Nghịch Thiên Hệ Thống: Nữ Phụ Lên Sàn
Chương 25: Vị diện 1 : Nam thần cao lãnh (25)
Chỉ Thích Ăn Chay
18/03/2020
Thấy Lâm Ly cùng Mộc Ảnh lần nữa chính là ở trên hot search.
[Mộc Ảnh Mộc gia và Lâm Ly]
[Bại lộ tình yêu Mộc Ảnh - Lâm Ly]
[Nguyên nhân tan vỡ hôn ước Mộc - An gia]
...
Chuyện chuốc thuốc Lâm Ly vẫn xảy ra như kịch bản, mặc dù không phải cô làm.
Nhưng cô vẫn góp không ít công sức.
Điển hình như việc đẩy phóng viên tới.
Lần này, An Quân Quân không cùng dĩ vãng dự tiệc, Mộc Ảnh muốn chụp mũ phạm tội lên đầu cô liền không thể.
Việc này tra đi tra lại lên đến trên đầu một fan hâm mộ cuồng nhiệt của hắn.
Chính là Lâm Ly cảm thấy trong việc này khẳng định An Quân Quân có một chân.
Nhưng cô ta không có chứng cứ.
Cô ta muốn tìm An Quân Quân nói chuyện, nhưng mấy lần đều thất bại.
Rốt cuộc cô ta tranh giành lâu như vậy.
Giành được lại phát hiện đối phương vốn dĩ không hiếm lạ, tâm cho dù có cứng rắn đến đâu cũng sẽ có cảm xúc không cam lòng.
Còn Mộc Ảnh thì không cần phải nói.
Dạo gần đây hắn phát hiện Lâm Ly có chút khác lạ.
Lâm Ly lúc này không như lúc trước. Cô ta tiếp xúc với địa vị rồi sẽ bắt đầu tính toán cao hơn.
Cho dù có che giấu sâu cỡ nào cũng sẽ lộ ra vết tích.
Cô ta không phải An Quân Quân, không giống như cô có tiền.
Không có tiền, làm việc gì cũng khó khăn.
Tiền không phải là vạn năng, nhưng trong cuộc sống không thể thiếu tiền.
Có tiền là có thể sai khiến được ma quỷ.
Lúc trước Mộc Ảnh là bởi vì thu tóm được An gia mới có sức chen vào Mộc thị.
Lần này, rễ cánh của hắn trong An thị đã bị An Lập chặt hết. Lại trải qua sự vung tiền như rác của An Quân Quân, công ty bây giờ vô cùng ổn định, mọi người hầu như đều trung tâm.
Trên dưới công ty đều biết không phải An gia có tiền, mà là tiền riêng của bà chủ nhỏ họ vung ra.
Thử nghĩ xem, làm việc cùng công suất lương lại cao hơn gấp đôi nhà bên cạnh, ai lại đi ngu ngốc phá cơ hội kiếm tiền tốt như vậy?
Mà cũng bởi vì vậy nên lần này Mộc Ảnh rất khó tiếp nhận Mộc thị.
Thêm chuyện thị phi của hắn, hầu như cao tầng Mộc thị đều có thành kiến với hắn.
Một bông hoa tốt như An Quân Quân, muốn tài có tài, muốn sắc có sắc, quan trọng là nàng có An gia làm hậu thuẫn. Hắn lại không chịu.
Lại đi ra ngoài lêu lỏng bụi hoa, nhìn trúng một đóa hoa dại kém cỏi.
Lần này không chỉ người trong công ty mà ngay cả Mộc Thành và Mộc Cẩm cũng không tán đồng cách làm của hắn.
Nếu lúc trước hắn an phận chịu lấy An Quân Quân thì không chỉ khống chế tốt Mộc thị mà còn có thể đẩy Mộc thị lên thị trường cao hơn.
Chính vì thế thái độ của bọn họ đối với Lâm Ly là cực kỳ không tốt.
Mộc Cẩm có lẽ không nhận ra nhưng mà Mộc Thành thì sớm đã nhìn thấu dã tâm trong mắt của Lâm Ly.
Ông có chút hối hận vì lúc trước đã để Mộc Ảnh tùy ý hành động.
Dự án lần này con tính toán thế nào?
Mộc Ảnh đã trải qua kinh nghiệm mấy tháng dường như trở nên thành thục không ít, nhưng vẫn còn tính khí nóng nảy.
Hãy giao cho con, con nhất định thực hiện tốt.
Hắn cắn chặt răng: Nhất định không để đám người đó cười nhạo con.
Mộc Thành nhíu mày nhìn con trai của mình.
Đi ra đi.
Ông trầm tư nhìn ra cửa sổ.
...
Việc của An Quân Quân chỉ đẩy bọn họ lên hot search, còn lại cô không quan tâm.
Mấy ngày hôm nay, hệ thống lúc nào cũng phát nhiệm vụ cho cô.
Tất cả đều liên quan đến tên tiểu tử họ Phạm kia.
Làm cô chướng khí mù mịt, một bộ sinh không thể luyến.
[Nhiệm vụ nhánh: tặng 999 hoa hồng cho Phạm Kính.]
An Quân Quân: ...
Dựa vào!
Tại sao ta phải đi tặng hoa hồng!
999 là cái quỷ gì!
Tức chết ta!
Hệ thống: Bình tĩnh mới có thể thành đại sự.
An Quân Quân: Chơi chết ngươi có tính là đại sự không?
Hệ thống: ...
Nó vẫn nên câm đi!
Kết quả là Phạm Kính đang ở công ty thì được nhân viên báo có hiện tượng lạ.
Đợi đến lúc hắn chạy xuống thì phát hiện trước cửa có một xe hoa hồng.
Nhân viên công tác hấp tấp chạy tới.
Chào ngài, chúng tôi là người của dịch vụ 'yêu đương trọn gói'. Ngài có bưu kiện, xin mời ký nhận.
Phạm Kính: ...
Hắn bất đắc dĩ ký nhận, nhìn thấy tên An Quân Quân trên giấy, mi tâm không khỏi nhảy một cái.
Là cô sao?
Xong xuôi, nhân viên liền chạy mất, để lại một xe chất đầy hoa hồng.
Thư ký đứng sau hắn nhịn không được ló đầu ra.
Thưa ngài, vậy hoa giải quyết thế nào?
Cũng không thể đem ném vào công ty.
Phạm Kính nâng tay đỡ trán.
Chở về biệt thự.
Nói xong hắn đi về phòng làm việc.
Chỉ trong vài tiếng đồng hồ, cả công ty đều biết lão bản nhà bọn họ có người theo đuổi. Đối phương còn rất có tiền, một lần tặng là 999 đóa hồng.
Phần lớn nhân viên đều cho rằng người nọ sẽ thành công, chỉ có một bộ phận phản đối lão bản yêu đương.
Nếu ngay cả ông chủ của họ cũng yêu đương rồi, bọn họ một đám cẩu độc thân nhất định sẽ bị nghẹn chết.
Có người vụng trộm đến báo Lâm Hành.
Lâm Hành: ...
Nhất định là An Quân Quân!
Chỉ có cô mới có loại thao tác lẳng lơ như vậy!
Hắn lần nữa hoài nghi quyết định của mình có sáng suốt hay không.
An Quân Quân bên kia đang đào hố thì hệ thống lại phát nhiệm vụ.
[Nhiệm vụ nhánh: ăn cơm cùng Phạm Kính.]
Cô run rẩy đặt điện thoại xuống.
Bình tĩnh!
Đại lão phải giữ bình tĩnh!
Đợi ta xong rồi, liền chơi chết con chó hệ thống này!
Hệ thống: ...
An Quân Quân cầm điện thoại lên, định đánh gọi thì chuông reo lên.
Người gọi là Phạm Kính.
Cô thở phào một hơi, cảm thấy may mắn vì không cần phải tìm lí do nữa rồi.
Cô bấm nút nghe, đầu bên kia liền truyền đến âm thanh trầm thấp.
Chào!
An Quân Quân: ...
Lúc trước sao ta không phát hiện giọng nói hắn lại dễ nghe vậy chứ?
Thấy cô không trả lời, hắn lại nói: Cô rảnh sao?
Âm thanh lãnh đạm của cô gái vang lên: Có việc sao?
Phạm Kính nghe thậm chí có thể tưởng tượng được hình ảnh cô ngồi trên ghế, vắt chéo chân nghe điện thoại của hắn. Bộ dáng xinh đẹp tùy ý.
Hắn cũng không rõ vì sao lại nghĩ như vậy nữa. Chính là hắn cảm thấy nên là như vậy.
Tôi mời cô ăn cơm. Hắn hít một hơi sâu, lấy hết dũng khí nói.
Được.
Sau đó liền cúp điện thoại.
Phạm Kính: ... Cứ như vậy cúp rồi? Cô không định giải thích gì với hắn sao? Nhưng hắn nghĩ lại thì cảm thấy đây mới là tác phong của cô.
[Mộc Ảnh Mộc gia và Lâm Ly]
[Bại lộ tình yêu Mộc Ảnh - Lâm Ly]
[Nguyên nhân tan vỡ hôn ước Mộc - An gia]
...
Chuyện chuốc thuốc Lâm Ly vẫn xảy ra như kịch bản, mặc dù không phải cô làm.
Nhưng cô vẫn góp không ít công sức.
Điển hình như việc đẩy phóng viên tới.
Lần này, An Quân Quân không cùng dĩ vãng dự tiệc, Mộc Ảnh muốn chụp mũ phạm tội lên đầu cô liền không thể.
Việc này tra đi tra lại lên đến trên đầu một fan hâm mộ cuồng nhiệt của hắn.
Chính là Lâm Ly cảm thấy trong việc này khẳng định An Quân Quân có một chân.
Nhưng cô ta không có chứng cứ.
Cô ta muốn tìm An Quân Quân nói chuyện, nhưng mấy lần đều thất bại.
Rốt cuộc cô ta tranh giành lâu như vậy.
Giành được lại phát hiện đối phương vốn dĩ không hiếm lạ, tâm cho dù có cứng rắn đến đâu cũng sẽ có cảm xúc không cam lòng.
Còn Mộc Ảnh thì không cần phải nói.
Dạo gần đây hắn phát hiện Lâm Ly có chút khác lạ.
Lâm Ly lúc này không như lúc trước. Cô ta tiếp xúc với địa vị rồi sẽ bắt đầu tính toán cao hơn.
Cho dù có che giấu sâu cỡ nào cũng sẽ lộ ra vết tích.
Cô ta không phải An Quân Quân, không giống như cô có tiền.
Không có tiền, làm việc gì cũng khó khăn.
Tiền không phải là vạn năng, nhưng trong cuộc sống không thể thiếu tiền.
Có tiền là có thể sai khiến được ma quỷ.
Lúc trước Mộc Ảnh là bởi vì thu tóm được An gia mới có sức chen vào Mộc thị.
Lần này, rễ cánh của hắn trong An thị đã bị An Lập chặt hết. Lại trải qua sự vung tiền như rác của An Quân Quân, công ty bây giờ vô cùng ổn định, mọi người hầu như đều trung tâm.
Trên dưới công ty đều biết không phải An gia có tiền, mà là tiền riêng của bà chủ nhỏ họ vung ra.
Thử nghĩ xem, làm việc cùng công suất lương lại cao hơn gấp đôi nhà bên cạnh, ai lại đi ngu ngốc phá cơ hội kiếm tiền tốt như vậy?
Mà cũng bởi vì vậy nên lần này Mộc Ảnh rất khó tiếp nhận Mộc thị.
Thêm chuyện thị phi của hắn, hầu như cao tầng Mộc thị đều có thành kiến với hắn.
Một bông hoa tốt như An Quân Quân, muốn tài có tài, muốn sắc có sắc, quan trọng là nàng có An gia làm hậu thuẫn. Hắn lại không chịu.
Lại đi ra ngoài lêu lỏng bụi hoa, nhìn trúng một đóa hoa dại kém cỏi.
Lần này không chỉ người trong công ty mà ngay cả Mộc Thành và Mộc Cẩm cũng không tán đồng cách làm của hắn.
Nếu lúc trước hắn an phận chịu lấy An Quân Quân thì không chỉ khống chế tốt Mộc thị mà còn có thể đẩy Mộc thị lên thị trường cao hơn.
Chính vì thế thái độ của bọn họ đối với Lâm Ly là cực kỳ không tốt.
Mộc Cẩm có lẽ không nhận ra nhưng mà Mộc Thành thì sớm đã nhìn thấu dã tâm trong mắt của Lâm Ly.
Ông có chút hối hận vì lúc trước đã để Mộc Ảnh tùy ý hành động.
Dự án lần này con tính toán thế nào?
Mộc Ảnh đã trải qua kinh nghiệm mấy tháng dường như trở nên thành thục không ít, nhưng vẫn còn tính khí nóng nảy.
Hãy giao cho con, con nhất định thực hiện tốt.
Hắn cắn chặt răng: Nhất định không để đám người đó cười nhạo con.
Mộc Thành nhíu mày nhìn con trai của mình.
Đi ra đi.
Ông trầm tư nhìn ra cửa sổ.
...
Việc của An Quân Quân chỉ đẩy bọn họ lên hot search, còn lại cô không quan tâm.
Mấy ngày hôm nay, hệ thống lúc nào cũng phát nhiệm vụ cho cô.
Tất cả đều liên quan đến tên tiểu tử họ Phạm kia.
Làm cô chướng khí mù mịt, một bộ sinh không thể luyến.
[Nhiệm vụ nhánh: tặng 999 hoa hồng cho Phạm Kính.]
An Quân Quân: ...
Dựa vào!
Tại sao ta phải đi tặng hoa hồng!
999 là cái quỷ gì!
Tức chết ta!
Hệ thống: Bình tĩnh mới có thể thành đại sự.
An Quân Quân: Chơi chết ngươi có tính là đại sự không?
Hệ thống: ...
Nó vẫn nên câm đi!
Kết quả là Phạm Kính đang ở công ty thì được nhân viên báo có hiện tượng lạ.
Đợi đến lúc hắn chạy xuống thì phát hiện trước cửa có một xe hoa hồng.
Nhân viên công tác hấp tấp chạy tới.
Chào ngài, chúng tôi là người của dịch vụ 'yêu đương trọn gói'. Ngài có bưu kiện, xin mời ký nhận.
Phạm Kính: ...
Hắn bất đắc dĩ ký nhận, nhìn thấy tên An Quân Quân trên giấy, mi tâm không khỏi nhảy một cái.
Là cô sao?
Xong xuôi, nhân viên liền chạy mất, để lại một xe chất đầy hoa hồng.
Thư ký đứng sau hắn nhịn không được ló đầu ra.
Thưa ngài, vậy hoa giải quyết thế nào?
Cũng không thể đem ném vào công ty.
Phạm Kính nâng tay đỡ trán.
Chở về biệt thự.
Nói xong hắn đi về phòng làm việc.
Chỉ trong vài tiếng đồng hồ, cả công ty đều biết lão bản nhà bọn họ có người theo đuổi. Đối phương còn rất có tiền, một lần tặng là 999 đóa hồng.
Phần lớn nhân viên đều cho rằng người nọ sẽ thành công, chỉ có một bộ phận phản đối lão bản yêu đương.
Nếu ngay cả ông chủ của họ cũng yêu đương rồi, bọn họ một đám cẩu độc thân nhất định sẽ bị nghẹn chết.
Có người vụng trộm đến báo Lâm Hành.
Lâm Hành: ...
Nhất định là An Quân Quân!
Chỉ có cô mới có loại thao tác lẳng lơ như vậy!
Hắn lần nữa hoài nghi quyết định của mình có sáng suốt hay không.
An Quân Quân bên kia đang đào hố thì hệ thống lại phát nhiệm vụ.
[Nhiệm vụ nhánh: ăn cơm cùng Phạm Kính.]
Cô run rẩy đặt điện thoại xuống.
Bình tĩnh!
Đại lão phải giữ bình tĩnh!
Đợi ta xong rồi, liền chơi chết con chó hệ thống này!
Hệ thống: ...
An Quân Quân cầm điện thoại lên, định đánh gọi thì chuông reo lên.
Người gọi là Phạm Kính.
Cô thở phào một hơi, cảm thấy may mắn vì không cần phải tìm lí do nữa rồi.
Cô bấm nút nghe, đầu bên kia liền truyền đến âm thanh trầm thấp.
Chào!
An Quân Quân: ...
Lúc trước sao ta không phát hiện giọng nói hắn lại dễ nghe vậy chứ?
Thấy cô không trả lời, hắn lại nói: Cô rảnh sao?
Âm thanh lãnh đạm của cô gái vang lên: Có việc sao?
Phạm Kính nghe thậm chí có thể tưởng tượng được hình ảnh cô ngồi trên ghế, vắt chéo chân nghe điện thoại của hắn. Bộ dáng xinh đẹp tùy ý.
Hắn cũng không rõ vì sao lại nghĩ như vậy nữa. Chính là hắn cảm thấy nên là như vậy.
Tôi mời cô ăn cơm. Hắn hít một hơi sâu, lấy hết dũng khí nói.
Được.
Sau đó liền cúp điện thoại.
Phạm Kính: ... Cứ như vậy cúp rồi? Cô không định giải thích gì với hắn sao? Nhưng hắn nghĩ lại thì cảm thấy đây mới là tác phong của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.