Nghịch Thiên Hệ Thống: Nữ Phụ Lên Sàn
Chương 10: Vị diện 1 : Nam thần cao lãnh (10)
Chỉ Thích Ăn Chay
22/07/2019
An Quân Quân như không nghe thấy, cười châm chọc: Mộc phu nhân, An gia còn chưa kết thông gia với Mộc gia, sao bà lại gấp như vậy hả? Một câu này của cô đã thành công khiến bà ta đứng người.
Mộc Cẩm trầm mặt, cảnh cáo: An Quân Quân, con nói gì vậy?
Nếu bà còn nghe không hiểu, tôi không ngại nhắc lại cho bà nghe đâu. An gia muốn giải trừ hôn ước với Mộc gia. Còn lí do ư? Bà đi mà hỏi con trai bảo bối của bà đó! Xem xem anh ta đã lên giường với con hồ ly tinh nào rồi! Cô vừa tức giận vừa buồn tủi nói. Vỗ tay cái đi! Trình độ diễn xuất của cô đã vượt qua ảnh hậu rồi!
Nói xong, nước mắt cô rơi lã chã phủi mông đi. Vừa quay đầu liền cười tà ác. Lúc đi ra liền thấy Mộc Ảnh và Lâm Ly đang ở chỗ không người cuồng nhiệt hôn. An Quân Quân lạnh lùng nhếch môi.
Nam chính đại nhân không phải trăm phương nghìn kế muốn bên cạnh nữ chính sao? Vậy tôi thành toàn cho hai người...
Cô liếc mắt liền thấy Mộc phu nhân đang chạy ra, bộ dáng hốt hoảng như muốn đuổi theo cô.
Thiên thời, địa lợi, nhân hòa. Cô mà không dẫn mồi làm lửa cháy thì thật uổng phí!
Mộc phu nhân đi tới liền nhìn thấy An Quân Quân vẻ mặt trắng bệch, ánh mắt đau khổ không thôi nhìn vào góc vườn, hai hàng nước mắt cô rơi xuống. Như nghe thấy tiếng người, cô quay lại nhìn bà ta, hơi cắn môi, bộ dáng muốn nói xin lỗi rồi lại thôi. Sau đó cô quay đầu bỏ chạy.
Mộc Cẩm muốn kêu cô lại nhưng không kịp nữa. Bà ta còn đang nghi hoặc về câu nói lúc nãy của cô thì liền nhìn thấy...
Rầm!
Bà ta trợn mắt, kinh hãi nhìn đứa con trai bảo bối của bà đang hôn cuồng nhiệt với con ả hầu gái mà nó dắt về hai tuần trước. Tay nó còn đang luồn vào trong áo con nhỏ kia!
Hèn chi... con bé An gia mới thất lễ như vậy... Hóa ra là do thằng con bà làm nó kích động!
Lâm Ly đang kích tình bỗng nhiên bị một bàn tay kéo ra. Ngay sau đó là một cái tát vang dội đi xuống.
....
An Quân Quân đóng vai người phụ nữ bị chồng phản bội đang hào hứng vui vẻ lái chiếc xe về An gia. Hừ, cô tin với thủ đoạn của Mộc Cẩm hoàn toàn có khả năng dạy cho Lâm Ly chút bài học nhưng cũng không trông đợi bà ta chia rẽ hai người thành công.
Nữ chính có hào quang của bàn tay vàng. Nếu cô ta dễ chết vậy thì sao còn phải nhờ đến cô chứ?
Cũng may hai kẻ nhân vật nam nữ chính này tuy IQ không thấp nhưng cũng không quá cao! Cô đỡ phải tốn nhiều sức lực để chém chết bọn họ...
An Quân Quân về tới An gia liền nhìn thấy An phụ và An mẫu ngồi trong phòng khách. Cô chào hai người rồi ngồi xuống ghế, lấy trong túi mấy tấm hình đặt trên bàn: Cha, mẹ. Con muốn giải trừ hôn ước với Mộc gia.
An mẫu còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra hơi ngạc nhiên hỏi: Tiểu Quân, sao vậy con?
Không phải con bé rất thích Mộc Ảnh sao? Hai đứa nó còn đang rất tốt mà, sao lại muốn hủy hôn?
An phụ nhíu mày cầm tấm hình lên, vừa nhìn thấy mặt ông liền đen rồi. Ông tức giận vỗ lên bàn: Thằng nhóc Mộc gia thật to gan! Đến con gái của An Đình mà cũng dám đội nón xanh.
Diệp Hoa lấy tấm hình từ tay ông, xem xong mặt bà tái xanh, vội lo lắng nhìn An Quân Quân: Tiểu Quân, con đừng buồn, tên nhóc đó không phải là đứa tốt, con không nên đau lòng!
An Quân Quân lắc đầu: Mẹ à, con sẽ không buồn vì anh ta. An Quân Quân yêu anh ta kia đã chết từ lâu rồi. Cô nói đúng sự thật.
Nhưng câu này vào tai An mẫu An phụ lại có ý nghĩa khác. An mẫu đau lòng ôm con gái và lòng.
Là mẹ không tốt, để con phải chịu khổ. Bà cắn rứt nói. Con bé yêu Mộc Ảnh thế nào, người làm mẹ như bà làm sao còn không biết? Đâu phải nói hết yêu là hết yêu? Nhất định con bé đã phải trải qua những chuyện đau khổ hơn nữa mới nói những lời này ra được...
An phụ nhìn An Quân Quân trong lòng Diệp Hoa. Trong đầu cứ hiện lên câu nói lúc nãy của cô. Làm cha như ông lại để con mình phải chịu khổ nhiều rồi...
Vậy mà ông còn cố gắng tác hợp thằng khốn đó với con mình, còn định sau này kết hôn cho nó kế thừa gia sản An gia... bây giờ xem ra bản thân ông mới là người bị đám người đó lợi dụng!
Đừng buồn. Cha sẽ giúp con hả giận. An Đình này nói được làm được!
Nói xong, ông xoay người chẳng biết ra ngoài làm gì.
Tối hôm đó, An Quân Quân đi ra ban công hóng gió thì nghe thấy tiếng An phụ từ trên rơi xuống.
Cái gì? Mấy kẻ đó là do Mộc gia xếp vào?
...
Là Mộc Thành và Mộc Ảnh sao? Ha ha... không ngờ lại ra mặt rồi...
...
Cứ làm theo kế hoạch. Tháng sau trọn ổ bắt hết bọn họ.
...
Hừ! Dám làm tổn thương con gái ông thì ráng mà chịu hậu quả đi! An Đình tôi cũng không phải quả hồng mềm!
Tiếp đó là tiếng cúp máy. An Quân Quân đi vào bên trong phòng, cô sải người trên giường đi ngủ.
Năm đó An Đình thành lập An thị chỉ là muốn gia đình sống thoải mái, vốn không có ý định dồn hết tâm sức vào đó. Nhưng đám người kia lại ngu ngốc chọc vào An gia mà không hề biết ông còn che dấu thực lực.
Nếu không phải An Quân Quân xuyên đến, thay đổi nguyên tác câu chuyện thì có lẽ An Đình vẫn phải đón nhận kết cục chết không nhắm mắt...
Cô hơi suy nghĩ. Ba tuần sau là dạ tiệc ở trường, lúc đó, Lâm Ly sẽ xuất hiện kinh diễm toàn trường. Đêm đó cũng là buổi hoan ái đầu tiên của Mộc Ảnh với cô ta... Vốn trong nguyên tác, cô phải gặp nữ chính sớm hơn nhưng vì cô chỉ lười ở ký túc xá nên mãi không gặp được...
Một đóa bạch liên hoa... đợi bản cô nương tới chỉnh ngươi đi!
Mộc Cẩm trầm mặt, cảnh cáo: An Quân Quân, con nói gì vậy?
Nếu bà còn nghe không hiểu, tôi không ngại nhắc lại cho bà nghe đâu. An gia muốn giải trừ hôn ước với Mộc gia. Còn lí do ư? Bà đi mà hỏi con trai bảo bối của bà đó! Xem xem anh ta đã lên giường với con hồ ly tinh nào rồi! Cô vừa tức giận vừa buồn tủi nói. Vỗ tay cái đi! Trình độ diễn xuất của cô đã vượt qua ảnh hậu rồi!
Nói xong, nước mắt cô rơi lã chã phủi mông đi. Vừa quay đầu liền cười tà ác. Lúc đi ra liền thấy Mộc Ảnh và Lâm Ly đang ở chỗ không người cuồng nhiệt hôn. An Quân Quân lạnh lùng nhếch môi.
Nam chính đại nhân không phải trăm phương nghìn kế muốn bên cạnh nữ chính sao? Vậy tôi thành toàn cho hai người...
Cô liếc mắt liền thấy Mộc phu nhân đang chạy ra, bộ dáng hốt hoảng như muốn đuổi theo cô.
Thiên thời, địa lợi, nhân hòa. Cô mà không dẫn mồi làm lửa cháy thì thật uổng phí!
Mộc phu nhân đi tới liền nhìn thấy An Quân Quân vẻ mặt trắng bệch, ánh mắt đau khổ không thôi nhìn vào góc vườn, hai hàng nước mắt cô rơi xuống. Như nghe thấy tiếng người, cô quay lại nhìn bà ta, hơi cắn môi, bộ dáng muốn nói xin lỗi rồi lại thôi. Sau đó cô quay đầu bỏ chạy.
Mộc Cẩm muốn kêu cô lại nhưng không kịp nữa. Bà ta còn đang nghi hoặc về câu nói lúc nãy của cô thì liền nhìn thấy...
Rầm!
Bà ta trợn mắt, kinh hãi nhìn đứa con trai bảo bối của bà đang hôn cuồng nhiệt với con ả hầu gái mà nó dắt về hai tuần trước. Tay nó còn đang luồn vào trong áo con nhỏ kia!
Hèn chi... con bé An gia mới thất lễ như vậy... Hóa ra là do thằng con bà làm nó kích động!
Lâm Ly đang kích tình bỗng nhiên bị một bàn tay kéo ra. Ngay sau đó là một cái tát vang dội đi xuống.
....
An Quân Quân đóng vai người phụ nữ bị chồng phản bội đang hào hứng vui vẻ lái chiếc xe về An gia. Hừ, cô tin với thủ đoạn của Mộc Cẩm hoàn toàn có khả năng dạy cho Lâm Ly chút bài học nhưng cũng không trông đợi bà ta chia rẽ hai người thành công.
Nữ chính có hào quang của bàn tay vàng. Nếu cô ta dễ chết vậy thì sao còn phải nhờ đến cô chứ?
Cũng may hai kẻ nhân vật nam nữ chính này tuy IQ không thấp nhưng cũng không quá cao! Cô đỡ phải tốn nhiều sức lực để chém chết bọn họ...
An Quân Quân về tới An gia liền nhìn thấy An phụ và An mẫu ngồi trong phòng khách. Cô chào hai người rồi ngồi xuống ghế, lấy trong túi mấy tấm hình đặt trên bàn: Cha, mẹ. Con muốn giải trừ hôn ước với Mộc gia.
An mẫu còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra hơi ngạc nhiên hỏi: Tiểu Quân, sao vậy con?
Không phải con bé rất thích Mộc Ảnh sao? Hai đứa nó còn đang rất tốt mà, sao lại muốn hủy hôn?
An phụ nhíu mày cầm tấm hình lên, vừa nhìn thấy mặt ông liền đen rồi. Ông tức giận vỗ lên bàn: Thằng nhóc Mộc gia thật to gan! Đến con gái của An Đình mà cũng dám đội nón xanh.
Diệp Hoa lấy tấm hình từ tay ông, xem xong mặt bà tái xanh, vội lo lắng nhìn An Quân Quân: Tiểu Quân, con đừng buồn, tên nhóc đó không phải là đứa tốt, con không nên đau lòng!
An Quân Quân lắc đầu: Mẹ à, con sẽ không buồn vì anh ta. An Quân Quân yêu anh ta kia đã chết từ lâu rồi. Cô nói đúng sự thật.
Nhưng câu này vào tai An mẫu An phụ lại có ý nghĩa khác. An mẫu đau lòng ôm con gái và lòng.
Là mẹ không tốt, để con phải chịu khổ. Bà cắn rứt nói. Con bé yêu Mộc Ảnh thế nào, người làm mẹ như bà làm sao còn không biết? Đâu phải nói hết yêu là hết yêu? Nhất định con bé đã phải trải qua những chuyện đau khổ hơn nữa mới nói những lời này ra được...
An phụ nhìn An Quân Quân trong lòng Diệp Hoa. Trong đầu cứ hiện lên câu nói lúc nãy của cô. Làm cha như ông lại để con mình phải chịu khổ nhiều rồi...
Vậy mà ông còn cố gắng tác hợp thằng khốn đó với con mình, còn định sau này kết hôn cho nó kế thừa gia sản An gia... bây giờ xem ra bản thân ông mới là người bị đám người đó lợi dụng!
Đừng buồn. Cha sẽ giúp con hả giận. An Đình này nói được làm được!
Nói xong, ông xoay người chẳng biết ra ngoài làm gì.
Tối hôm đó, An Quân Quân đi ra ban công hóng gió thì nghe thấy tiếng An phụ từ trên rơi xuống.
Cái gì? Mấy kẻ đó là do Mộc gia xếp vào?
...
Là Mộc Thành và Mộc Ảnh sao? Ha ha... không ngờ lại ra mặt rồi...
...
Cứ làm theo kế hoạch. Tháng sau trọn ổ bắt hết bọn họ.
...
Hừ! Dám làm tổn thương con gái ông thì ráng mà chịu hậu quả đi! An Đình tôi cũng không phải quả hồng mềm!
Tiếp đó là tiếng cúp máy. An Quân Quân đi vào bên trong phòng, cô sải người trên giường đi ngủ.
Năm đó An Đình thành lập An thị chỉ là muốn gia đình sống thoải mái, vốn không có ý định dồn hết tâm sức vào đó. Nhưng đám người kia lại ngu ngốc chọc vào An gia mà không hề biết ông còn che dấu thực lực.
Nếu không phải An Quân Quân xuyên đến, thay đổi nguyên tác câu chuyện thì có lẽ An Đình vẫn phải đón nhận kết cục chết không nhắm mắt...
Cô hơi suy nghĩ. Ba tuần sau là dạ tiệc ở trường, lúc đó, Lâm Ly sẽ xuất hiện kinh diễm toàn trường. Đêm đó cũng là buổi hoan ái đầu tiên của Mộc Ảnh với cô ta... Vốn trong nguyên tác, cô phải gặp nữ chính sớm hơn nhưng vì cô chỉ lười ở ký túc xá nên mãi không gặp được...
Một đóa bạch liên hoa... đợi bản cô nương tới chỉnh ngươi đi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.