Nghịch Thiên Tà Thần

Chương 2155: Chân Tướng (2)

Hỏa Tinh Dẫn Lực

07/02/2022

“Cho nên, nói cho ta biết, được không? So với việc thẳng thắn tất cả, ngươi nhất định càng không muốn nhìn thấy trái tim ta bị khoét rỗng, nhìn nàng im lặng làm tất cả mọi chuyện nhưng lại mang tiếng xấu... đúng không?”

Đôi đồng tử run lên dữ dội... lại run rẩy...

“Hu... hu...”

Tiếng nức nở vang lên. Cuối cùng trong khoảnh khắc nào đó, đôi đồng tử co rút của nàng như pha lê vỡ ra, tản ra những vì sao vô tận thê lương mà xinh đẹp.

“Hu... hu hu... Hu hu hu hu hu hu!”

Những nỗi niềm, cảm xúc, nước mắt vỡ òa cùng một lúc, nàng nhào lên người Vân Triệt, khóc lớn lên.

Mấy năm nay, phía sau mỗi nụ cười của nàng, bên trong tâm hồn nàng lúc nào cũng như bị gai nhọn đâm vào, mỗi khi chạm tới đều đau đớn đến mức khó thở.

“Là nàng... Là Khuynh Nguyệt tỷ tỷ... Là Càn Khôn Thứ của nàng... Là nàng... Hu... hu hu hu hu...”

Cuối cùng nàng cũng nói ra cái tên đó...

Cuối cùng nàng không cần phải gánh chịu tất cả những chuyện này một mình nữa.

Giống như cả vạn ngọn núi đè nặng trong lòng nàng bấy lâu nay sụp đổ trong chớp mắt, nàng khóc kêu tùy ý, thoải mái trút ra, dường như muốn mặc sức phóng thích tất cả những đau khổ, gánh nặng, áp lực, tra tấn mấy năm nay...



Nhưng trong tâm trạng vỡ òa như muốn sụp đổ, nàng căn bản đã khóc không thành tiếng, không thể nói được lời nào.

Vân Triệt ôm chặt nàng, nhắm mắt lại, hai hàm răng nghiến chặt.

Trong lòng đã sớm tin tưởng... nhưng khi chính tai nghe thấy Thủy Mị Âm gọi tên của nàng, trong lòng hắn vẫn như trời long đất lở.

...Ở phương trời xa, hơi thở của Mộc Huyền Âm cũng xuất hiện hỗn loạn cực nhỏ.

Nếu không phải tâm trạng Vân Triệt đang bị vây trong trạng thái hỗn loạn hơn không biết bao nhiêu lần thì chắc chắn hắn đã phát hiện được sự tồn tại của nàng trong nháy mắt.

Vì không yên lòng về Vân Triệt, cho nên đúng là nàng vẫn lặng yên đi theo tới đây.

Nhưng lại nghe được một... chân tướng quá chấn động.

Hạ Khuynh Nguyệt... Năm đó, người cảm thấy khó tin và khó chấp nhận nhất với sự phản bội và làm tổn thương nặng nề của nàng ấy đối với Vân Triệt, ngoài Vân Triệt ra, chính là nàng và Trì Vũ Dao.

Nhất là Trì Vũ Dao, đã nhiều năm trôi qua như vậy, vả lại Hạ Khuynh Nguyệt đã chết rồi, nhưng nàng vẫn canh cánh trong lòng, không thể buông bỏ.

“Ma Hậu,” nàng thì thầm: “Hiểu biết của ngươi về nàng không phải là cái gọi là sai lệch lớn nhất trong đời này của ngươi, cho tới giờ cũng không phải...”

...

“... Năm đó, khi Vân Triệt ca ca ở Bắc Thần Vực, chuyện Lưu Quang Giới đã từng thu nhận và giúp đỡ ngươi một ngày bị bại lộ và truyền đi, sau đó Khuynh Nguyệt tỷ đã nhanh chóng đến nơi, đánh cha ta trọng thương, cũng phế huyền mạch của hắn, còn đưa ta tới Nguyệt Thần Giới giam giữ.”



Sau khi mất rất nhiều thời gian để bình tĩnh lại, Thủy Mị Âm bắt đầu kể lại mọi chuyện năm đó. Hai mắt của nàng vì khóc mà đỏ lên, lúc này vẫn còn chút bọt nước lóng lánh.

“Ta, phụ thân và tỷ tỷ đã sớm biết, chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện, cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý, chỉ không ngờ là nó lại tới nhanh như vậy... Nhưng thực ra, tin tức Lưu Quang Giới từng thu nhận và giúp đỡ ngươi là do Khuynh Nguyệt tỷ cố ý để lộ ra ngoài.”

“... Quả nhiên.” Khi Vân Triệt xâu chuỗi lại tất cả mọi chuyện trong đầu một lần nữa, có rất nhiều chuyện đã hiện ra hoàn toàn khác với hắn nghĩ.

“Nếu đầu tiên bị vương giới khác... nhất là để Phạm Đế Thần Giới biết được, giáng trọng trách thì hậu quả sẽ khó lường. Vì thế, nàng dẫn đầu loan tin trước, để cho Trụ Thiên Thần Giới sớm biết được, dẫn Trụ Hư Tử tới Lưu Quang Giới, sau đó đánh cha ta bị thương nặng và phế bỏ huyền mạch của cha ta trước mặt hắn, rồi lại tuyên bố giam giữ ta ở Nguyệt Thần Giới ngàn năm.”

Là một trong ba tinh giới thượng vị mạnh nhất Đông Thần Vực, đánh trọng thương Thủy Thiên Hoành thì thôi đi, lại còn phế bỏ huyền mạch vĩnh viễn... Việc này đúng là một sự trừng phạt cức kỳ tàn khốc.

Đó không chỉ là phế bỏ Thủy Thiên Hoành, mà còn là phế bỏ trụ cột nòng cốt nhất của Lưu Quang Giới.

Thậm chí Trụ Hư Tử còn không chịu nổi, ra mặt cầu xin.

Trụ Hư Tử rất yêu quý Thủy Mị Âm, năm đó vô cùng nóng lòng muốn nhận nàng làm đồ đệ, không ai ở Đông Thần Vực là không biết chuyện này... Cho nên, chuyện Hạ Khuynh Nguyệt giam giữ Thủy Mị Âm, Trụ Tử Hư cũng chỉ có thể cầu tình, nhưng nếu muốn chuyển đến Trụ Thiên Thần Giới giam giữ, chắc chắn sẽ bị thế nhân âm thầm ý kiến là che đậy.

Bởi vậy, việc trừng phạt Lưu Quang Giới đã định, thủ đoạn trừng phạt tàn khốc đến mức khiến người ta sợ hãi, thậm chí còn có cả sự chứng kiến và thỉnh cầu của Trụ Thiên Thần Đế. Cứ như vậy, bao gồm cả Phạm Đế Thần Giới, không một ai có thể can thiệp vào chuyện này.

Đồng thời, nếu có người muốn ngấp nghé Vô Cấu Thần Hồn của Thủy Mị Âm thông qua tội lỗi của Lưu Quang Giới thì cũng phải nhìn vào sắc mặt của Nguyệt Thần Đế.

“Bề ngoài thì đó là sự trừng phạt nặng nề, nhưng thực ra đó là sự bảo vệ Lưu Quang Giới, bảo vệ ta.” Thủy Mị Âm nức nở: “Nàng nói cho ta biết, huyền mạch mà cha ta bị phế bỏ... chờ sau này Vân Triệt ca ca trở về, nhất định có thể khôi phục.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nghịch Thiên Tà Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook