Chương 31: Tiếp Đón
Ẩn long
01/08/2023
"Xin trân trọng thông báo, chúng ta vừa hạ cánh xuống sân bay quốc tế Đà Nẵng, giờ địa phương là 3 giờ 15 phút chiều. Nhiệt độ ngoài trời là 30 độ C. Xin quý khách vui lòng kiểm tra hành lý …"
Dòng người nối tiếp nhau vội vã bước xuống máy bay, chỉ còn lại một chàng trai lực lưỡng trong chiếc áo thun ba lỗ khoe cơ bắp và chiếc quần đùi hoa hoè hoa huệ như dân du lịch. Anh chàng đang hí hoáy viết lại số điện thoại của dàn tiếp viên hàng không nóng bỏng. Bên dưới chiếc cầu thang gắn vào thân máy bay là năm mỹ nhân xinh đẹp vẫn đang kiên nhẫn chờ đợi với ánh mắt sắc lẹm.
Sau khi cẩn thận xếp ngay ngắn tờ giấy nhét vào túi quần, hắn ta mới phóng thẳng qua ô cửa nhẹ nhàng đáp xuống đất bên cạnh chúng nữ. Vui vẻ đón nhận những cú ngắt nhéo đầy yêu thương, hắn vẫn không quên quay đầu tặng những nụ hôn gió về phía mấy nàng tiếp viên đang tròn mắt ngạc nhiên qua ô cửa máy bay.
Một đoàn sáu người nhanh chóng hoàn tất các thủ tục. Chàng trai khệ nệ vừa kéo, vừa xách, vừa đeo lên người đủ loại va li, túi xách, balo lớn nhỏ… Chung quanh hắn, các mỹ nữ đang nói cười vui vẻ, cô nàng dẫn đầu đoàn người quay lại giục:
- Nhanh nào. Loan đang đợi chúng ta bên ngoài đấy.
- Tuân lệnh chị cả. - nhóm phụ nữ đồng thanh hô vang rồi tíu tít bước nhanh, để mặc cho chàng thanh niên đang khổ sở lê những bước nặng nề cùng cơ man hành lý.
Rất nhanh, mọi người tìm thấy nhau ở cổng ra sân bay. Loan chào đón họ trong bộ trang phục nóng bỏng, nàng khoác lên người chiếc váy da đen bóng bó sát cơ thể, phần thân trước xẻ dọc từ trên xuống được xỏ dây nối lại hai bên một cách tinh tế, kín đáo, chỉ hở mỗi hai nửa bầu vú tròn căng và chiếc rốn bé xinh trên vùng da trắng muốt. Dĩ nhiên, không thể thiếu đôi tất lưới màu đen huyền ảo, dẫn dắt ánh nhìn từ cặp chân thon dài đến khi mất hút vào vùng không gian thần bí dưới làn váy.
Cả đoàn nhanh chóng lên xe tiến về địa điểm diễn tiếp đón, đó là một khu resort to lớn bên bờ biển, cách sân bay khoảng một giờ đồng hồ chạy xe.
Kít! Chiếc Limousine sang trọng dừng bánh. Long tất bật tay xách nách mang núi hành lý bước theo các bờ mông căng tròn đang ngún nguẩy, đong đưa phía trước. Tiến vào đại sảnh, chào đón họ là một nhóm gồm 4 quân nhân cao to và một quý cô quen thuộc, khiến Long phải há hốc mồm ngạc nhiên. Người ấy không ai xa lạ chính là cô hiệu trưởng đáng kính. Nàng trông có vẻ lạ lẫm trong bộ quân phục rằn ri, thế nhưng cũng không thể che giấu được những điểm gợi cảm của cơ thể.
- Ơ… cô Lan, sao cô lại ở đây? - Long lắp bắp lên tiếng thắc mắc.
- Sao tôi không thể ở đây? Tôi vốn là người của Trung ương mà. - Lan mỉm cười đáp lại cậu học trò.
- À, ra vậy, hèn gì em cũng thấy lạ, sao mà cái nhiệm vụ cỏn con kia lại khiến cho ngài Võ Hoàng có nhã hứng đứng ra mừng công cơ chứ. Chắc là có sự đề bạt của chị phải không? - Loan tiếp lời.
- Hì hì… chị chỉ báo cáo đúng tình hình mà thôi, không thêm không bớt gì cả. Chắc ông ấy nhận ra tiềm năng gì đó của Long nên chủ động yêu cầu chị tổ chức sự kiện ngày hôm nay. Tính khí của Thủ trưởng cũng cổ quái lắm, chị cũng không biết được ông ấy đang suy nghĩ gì nữa. Dù sao đây cũng là việc tốt, mọi người hãy cứ tận hưởng chuyến du lịch này đi, không cần phải lo lắng.
- Hì hì… ok thôi, mà ông ấy đã đến chưa? Cũng lâu rồi em không gặp lại ông ấy, cả Hồng cũng thế phải không? - Loan nói tiếp.
- Hứ… gặp lão quái vật ấy thì có gì vui đâu. - Hồng cũng nói thêm vào.
- Hì hì… ông ấy đôi khi cũng nhắc đến em đấy, cứ nói tiếc mãi khi em không chịu gia nhập quân đội thôi. Ổng đang trên đường đến đây, theo tin tức nhận được thì tầm ngày kia là tới. - Lan trả lời mọi người
- Hừm, mời người ta ra đây rồi lại bắt chờ đợi. Đúng là già mà vẫn không nên nết. - Hồng gắt gỏng, nhưng trong lời nói của nàng không hề có chút ghét bỏ nào.
- Hì hì… thì cứ xem như mấy ngày nay mọi người đi du lịch đi, Đà Nẵng nổi tiếng nhiều hải sản và bờ biển đẹp mà. - Lan xoa dịu cô nàng.
- Dạ vâng, chị cũng ở đây đi chơi với chúng em nhé. - Hương nói.
- Ơ… ờ, chị vẫn ở đây mà. - Lan bất giác liếc nhanh về phía Long, đôi má có chút ẩn hồng, nàng nhanh chóng lái sang chuyện khác - thôi, mọi người đến làm thủ tục nhận phòng đi, chị đã dành cả một khu bungalow cho gia đình mình rồi, chỉ cần làm thủ tục thôi, ra đến nơi sẽ chọn phòng sau.
- Dạ. - cả nhóm phụ nữ ai nấy đều ửng hồng đôi má trước sự chuẩn bị "chu đáo" của Lan.
Thủ tục nhanh chóng được thông qua, đoàn người được hai chiếc xe điện đưa về khu vực nghỉ ngơi. Cảnh vật của khu resort quả thật rất đẹp, từ trên xe có thể ngắm được mặt biển xanh biếc giao hòa cùng mảnh vàng ươm của bờ cát, gió biển lồng lộng tưới mát tâm hồn du khách. Nhiều năm qua, ngành công nghiệp du lịch nước nhà đã được đầu tư rất nhiều, công nghệ xử lý rác thải và cải tạo chất lượng mặt biển khiến cho nơi đây không hề thua kém những thắng cảnh du lịch nổi tiếng trên thế giới.
Đoàn xe dừng lại ở một khu vực cách khá xa sảnh chính của khu resort. Theo lời anh tài xế thì đây là một vùng biệt lập, thường chỉ dành để tiếp đón các phái đoàn quan trọng để mang lại sự riêng tư, thoải mái.
Mọi người đều ngạc nhiên trước vẻ đẹp nơi này. Năm căn nhà được xây dựng hoàn toàn bằng các vật liệu thiên nhiên nhưng vẫn đảm bảo kiến trúc hiện đại, tất cả nằm gọn trong một không gian phủ đầy cây xanh và hoa cỏ. Không khí thoáng mát, trong lành làm cho con người trở nên thư thái, nhẹ nhàng.
Ngắm nhìn một lúc lâu, mọi người mới lần lượt lựa chọn căn nhà cho riêng mình.Dãy nhà gồm một căn to nhất chính giữa, bốn căn còn lại nhỏ hơn chia đều hai bên, tất cả đều đầy đủ tiện nghi. Sau khi xem qua thì Long và Phụng chọn căn nhà trung tâm, còn lại chúng nữ thì mẹ con Yến một căn, Thanh một căn, Nhi và Hương một căn. Sau một vài phút do dự thì Lan cũng bị mọi người thuyết phục và dọn đồ vào căn còn lại với lý do chính đáng là để bảo vệ và tiếp đãi mọi người.
Khi mọi người hoàn tất thu dọn, sắp xếp đồ đạc thì trời cũng đã nhá nhem tối. Ngọn lửa trại ở khoảng sân trung tâm được thắp lên, tất cả quây quần bên nhau, rộn ràng thưởng thức một buổi tiệc BBQ ấm cúng dưới bầu trời đầy sao cùng tiếng sóng biển rì rào.
Người sung sướng nhất lúc này là Long, bởi xung quanh nó đang là những mỹ nữ xinh đẹp tuyệt trần trong những bộ trang phục mát mẻ, khiêu gợi. Dường như có hẹn trước với nhau, nữ nhân nhà nó đều chỉ mang một mảnh bikini ở nửa trên cơ thể, bên dưới là chiếc quần cộc ngắn cũn cỡn mà Long biết, nếu như không có Lan ở đây thì các nàng đều không cần đến nó. Lan cũng là người ăn mặc kín đáo nhất ở đây, nàng diện một chiếc áo thun bản rộng phủ qua mông, bên dưới là chiếc quần jean cũng không dài hơn các nàng kia là mấy.
Mọi người vừa dùng tiệc vừa cười đùa vui vẻ, Lan cũng nhanh chóng hòa nhập và cảm thấy vô cùng thoải mái với gia đình này. Long như thường lệ vẫn là tâm điểm với những trò đùa nghịch khiến cho cả hội rộn ràng mãi không thôi.
Ăn uống no nê, tất cả lại kéo nhau vào phòng khách của nhà trung tâm để hát karaoke. Lần lượt những giọng hót thánh thót vang lên, nếu ai có mặt ở nơi này quả thật may mắn bởi sẽ được thưởng thức một show ca nhạc đẳng cấp, ngoại trừ hai con người bị tước quyền cầm mic là… Long và Hồng. Vừa nãy cả bọn đã một phen vỡ tim với giọng… rống kinh khủng của cả hai. Sự ghẻ lạnh của mọi người khiến hai "danh ca" chỉ còn biết ngoan ngoãn thu mình, thưởng thức những cốc rượu nồng nàn lắng nghe những tuyệt khúc vang lên.
Đến tận khuya thì không khí yên tĩnh mới trở về với khu nhà. Các nàng ai nấy đều lăn ra ngủ ngon lành bởi dốc hết sức cho buổi concert và hơi men. Chỉ riêng Long là còn tỉnh táo, dường như cơ thể nó miễn nhiễm với thứ gọi là chất cồn kia. Nó nhẹ nhàng bế từng nàng vợ đặt ngay ngắn trên giường, ngôi nhà trung tâm này chỉ có một phòng ngủ với chiếc giường khá to, chỉ thua chiếc giường ở phòng Phụng mà thôi.
Khi các cô vợ đã chăn ấm nệm êm, nó mới quay trở lại phòng khách để đối mặt với vấn đề còn lại. Lan vẫn đang ở đó, nàng tựa vào chiếc ghế sofa, đầu nghiêng sang một bên, mắt nhắm nghiền, bầu ngực phập phồng đều đặn. Long khẽ lay xem thử nàng có phản ứng hay không nhưng không có phản hồi. Suy nghĩ một chốc, nó quyết định bế nàng lên phòng chung với mọi người, nó thầm nghĩ thôi thì đêm nay mình đành ngủ ở sofa này vậy.
Nhẹ nhàng nhấc bổng cơ thể cô hiệu trưởng đáng kính, tranh thủ cảm nhận làn da mát rượi nơi cặp đùi trắng muốt. Long tiến bước về phòng. Thế nhưng, khi vừa được vài bước, nó đã nghe tiếng thỏ thẻ:
- Đưa… đưa cô về nhà…
Dòng người nối tiếp nhau vội vã bước xuống máy bay, chỉ còn lại một chàng trai lực lưỡng trong chiếc áo thun ba lỗ khoe cơ bắp và chiếc quần đùi hoa hoè hoa huệ như dân du lịch. Anh chàng đang hí hoáy viết lại số điện thoại của dàn tiếp viên hàng không nóng bỏng. Bên dưới chiếc cầu thang gắn vào thân máy bay là năm mỹ nhân xinh đẹp vẫn đang kiên nhẫn chờ đợi với ánh mắt sắc lẹm.
Sau khi cẩn thận xếp ngay ngắn tờ giấy nhét vào túi quần, hắn ta mới phóng thẳng qua ô cửa nhẹ nhàng đáp xuống đất bên cạnh chúng nữ. Vui vẻ đón nhận những cú ngắt nhéo đầy yêu thương, hắn vẫn không quên quay đầu tặng những nụ hôn gió về phía mấy nàng tiếp viên đang tròn mắt ngạc nhiên qua ô cửa máy bay.
Một đoàn sáu người nhanh chóng hoàn tất các thủ tục. Chàng trai khệ nệ vừa kéo, vừa xách, vừa đeo lên người đủ loại va li, túi xách, balo lớn nhỏ… Chung quanh hắn, các mỹ nữ đang nói cười vui vẻ, cô nàng dẫn đầu đoàn người quay lại giục:
- Nhanh nào. Loan đang đợi chúng ta bên ngoài đấy.
- Tuân lệnh chị cả. - nhóm phụ nữ đồng thanh hô vang rồi tíu tít bước nhanh, để mặc cho chàng thanh niên đang khổ sở lê những bước nặng nề cùng cơ man hành lý.
Rất nhanh, mọi người tìm thấy nhau ở cổng ra sân bay. Loan chào đón họ trong bộ trang phục nóng bỏng, nàng khoác lên người chiếc váy da đen bóng bó sát cơ thể, phần thân trước xẻ dọc từ trên xuống được xỏ dây nối lại hai bên một cách tinh tế, kín đáo, chỉ hở mỗi hai nửa bầu vú tròn căng và chiếc rốn bé xinh trên vùng da trắng muốt. Dĩ nhiên, không thể thiếu đôi tất lưới màu đen huyền ảo, dẫn dắt ánh nhìn từ cặp chân thon dài đến khi mất hút vào vùng không gian thần bí dưới làn váy.
Cả đoàn nhanh chóng lên xe tiến về địa điểm diễn tiếp đón, đó là một khu resort to lớn bên bờ biển, cách sân bay khoảng một giờ đồng hồ chạy xe.
Kít! Chiếc Limousine sang trọng dừng bánh. Long tất bật tay xách nách mang núi hành lý bước theo các bờ mông căng tròn đang ngún nguẩy, đong đưa phía trước. Tiến vào đại sảnh, chào đón họ là một nhóm gồm 4 quân nhân cao to và một quý cô quen thuộc, khiến Long phải há hốc mồm ngạc nhiên. Người ấy không ai xa lạ chính là cô hiệu trưởng đáng kính. Nàng trông có vẻ lạ lẫm trong bộ quân phục rằn ri, thế nhưng cũng không thể che giấu được những điểm gợi cảm của cơ thể.
- Ơ… cô Lan, sao cô lại ở đây? - Long lắp bắp lên tiếng thắc mắc.
- Sao tôi không thể ở đây? Tôi vốn là người của Trung ương mà. - Lan mỉm cười đáp lại cậu học trò.
- À, ra vậy, hèn gì em cũng thấy lạ, sao mà cái nhiệm vụ cỏn con kia lại khiến cho ngài Võ Hoàng có nhã hứng đứng ra mừng công cơ chứ. Chắc là có sự đề bạt của chị phải không? - Loan tiếp lời.
- Hì hì… chị chỉ báo cáo đúng tình hình mà thôi, không thêm không bớt gì cả. Chắc ông ấy nhận ra tiềm năng gì đó của Long nên chủ động yêu cầu chị tổ chức sự kiện ngày hôm nay. Tính khí của Thủ trưởng cũng cổ quái lắm, chị cũng không biết được ông ấy đang suy nghĩ gì nữa. Dù sao đây cũng là việc tốt, mọi người hãy cứ tận hưởng chuyến du lịch này đi, không cần phải lo lắng.
- Hì hì… ok thôi, mà ông ấy đã đến chưa? Cũng lâu rồi em không gặp lại ông ấy, cả Hồng cũng thế phải không? - Loan nói tiếp.
- Hứ… gặp lão quái vật ấy thì có gì vui đâu. - Hồng cũng nói thêm vào.
- Hì hì… ông ấy đôi khi cũng nhắc đến em đấy, cứ nói tiếc mãi khi em không chịu gia nhập quân đội thôi. Ổng đang trên đường đến đây, theo tin tức nhận được thì tầm ngày kia là tới. - Lan trả lời mọi người
- Hừm, mời người ta ra đây rồi lại bắt chờ đợi. Đúng là già mà vẫn không nên nết. - Hồng gắt gỏng, nhưng trong lời nói của nàng không hề có chút ghét bỏ nào.
- Hì hì… thì cứ xem như mấy ngày nay mọi người đi du lịch đi, Đà Nẵng nổi tiếng nhiều hải sản và bờ biển đẹp mà. - Lan xoa dịu cô nàng.
- Dạ vâng, chị cũng ở đây đi chơi với chúng em nhé. - Hương nói.
- Ơ… ờ, chị vẫn ở đây mà. - Lan bất giác liếc nhanh về phía Long, đôi má có chút ẩn hồng, nàng nhanh chóng lái sang chuyện khác - thôi, mọi người đến làm thủ tục nhận phòng đi, chị đã dành cả một khu bungalow cho gia đình mình rồi, chỉ cần làm thủ tục thôi, ra đến nơi sẽ chọn phòng sau.
- Dạ. - cả nhóm phụ nữ ai nấy đều ửng hồng đôi má trước sự chuẩn bị "chu đáo" của Lan.
Thủ tục nhanh chóng được thông qua, đoàn người được hai chiếc xe điện đưa về khu vực nghỉ ngơi. Cảnh vật của khu resort quả thật rất đẹp, từ trên xe có thể ngắm được mặt biển xanh biếc giao hòa cùng mảnh vàng ươm của bờ cát, gió biển lồng lộng tưới mát tâm hồn du khách. Nhiều năm qua, ngành công nghiệp du lịch nước nhà đã được đầu tư rất nhiều, công nghệ xử lý rác thải và cải tạo chất lượng mặt biển khiến cho nơi đây không hề thua kém những thắng cảnh du lịch nổi tiếng trên thế giới.
Đoàn xe dừng lại ở một khu vực cách khá xa sảnh chính của khu resort. Theo lời anh tài xế thì đây là một vùng biệt lập, thường chỉ dành để tiếp đón các phái đoàn quan trọng để mang lại sự riêng tư, thoải mái.
Mọi người đều ngạc nhiên trước vẻ đẹp nơi này. Năm căn nhà được xây dựng hoàn toàn bằng các vật liệu thiên nhiên nhưng vẫn đảm bảo kiến trúc hiện đại, tất cả nằm gọn trong một không gian phủ đầy cây xanh và hoa cỏ. Không khí thoáng mát, trong lành làm cho con người trở nên thư thái, nhẹ nhàng.
Ngắm nhìn một lúc lâu, mọi người mới lần lượt lựa chọn căn nhà cho riêng mình.Dãy nhà gồm một căn to nhất chính giữa, bốn căn còn lại nhỏ hơn chia đều hai bên, tất cả đều đầy đủ tiện nghi. Sau khi xem qua thì Long và Phụng chọn căn nhà trung tâm, còn lại chúng nữ thì mẹ con Yến một căn, Thanh một căn, Nhi và Hương một căn. Sau một vài phút do dự thì Lan cũng bị mọi người thuyết phục và dọn đồ vào căn còn lại với lý do chính đáng là để bảo vệ và tiếp đãi mọi người.
Khi mọi người hoàn tất thu dọn, sắp xếp đồ đạc thì trời cũng đã nhá nhem tối. Ngọn lửa trại ở khoảng sân trung tâm được thắp lên, tất cả quây quần bên nhau, rộn ràng thưởng thức một buổi tiệc BBQ ấm cúng dưới bầu trời đầy sao cùng tiếng sóng biển rì rào.
Người sung sướng nhất lúc này là Long, bởi xung quanh nó đang là những mỹ nữ xinh đẹp tuyệt trần trong những bộ trang phục mát mẻ, khiêu gợi. Dường như có hẹn trước với nhau, nữ nhân nhà nó đều chỉ mang một mảnh bikini ở nửa trên cơ thể, bên dưới là chiếc quần cộc ngắn cũn cỡn mà Long biết, nếu như không có Lan ở đây thì các nàng đều không cần đến nó. Lan cũng là người ăn mặc kín đáo nhất ở đây, nàng diện một chiếc áo thun bản rộng phủ qua mông, bên dưới là chiếc quần jean cũng không dài hơn các nàng kia là mấy.
Mọi người vừa dùng tiệc vừa cười đùa vui vẻ, Lan cũng nhanh chóng hòa nhập và cảm thấy vô cùng thoải mái với gia đình này. Long như thường lệ vẫn là tâm điểm với những trò đùa nghịch khiến cho cả hội rộn ràng mãi không thôi.
Ăn uống no nê, tất cả lại kéo nhau vào phòng khách của nhà trung tâm để hát karaoke. Lần lượt những giọng hót thánh thót vang lên, nếu ai có mặt ở nơi này quả thật may mắn bởi sẽ được thưởng thức một show ca nhạc đẳng cấp, ngoại trừ hai con người bị tước quyền cầm mic là… Long và Hồng. Vừa nãy cả bọn đã một phen vỡ tim với giọng… rống kinh khủng của cả hai. Sự ghẻ lạnh của mọi người khiến hai "danh ca" chỉ còn biết ngoan ngoãn thu mình, thưởng thức những cốc rượu nồng nàn lắng nghe những tuyệt khúc vang lên.
Đến tận khuya thì không khí yên tĩnh mới trở về với khu nhà. Các nàng ai nấy đều lăn ra ngủ ngon lành bởi dốc hết sức cho buổi concert và hơi men. Chỉ riêng Long là còn tỉnh táo, dường như cơ thể nó miễn nhiễm với thứ gọi là chất cồn kia. Nó nhẹ nhàng bế từng nàng vợ đặt ngay ngắn trên giường, ngôi nhà trung tâm này chỉ có một phòng ngủ với chiếc giường khá to, chỉ thua chiếc giường ở phòng Phụng mà thôi.
Khi các cô vợ đã chăn ấm nệm êm, nó mới quay trở lại phòng khách để đối mặt với vấn đề còn lại. Lan vẫn đang ở đó, nàng tựa vào chiếc ghế sofa, đầu nghiêng sang một bên, mắt nhắm nghiền, bầu ngực phập phồng đều đặn. Long khẽ lay xem thử nàng có phản ứng hay không nhưng không có phản hồi. Suy nghĩ một chốc, nó quyết định bế nàng lên phòng chung với mọi người, nó thầm nghĩ thôi thì đêm nay mình đành ngủ ở sofa này vậy.
Nhẹ nhàng nhấc bổng cơ thể cô hiệu trưởng đáng kính, tranh thủ cảm nhận làn da mát rượi nơi cặp đùi trắng muốt. Long tiến bước về phòng. Thế nhưng, khi vừa được vài bước, nó đã nghe tiếng thỏ thẻ:
- Đưa… đưa cô về nhà…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.