Chương 33: Đại Thủ Phật Ấn - Hỏa Nhãn Kim Tinh
Đang cập nhật
28/11/2019
• Ta không có lừa ngươi, ta chỉ giúp ngươi kích phát dục tâm mà thôi.
Triệu Hàn Tiên cười tà mị trả lời Hải.
•Giúp ta, cmn giúp ta hay là hại ta... Để cô ta tỉnh lại không đem ta lột da rút xương là không thể.
Hải mỏ nhoẻn lên, bộ dạng khó chịu nói.
•Cô ta bây giờ đã là người thường không còn làm gì được ngươi đâu... Bây giờ vận mệnh cô ta tùy thuộc vào ngươi quyết định. Ngươi không muốn cửi lên mỹ nhân mỗi ngày sao... Ngươi không thấy cô ta xinh đẹp sao. Chỉ cần ngươi muốn ta sẽ để cô ta phục vụ ngươi mỗi ngày.
Triệu Hàn Tiên vừa nói vừa làm ra những động tác khiêu gợi.
•Thật không...
Hải nghi ngờ hỏi. Hắn dường như đã động tâm.
•Thật, không phải ta vừa cho ngươi sung sướng sao. Chỉ cần ngươi muốn ta đều sẽ giúp ngươi. Hãy thỏa mãn ham muốn của mình đi, đừng cố gắng gượng ép bản thân.
Triệu Hàn Tiên buôn từng lời nói ngọt ngào.
•Được, ta tin ngươi. Vậy điều kiện trao đổi là gì.
Hải gật đầu. Hắn chấp nhận đề nghị của nàng. Nói giỡn, Triệu Hàn Tiên xinh đẹp như vậy ai mà không động tâm chứ.
•Tốt, như vậy mới tốt. Ta không cần ngươi làm gì to tát. Ta chỉ cần ngươi đi kích động nhân tâm thôi.
Triệu Hàn Tiên thấy đó vui mừng. Chỉ cần có người chịu giúp hắn để hắn an tâm tu luyện. Đợi vài năm nữa đến khi hắn đại công cáo thành, đến lúc đó thì cả Thiên Thành kéo đến hắn cũng không sợ.
•Kích động nhân tâm, tại sao.
Hải nghi hoặc hỏi.
•Ngươi không cần phải quan tâm, chỉ cần ngươi đồng ý là được.
Triệu Hàn Tiên lãng tránh nói, hắn không muốn đề cập đến vấn đề này.
•Được, quân tử nhất ngôn. Nhưng ngươi phải đảm bảo với ta về nàng. Ta không muốn bị phản dame.
Hải kĩ càng dặn dò.
•Yên tâm, ta hiện tại đã khống chế thân xác nàng, chờ thêm thời gian nữa khi linh thần nàng suy yếu đi ta sẽ hoàn toàn chiếm hữu được nàng, mãi mãi và vĩnh viễn.
Triệu Hàn Tiên thấy hắn còn e dè liền đảm bảo nói.
•Làm sao ngươi dâm bảo đảm nàng sẽ không cắn trả.
Hải vẫn còn chưa tin nên truy hỏi.
•Trúng Ma Tâm Thôn Phệ của ta, ngoại trừ ta tự động tách ra thì không có khả năng nào để nàng cắn trả được.
Triệu Hàn Tiên giải thích.
•Ta tin ngươi. Ta muốn thử hàng.
Hải gật đầu một cái. Giao kèo này này coi như đã kết.
•Đây. Ngươi cứ thoải mái thử.
Triệu Hàn Tiên vui vẻ mở rộng ra, phơi bày cơ thể trước mặt Hải. Không hề có ý che giấu.
Hải bước đến cạnh nàng. Thấy nàng không phản kháng liền đưa tay sờ lên ngực nàng.
•Sao hả, có thoải mái không.
Triệu Hàn Tiên nũng nịu hỏi.
•Ừm, chất lượng rất tốt.
Hải gật đầu coi như vừa ý. Tuy nhiên trong tức khắc sắc mặt của hắn thay đổi, trở thành nghiêm nghị. Lòng bàn tay lóe lên kim sắc, bất thình lình vỗ một chưởng lên ngực nàng.
•Ngươi...
Triệu Hàn Tiên bất ngờ không kịp trở tay, lập tức tức giận nói.
•Ngươi cái gì mà ngươi, còn không mau cút ra cho ta.
Hải nghiêm nghị quát. Vẻ mặt trong lúc vô tình lại toát ra phật quang. Ánh kim sắc bùng phát chói lóa, chỗ lòng bàn tay của hắn không ngừng có khói đen bốc lên, khi bay đến nữa chừng không thì dần dần tiêu thất.
•Aaaaaa...
Hỗn Ma Tiên trong cơ thể của Triệu Hàn Tiên dường như rất đau đớn, hắn cất giọng hét lên.
•Còn không mau ra...
Hải quát lớn. Lại vỗ một chưởng lên ngực Triệu Hàn Tiên. Hỗn Ma Tiên không chịu nổi kim quang lập tức bị đánh văng ra. Triệu Hàn Tiên theo đó cũng ngất lịm đi.
•Đại Thủ Phật Ấn là pháp môn Phật Gia. Tại sao ngươi lại biết.
Hắc Ảnh Hỗn Ma Tiên phiêu đạc trong không khí cất giọng hỏi Hải.
•Tại sao ta biết không liên quan đến ngươi. Hôm nay cho dù phụ mẫu tiên tôn ngươi có sống lại cũng không cứu được ngươi.
Cả người Hải toa ra phật tính, tuy nhiên mở miệng lại vô cùng thô tục, trái ngược hoàn toàn với hình tượng bên ngoài.
•Hừ, vọng tưởng. Dù ngươi có Đại Thủ Phật Ấn cũng không phải là đối thủ của ta.
Hỗn Ma Tiên hừ lạnh. Đoạn thân thể hắn liền hòa vào bóng tối. Hắn không tin Hải có thể đấu lại hắn.
•Muốn chốn, không dễ vậy đâu.
Hải uống nói. Phắt một cái đôi mắt hắn liền hóa thành hai viên hỏa châu. Tựa như đại nhật soi sáng, dễ dàng bắt được hình bóng của Hỗn Ma Tiên.
•Chốn đâu cho thoát.
Hải không chậm trễ vung chưởng đánh tới.
•Hỏa Nhãn Kim Tinh, ngươi thật ra là ai.
Nhìn thấy đôi mắt của Hải, Hỗn Ma Tiên lập tức hoảng hốt. Hắn không biết tên nhải nhép này tại sao lại có những thần thông bực này.
•Là ông nội ngươi. Chết đi.
Hải không quan tâm thái độ của Hỗn Ma Tiên. Một chưởng đập tới, kim quang chói lóa.
•Khinh người quá đáng.
Hỗn Ma Tiên cũng không phải hạng tầm thường. Quát lên một tiếng vung tay đánh trả.
•Bạch bạch bạch..
Quyền, chưởng va chạm mấy lần. Hỗn Ma Tiên liền hét đau một tiếng rồi lùi về sau mấy bước.
Hải đắc thế không tha người lập tức đánh tiếp. Hỗn Ma Tiên bị hắn đánh đến không có cơ hội trở mình, chỉ có thể chật vật chống đỡ.
Nội tâm Hỗn Ma Tiên vô cùng tức giận, tu vi của hắn mặc dù cao thâm hơn Hải. Tuy nhiên hết lần này đến lần khác Hải lại luôn dùng Đại Thủ Phật Ấn cùng với Hỏa Nhãn Kim Tinh khiến hắn không thể chống đỡ được. Hắn vốn là một thực thể đặc biệt, đối binh khí, pháp bảo bình thường đều không có tác dụng với hắn. Nhưng hắn có một điểm yếu, đó là phật quang. Chỉ cần bị phật quang đánh vào năng lượng của hắn sẽ bị tiêu thất. Bởi vậy lúc giao thủ với Hải hắn rất là ức chế, rất muốn nổi bão nhưng lại không thể phát ra.
•Chết đi....
Hải càng đánh càng hăng. Vung chưởng không mệt mỏi. Hỗn Ma Tiên bị hắn đánh đến không thể hoàn thủ.
•Khốn kiếp..
Hỗn Ma Tiên uất ức hét một tiếng. Sau đó thì hóa thành một đám ma khí rồi bỏ chạy. Hắn không muốn đánh tới tên này nữa. Nếu không bị đánh chết thì cũng tức mà chết.
•Ê ! Đừng có chạy. Ta còn chưa đánh đủ mà.
Hải với người gọi theo. Tuy nhiên lại không có ý đuổi. Hắn hiểu rõ thực lực của mình, muốn đánh giết Hỗn Ma Tiên quả thật rất khó khăn.
•Tên khốn kiếp, ngươi đợi đó.
Hỗn Ma Tiên ném lại một câu rồi tan biến giữa bầu trời.
Hải nhìn theo hắn lắc đầu cười khổ. Tự hỏi tại sao mấy nhân vật phản diện đều thích làm như vậy chứ.
Triệu Hàn Tiên cười tà mị trả lời Hải.
•Giúp ta, cmn giúp ta hay là hại ta... Để cô ta tỉnh lại không đem ta lột da rút xương là không thể.
Hải mỏ nhoẻn lên, bộ dạng khó chịu nói.
•Cô ta bây giờ đã là người thường không còn làm gì được ngươi đâu... Bây giờ vận mệnh cô ta tùy thuộc vào ngươi quyết định. Ngươi không muốn cửi lên mỹ nhân mỗi ngày sao... Ngươi không thấy cô ta xinh đẹp sao. Chỉ cần ngươi muốn ta sẽ để cô ta phục vụ ngươi mỗi ngày.
Triệu Hàn Tiên vừa nói vừa làm ra những động tác khiêu gợi.
•Thật không...
Hải nghi ngờ hỏi. Hắn dường như đã động tâm.
•Thật, không phải ta vừa cho ngươi sung sướng sao. Chỉ cần ngươi muốn ta đều sẽ giúp ngươi. Hãy thỏa mãn ham muốn của mình đi, đừng cố gắng gượng ép bản thân.
Triệu Hàn Tiên buôn từng lời nói ngọt ngào.
•Được, ta tin ngươi. Vậy điều kiện trao đổi là gì.
Hải gật đầu. Hắn chấp nhận đề nghị của nàng. Nói giỡn, Triệu Hàn Tiên xinh đẹp như vậy ai mà không động tâm chứ.
•Tốt, như vậy mới tốt. Ta không cần ngươi làm gì to tát. Ta chỉ cần ngươi đi kích động nhân tâm thôi.
Triệu Hàn Tiên thấy đó vui mừng. Chỉ cần có người chịu giúp hắn để hắn an tâm tu luyện. Đợi vài năm nữa đến khi hắn đại công cáo thành, đến lúc đó thì cả Thiên Thành kéo đến hắn cũng không sợ.
•Kích động nhân tâm, tại sao.
Hải nghi hoặc hỏi.
•Ngươi không cần phải quan tâm, chỉ cần ngươi đồng ý là được.
Triệu Hàn Tiên lãng tránh nói, hắn không muốn đề cập đến vấn đề này.
•Được, quân tử nhất ngôn. Nhưng ngươi phải đảm bảo với ta về nàng. Ta không muốn bị phản dame.
Hải kĩ càng dặn dò.
•Yên tâm, ta hiện tại đã khống chế thân xác nàng, chờ thêm thời gian nữa khi linh thần nàng suy yếu đi ta sẽ hoàn toàn chiếm hữu được nàng, mãi mãi và vĩnh viễn.
Triệu Hàn Tiên thấy hắn còn e dè liền đảm bảo nói.
•Làm sao ngươi dâm bảo đảm nàng sẽ không cắn trả.
Hải vẫn còn chưa tin nên truy hỏi.
•Trúng Ma Tâm Thôn Phệ của ta, ngoại trừ ta tự động tách ra thì không có khả năng nào để nàng cắn trả được.
Triệu Hàn Tiên giải thích.
•Ta tin ngươi. Ta muốn thử hàng.
Hải gật đầu một cái. Giao kèo này này coi như đã kết.
•Đây. Ngươi cứ thoải mái thử.
Triệu Hàn Tiên vui vẻ mở rộng ra, phơi bày cơ thể trước mặt Hải. Không hề có ý che giấu.
Hải bước đến cạnh nàng. Thấy nàng không phản kháng liền đưa tay sờ lên ngực nàng.
•Sao hả, có thoải mái không.
Triệu Hàn Tiên nũng nịu hỏi.
•Ừm, chất lượng rất tốt.
Hải gật đầu coi như vừa ý. Tuy nhiên trong tức khắc sắc mặt của hắn thay đổi, trở thành nghiêm nghị. Lòng bàn tay lóe lên kim sắc, bất thình lình vỗ một chưởng lên ngực nàng.
•Ngươi...
Triệu Hàn Tiên bất ngờ không kịp trở tay, lập tức tức giận nói.
•Ngươi cái gì mà ngươi, còn không mau cút ra cho ta.
Hải nghiêm nghị quát. Vẻ mặt trong lúc vô tình lại toát ra phật quang. Ánh kim sắc bùng phát chói lóa, chỗ lòng bàn tay của hắn không ngừng có khói đen bốc lên, khi bay đến nữa chừng không thì dần dần tiêu thất.
•Aaaaaa...
Hỗn Ma Tiên trong cơ thể của Triệu Hàn Tiên dường như rất đau đớn, hắn cất giọng hét lên.
•Còn không mau ra...
Hải quát lớn. Lại vỗ một chưởng lên ngực Triệu Hàn Tiên. Hỗn Ma Tiên không chịu nổi kim quang lập tức bị đánh văng ra. Triệu Hàn Tiên theo đó cũng ngất lịm đi.
•Đại Thủ Phật Ấn là pháp môn Phật Gia. Tại sao ngươi lại biết.
Hắc Ảnh Hỗn Ma Tiên phiêu đạc trong không khí cất giọng hỏi Hải.
•Tại sao ta biết không liên quan đến ngươi. Hôm nay cho dù phụ mẫu tiên tôn ngươi có sống lại cũng không cứu được ngươi.
Cả người Hải toa ra phật tính, tuy nhiên mở miệng lại vô cùng thô tục, trái ngược hoàn toàn với hình tượng bên ngoài.
•Hừ, vọng tưởng. Dù ngươi có Đại Thủ Phật Ấn cũng không phải là đối thủ của ta.
Hỗn Ma Tiên hừ lạnh. Đoạn thân thể hắn liền hòa vào bóng tối. Hắn không tin Hải có thể đấu lại hắn.
•Muốn chốn, không dễ vậy đâu.
Hải uống nói. Phắt một cái đôi mắt hắn liền hóa thành hai viên hỏa châu. Tựa như đại nhật soi sáng, dễ dàng bắt được hình bóng của Hỗn Ma Tiên.
•Chốn đâu cho thoát.
Hải không chậm trễ vung chưởng đánh tới.
•Hỏa Nhãn Kim Tinh, ngươi thật ra là ai.
Nhìn thấy đôi mắt của Hải, Hỗn Ma Tiên lập tức hoảng hốt. Hắn không biết tên nhải nhép này tại sao lại có những thần thông bực này.
•Là ông nội ngươi. Chết đi.
Hải không quan tâm thái độ của Hỗn Ma Tiên. Một chưởng đập tới, kim quang chói lóa.
•Khinh người quá đáng.
Hỗn Ma Tiên cũng không phải hạng tầm thường. Quát lên một tiếng vung tay đánh trả.
•Bạch bạch bạch..
Quyền, chưởng va chạm mấy lần. Hỗn Ma Tiên liền hét đau một tiếng rồi lùi về sau mấy bước.
Hải đắc thế không tha người lập tức đánh tiếp. Hỗn Ma Tiên bị hắn đánh đến không có cơ hội trở mình, chỉ có thể chật vật chống đỡ.
Nội tâm Hỗn Ma Tiên vô cùng tức giận, tu vi của hắn mặc dù cao thâm hơn Hải. Tuy nhiên hết lần này đến lần khác Hải lại luôn dùng Đại Thủ Phật Ấn cùng với Hỏa Nhãn Kim Tinh khiến hắn không thể chống đỡ được. Hắn vốn là một thực thể đặc biệt, đối binh khí, pháp bảo bình thường đều không có tác dụng với hắn. Nhưng hắn có một điểm yếu, đó là phật quang. Chỉ cần bị phật quang đánh vào năng lượng của hắn sẽ bị tiêu thất. Bởi vậy lúc giao thủ với Hải hắn rất là ức chế, rất muốn nổi bão nhưng lại không thể phát ra.
•Chết đi....
Hải càng đánh càng hăng. Vung chưởng không mệt mỏi. Hỗn Ma Tiên bị hắn đánh đến không thể hoàn thủ.
•Khốn kiếp..
Hỗn Ma Tiên uất ức hét một tiếng. Sau đó thì hóa thành một đám ma khí rồi bỏ chạy. Hắn không muốn đánh tới tên này nữa. Nếu không bị đánh chết thì cũng tức mà chết.
•Ê ! Đừng có chạy. Ta còn chưa đánh đủ mà.
Hải với người gọi theo. Tuy nhiên lại không có ý đuổi. Hắn hiểu rõ thực lực của mình, muốn đánh giết Hỗn Ma Tiên quả thật rất khó khăn.
•Tên khốn kiếp, ngươi đợi đó.
Hỗn Ma Tiên ném lại một câu rồi tan biến giữa bầu trời.
Hải nhìn theo hắn lắc đầu cười khổ. Tự hỏi tại sao mấy nhân vật phản diện đều thích làm như vậy chứ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.