… Ngọc cho Long sờ thử một chút nhé.
Không thấy cô nàng phản ứng gì, Long tự cho là sự đồng ý. Nó nhẹ nhàng đưa bàn tay ngao du khắp nơi, kích thích những vùng nhạy cảm nhất. Ngọc run rẩy như một chú cừu non, hơi thở ngày càng gấp gáp. Long rờ rẫm tới phần đùi, nó vuốt ve bên ngoài, khéo léo lòn tay vào khe hở mỏng manh do nàng đang ra sức khép chặt. Bất chợt, Long thọt mạnh vào giữa, kéo mạnh một bên đùi, Ngọc giật bắn mình, vội khép lại nhưng đã muộn, bàn tay ma quái của nó đã thả xuống, úp vào khe lồn ướt át.
Ngọc không thể chịu đựng hơn, nàng ngẩng lên hít hà, lập tức Long chiếm lấy bờ môi, say sưa ngấu nghiến chiếc lưỡi thơm ngọt. Nụ hôn đầu đời nhanh chóng phá hủy mọi tư tưởng phòng vệ của cô nàng. Toàn thân cô bé không còn chút sức, phó mặc cho nam nhân làm gì tùy thích.
Đôi môi quyện chặt lấy nhau, rồi đến cơ thể. Long nằm hẳn lên thân mình của Ngọc, cảm giác còn êm ái hơn lớp nệm bên dưới. Chàng trai trườn lên rồi lại xuống, điều chỉnh cho con cặc cọ xát vào khe lồn ướt đẫm, dùng chính thứ nước đó thấm ướt, bôi trơn khắp thân cặc, thỉnh thoảng, đầu cặc lại tham lam đâm chọt vào chiếc lỗ vừa phun trào dâm thủy. Long thấy chưa nên đào tạo cho nàng bú mút, dự định cứ thế chiếm lấy trinh tiết của cô nàng rồi tính sau.
Ngọc trợn trắng mắt, tâm trí bay lên đến chín tầng mây. Hai tay vòng ra phía sau Long, xoa nắn khắp tấm lưng chắc nịt trong vô thức. Bỗng, nàng thấy phía dưới mình như có luồng điện truyền về não. Con quái vật mà nàng định bứt đầu khi nãy đang khéo léo chui đầu vào chỗ nhạy cảm nhất của nàng. Toàn thân Ngọc căng cứng, nín thở cảm nhận từng milimet của khúc thịt tiến vào cơ thể.
Nàng thở ra một hơi nặng nhọc khi cái đầu cặc to đùng kia thành công chui qua khung cửa hẹp. Lấy lại đôi chút thanh tỉnh, nàng kéo sát gương mặt điển trai của Long lại gần, nhìn sâu vào đôi mắt. Chỉ mất vài giây suy nghĩ, nàng mỉm cười thật duyên dáng, có lẽ, đây là giờ phút xinh đẹp nhất của người phụ nữ. Long lại yêu thương chiếm lấy đôi môi căng mọng, hai chiếc lưỡi lại tìm đến nhau, lần này nồng nhiệt hơn, ngọt ngào hơn.
Nước nhờn tuôn ra mỗi lúc một nhiều, dẫn lối cho con quái vật lầm lũi tiến sâu dần vào bên trong. Lỗ lồn của Ngọc rất sâu, Long đã tiến vào ⅔ con cặc vẫn chưa thấy bức vách ngăn trở xuất hiện. Long vẫn không hề vội vã, nó cứ thế tiến vào thật chậm.
Cuối cùng, lớp thành lũy đã xuất hiện. Khi đầu cặc vừa chạm vào cổng thành, toàn thân Ngọc đột nhiên phát ra ánh sáng vàng rực. Cô nàng hốt hoảng, vội vàng đẩy Long và cả cậu em văng ra thật xa. Quá bất ngờ khiến Long không kịp phản ứng, cứ thế rơi phịch xuống nền đất.
Dàn khán giả mỹ nữ trong phòng cũng ồ lên kinh ngạc trước diễn tiến bất ngờ. Màn hình đang chiếu hình ảnh của đôi tình nhân vụng trộm cũng bị ánh sáng vàng kia phủ lấp.Từ dưới sàn nhà, Long lồm cồm bò dậy, có Long Nhãn nên luồng sáng kia không làm khó được cậu chàng. Nó vội phóng đến bên Ngọc, ôm lấy cô bé đang thút thít.
- Ngọc… Ngọc làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì? Long có làm đau Ngọc không?
Ngọc thấy Long quan tâm thì cảm thấy hạnh phúc, nàng vùi đầu vào ngực Long nức nở:
- Hu hu… em không sao? Nhưng mà… cơ thể em, khi em căng thẳng, hoặc xúc động thì nó lại như vậy. Cha bảo đây là di truyền từ dòng tộc Kim Ngưu, mỗi khi như vậy, da thịt em đều cứng như sắt thép như vậy… hu hu… em, em không thể… ấy ấy… được…
Ngọc đổi cách xưng hô khiến Long càng thêm yêu thương. Nó cũng đã cảm nhận được sự biến đổi của nàng. Nhất thời Long cũng bối rối, chưa biết làm sao, chỉ biết vỗ về an ủi:
- Không… không sao… mình từ từ rồi tìm cách… chỉ cần mình ở bên nhau, yêu thương nhau là được. Chuyện kia… tính sau… Em đừng khóc nữa, anh vẫn sẽ luôn yêu thương em mà…
- Hu hu… nhưng… nhưng mà… chuyện đó… em cũng muốn lắm, em muốn dành tất cả cho anh… hu hu…
Long nghe càng thêm yêu thương cô bé, nó không ngờ cô nàng nhút nhát, hay xấu hổ lại có thể mãnh liệt trong tình yêu như thế. Đầu óc Long xoay chuyển, nó nhớ lại những giây phút hấp thu từ Phụng, Loan và bé Yến. Một ý nghĩ bỗng loé lên, chẳng phải những lần đó đều cần các nguồn năng lượng hỗ trợ lẫn nhau hay sao? Nghĩ là làm, nó gạt đi dòng nước mắt của Ngọc, đưa tay nâng cằm nàng lên, đặt lên đôi môi đã cứng như sắt một nụ hôn rồi nói:
- Anh… anh vừa nghĩ ra một cách, nhưng không biết có hiệu quả hay không.
- Thật… thật hả anh, cách gì, bắt em làm gì cũng được.
Long đặt lên má nàng thêm một nụ hôn, nó nói:
- Theo lý thuyết thì Hoả sẽ khắc Kim. Trong cơ thể của anh đang có Sinh Mệnh Hoả, đây là ngọn lửa không gây tổn hại cho cơ thể, nhưng anh cũng không biết nó có thể hoá giải được năng lượng Kim của em không?
- Dạ… mình thử đi anh, anh còn cả Tam Muội Hoả mà, lửa này không được thì anh cứ dùng lửa kia mà đốt, em da dày sẽ chịu được mà. Mình thử đi anh.
Long khẽ gõ yêu lên mái tóc của Ngọc đánh "coong…" một tiếng, nó bảo với nàng có đánh chết cũng không làm gì tổn hại đến nàng. Ngọc hạnh phúc, khẽ gật đầu rồi nhanh chóng nằm xuống, giang rộng đôi tay chào đón người tình.
Cả hai lại quyện chặt vào nhau, Long tập trung tinh thần, khởi động Sinh Mệnh Hoả bao trùm cả hai cơ thể. Nó gia tăng năng lượng rất chậm, từng chút một dò xét sự biến đổi. Ngọc bên dưới cũng vô cùng sốt ruột, nàng giục:
- Anh tăng mạnh lửa đi, em chịu được, không có cảm giác gì hết.
Long vẫn từ tốn, nó không muốn mạo hiểm để gây tổn hại cho nàng. Phải mất hơn một giờ sau, đôi trẻ mới vỡ oà trong hạnh phúc:
- Thành… thành công rồi. Em… trở lại bình thường rồi… Anh… anh giỏi quá… Em… hức… cảm ơn anh… hu hu…
Đôi mắt cô bé lại ướt nhoà, từ lúc lên đảo, không biết cô nàng đã trải qua bao nhiêu cung bậc cảm xúc, nhưng lần này chính là niềm hạnh phúc mà suốt đời nàng cũng không thể quên được.
Long vẫn duy trì ngọn lửa ấm áp, sự mềm mại của da thịt trở về làm cho khoái cảm lại dâng trào. Cả hai rất nhanh trở lại cảnh phim còn dang dở, đầu cặc lại hùng dũng chạm vào bức vách mỏng manh. Long đón nhận cái gật đầu cùng dòng lệ hạnh phúc của cô bé. Nó nhấp mạnh, con cặc chui lút cán vào bên trong.
Dòng máu trinh nguyên tuôn ra rồi thấm đẫm vào thân cặc, Ngọc hét lên một tiếng rồi ngất lịm. Long vội vàng phóng xuất sinh mệnh hoả xoa dịu nỗi đau cho nàng. Năng lượng Kim nãy giờ đã được sinh mệnh hỏa thuần hoá, nó dễ dàng yên vị, tạo thêm một tinh cầu vàng óng rồi gia nhập vào quỹ đạo chung trong không gian năng lượng.
Lần hấp thu này ban đầu tuy khó khăn nhưng lại vô cùng bình yên, không hề gây ra sự xáo trộn nào. Long vui sướng, cảm nhận cơ thể tràn trề sức lực của mình. Nó như vừa vươn đến một tầm cao mới.
Ngọc cũng đã hồi tỉnh, Long ân cần hỏi han cô bé:
- Em… em thấy thế nào… có đau lắm không? Anh… anh xin lỗi nhé…
Cô bé lại mít ướt, thủ thỉ:
- Có… nhưng mà… giờ hết đau rồi… em thấy… sướng…
Nói rồi cô bé quẹt đi nước mắt, mỉm cười tươi tắn như một đoá hoa rực rỡ. Long nói tiếp:
- Anh… anh cũng sướng… thế… em có muốn… sướng hơn nữa không?
- Dạ… có… anh… em yêu anh.
- Anh cũng yêu em… Nào, vợ yêu, chuẩn bị đón nhận sung sướng nhé.
Không đợi nàng trả lời, Long rút con cặc ra đến tận mép lồn rồi dập mạnh lút cán. Cô bé rú lên điên dại, hai tay nắm chặt lớp nệm. Long nắc như vũ bão, nó hiểu rằng với sức vóc và lỗ lồn sâu hun hút của Ngọc thì như vậy mới chinh phục được cô nàng.
Không phải những tiếng "pành pạch" vang lên mà là "rầm rập". Con bên trong căn phòng ngủ thì là những tiếng nhóp nhép đều đặn, các nàng đang vừa xem cảnh nóng, vừa tự thủ dâm mừng cho đôi trẻ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.