Quyển 3 - Chương 142: Tôn giả, đại thừa giả
Thất Nguyệt Điềm
01/11/2016
Edit : Hoa Thiên
“Nãi nãi, sao ngươi lại tới đây?” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng hỏi, âm thanh không có chút biến đổi, vẫn lãnh đạm hờ hững như trước.
Gia Cát Dung Dung cũng không để ý chút nào, nhìn đống hỗn độn phía sau bọn họ, bất đắc dĩ lắc đầu, hai người bọn họ lại đánh nhau, xem ra bọn họ không thể đơn độc gặp mặt, cho dù lần này không phải đơn độc gặp mặt, nhưng so với việc đơn độc gặp không có gì khác nhau, Hàn Ngạo Thần với Khuynh nhi đồng lòng, hai người bọn họ đánh nhau, đứa nhỏ Ngạo Thần này không giúp Khuynh nhi một phen xem như là không tệ, đâu còn có thể trông chờ hắn kéo một phen.
“Ta chỉ là nghe thấy động tĩnh bên này, liền tới đây nhìn xem, cái này là các ngươi…”
“Không phải.” Quân Mộ Khuynh lập tức lắc đầu, đây tuyệt đối không giống như mọi người tưởng tượng, nàng mới sẽ không mỗi lần đều cùng lão già này động thủ, lần trước là hắn ra tay, nàng mới ra tay.
Quân Chấn đi tới trước mặt Gia Cát Dung Dung, đen mặt, giống như người khác thiếu nợ hắn vậy.
“Bọn họ tới.” Quân Chấn trầm giọng nói, trên mặt cũng có không ít nghiêm túc, ánh mắt cũng hết sức ngưng trọng.
Hai chữ “bọn họ”, sắc mặt Gia Cát Dung Dung đại biến, bọn họ thực sự tới, nhưng mà vì sao bọn họ lại có thể nhanh như vậy đã biết Khuynh nhi trở về, Quân gia có người mật báo hay sao?
“Là Quân Thương Lan.” Quân Chấn dường như nhìn thấu tâm tư Gia Cát Dung Dung vậy, nói thẳng ra đáp án.
Quân Mộ Khuynh cùng Hàn Ngạo Thần đứng ở bên cạnh không hiểu ra sao, “Bọn họ” là ai? Lại cùng Quân Thương Lan có quan hệ gì, rốt cuộc là có chuyện gì mà bọn họ không biết?
“Khuynh nhi, đợi sau khi tỉ thí ngũ đại gia tộc xong, chúng ta sẽ nói cho ngươi biết tất cả mọi chuyện.” Gia Cát Dung Dung nhu hòa nói, việc này, không thể tiếp tục giấu giếm nữa, phải nói toàn bộ cho Khuynh nhi, tất cả những hiểu lầm này phải nói rõ ràng.
“Được, chuyện hắn muốn biết, cũng đợi sau khi tỉ thí ngũ đại gia tộc xong lại nói.” Quân Mộ Khuynh khoanh hai tay trước ngực, nhẹ nhàng cúi đầu, lúc này mới nhìn tới bàn tay vững vàng vẫn còn ở ngang hông mình.
Nàng hờ hững nghiêng đầu, liếc mắt nhìn Hàn Ngạo Thần một cái, người phía sau lên tiếng, lúc này mới ngượng ngùng buông tay, hắn còn tưởng rằng có thể ôm nhiều một chút, kết quả tiểu Khuynh Khuynh đã để ý tới.
Gia Cát Dung Dung nửa che miệng, cười thầm, xem ra Ngạo Thần muốn ôm được mỹ nhân về, còn phải cố gắng nhiều hơn nữa.
“Nha đầu, muốn nói liền nói, không cần phải ấp a ấp úng!” Nàng chính là Xích Quân, còn có cái gì không thể nói, song nguyên tố đấu kỹ sư, chuyện này, như thế nào đi nữa cũng không thể nói ra, việc này nếu như nói cho người bên ngoài, sẽ đưa tới bao nhiêu họa sát thân.
Người thì luôn luôn ích kỷ, bọn họ sẽ đem những thứ không chiếm được, hủy không còn một mảnh, nhổ cỏ nhổ tận gốc, tuyệt đối không thể để cho bất luận kẻ nào biết nàng chính là Xích Quân.
Hôm nay nàng để cho người khác giả dạng nàng, cũng hẳn là vì nguyên nhân này, mặc dù phần lớn người nhìn không ra nàng chính là Xích Quân, nhưng còn có một số người có thể nhìn ra.
“Ta không vui, có chuyện gì, một tháng sau lại nói.” Quân Mộ Khuynh liếc mắt nhìn Quân Chấn, không phục nói.
Hàn Ngạo Thần mím môi, ánh mắt híp thành một đường, tâm tư của tiểu Khuynh Khuynh, so với miệng của nàng dễ dàng tiếp nhận một người hơn, đây là phát hiện mới nhất, như vậy nói cách khác, tiểu Khuynh Khuynh đã tiếp nhận hắn, chỉ là ngoài miệng không có tiếp nhận mà thôi, có thể cho là như thế không? Đương nhiên có thể.
Mỗ nam nào đó tự kỷ nghĩ, không nhìn tới ba ánh mắt đang tập trung ở trên người hắn, nghi hoặc nhìn hắn.
Đối mặt với cái nhìn chằm chằm của bọn họ, Hàn Ngạo Thần lập tức khôi phục, hờ hững lộ ra một nụ cười ấm áp, cười giống như là thần linh thánh khiết vậy, trên người còn tản mát ra ánh sáng nhàn nhạt, khiến Quân Chấn với Gia Cát Dung Dung trực tiếp nhìn ngây dại, chỉ có Quân Mộ Khuynh đen mặt, bất đắc dĩ nhìn hắn.
Bên trong phòng hoa lệ, nam tử lười biếng tựa ở trên ghế dựa lớn, nghe người đối diện báo cáo, băng lãnh trên mặt không có một chút cảm xúc.
“Ngươi nói hai người bọn họ đã chết?” Rốt cuộc nam tử kia cũng mở miệng, trong giọng nói mang theo đằng đằng sát khí, trên người lại càng tản mát ra khí tức lạnh như băng, khiến cho người ta kinh hoàng khiếp sợ.
“Vâng.” Người đứng ở trước bàn đọc sách cúi đầu trả lời, đã chết, bài vị gãy, đây là chứng minh tốt nhất, lần này bảo hai người bọn họ đi tìm hiểu tin tức, vậy mà lại bị người giết chết, đây là có chuyện gì xảy ra, thực sự là mất mặt!
“Hai người bọn họ là phế vật sao? Mặc dù nơi này thực lực chúng ta là tôn giả đấu kỹ sư, cũng tương đương với thượng tôn đấu kỹ sư bên kia, thế nhưng sẽ có bao nhiêu thượng tôn đấu kỹ sư chứ, làm sao có người có thể dễ dàng hạ sát thủ với bọn họ!” Nam tử mở mắt ra, trong đôi mắt xanh đen, đều là sát ý lãnh khốc.
“Không biết, chúng ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, đã phái người qua bên kia.” Nam tử lập tức cúi đầu, trên trán đã toát ra mồ hôi lạnh.
“Ầm!” Nam tử hung hăng vỗ mặt bàn một cái, phẫn nộ quát, “Ta kêu các ngươi nhìn chằm chằm Quân gia, nhìn chằm chằm Quân gia, ngươi rốt cuộc đã làm được những cái gì, nếu chúng ta không làm suy yếu thế lực Quân gia, sao có thể đặt chân được ở bên kia, Quân Thương Lan cho rằng việc làm của hắn có thể giấu giếm được Quân Chấn, lúc trước nếu không phải chúng ta giúp, Quân Chấn sao có thể đuôit nhi tử thiên tài của hắn ra khỏi Quân gia!” Nam tử âm ngoan nói, bọn họ nhận được tin tức là Quân Ly đã chết, nhưng con cái của hắn vẫn ở đó, vậy thì không thể giữ lại trên thế giới này.
“Chúng ta đã nhìn chằm chằm, thế nhưng…” Ai biết nửa đường xông ra một Quân Mộ Khuynh…
Nhớ ngày đó, Quân Mộ Khuynh là không được coi trọng nhất của Quân gia, nhưng bây giờ không những có ma thú, còn có đấu kỹ nguyên tố, còn là thiên tài hỏa nguyên tố, Quân gia thực sự là nhân tài xuất hiện lớp lớp, mặc dù lúc trước bọn họ che giấu tất cả, vẫn sẽ có người đem mọi chuyện đào ra.
“Chuyện năm đó, tuyệt đối không thể để cho Quân Chấn biết.” Nam tử trầm tư một chút, lạnh lùng hạ lệnh.
“Thuộc hạ đã biết.” Quân Chấn biết, đương nhiên sẽ không để cho bọn họ biết, cho dù biết thì phải làm thế nào đây, còn có một Quân Thương Lan ở nơi đó thay thế, thì không có uy hiếp gì đáng nói.
Bọn họ ở bên này bưng bít chưa xong, đương nhiên phải chọn một địa phương khá hơn một chút, cũng phải đổi một địa phương khá hơn một chút, chỉ là lần này đi qua phải mất rất nhiều thời gian, không gian trục là không thể dùng, tỉ thí ngũ đại gia tộc còn có một tháng, bọn họ còn kịp đi tham gia tỉ thí của bọn hắn.
Thiên tài ngũ đại gia tộc tỉ thí, chính là đối tượng bọn họ giết, bọn họ tuyệt đối sẽ không để thực lực ngũ đại gia tộc quá mức cường thịnh, bằng không, quá khứ đã qua của bọn họ, còn có thực lực gì đó, địa vị đáng nói.
“Cút!” Nam tử nhắm mắt lại, lạnh lùng phun ra một chữ, Quân Mộ Khuynh, tên này đã biến mất nhiều năm, vậy mà lại lần nữa xuất hiện.
Sớm biết sẽ có ngày hôm nay, lúc trước, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Quân Mộ Khuynh, lúc đó nên sớm bóp chết nàng, nếu không cũng sẽ không xuất hiện nhiều chuyện như ngày hôm nay vậy.
“Dạ.” Người trước bàn đọc sách vội vàng thối lui, không dám nói nữa, nếu như hắn nói nhiều thêm một câu, chỉ sợ chủ tử lại muốn tức giận, vẫn là rời đi thì tốt hơn.
Trong phòng khôi phục yên tĩnh, nam tử nhắm chặt hai mắt, bầu không khí quỷ dị lại tản ra trong phòng, đột nhiên hắn mở choàng mắt, lạnh lùng kêu lên, “Mặc Liên!”
Một bóng đen nhanh chóng tiến vào, quỳ ở trước mặt của hắn.
“Nãi nãi, sao ngươi lại tới đây?” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng hỏi, âm thanh không có chút biến đổi, vẫn lãnh đạm hờ hững như trước.
Gia Cát Dung Dung cũng không để ý chút nào, nhìn đống hỗn độn phía sau bọn họ, bất đắc dĩ lắc đầu, hai người bọn họ lại đánh nhau, xem ra bọn họ không thể đơn độc gặp mặt, cho dù lần này không phải đơn độc gặp mặt, nhưng so với việc đơn độc gặp không có gì khác nhau, Hàn Ngạo Thần với Khuynh nhi đồng lòng, hai người bọn họ đánh nhau, đứa nhỏ Ngạo Thần này không giúp Khuynh nhi một phen xem như là không tệ, đâu còn có thể trông chờ hắn kéo một phen.
“Ta chỉ là nghe thấy động tĩnh bên này, liền tới đây nhìn xem, cái này là các ngươi…”
“Không phải.” Quân Mộ Khuynh lập tức lắc đầu, đây tuyệt đối không giống như mọi người tưởng tượng, nàng mới sẽ không mỗi lần đều cùng lão già này động thủ, lần trước là hắn ra tay, nàng mới ra tay.
Quân Chấn đi tới trước mặt Gia Cát Dung Dung, đen mặt, giống như người khác thiếu nợ hắn vậy.
“Bọn họ tới.” Quân Chấn trầm giọng nói, trên mặt cũng có không ít nghiêm túc, ánh mắt cũng hết sức ngưng trọng.
Hai chữ “bọn họ”, sắc mặt Gia Cát Dung Dung đại biến, bọn họ thực sự tới, nhưng mà vì sao bọn họ lại có thể nhanh như vậy đã biết Khuynh nhi trở về, Quân gia có người mật báo hay sao?
“Là Quân Thương Lan.” Quân Chấn dường như nhìn thấu tâm tư Gia Cát Dung Dung vậy, nói thẳng ra đáp án.
Quân Mộ Khuynh cùng Hàn Ngạo Thần đứng ở bên cạnh không hiểu ra sao, “Bọn họ” là ai? Lại cùng Quân Thương Lan có quan hệ gì, rốt cuộc là có chuyện gì mà bọn họ không biết?
“Khuynh nhi, đợi sau khi tỉ thí ngũ đại gia tộc xong, chúng ta sẽ nói cho ngươi biết tất cả mọi chuyện.” Gia Cát Dung Dung nhu hòa nói, việc này, không thể tiếp tục giấu giếm nữa, phải nói toàn bộ cho Khuynh nhi, tất cả những hiểu lầm này phải nói rõ ràng.
“Được, chuyện hắn muốn biết, cũng đợi sau khi tỉ thí ngũ đại gia tộc xong lại nói.” Quân Mộ Khuynh khoanh hai tay trước ngực, nhẹ nhàng cúi đầu, lúc này mới nhìn tới bàn tay vững vàng vẫn còn ở ngang hông mình.
Nàng hờ hững nghiêng đầu, liếc mắt nhìn Hàn Ngạo Thần một cái, người phía sau lên tiếng, lúc này mới ngượng ngùng buông tay, hắn còn tưởng rằng có thể ôm nhiều một chút, kết quả tiểu Khuynh Khuynh đã để ý tới.
Gia Cát Dung Dung nửa che miệng, cười thầm, xem ra Ngạo Thần muốn ôm được mỹ nhân về, còn phải cố gắng nhiều hơn nữa.
“Nha đầu, muốn nói liền nói, không cần phải ấp a ấp úng!” Nàng chính là Xích Quân, còn có cái gì không thể nói, song nguyên tố đấu kỹ sư, chuyện này, như thế nào đi nữa cũng không thể nói ra, việc này nếu như nói cho người bên ngoài, sẽ đưa tới bao nhiêu họa sát thân.
Người thì luôn luôn ích kỷ, bọn họ sẽ đem những thứ không chiếm được, hủy không còn một mảnh, nhổ cỏ nhổ tận gốc, tuyệt đối không thể để cho bất luận kẻ nào biết nàng chính là Xích Quân.
Hôm nay nàng để cho người khác giả dạng nàng, cũng hẳn là vì nguyên nhân này, mặc dù phần lớn người nhìn không ra nàng chính là Xích Quân, nhưng còn có một số người có thể nhìn ra.
“Ta không vui, có chuyện gì, một tháng sau lại nói.” Quân Mộ Khuynh liếc mắt nhìn Quân Chấn, không phục nói.
Hàn Ngạo Thần mím môi, ánh mắt híp thành một đường, tâm tư của tiểu Khuynh Khuynh, so với miệng của nàng dễ dàng tiếp nhận một người hơn, đây là phát hiện mới nhất, như vậy nói cách khác, tiểu Khuynh Khuynh đã tiếp nhận hắn, chỉ là ngoài miệng không có tiếp nhận mà thôi, có thể cho là như thế không? Đương nhiên có thể.
Mỗ nam nào đó tự kỷ nghĩ, không nhìn tới ba ánh mắt đang tập trung ở trên người hắn, nghi hoặc nhìn hắn.
Đối mặt với cái nhìn chằm chằm của bọn họ, Hàn Ngạo Thần lập tức khôi phục, hờ hững lộ ra một nụ cười ấm áp, cười giống như là thần linh thánh khiết vậy, trên người còn tản mát ra ánh sáng nhàn nhạt, khiến Quân Chấn với Gia Cát Dung Dung trực tiếp nhìn ngây dại, chỉ có Quân Mộ Khuynh đen mặt, bất đắc dĩ nhìn hắn.
Bên trong phòng hoa lệ, nam tử lười biếng tựa ở trên ghế dựa lớn, nghe người đối diện báo cáo, băng lãnh trên mặt không có một chút cảm xúc.
“Ngươi nói hai người bọn họ đã chết?” Rốt cuộc nam tử kia cũng mở miệng, trong giọng nói mang theo đằng đằng sát khí, trên người lại càng tản mát ra khí tức lạnh như băng, khiến cho người ta kinh hoàng khiếp sợ.
“Vâng.” Người đứng ở trước bàn đọc sách cúi đầu trả lời, đã chết, bài vị gãy, đây là chứng minh tốt nhất, lần này bảo hai người bọn họ đi tìm hiểu tin tức, vậy mà lại bị người giết chết, đây là có chuyện gì xảy ra, thực sự là mất mặt!
“Hai người bọn họ là phế vật sao? Mặc dù nơi này thực lực chúng ta là tôn giả đấu kỹ sư, cũng tương đương với thượng tôn đấu kỹ sư bên kia, thế nhưng sẽ có bao nhiêu thượng tôn đấu kỹ sư chứ, làm sao có người có thể dễ dàng hạ sát thủ với bọn họ!” Nam tử mở mắt ra, trong đôi mắt xanh đen, đều là sát ý lãnh khốc.
“Không biết, chúng ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, đã phái người qua bên kia.” Nam tử lập tức cúi đầu, trên trán đã toát ra mồ hôi lạnh.
“Ầm!” Nam tử hung hăng vỗ mặt bàn một cái, phẫn nộ quát, “Ta kêu các ngươi nhìn chằm chằm Quân gia, nhìn chằm chằm Quân gia, ngươi rốt cuộc đã làm được những cái gì, nếu chúng ta không làm suy yếu thế lực Quân gia, sao có thể đặt chân được ở bên kia, Quân Thương Lan cho rằng việc làm của hắn có thể giấu giếm được Quân Chấn, lúc trước nếu không phải chúng ta giúp, Quân Chấn sao có thể đuôit nhi tử thiên tài của hắn ra khỏi Quân gia!” Nam tử âm ngoan nói, bọn họ nhận được tin tức là Quân Ly đã chết, nhưng con cái của hắn vẫn ở đó, vậy thì không thể giữ lại trên thế giới này.
“Chúng ta đã nhìn chằm chằm, thế nhưng…” Ai biết nửa đường xông ra một Quân Mộ Khuynh…
Nhớ ngày đó, Quân Mộ Khuynh là không được coi trọng nhất của Quân gia, nhưng bây giờ không những có ma thú, còn có đấu kỹ nguyên tố, còn là thiên tài hỏa nguyên tố, Quân gia thực sự là nhân tài xuất hiện lớp lớp, mặc dù lúc trước bọn họ che giấu tất cả, vẫn sẽ có người đem mọi chuyện đào ra.
“Chuyện năm đó, tuyệt đối không thể để cho Quân Chấn biết.” Nam tử trầm tư một chút, lạnh lùng hạ lệnh.
“Thuộc hạ đã biết.” Quân Chấn biết, đương nhiên sẽ không để cho bọn họ biết, cho dù biết thì phải làm thế nào đây, còn có một Quân Thương Lan ở nơi đó thay thế, thì không có uy hiếp gì đáng nói.
Bọn họ ở bên này bưng bít chưa xong, đương nhiên phải chọn một địa phương khá hơn một chút, cũng phải đổi một địa phương khá hơn một chút, chỉ là lần này đi qua phải mất rất nhiều thời gian, không gian trục là không thể dùng, tỉ thí ngũ đại gia tộc còn có một tháng, bọn họ còn kịp đi tham gia tỉ thí của bọn hắn.
Thiên tài ngũ đại gia tộc tỉ thí, chính là đối tượng bọn họ giết, bọn họ tuyệt đối sẽ không để thực lực ngũ đại gia tộc quá mức cường thịnh, bằng không, quá khứ đã qua của bọn họ, còn có thực lực gì đó, địa vị đáng nói.
“Cút!” Nam tử nhắm mắt lại, lạnh lùng phun ra một chữ, Quân Mộ Khuynh, tên này đã biến mất nhiều năm, vậy mà lại lần nữa xuất hiện.
Sớm biết sẽ có ngày hôm nay, lúc trước, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Quân Mộ Khuynh, lúc đó nên sớm bóp chết nàng, nếu không cũng sẽ không xuất hiện nhiều chuyện như ngày hôm nay vậy.
“Dạ.” Người trước bàn đọc sách vội vàng thối lui, không dám nói nữa, nếu như hắn nói nhiều thêm một câu, chỉ sợ chủ tử lại muốn tức giận, vẫn là rời đi thì tốt hơn.
Trong phòng khôi phục yên tĩnh, nam tử nhắm chặt hai mắt, bầu không khí quỷ dị lại tản ra trong phòng, đột nhiên hắn mở choàng mắt, lạnh lùng kêu lên, “Mặc Liên!”
Một bóng đen nhanh chóng tiến vào, quỳ ở trước mặt của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.