Nghịch Thiên Hệ Thống: Nữ Phụ Lên Sàn
Chương 11: Vị diện 1 : Nam thần cao lãnh (11)
Chỉ Thích Ăn Chay
22/07/2019
Đã được một tuần kể từ khi An Quân Quân trở về An gia. Trong khoảng thời gian này, cô không ra ngoài, không đến trường, cả ngày chỉ ở trong nhà. Một lần vô tình lên diễn đàn của trường, cô phát hiện ngày mai là ngày thi cuối cấp. Thật ra thì lúc ban đầu, An phụ cũng là nhờ vào mối quan hệ mà đưa cô vào trường bằng cửa sau nên khoảng thời gian này vốn là thời gian ôn thi.
Mà trong nguyên tác của bộ truyện này, nữ chính nhờ được nam chính tận tình dạy học nên kết quả cô ta đứng đầu bảng, nam chính vì muốn mở cho cô ta một con đường hào quang nên cố tình làm điểm thi ở vị trí thứ hai.
An Quân Quân hơi nhíu mày, phải đi thi sao? Cô thật sự không muốn ra bên ngoài chút nào... Dù sao ở nhà cũng còn có dì Lý chuẩn bị thức ăn, ra đến bên ngoài chỉ có thể gọi cơm hộp.
Máy điện thoại vang lên. An Quân Quân nhấc máy.
Bà chủ, việc cô dặn tôi đã hoàn thành.
Cô lười biếng đặt máy trên giường, vừa viết tiểu thuyết vừa nói.
Chuyện tôi dặn? Chuyện gì vậy? An Quân Quân đang viết phải khúc gay cấn, không tập trung nói.
Đầu dây bên kia hơi sững sờ, rất nhanh lại đáp.
Là tài liệu phạm pháp của Mộc thị trong mấy năm gần đây.
Ò! Cứ gửi qua cho An Đình, nhớ là mật danh.
Bỗng cô dừng đánh máy.
À đúng rồi. Tìm nhanh cho tôi một đội hacker, năng lực tốt tốt một chút, tối thiểu là 20 người. Bà chủ của anh đây đang có việc gấp.
...
Thời gian là một tháng. Nhớ kĩ, phải là người có tài, đào tạo chính quy, còn nữa... tiền không phải là vấn đề.
Bíp An Quân Quân tiếp tục viết bài. Cô đang viết tới đoạn nữ chính đến bắt gian nam chính và nam phụ, rảnh hơi đâu mà quan tâm chuyện gì. Đọc giả thân ái còn đang chờ cô kia kìa!
Người bên kia thống khổ khóc ngất trong nhà vệ sinh. Bà chủ của anh ta thật sự coi hacker là rau cải trắng à, tùy tiện ra chợ là có thể tìm một cái? Còn thời hạn một tháng là cái quỷ gì? Một năm thời gian anh ta còn chưa nắm chắc, cô lấy đâu ra lòng tin rằng anh sẽ hoàn thành chứ?
...
Đến tối, An Quân Quân xuống lầu thì nghe An phụ và An mẫu đang nói chuyện. Diệp Hoa kéo tay cô ngồi xuống bên cạnh.
Tiểu Quân, con nhìn xem cậu trai trẻ này thế nào? Bà đưa cô một cuốn tạp chí, tươi cười nói.
An Quân Quân hơi đờ người. Mẹ à, hôn ước còn chưa hủy đâu, sao mẹ lại gấp rút đào góc tường của tên Mộc Thiếu kia thế?
Cô cầm lấy cuốn sách, miệng nhỏ lẩm bẩm: Phạm Kính?
Trên tạp chí có hình một người đàn ông cao lớn, chân dài mặc một bộ vest đen. Ngũ quan anh ta rất đẹp, giống như một bức tượng được điêu khắc tỉ mỉ. Nhất là khí chất trên người hắn, rất lạnh lùng, cả khuôn mặt gần như không có chút biểu cảm.
[Ting!] Tiếng hệ thống vang lên khiến lòng cô có chút bất ngờ.
Cái hệ thống này không phải nói mình ngủ à? Sao lại tỉnh vào lúc này?
[Nhiệm vụ ẩn dấu: tiếp cận Phạm Kính, trọn đời bên nhau.] Bỗng trong đầu cô nhảy ra một cái thông báo.
An Quân Quân:... Tiếp cận hắn làm gì? Còn trọn đời bên nhau là cái quỷ gì?
CMN cái hệ thống kia! Không phải mi nói chỉ thay đổi vận mệnh nguyên chủ thôi sao? Cô lấy sức gào thét trong lòng.
Hệ thống tốt bụng nhắc nhở:[Nếu không hoàn thành mười nhiệm vụ ẩn dấu đầu tiên, ký chủ sẽ chết.]
Nói xong liền ngủ nữa rồi. Nếu nó không ngủ thì thực không biết ký chủ còn định dày vò nó đến bao giờ.
Cô buồn chán nhìn người đàn ông trong cuốn tạp chí. Đẹp thì đẹp thật đấy nhưng không phải gu cô.
Hệ thống bỗng xuất hiện: [Thế gu ký chủ là gì?]
An Quân Quân: Không phải mi ngủ rồi à?
Hệ thống: [Tôi đã ngủ rồi.]
An Quân Quân:... Thật sợ lây bệnh thiểu năng của hệ thống.
Cô nhướng mày. Cũng chỉ là tiếp cận rồi bắt hắn ở bên mình thôi mà, cũng đâu có khó gì? Cùng lắm thì bản cô nương đêm khuya xông vào khuê phòng của hắn rồi cướp người về nhà thôi! Ta thật thông minh.
Hệ thống lắp bắp: [...] Đầu óc ký chủ vừa thô bạo vừa đơn giản. Chuyện như vậy mà cô cũng nghĩ ra được?
An mẫu một bên nhìn con gái mình say mê nhìn cuốn tạp chí. Bà còn đang lo nó không bỏ được thằng nhóc Mộc Ảnh kia, bây giờ nhìn cảnh này thì chắc sai rồi! Nhưng từ lúc nào con bé nhà mình biến thành hoa si thế?
Cuối cùng Diệp Hoa không nhịn được lung lay An Quân Quân một cái: Tuần sau mẹ có đi một bữa tiệc từ thiện lớn ở tòa nhà A. Ở đó còn có Phạm Thiếu, nếu con muốn thì có thể cùng đi...
Kết quả khi nghe bà nói, An Quân Quân liền đợi không được gật đầu lia lịa. Cơ hội cướp người tốt như vậy sao cô lại bỏ qua chứ?
An mẫu vui mừng về phòng, hoàn toàn không biết con gái của mình lại đang nuôi một ác tâm phạm pháp như vậy...
Đến tối, An Quân Quân lại lên mạng tìm kiếm một mớ thông tin về Phạm Kính.
Kết quả cô liền tròn mắt rồi. Không phải nói là người nổi tiếng sao? Sao chẳng có một chút tin tức hữu dụng nào hết vậy?
Công việc làm ăn của anh ta rất hiếm khi lên báo, càng đừng nói chi là đời tư. Một hơi bé tẹo scandal cũng chẳng thấy.
Hệ thống thấy vậy thì đắc ý, ký chủ gặp xui xẻo, nó rất vui mừng. Nhưng đến một lúc sau, nó lại phát hiện ký chủ đang đột nhập vào mạng lưới thông tin quốc tế.
Hệ thống:[...] Ký chủ sao lại có nhiều kỹ năng biến thái như vậy? Lần tới nó nhất định phải kiểm tra tổng quát cơ thể ký chủ!
Mà trong nguyên tác của bộ truyện này, nữ chính nhờ được nam chính tận tình dạy học nên kết quả cô ta đứng đầu bảng, nam chính vì muốn mở cho cô ta một con đường hào quang nên cố tình làm điểm thi ở vị trí thứ hai.
An Quân Quân hơi nhíu mày, phải đi thi sao? Cô thật sự không muốn ra bên ngoài chút nào... Dù sao ở nhà cũng còn có dì Lý chuẩn bị thức ăn, ra đến bên ngoài chỉ có thể gọi cơm hộp.
Máy điện thoại vang lên. An Quân Quân nhấc máy.
Bà chủ, việc cô dặn tôi đã hoàn thành.
Cô lười biếng đặt máy trên giường, vừa viết tiểu thuyết vừa nói.
Chuyện tôi dặn? Chuyện gì vậy? An Quân Quân đang viết phải khúc gay cấn, không tập trung nói.
Đầu dây bên kia hơi sững sờ, rất nhanh lại đáp.
Là tài liệu phạm pháp của Mộc thị trong mấy năm gần đây.
Ò! Cứ gửi qua cho An Đình, nhớ là mật danh.
Bỗng cô dừng đánh máy.
À đúng rồi. Tìm nhanh cho tôi một đội hacker, năng lực tốt tốt một chút, tối thiểu là 20 người. Bà chủ của anh đây đang có việc gấp.
...
Thời gian là một tháng. Nhớ kĩ, phải là người có tài, đào tạo chính quy, còn nữa... tiền không phải là vấn đề.
Bíp An Quân Quân tiếp tục viết bài. Cô đang viết tới đoạn nữ chính đến bắt gian nam chính và nam phụ, rảnh hơi đâu mà quan tâm chuyện gì. Đọc giả thân ái còn đang chờ cô kia kìa!
Người bên kia thống khổ khóc ngất trong nhà vệ sinh. Bà chủ của anh ta thật sự coi hacker là rau cải trắng à, tùy tiện ra chợ là có thể tìm một cái? Còn thời hạn một tháng là cái quỷ gì? Một năm thời gian anh ta còn chưa nắm chắc, cô lấy đâu ra lòng tin rằng anh sẽ hoàn thành chứ?
...
Đến tối, An Quân Quân xuống lầu thì nghe An phụ và An mẫu đang nói chuyện. Diệp Hoa kéo tay cô ngồi xuống bên cạnh.
Tiểu Quân, con nhìn xem cậu trai trẻ này thế nào? Bà đưa cô một cuốn tạp chí, tươi cười nói.
An Quân Quân hơi đờ người. Mẹ à, hôn ước còn chưa hủy đâu, sao mẹ lại gấp rút đào góc tường của tên Mộc Thiếu kia thế?
Cô cầm lấy cuốn sách, miệng nhỏ lẩm bẩm: Phạm Kính?
Trên tạp chí có hình một người đàn ông cao lớn, chân dài mặc một bộ vest đen. Ngũ quan anh ta rất đẹp, giống như một bức tượng được điêu khắc tỉ mỉ. Nhất là khí chất trên người hắn, rất lạnh lùng, cả khuôn mặt gần như không có chút biểu cảm.
[Ting!] Tiếng hệ thống vang lên khiến lòng cô có chút bất ngờ.
Cái hệ thống này không phải nói mình ngủ à? Sao lại tỉnh vào lúc này?
[Nhiệm vụ ẩn dấu: tiếp cận Phạm Kính, trọn đời bên nhau.] Bỗng trong đầu cô nhảy ra một cái thông báo.
An Quân Quân:... Tiếp cận hắn làm gì? Còn trọn đời bên nhau là cái quỷ gì?
CMN cái hệ thống kia! Không phải mi nói chỉ thay đổi vận mệnh nguyên chủ thôi sao? Cô lấy sức gào thét trong lòng.
Hệ thống tốt bụng nhắc nhở:[Nếu không hoàn thành mười nhiệm vụ ẩn dấu đầu tiên, ký chủ sẽ chết.]
Nói xong liền ngủ nữa rồi. Nếu nó không ngủ thì thực không biết ký chủ còn định dày vò nó đến bao giờ.
Cô buồn chán nhìn người đàn ông trong cuốn tạp chí. Đẹp thì đẹp thật đấy nhưng không phải gu cô.
Hệ thống bỗng xuất hiện: [Thế gu ký chủ là gì?]
An Quân Quân: Không phải mi ngủ rồi à?
Hệ thống: [Tôi đã ngủ rồi.]
An Quân Quân:... Thật sợ lây bệnh thiểu năng của hệ thống.
Cô nhướng mày. Cũng chỉ là tiếp cận rồi bắt hắn ở bên mình thôi mà, cũng đâu có khó gì? Cùng lắm thì bản cô nương đêm khuya xông vào khuê phòng của hắn rồi cướp người về nhà thôi! Ta thật thông minh.
Hệ thống lắp bắp: [...] Đầu óc ký chủ vừa thô bạo vừa đơn giản. Chuyện như vậy mà cô cũng nghĩ ra được?
An mẫu một bên nhìn con gái mình say mê nhìn cuốn tạp chí. Bà còn đang lo nó không bỏ được thằng nhóc Mộc Ảnh kia, bây giờ nhìn cảnh này thì chắc sai rồi! Nhưng từ lúc nào con bé nhà mình biến thành hoa si thế?
Cuối cùng Diệp Hoa không nhịn được lung lay An Quân Quân một cái: Tuần sau mẹ có đi một bữa tiệc từ thiện lớn ở tòa nhà A. Ở đó còn có Phạm Thiếu, nếu con muốn thì có thể cùng đi...
Kết quả khi nghe bà nói, An Quân Quân liền đợi không được gật đầu lia lịa. Cơ hội cướp người tốt như vậy sao cô lại bỏ qua chứ?
An mẫu vui mừng về phòng, hoàn toàn không biết con gái của mình lại đang nuôi một ác tâm phạm pháp như vậy...
Đến tối, An Quân Quân lại lên mạng tìm kiếm một mớ thông tin về Phạm Kính.
Kết quả cô liền tròn mắt rồi. Không phải nói là người nổi tiếng sao? Sao chẳng có một chút tin tức hữu dụng nào hết vậy?
Công việc làm ăn của anh ta rất hiếm khi lên báo, càng đừng nói chi là đời tư. Một hơi bé tẹo scandal cũng chẳng thấy.
Hệ thống thấy vậy thì đắc ý, ký chủ gặp xui xẻo, nó rất vui mừng. Nhưng đến một lúc sau, nó lại phát hiện ký chủ đang đột nhập vào mạng lưới thông tin quốc tế.
Hệ thống:[...] Ký chủ sao lại có nhiều kỹ năng biến thái như vậy? Lần tới nó nhất định phải kiểm tra tổng quát cơ thể ký chủ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.