Nghịch Thiên Hệ Thống: Nữ Phụ Lên Sàn
Chương 6: Vị diện 1 : Nam thần cao lãnh (6)
Chỉ Thích Ăn Chay
22/07/2019
Đám con trai cả ngày cũng chỉ biết ngắm nhìn An Quân Quân. Càng nhìn bọn họ càng thấy cô thật cao quý. Bất giác bọn họ đã coi cô là nữ thần. Thậm chí còn vì cô thành lập một nhóm fan club.
Đám tiểu thư hoa hoa ngọc ngọc kia thực sự không cam lòng. Bọn họ thật không thể chấp nhận được việc một cô gái lại chiếm hết hào quang như vậy.
Cuối cùng cũng có một người nhịn không được đứng lên nói với giáo sư: Thưa lão sư, chúng em đến trường là để học tập nhưng lại có người không như vậy! Thậm chí còn coi khinh nội quy nhà trường, ngủ trong giờ học.
Giáo sư trên bảng thầm kêu không tốt vừa muốn cản lại nhưng cô gái kia lại chạy đến chỗ An Quân Quân kéo cô đứng dậy.
An Quân Quân nghe tiếng động thì đã bừng tỉnh chỉ là cô không nghĩ người kia lại đến kéo cô đứng dậy.
Cô đưa tay dụi mắt, ánh mắt có chút lạnh nhìn cô gái kia.
Ghét nhất mấy người phá hỏng giấc ngủ của bản cô nương!
Cô gái hơi rùng mình, có chút sợ hãi nhưng đã đâm lao thì phải theo lao!
Lão sư, là cô ấy! Cô ta chỉ vào An Quân Quân.
Sắc mặt vị giáo sư ảo não không thôi. Nhưng bỗng nhiên Mộc Ảnh đứng dậy nói: Em thay mặt Tiểu Quân xin lỗi lão sư và mọi người. Cô ấy còn nhỏ không hiểu chuyện, hi vọng mọi người bỏ qua.
Nói xong liền đưa ánh mắt dịu dàng nhìn An Quân Quân ý nói cô nhanh cảm ơn mình.
Chắc cô sẽ vì hắn mà cảm động rơi nước mắt rồi chứ?
Giáo sư thấy Mộc thiếu cũng ra mặt nên quay đầu nhìn biểu cảm của An Quân Quân. Chính ông ta cũng cảm thấy cô gái này rất quá đáng!
An Quân Quân đưa ánh mắt nhìn Mộc Ảnh như nhìn một tên ngốc: Anh bị khùng à?
Ai cần hắn thay cô xin lỗi? Cô có mượn hắn nói vậy à?
Đúng là thiểu năng!
Cô đứng lên nói:Con mắt nào của các người nhìn thấy tôi ngủ trong lớp hả?
Mộc Ảnh:...
Giáo sư:...
Cô gái kia:...
Toàn lớp học:...
Tất cả bọn họ đều thấy như vậy đấy! Cô lại có thể đương nhiên hỏi như vậy sao.
Cô gái kia không cam lòng: Tôi thấy cô nằm trên bàn.
An Quân Quân một bộ như hiểu ra: Ồ, thế tôi nằm trên bàn tức là tôi ngủ à?
... Cô ta muốn đập chết cô gái này! Cô nằm trên bàn mà không ngủ vậy chứ làm gì hả?!
An Quân Quân lý lẽ hùng hồn nhìn giáo sư nói: Thưa giáo sư, nội quy của nhà trường không cấm học sinh nằm trên bàn, bạn học này lại vu khống nói em vi phạm nội quy, em muốn kiện cô ta!
Giáo sư:...
Mộc Ảnh:...
Cô gái kia:...
Đám người chết đứng:...
Cô còn có gan kiện ngược lại cơ đấy!
Rốt cuộc ai mới là người bị kiện đây?
Cô gái bị kiện ngược: An Quân Quân, cô không nói lý lẽ! Đừng ỷ mình có gia tộc ở sau lưng mà càn rỡ. Tôi không sợ cô đâu! Tức chết cô ta rồi! Cô gái này là người từ hành tinh nào rớt xuống thế?
An Quân Quân buồn cười nhìn cô ta: Đầu óc cô có bệnh hả?
Tiểu Quân! Mộc Ảnh lên tiếng. Em đừng cãi nữa. Anh biết em khó chịu anh. Đừng vì anh mà gây sự vô cớ với người khác được không? Nói xong còn dùng ánh mắt thâm tình nhìn cô...
Toàn lớp như hiểu ra ồ một tiếng, ánh mắt nhìn An Quân Quân hơi thay đổi. Hóa ra là loại quan hệ này? Thì ra cô toàn là nhờ quan hệ với Mộc Thiếu mới được vào lớp A. Vậy mà bọn họ còn đem cô tôn lên làm nữ thần?
Nhất thời bao nhiêu ánh mắt khinh thường, oán hận, châm chọc rơi lên người cô.
An Quân Quân hơi tức giận.
CMN kỹ năng diễn của nam chính đại nhân đã tăng lên max điểm rồi à???
Tác giả ngươi thật trâu bò! Bản tiểu thư phục sát đất rồi đấy!
Mộc Ảnh, có phải đầu anh bị kẹp đến hư não rồi không hả? Cô chỉ mũi hắn hỏi.Bản tiểu thư từ lúc nào có quan hệ với anh rồi hả?
Cô dứt khoác không thèm chú ý đến hắn, hắn có hào quang của nam chính, cô có ngu mới đi lấy trứng chọi đá!
An Quân Quân nhìn toàn lớp học: Những lời vô lí của hắn ta chỉ có thiểu năng mới đi tin! Mấy người nghe rõ cho tôi, bản tiểu thư là người của An gia! Còn cần phải đi ôm đùi của hắn ta à?
Cô ác ý nhìn cô gái kia: Cô nói tôi không nói lý lẽ? Được. Vậy cô chỉ ra tôi không nói lí lẽ chỗ nào đi?
Cô gái kia ấp úng không biết nói từ đâu. Lúc này cô ta mới nhận ra những lời An Quân Quân nói mới nhìn có vẻ vô lí nhưng suy nghĩ lại mới phát hiện không thể phản bác lại được. Chỗ nào chỗ đấy đều chặt chẽ vô cùng.
Bầu không khí lúc này rơi vào trầm mặc, có chút quỷ dị.
Mộc Ảnh nhìn An Quân Quân đứng ở phía kia, dung nhan xinh đẹp kiều diễm như đóa hoa anh túc đang nở rộ. Trên người là một cỗ ngạo khí không gì sánh bằng.
Cô của bây giờ đẹp đến nghiêng nước nghiêng thành, đâu còn là con vịt xấu xí rụt rè ngày trước...
Hắn phát hiện ra một chuyện.
Cô đã hoàn toàn thay đổi rồi! Trong mắt cô không còn sự ngượng ngùng, tha thiết dành cho hắn nữa!
Cô không phải An Quân Quân!
Một suy đoán vô căn cứ từ đầu hắn nhảy ra. Nhưng nếu không phải như vậy thì làm sao chỉ trong 3 năm ngắn ngủi mà tính cách của một người lại có thể thay đổi đến thế?
Hắn càng ngày càng không thể hiểu nổi cô rồi!
Tiếng chuông trường vang lên. An Quân Quân lôi cặp đi ra ngoài. Trước khi đi cô quay đầu nhìn bọn họ. Trong mắt là sự kiêu ngạo rõ không hề che dấu. Ánh sáng chói lọi chiếu lên cả thân thể nhỏ bé của cô khiến người khác có một cảm giác vĩnh viễn cũng không thể chạm tới.
Giống như là người của hai thế giới khác nhau... Cô là vua! Mà bọn họ là thần tử!
An Quân Quân cười đầy tà khí: Cứ cho là tôi có An gia làm hậu thuẫn thì thế nào? Mấy người có giỏi thì tìm một cái hậu trường giống tôi đi rồi nói chuyện! Nói xong còn ném cho bọn họ một ánh mắt khiêu khích, vẫy tay chào, thái độ hoàn toàn không đặt người khác vào mắt!
Đám người trong lớp ban đầu ngẩn ra lúc sau thì hoàn toàn sôi trào. Có người còn lấy điện thoại quay lại từ đầu đến cuối đăng lên diễn đàn của trường.
Toàn trường sửng sốt.
Họ không nghĩ tới chỉ là một cô gái lại có thể nói những lời như vậy!
CMN quá kiêu ngạo rồi! Nhưng bọn họ lại không có cách nào phản bác lại.
Ừm! Ngươi có bản lĩnh thì tìm một cái hậu trường cứng rắn đi rồi chúng ta nói chuyện!
Nhất thời những truyền thuyết về cô được bọn họ lưu truyền nhau.
An Quân Quân nổi tiếng chỉ sau 1 buổi học đầu tiên!
Ngông cuồng
Kiêu ngạo
Coi trời bằng vung
Đây mới chính là tác phong của cô!
Đám tiểu thư hoa hoa ngọc ngọc kia thực sự không cam lòng. Bọn họ thật không thể chấp nhận được việc một cô gái lại chiếm hết hào quang như vậy.
Cuối cùng cũng có một người nhịn không được đứng lên nói với giáo sư: Thưa lão sư, chúng em đến trường là để học tập nhưng lại có người không như vậy! Thậm chí còn coi khinh nội quy nhà trường, ngủ trong giờ học.
Giáo sư trên bảng thầm kêu không tốt vừa muốn cản lại nhưng cô gái kia lại chạy đến chỗ An Quân Quân kéo cô đứng dậy.
An Quân Quân nghe tiếng động thì đã bừng tỉnh chỉ là cô không nghĩ người kia lại đến kéo cô đứng dậy.
Cô đưa tay dụi mắt, ánh mắt có chút lạnh nhìn cô gái kia.
Ghét nhất mấy người phá hỏng giấc ngủ của bản cô nương!
Cô gái hơi rùng mình, có chút sợ hãi nhưng đã đâm lao thì phải theo lao!
Lão sư, là cô ấy! Cô ta chỉ vào An Quân Quân.
Sắc mặt vị giáo sư ảo não không thôi. Nhưng bỗng nhiên Mộc Ảnh đứng dậy nói: Em thay mặt Tiểu Quân xin lỗi lão sư và mọi người. Cô ấy còn nhỏ không hiểu chuyện, hi vọng mọi người bỏ qua.
Nói xong liền đưa ánh mắt dịu dàng nhìn An Quân Quân ý nói cô nhanh cảm ơn mình.
Chắc cô sẽ vì hắn mà cảm động rơi nước mắt rồi chứ?
Giáo sư thấy Mộc thiếu cũng ra mặt nên quay đầu nhìn biểu cảm của An Quân Quân. Chính ông ta cũng cảm thấy cô gái này rất quá đáng!
An Quân Quân đưa ánh mắt nhìn Mộc Ảnh như nhìn một tên ngốc: Anh bị khùng à?
Ai cần hắn thay cô xin lỗi? Cô có mượn hắn nói vậy à?
Đúng là thiểu năng!
Cô đứng lên nói:Con mắt nào của các người nhìn thấy tôi ngủ trong lớp hả?
Mộc Ảnh:...
Giáo sư:...
Cô gái kia:...
Toàn lớp học:...
Tất cả bọn họ đều thấy như vậy đấy! Cô lại có thể đương nhiên hỏi như vậy sao.
Cô gái kia không cam lòng: Tôi thấy cô nằm trên bàn.
An Quân Quân một bộ như hiểu ra: Ồ, thế tôi nằm trên bàn tức là tôi ngủ à?
... Cô ta muốn đập chết cô gái này! Cô nằm trên bàn mà không ngủ vậy chứ làm gì hả?!
An Quân Quân lý lẽ hùng hồn nhìn giáo sư nói: Thưa giáo sư, nội quy của nhà trường không cấm học sinh nằm trên bàn, bạn học này lại vu khống nói em vi phạm nội quy, em muốn kiện cô ta!
Giáo sư:...
Mộc Ảnh:...
Cô gái kia:...
Đám người chết đứng:...
Cô còn có gan kiện ngược lại cơ đấy!
Rốt cuộc ai mới là người bị kiện đây?
Cô gái bị kiện ngược: An Quân Quân, cô không nói lý lẽ! Đừng ỷ mình có gia tộc ở sau lưng mà càn rỡ. Tôi không sợ cô đâu! Tức chết cô ta rồi! Cô gái này là người từ hành tinh nào rớt xuống thế?
An Quân Quân buồn cười nhìn cô ta: Đầu óc cô có bệnh hả?
Tiểu Quân! Mộc Ảnh lên tiếng. Em đừng cãi nữa. Anh biết em khó chịu anh. Đừng vì anh mà gây sự vô cớ với người khác được không? Nói xong còn dùng ánh mắt thâm tình nhìn cô...
Toàn lớp như hiểu ra ồ một tiếng, ánh mắt nhìn An Quân Quân hơi thay đổi. Hóa ra là loại quan hệ này? Thì ra cô toàn là nhờ quan hệ với Mộc Thiếu mới được vào lớp A. Vậy mà bọn họ còn đem cô tôn lên làm nữ thần?
Nhất thời bao nhiêu ánh mắt khinh thường, oán hận, châm chọc rơi lên người cô.
An Quân Quân hơi tức giận.
CMN kỹ năng diễn của nam chính đại nhân đã tăng lên max điểm rồi à???
Tác giả ngươi thật trâu bò! Bản tiểu thư phục sát đất rồi đấy!
Mộc Ảnh, có phải đầu anh bị kẹp đến hư não rồi không hả? Cô chỉ mũi hắn hỏi.Bản tiểu thư từ lúc nào có quan hệ với anh rồi hả?
Cô dứt khoác không thèm chú ý đến hắn, hắn có hào quang của nam chính, cô có ngu mới đi lấy trứng chọi đá!
An Quân Quân nhìn toàn lớp học: Những lời vô lí của hắn ta chỉ có thiểu năng mới đi tin! Mấy người nghe rõ cho tôi, bản tiểu thư là người của An gia! Còn cần phải đi ôm đùi của hắn ta à?
Cô ác ý nhìn cô gái kia: Cô nói tôi không nói lý lẽ? Được. Vậy cô chỉ ra tôi không nói lí lẽ chỗ nào đi?
Cô gái kia ấp úng không biết nói từ đâu. Lúc này cô ta mới nhận ra những lời An Quân Quân nói mới nhìn có vẻ vô lí nhưng suy nghĩ lại mới phát hiện không thể phản bác lại được. Chỗ nào chỗ đấy đều chặt chẽ vô cùng.
Bầu không khí lúc này rơi vào trầm mặc, có chút quỷ dị.
Mộc Ảnh nhìn An Quân Quân đứng ở phía kia, dung nhan xinh đẹp kiều diễm như đóa hoa anh túc đang nở rộ. Trên người là một cỗ ngạo khí không gì sánh bằng.
Cô của bây giờ đẹp đến nghiêng nước nghiêng thành, đâu còn là con vịt xấu xí rụt rè ngày trước...
Hắn phát hiện ra một chuyện.
Cô đã hoàn toàn thay đổi rồi! Trong mắt cô không còn sự ngượng ngùng, tha thiết dành cho hắn nữa!
Cô không phải An Quân Quân!
Một suy đoán vô căn cứ từ đầu hắn nhảy ra. Nhưng nếu không phải như vậy thì làm sao chỉ trong 3 năm ngắn ngủi mà tính cách của một người lại có thể thay đổi đến thế?
Hắn càng ngày càng không thể hiểu nổi cô rồi!
Tiếng chuông trường vang lên. An Quân Quân lôi cặp đi ra ngoài. Trước khi đi cô quay đầu nhìn bọn họ. Trong mắt là sự kiêu ngạo rõ không hề che dấu. Ánh sáng chói lọi chiếu lên cả thân thể nhỏ bé của cô khiến người khác có một cảm giác vĩnh viễn cũng không thể chạm tới.
Giống như là người của hai thế giới khác nhau... Cô là vua! Mà bọn họ là thần tử!
An Quân Quân cười đầy tà khí: Cứ cho là tôi có An gia làm hậu thuẫn thì thế nào? Mấy người có giỏi thì tìm một cái hậu trường giống tôi đi rồi nói chuyện! Nói xong còn ném cho bọn họ một ánh mắt khiêu khích, vẫy tay chào, thái độ hoàn toàn không đặt người khác vào mắt!
Đám người trong lớp ban đầu ngẩn ra lúc sau thì hoàn toàn sôi trào. Có người còn lấy điện thoại quay lại từ đầu đến cuối đăng lên diễn đàn của trường.
Toàn trường sửng sốt.
Họ không nghĩ tới chỉ là một cô gái lại có thể nói những lời như vậy!
CMN quá kiêu ngạo rồi! Nhưng bọn họ lại không có cách nào phản bác lại.
Ừm! Ngươi có bản lĩnh thì tìm một cái hậu trường cứng rắn đi rồi chúng ta nói chuyện!
Nhất thời những truyền thuyết về cô được bọn họ lưu truyền nhau.
An Quân Quân nổi tiếng chỉ sau 1 buổi học đầu tiên!
Ngông cuồng
Kiêu ngạo
Coi trời bằng vung
Đây mới chính là tác phong của cô!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.