Chương 2191: Mở Đầu (2)
Hỏa Tinh Dẫn Lực
07/02/2022
“Sau khi hoàn thành tất cả, nàng tự sát, dùng sinh mệnh và sức mạnh của bản thân gieo vào hỗn độn... Trước khi hoàn toàn tan biến, nàng khắc vào một phần ký ức và cùng sức mạnh của mình lên tám mảnh vỡ sinh mệnh đặc biệt.”
“Từ nay về sau, hỗn độn nghênh đón thời đại hoàn toàn mới. Vô số sinh linh bắt đầu được sinh ra, mà Thần và Ma lúc ban đầu được khai sinh từ tám mảnh vỡ sinh mệnh. Bốn mảnh rơi vào phía bắc hỗn độn, khai sinh ra bốn Ma Đế; bốn mảnh rơi vào phía nam hỗn độn, khai sinh ra bốn Thần Sáng Thế.”
“Bắt đầu từ bọn họ, thời đại của chư thần được mở ra.”
Thần Giới đã kể lại hoặc ghi chép lại chuyện này thành bí văn viễn cổ một cách cẩn thận, mà Vân Triệt cũng từng được nghe linh hồn Kim Ô nói về điều đó từ lúc ở hạ giới.
Nhưng lời nói tiếp theo lại khiến nhận thức của Vân Triệt bị đảo loạn đến mức long trời lở đất.
“Tuy rằng sinh mệnh và sức mạnh của Thần Thủy Tổ tan biến, nhưng ý thức của nàng không hề tan biến theo đó, mà được bảo tồn đầy đủ trong thiên địa.”
Vân Triệt: “!!?”
“Bởi vì nàng muốn chính mắt nhìn thấy thế giới được bản thân giao sinh mệnh, sức mạnh, quy tắc, cuối cùng đã trở thành một thế giới như thế nào.”
“Thời gian trôi qua... trăm năm, ngàn năm, vạn năm, ngàn vạn năm...”
“Trong hỗn độn dần dần xuất hiện vô số sinh linh, vô số chủng tộc, một tinh cầu được khai phá, một vùng tinh vực dần được hình thành, cùng lúc đó cũng có vô số chủng tộc tuyệt chủng, vô số tinh cầu tan vỡ...”
“Dưới quy tắc mà nàng tạo ra, thế giới này không ngừng tiến hoá, không ngừng tự hoàn thiện quy tắc về mọi mặt khác, cũng giữ gìn hòa bình và ổn định của thế giới.”
“Phía trên phàm linh, sinh linh thượng đẳng thống lĩnh hỗn độn theo hai cực âm dương, dần dần phân hoá thành hai tộc bài xích lẫn nhau, một là Thần Tộc, một cái là Ma Tộc.”
“Ý thức của nàng ngao du thế gian, chứng kiến đầy đủ mỗi một bước tiến thời đại của chư thần, mỗi một diễn biến hoặc nhỏ bé hoặc kịch liệt.”
“Không biết từ lúc nào, năm tháng xoay vòng dài dằng dặc đã trôi qua. Nàng vẫn không hề mất đi ý thức của chính mình, bởi vì sau thời gian dài chứng kiến, nàng đã sinh ra cảm tình và lưu luyến đặc biệt đối với thế giới này.”
“Nàng muốn tiếp tục xem tiếp, thưởng thức trăm vẻ trong nhân gian, chứng kiến năm tháng biến đổi không thể đoán trước.”
“Cho đến một ngày nào đó, thời đại chư thần nghênh đón một sự kiện kết thúc tất cả.”
“Tru Thiên Thần Đế - Mạt Ách phát hiện mối quan hệ cấm kỵ giữa Thần Sáng Thế Nguyên Tố - Nghịch Huyền và Kiếp Thiên Ma Đế - Kiếp Uyên. Hắn dùng Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm đánh Kiếp Thiên Ma Đế ra khỏi hỗn độn... vì thế hoàn toàn khiến cho Ma Tộc trở nên oán hận.”
“Mạt Ách vì sử dụng Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm quá độ mà chết sớm. Sau khi hắn chết không lâu, cuối cùng mầm mống ác chiến được chôn xuống giữa hai tộc bùng nổ...”
“Khác với nhiều trận chiến lớn nhỏ không lúc nào gián đoạn trong quá khứ, hiển nhiên trận chiến bùng nổ lần này thảm khốc đến mức hoàn toàn không khống chế được...”
“Lúc đó, sức mạnh cùng cảnh giới của thần bùng nổ điên cuồng trong thiên địa, giáng tai ương đến vô số phàm linh vô tội, huỷ diệt không biết bao nhiêu không gian, hơn nữa không biết từ lúc nào, trận chiến hỗn loạn này đã làm tan vỡ khí tức và pháp tắc của hỗn độn.”
“Đối mặt với trận ác chiến này, Thần Thủy Tổ hờ hững bàng quan từ đầu đến cuối. Thời đại biến đổi liên tục, thay đổi hay kết thúc, đối với nàng chỉ là kết quả mà chính sinh linh trong hiện tại lựa chọn và tạo ra, nàng sẽ không thở dài hay buồn bã, mà ngược lại, nàng chờ mong sau trận ác chiến, hỗn độn sẽ nghênh đón một thời đại mới như thế nào.”
“Mà ngay tại thời điểm cuối cùng của thời kì ác chiến, nàng bỗng nhiên cảm nhận được khí tức của hỗn độn xuất hiện dao động không bình thường.”
“Khí tức Hồng Mông, linh khí Thần Đạo, ma khí Hắc Ám... đang không ngừng rung chuyển trong không gian hỗn độn, nhưng lại trong yên lặng bắt đầu tản ra khắp nơi, sau đó hướng về cùng một phương hướng...”
“Vực thẳm.”
“Bấy giờ nàng mới phát hiện ra, không biết ở khi nào, pháp tắc mà nàng tạo ra cho vực thẳm đã xuất hiện lỗ hổng và vết nứt.”
“Vực... thẳm?” Vân Triệt bất giác nói nhỏ một tiếng.
“Cân bằng là trụ cột của sự tồn tại.” Âm thanh của nữ tử chậm rãi truyền đến: “Có sự sống tất nhiên sẽ có huỷ diệt.”
“Hỗn độn mà ngươi biết hiện giờ chính là một nửa của hỗn độn nguyên thủy.”
“Không gian hỗn độn mà ngươi đang sống là thế giới của sự sống, một nửa hỗn độn khác mà ngươi không biết chính là thế giới của huỷ diệt. “
“Thần Thủy Tổ đặt tên cho nó là… vực thẳm.”
Vực thẳm…
Hai chữ này chắc chắn sẽ khiến người ta liên tưởng ngay đến một thế giới huyền bí, cũng là nơi đáng sợ nhất…vực thẳm hư vô.
Như thể hiểu được suy nghĩ của Vân Triệt, giọng nói của nữ tử lại chậm rãi cất lên: “Vực thẳm này chính là những gì các ngươi biết trong thế giới - Vực thẳm hư vô.”
“Vực thẳm hư vô sẽ đưa mọi thứ quy về hư vô,” Vân Triệt cúi đầu nghĩ: “Sức mạnh đưa tất cả về hư vô là khí tức diệt mà ngươi nói?”
“Cơ bản thì ngươi nói không sai.” Nàng đáp: “Trong hỗn độn lúc đầu, khí tức sinh và khí tức diệt cùng tồn tại, việc Thần Thủy Tổ tự sát cũng khó có thể tạo ra sinh mệnh.”
“Từ nay về sau, hỗn độn nghênh đón thời đại hoàn toàn mới. Vô số sinh linh bắt đầu được sinh ra, mà Thần và Ma lúc ban đầu được khai sinh từ tám mảnh vỡ sinh mệnh. Bốn mảnh rơi vào phía bắc hỗn độn, khai sinh ra bốn Ma Đế; bốn mảnh rơi vào phía nam hỗn độn, khai sinh ra bốn Thần Sáng Thế.”
“Bắt đầu từ bọn họ, thời đại của chư thần được mở ra.”
Thần Giới đã kể lại hoặc ghi chép lại chuyện này thành bí văn viễn cổ một cách cẩn thận, mà Vân Triệt cũng từng được nghe linh hồn Kim Ô nói về điều đó từ lúc ở hạ giới.
Nhưng lời nói tiếp theo lại khiến nhận thức của Vân Triệt bị đảo loạn đến mức long trời lở đất.
“Tuy rằng sinh mệnh và sức mạnh của Thần Thủy Tổ tan biến, nhưng ý thức của nàng không hề tan biến theo đó, mà được bảo tồn đầy đủ trong thiên địa.”
Vân Triệt: “!!?”
“Bởi vì nàng muốn chính mắt nhìn thấy thế giới được bản thân giao sinh mệnh, sức mạnh, quy tắc, cuối cùng đã trở thành một thế giới như thế nào.”
“Thời gian trôi qua... trăm năm, ngàn năm, vạn năm, ngàn vạn năm...”
“Trong hỗn độn dần dần xuất hiện vô số sinh linh, vô số chủng tộc, một tinh cầu được khai phá, một vùng tinh vực dần được hình thành, cùng lúc đó cũng có vô số chủng tộc tuyệt chủng, vô số tinh cầu tan vỡ...”
“Dưới quy tắc mà nàng tạo ra, thế giới này không ngừng tiến hoá, không ngừng tự hoàn thiện quy tắc về mọi mặt khác, cũng giữ gìn hòa bình và ổn định của thế giới.”
“Phía trên phàm linh, sinh linh thượng đẳng thống lĩnh hỗn độn theo hai cực âm dương, dần dần phân hoá thành hai tộc bài xích lẫn nhau, một là Thần Tộc, một cái là Ma Tộc.”
“Ý thức của nàng ngao du thế gian, chứng kiến đầy đủ mỗi một bước tiến thời đại của chư thần, mỗi một diễn biến hoặc nhỏ bé hoặc kịch liệt.”
“Không biết từ lúc nào, năm tháng xoay vòng dài dằng dặc đã trôi qua. Nàng vẫn không hề mất đi ý thức của chính mình, bởi vì sau thời gian dài chứng kiến, nàng đã sinh ra cảm tình và lưu luyến đặc biệt đối với thế giới này.”
“Nàng muốn tiếp tục xem tiếp, thưởng thức trăm vẻ trong nhân gian, chứng kiến năm tháng biến đổi không thể đoán trước.”
“Cho đến một ngày nào đó, thời đại chư thần nghênh đón một sự kiện kết thúc tất cả.”
“Tru Thiên Thần Đế - Mạt Ách phát hiện mối quan hệ cấm kỵ giữa Thần Sáng Thế Nguyên Tố - Nghịch Huyền và Kiếp Thiên Ma Đế - Kiếp Uyên. Hắn dùng Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm đánh Kiếp Thiên Ma Đế ra khỏi hỗn độn... vì thế hoàn toàn khiến cho Ma Tộc trở nên oán hận.”
“Mạt Ách vì sử dụng Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm quá độ mà chết sớm. Sau khi hắn chết không lâu, cuối cùng mầm mống ác chiến được chôn xuống giữa hai tộc bùng nổ...”
“Khác với nhiều trận chiến lớn nhỏ không lúc nào gián đoạn trong quá khứ, hiển nhiên trận chiến bùng nổ lần này thảm khốc đến mức hoàn toàn không khống chế được...”
“Lúc đó, sức mạnh cùng cảnh giới của thần bùng nổ điên cuồng trong thiên địa, giáng tai ương đến vô số phàm linh vô tội, huỷ diệt không biết bao nhiêu không gian, hơn nữa không biết từ lúc nào, trận chiến hỗn loạn này đã làm tan vỡ khí tức và pháp tắc của hỗn độn.”
“Đối mặt với trận ác chiến này, Thần Thủy Tổ hờ hững bàng quan từ đầu đến cuối. Thời đại biến đổi liên tục, thay đổi hay kết thúc, đối với nàng chỉ là kết quả mà chính sinh linh trong hiện tại lựa chọn và tạo ra, nàng sẽ không thở dài hay buồn bã, mà ngược lại, nàng chờ mong sau trận ác chiến, hỗn độn sẽ nghênh đón một thời đại mới như thế nào.”
“Mà ngay tại thời điểm cuối cùng của thời kì ác chiến, nàng bỗng nhiên cảm nhận được khí tức của hỗn độn xuất hiện dao động không bình thường.”
“Khí tức Hồng Mông, linh khí Thần Đạo, ma khí Hắc Ám... đang không ngừng rung chuyển trong không gian hỗn độn, nhưng lại trong yên lặng bắt đầu tản ra khắp nơi, sau đó hướng về cùng một phương hướng...”
“Vực thẳm.”
“Bấy giờ nàng mới phát hiện ra, không biết ở khi nào, pháp tắc mà nàng tạo ra cho vực thẳm đã xuất hiện lỗ hổng và vết nứt.”
“Vực... thẳm?” Vân Triệt bất giác nói nhỏ một tiếng.
“Cân bằng là trụ cột của sự tồn tại.” Âm thanh của nữ tử chậm rãi truyền đến: “Có sự sống tất nhiên sẽ có huỷ diệt.”
“Hỗn độn mà ngươi biết hiện giờ chính là một nửa của hỗn độn nguyên thủy.”
“Không gian hỗn độn mà ngươi đang sống là thế giới của sự sống, một nửa hỗn độn khác mà ngươi không biết chính là thế giới của huỷ diệt. “
“Thần Thủy Tổ đặt tên cho nó là… vực thẳm.”
Vực thẳm…
Hai chữ này chắc chắn sẽ khiến người ta liên tưởng ngay đến một thế giới huyền bí, cũng là nơi đáng sợ nhất…vực thẳm hư vô.
Như thể hiểu được suy nghĩ của Vân Triệt, giọng nói của nữ tử lại chậm rãi cất lên: “Vực thẳm này chính là những gì các ngươi biết trong thế giới - Vực thẳm hư vô.”
“Vực thẳm hư vô sẽ đưa mọi thứ quy về hư vô,” Vân Triệt cúi đầu nghĩ: “Sức mạnh đưa tất cả về hư vô là khí tức diệt mà ngươi nói?”
“Cơ bản thì ngươi nói không sai.” Nàng đáp: “Trong hỗn độn lúc đầu, khí tức sinh và khí tức diệt cùng tồn tại, việc Thần Thủy Tổ tự sát cũng khó có thể tạo ra sinh mệnh.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.