Nghịch Thiên Hệ Thống: Nữ Phụ Lên Sàn
Chương 5: Vị diện 1 : Nam thần cao lãnh (5)
Chỉ Thích Ăn Chay
22/07/2019
Trước cổng trường đại học A, một chiếc Bentley đỗ ở trên đường khiến người khác đi qua không khỏi chú ý. Mọi người đều có chút ngạc nhiên. Mặc dù những người học ở trường này đều là danh môn vọng tộc nhưng cũng không có ai dám ngang nhiên đi xe xịn đến trường, ngoại trừ tứ đại gia tộc. Dù sao một chiếc Bentley cũng gần 400 vạn, sẽ không có gia tộc nào tuy ý chi tiêu như vậy.
Một số người ở đây phát hiện đây là hãng EWB thì ánh mắt nóng lên. Cái gì mà 400 vạn? Rõ ràng là 600 vạn được không?
An Quân Quân đang ngồi ở ghế tài xế thì nghe tiếng chuông điện thoại.
Quản gia nói con lái chiếc EWB đi, có đúng không?
Dạ.
Trời, nó ở đâu ra vậy? An mẫu ở đầu dây bên kia kinh hãi không thôi.
Là của con. Nói xong cô liền tắt máy.
Cô bất chấp ánh mắt tò mò của mọi người, kiêu ngạo lái xe vào trường. Phải, cô khoe thì thế nào, có tiền mà không khoe ra mới gọi là ngu!
Đám người đứng ở ngoài nhịn không được chửi thề một tiếng.
CMN thật kiêu ngạo!
Nhưng phần lớn đều cảm thấy tò mò về chủ nhân chiếc xe. Không biết ai mà lại có bản lãnh như vậy?
An Quân Quân cầm chìa khóa phòng giữ xe nghênh ngang rời đi. Chẳng ai có thể nghĩ được người bên trong mà lại là cô đâu ha?
Kiêu ngạo, nghênh ngang, coi trời bằng vung mới đúng là tác phong của cô!
An Quân Quân cầm chiếc máy ảnh chạy đến một góc, ánh mắt tà ác.
Cô chính thức bắt đầu phá hủy CP nam nữ chính này.
Bỗng một chiếc xe từ xa tới, cô nhanh tay chụp vài tấm.
Lâm ly từ trong xe bước ra cẩn thận nhìn xung quanh, xác định không có ai mới quay đầu ra hiệu với người trong xe. Toàn bộ quá trình chưa đầy 3 phút.
An Quân Quân đắc ý nhìn máy ảnh trong tay mình.
Chỉ trách nữ chính đại nhân xui xẻo, bị rơi vào hố của cô nha!
Chỉ cần về tới tối đem mấy tấm hình này đăng lên diễn đàn của trường. Cô đảm bảo toàn trường sẽ nhanh chóng công kích Lâm ly.
...
Lúc An Quân Quân đến lớp học thì đã vào lớp rồi, giáo viên biết mình không chọc nổi nhân vật này nên cũng đành nhắm mắt cho qua tùy ý cô. Mà dáng vẻ của cô dường như cũng hoàn toàn không quan tâm việc mình đi trễ.
Từ lúc cô bước vào lớp, mọi ánh mắt đều như dán chặt trên người cô, hoàn toàn bị nhan sắc và khí chất kiêu ngạo của cô thu hút.
Cô gái này thật đẹp!
Ừm! Còn có cái biểu cảm như thể Bổn cô nương đẹp là lẽ đương nhiên đó nữa, khiến người ta hận không thể lôi cô xuống đánh một trận.
Tổng kết lại một câu: Cô gái này không dễ chọc!
Mộc Ảnh nhìn thấy biểu cảm tiếc hận của đám đàn ông thì khinh thường. Phải! Mộc Ảnh học lớp A.
Mà An phụ hình như đã hiểu lầm cô nên phân cho cô vào lớp của Mộc Ảnh.
Hắn lãnh đạm nhìn An Quân Quân thân thiết nói: Tiểu Quân, qua đây!
Những người xung quanh nghe vậy có chút kinh ngạc. Thì ra nữ thần có quan hệ với Mộc đại thiếu gia. Mà hình như quan hệ giữa hai người rất không bình thường, thậm chí còn có phần mờ ám.
An Quân Quân như không nghe thấy lời hắn nói, chỉ giương mắt vứt cho hắn một ánh mắt khinh thường.
Cô đặt mông ngồi xuống một góc lớp học.
Nam chủ đại nhân, ngươi lấy đâu ra tự tin cho rằng bổn cô nương sẽ qua chỗ ngươi? Não ngươi bị cửa kẹp à?! Đúng là đồ thiểu năng.
Thái độ của cô khiến một đám người hít thở không thông. Nữ thần dám ngang nhiên chống lại Mộc thiếu?! Đó chẳng phải đại biểu nữ thần vốn không sợ hắn sao?
Rốt cuộc thân phận của cô ấy là gì a?
Mấy cô gái khó chịu hừ lạnh, có người to gan nói: Lạnh lùng không biết cho ai xem!
Chỉ là đối với những người này An Quân Quân cũng lười đáp trả, nhưng dù sao mới ngày đầu đi học, cô cũng phải thị uy một chút chứ đúng không?
Lạnh lùng như vậy đương nhiên để các người xem. Nhìn mà cũng không hiểu? Đúng là thiểu năng! Cô hất mặt nói.
Cô gái kia nghe vậy liền cứng họng. Bởi vì đối phương căn bản không nói chuyện một cách bình thường nha!
Hệ thống: [...] Nó phát hiện ký chủ rất thích chửi người khác thiểu năng. Cứ như cả thế giới chỉ có
mình cô là bình thường thôi đấy! Ngay cả hệ thống như nó cũng bị mắng mà! Thật thông cảm cho đám người kia...
Sắc mặt Mộc Ảnh không được tốt lắm. Hắn đã cho cô thể diện mà cô lại không cần...
Hừ, muốn chơi lạt mềm buộc chặt à? Để tôi xem cô nhịn đến bao giờ?
Chỉ là Mộc Ảnh không biết ngay từ đầu hắn đã bị An Quân Quân dán cho cái nhãn thiểu năng. Nếu không hắn cũng sẽ không tự cho là đúng.
Suốt một buổi học An Quân Quân đều lười ngẩng đầu, cả ngày đều nằm xuống ngủ, hoàn toàn không có ý định nghe giảng.
Hừ, mấy cái kiến thức cỏn con như vậy mà cũng ép bổn tiểu thư nghiêm túc học?
Vậy mấy tấm bằng đại học Harvard kiếp trước của cô là để trưng à?
Thật không thể hiểu nổi tư duy của đám thiểu năng này.
Hệ thống: [Ký chủ mà còn như vậy, giá trị nhân phẩm sẽ âm mất!] Nó có lòng tốt cảnh báo.
Giá trị nhân phẩm của ta đã vốn âm rồi, có trừ thêm cũng chẳng sao...
[...] Nó cạn lời rồi.
Mấy giáo viên đứng dạy cũng nhắm mắt cho qua. Bởi vì sao? Bởi vì hậu trường của người ta cứng rắn a!
Suốt một buổi học, An Quân Quân chỉ nằm ngủ, không làm gì hết khiến Mộc Ảnh thực sự khó hiểu. Đây có đúng là An Quân Quân mà hắn biết không thế? Sao lại khác xa với trí nhớ của hắn như vậy?
Cô thực sự không quan tâm đến hắn sao? Chẳng phải cô nên quan sát chăm chú nhất cử nhất động của hắn sao?
Một số người ở đây phát hiện đây là hãng EWB thì ánh mắt nóng lên. Cái gì mà 400 vạn? Rõ ràng là 600 vạn được không?
An Quân Quân đang ngồi ở ghế tài xế thì nghe tiếng chuông điện thoại.
Quản gia nói con lái chiếc EWB đi, có đúng không?
Dạ.
Trời, nó ở đâu ra vậy? An mẫu ở đầu dây bên kia kinh hãi không thôi.
Là của con. Nói xong cô liền tắt máy.
Cô bất chấp ánh mắt tò mò của mọi người, kiêu ngạo lái xe vào trường. Phải, cô khoe thì thế nào, có tiền mà không khoe ra mới gọi là ngu!
Đám người đứng ở ngoài nhịn không được chửi thề một tiếng.
CMN thật kiêu ngạo!
Nhưng phần lớn đều cảm thấy tò mò về chủ nhân chiếc xe. Không biết ai mà lại có bản lãnh như vậy?
An Quân Quân cầm chìa khóa phòng giữ xe nghênh ngang rời đi. Chẳng ai có thể nghĩ được người bên trong mà lại là cô đâu ha?
Kiêu ngạo, nghênh ngang, coi trời bằng vung mới đúng là tác phong của cô!
An Quân Quân cầm chiếc máy ảnh chạy đến một góc, ánh mắt tà ác.
Cô chính thức bắt đầu phá hủy CP nam nữ chính này.
Bỗng một chiếc xe từ xa tới, cô nhanh tay chụp vài tấm.
Lâm ly từ trong xe bước ra cẩn thận nhìn xung quanh, xác định không có ai mới quay đầu ra hiệu với người trong xe. Toàn bộ quá trình chưa đầy 3 phút.
An Quân Quân đắc ý nhìn máy ảnh trong tay mình.
Chỉ trách nữ chính đại nhân xui xẻo, bị rơi vào hố của cô nha!
Chỉ cần về tới tối đem mấy tấm hình này đăng lên diễn đàn của trường. Cô đảm bảo toàn trường sẽ nhanh chóng công kích Lâm ly.
...
Lúc An Quân Quân đến lớp học thì đã vào lớp rồi, giáo viên biết mình không chọc nổi nhân vật này nên cũng đành nhắm mắt cho qua tùy ý cô. Mà dáng vẻ của cô dường như cũng hoàn toàn không quan tâm việc mình đi trễ.
Từ lúc cô bước vào lớp, mọi ánh mắt đều như dán chặt trên người cô, hoàn toàn bị nhan sắc và khí chất kiêu ngạo của cô thu hút.
Cô gái này thật đẹp!
Ừm! Còn có cái biểu cảm như thể Bổn cô nương đẹp là lẽ đương nhiên đó nữa, khiến người ta hận không thể lôi cô xuống đánh một trận.
Tổng kết lại một câu: Cô gái này không dễ chọc!
Mộc Ảnh nhìn thấy biểu cảm tiếc hận của đám đàn ông thì khinh thường. Phải! Mộc Ảnh học lớp A.
Mà An phụ hình như đã hiểu lầm cô nên phân cho cô vào lớp của Mộc Ảnh.
Hắn lãnh đạm nhìn An Quân Quân thân thiết nói: Tiểu Quân, qua đây!
Những người xung quanh nghe vậy có chút kinh ngạc. Thì ra nữ thần có quan hệ với Mộc đại thiếu gia. Mà hình như quan hệ giữa hai người rất không bình thường, thậm chí còn có phần mờ ám.
An Quân Quân như không nghe thấy lời hắn nói, chỉ giương mắt vứt cho hắn một ánh mắt khinh thường.
Cô đặt mông ngồi xuống một góc lớp học.
Nam chủ đại nhân, ngươi lấy đâu ra tự tin cho rằng bổn cô nương sẽ qua chỗ ngươi? Não ngươi bị cửa kẹp à?! Đúng là đồ thiểu năng.
Thái độ của cô khiến một đám người hít thở không thông. Nữ thần dám ngang nhiên chống lại Mộc thiếu?! Đó chẳng phải đại biểu nữ thần vốn không sợ hắn sao?
Rốt cuộc thân phận của cô ấy là gì a?
Mấy cô gái khó chịu hừ lạnh, có người to gan nói: Lạnh lùng không biết cho ai xem!
Chỉ là đối với những người này An Quân Quân cũng lười đáp trả, nhưng dù sao mới ngày đầu đi học, cô cũng phải thị uy một chút chứ đúng không?
Lạnh lùng như vậy đương nhiên để các người xem. Nhìn mà cũng không hiểu? Đúng là thiểu năng! Cô hất mặt nói.
Cô gái kia nghe vậy liền cứng họng. Bởi vì đối phương căn bản không nói chuyện một cách bình thường nha!
Hệ thống: [...] Nó phát hiện ký chủ rất thích chửi người khác thiểu năng. Cứ như cả thế giới chỉ có
mình cô là bình thường thôi đấy! Ngay cả hệ thống như nó cũng bị mắng mà! Thật thông cảm cho đám người kia...
Sắc mặt Mộc Ảnh không được tốt lắm. Hắn đã cho cô thể diện mà cô lại không cần...
Hừ, muốn chơi lạt mềm buộc chặt à? Để tôi xem cô nhịn đến bao giờ?
Chỉ là Mộc Ảnh không biết ngay từ đầu hắn đã bị An Quân Quân dán cho cái nhãn thiểu năng. Nếu không hắn cũng sẽ không tự cho là đúng.
Suốt một buổi học An Quân Quân đều lười ngẩng đầu, cả ngày đều nằm xuống ngủ, hoàn toàn không có ý định nghe giảng.
Hừ, mấy cái kiến thức cỏn con như vậy mà cũng ép bổn tiểu thư nghiêm túc học?
Vậy mấy tấm bằng đại học Harvard kiếp trước của cô là để trưng à?
Thật không thể hiểu nổi tư duy của đám thiểu năng này.
Hệ thống: [Ký chủ mà còn như vậy, giá trị nhân phẩm sẽ âm mất!] Nó có lòng tốt cảnh báo.
Giá trị nhân phẩm của ta đã vốn âm rồi, có trừ thêm cũng chẳng sao...
[...] Nó cạn lời rồi.
Mấy giáo viên đứng dạy cũng nhắm mắt cho qua. Bởi vì sao? Bởi vì hậu trường của người ta cứng rắn a!
Suốt một buổi học, An Quân Quân chỉ nằm ngủ, không làm gì hết khiến Mộc Ảnh thực sự khó hiểu. Đây có đúng là An Quân Quân mà hắn biết không thế? Sao lại khác xa với trí nhớ của hắn như vậy?
Cô thực sự không quan tâm đến hắn sao? Chẳng phải cô nên quan sát chăm chú nhất cử nhất động của hắn sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.