Chương 176: TG7: Kiều Kha
Thanh Tuyên
11/07/2021
Edit:Salad
Ngô Khả hơi hơi nhíu mày, trong mắt u sầu, làm người ta hận không thể đào tâm can cho cô ta.
Cô ta ôn nhu nhưng lại không yếu đuối, rất gần gũi , như duỗi tay là có thể chạm vào. Lê Sân suy đoán, nhất định là hệ thống chơi chán bạch liên hoa rồi, cho nên mới đem đến một đóa hoa không giống bình thường.
Nhưng mà không biết cô ta là địch hay là bạn, cho nên cô vẫn còn phòng bị.
Nhưng tên Vu Thường Mân này, tựa hồ có chút quen tai...
"Chúng tôi phát hiện phía sau có một cái siêu thị nhỏ, bên trong còn có đồ ăn."
Ngô Khả nói,
"Đáng tiếc chúng tôi không đủ thực lực, cho nên mới bị bao vây."
Cô ta nói thực thành khẩn, Lê Sân lại nhớ tới những con zombie không thể tới gần bọn họ.
"Lúc vừa mới tới , những con zombie đó giống như cũng không thể tới gần các người?"
Cô có ý dò hỏi.
Ngô Khả lên tiếng, ôn nhu cười nói như cũ:
"Là dị năng của tôi, có thể làm một bức tường bảo vệ trong thời gian ngắn, nhưng không kiên trì được bao lâu."
Sau khi Lê Sân biết được đáp án ,cũng không truy vấn tiếp.
Tuy rằng cô cảm thấy Ngô Khả có chút quỷ dị, nhưng lại thật sự không tìm ra chứng cứ rõ ràng gì,cho nên chỉ có thể từ bỏ.
Sau khi tiếp xúc ngắn ngủi, mấy người quyết định để Lê Sân,Tôn Kiêm Văn,Trịnh Đạt đến chỗ lưu trữ vật tư,Ngô Khả,Tô Lãm Tô Du,Vu Thường Mân ở lại.
Ngô Khả đưa ra nguyên nhân là cô chỉ có thể sử dụng tường bảo vệ ba lần một ngày,Tô Lãm lại là một cô bé tay trói gà không chặt cho nên Tô Du và Vu Thường Mân ở lại bảo vệ.
Bởi vì Lê Sân vừa mới bày ra thực lực, để cô đi thu thập vật tư càng thêm thích hợp, bọn họ đồng ý lấy 10 phần, Lê Sân lấy 7 phần, Ngô Khả lấy 3 phần.
Vừa lúc vật tư của Lê Sân cũng không đủ, vì sau khi đến thành phố Z , cô dự định chất đầy không gian lưu trữ vật tư trước.
Trước khi đi, cô như cũ lặng lẽ kéo Tô Du qua:
"Chú ý bọn họ."
Trong lòng cô luôn có chút bất an.Tuy rằng Tô Du thấy có chút kỳ quái, nhưng vẫn như cũ gật đầu đáp ứng.
——————
Lê Sân càng ngày càng không kiên nhẫn.
"Chỗ các người nói ở đâu?"
Bọn họ mang theo cô vòng tới vòng lui, đã qua ba giờ rồi, cô lại giống như chưa đến được nơi đó.
Vô luận hỏi như thế nào, bọn họ đều nói, không còn xa nữa.
Hành vi như vậy của bọn họ thật sự quá mức kỳ quái, bất an trong lòng Lê Sân càng thêm trầm trọng, chờ đến khi Trịnh Đạt lại mang cô chuyển qua một giao lộ,cô bạo phát bất an.
"Đứng lại!"
Lê Sân lạnh lùng nói,đao trong tay đã thuận thế dí vào cổ Trịnh Đạt :
"Các người đang làm cái quỷ gì?!"
Lưỡi dao sắc bén cắt qua làn da hắn,nháy mắt Trịnh Đạt sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, nói chuyện lắp bắp.
"Có, có chuyện gì thì từ từ nói."
Tôn Kiêm Văn cũng muốn nói lại thôi, nhưng hắn không muốn động thủ,lấy thực lực của hai người bọn họ, có thêm mười người cũng không đủ giết Lê Sân.
"CMM! Mày có nói hay không!"
Đao lại cứa vào một phân, Trịnh Đạt đều có thể cảm nhận được đau nhức từ chỗ da thịt kia, cho dù là đứng trước mặt zombie, hắn cũng chưa bao giờ gần cái chết như vậy:
"Tôi, tôi, chúng tôi chỉ là bị ép, cái gì cũng chưa làm!"
Trịnh Đạt ngạnh cổ, khai toàn bộ ra.
Thì ra, bọn họ cũng là mới nhận thức Ngô Khả và Vu Thường Mân không lâu trước đây.
"...Cô ta nói, không làm như vậy,liền giết vợ con chúng tôi, chúng tôi thật sự không còn cách nào khác."
Hắn nói xong liền xụi lơ ở trên mặt đất.
Ngô Khả... Vu Thường Mân...
Chờ đã —— !
Kiều Kha, Dư Thường!
Người phụ nữ kia cũng xuyên qua giống cô người đàn ông kia là người thứ nhất trong hậu cung của cô ta!
"CMN!"
Lê Sân thu hồi đao,không thèm liếc mắt nhìn hai người một cái, liều mạng chạy về.
Cô sớm nên nghĩ đến, khi Tô Du nói tên, phản ứng của Kiều Kha kỳ quái như vậy.Nếu biết rõ cốt truyện, cô nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội này để xử lý bọn họ. Phải biết rằng, nguyên thân Kiều Kha có thâm thù đại hận Tô gia.
Bây giờ cô chỉ có thể hy vọng Tô Du trụ được lâu thêm một ít, trụ được đến lúc cô chạy trở về.
Ngô Khả hơi hơi nhíu mày, trong mắt u sầu, làm người ta hận không thể đào tâm can cho cô ta.
Cô ta ôn nhu nhưng lại không yếu đuối, rất gần gũi , như duỗi tay là có thể chạm vào. Lê Sân suy đoán, nhất định là hệ thống chơi chán bạch liên hoa rồi, cho nên mới đem đến một đóa hoa không giống bình thường.
Nhưng mà không biết cô ta là địch hay là bạn, cho nên cô vẫn còn phòng bị.
Nhưng tên Vu Thường Mân này, tựa hồ có chút quen tai...
"Chúng tôi phát hiện phía sau có một cái siêu thị nhỏ, bên trong còn có đồ ăn."
Ngô Khả nói,
"Đáng tiếc chúng tôi không đủ thực lực, cho nên mới bị bao vây."
Cô ta nói thực thành khẩn, Lê Sân lại nhớ tới những con zombie không thể tới gần bọn họ.
"Lúc vừa mới tới , những con zombie đó giống như cũng không thể tới gần các người?"
Cô có ý dò hỏi.
Ngô Khả lên tiếng, ôn nhu cười nói như cũ:
"Là dị năng của tôi, có thể làm một bức tường bảo vệ trong thời gian ngắn, nhưng không kiên trì được bao lâu."
Sau khi Lê Sân biết được đáp án ,cũng không truy vấn tiếp.
Tuy rằng cô cảm thấy Ngô Khả có chút quỷ dị, nhưng lại thật sự không tìm ra chứng cứ rõ ràng gì,cho nên chỉ có thể từ bỏ.
Sau khi tiếp xúc ngắn ngủi, mấy người quyết định để Lê Sân,Tôn Kiêm Văn,Trịnh Đạt đến chỗ lưu trữ vật tư,Ngô Khả,Tô Lãm Tô Du,Vu Thường Mân ở lại.
Ngô Khả đưa ra nguyên nhân là cô chỉ có thể sử dụng tường bảo vệ ba lần một ngày,Tô Lãm lại là một cô bé tay trói gà không chặt cho nên Tô Du và Vu Thường Mân ở lại bảo vệ.
Bởi vì Lê Sân vừa mới bày ra thực lực, để cô đi thu thập vật tư càng thêm thích hợp, bọn họ đồng ý lấy 10 phần, Lê Sân lấy 7 phần, Ngô Khả lấy 3 phần.
Vừa lúc vật tư của Lê Sân cũng không đủ, vì sau khi đến thành phố Z , cô dự định chất đầy không gian lưu trữ vật tư trước.
Trước khi đi, cô như cũ lặng lẽ kéo Tô Du qua:
"Chú ý bọn họ."
Trong lòng cô luôn có chút bất an.Tuy rằng Tô Du thấy có chút kỳ quái, nhưng vẫn như cũ gật đầu đáp ứng.
——————
Lê Sân càng ngày càng không kiên nhẫn.
"Chỗ các người nói ở đâu?"
Bọn họ mang theo cô vòng tới vòng lui, đã qua ba giờ rồi, cô lại giống như chưa đến được nơi đó.
Vô luận hỏi như thế nào, bọn họ đều nói, không còn xa nữa.
Hành vi như vậy của bọn họ thật sự quá mức kỳ quái, bất an trong lòng Lê Sân càng thêm trầm trọng, chờ đến khi Trịnh Đạt lại mang cô chuyển qua một giao lộ,cô bạo phát bất an.
"Đứng lại!"
Lê Sân lạnh lùng nói,đao trong tay đã thuận thế dí vào cổ Trịnh Đạt :
"Các người đang làm cái quỷ gì?!"
Lưỡi dao sắc bén cắt qua làn da hắn,nháy mắt Trịnh Đạt sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, nói chuyện lắp bắp.
"Có, có chuyện gì thì từ từ nói."
Tôn Kiêm Văn cũng muốn nói lại thôi, nhưng hắn không muốn động thủ,lấy thực lực của hai người bọn họ, có thêm mười người cũng không đủ giết Lê Sân.
"CMM! Mày có nói hay không!"
Đao lại cứa vào một phân, Trịnh Đạt đều có thể cảm nhận được đau nhức từ chỗ da thịt kia, cho dù là đứng trước mặt zombie, hắn cũng chưa bao giờ gần cái chết như vậy:
"Tôi, tôi, chúng tôi chỉ là bị ép, cái gì cũng chưa làm!"
Trịnh Đạt ngạnh cổ, khai toàn bộ ra.
Thì ra, bọn họ cũng là mới nhận thức Ngô Khả và Vu Thường Mân không lâu trước đây.
"...Cô ta nói, không làm như vậy,liền giết vợ con chúng tôi, chúng tôi thật sự không còn cách nào khác."
Hắn nói xong liền xụi lơ ở trên mặt đất.
Ngô Khả... Vu Thường Mân...
Chờ đã —— !
Kiều Kha, Dư Thường!
Người phụ nữ kia cũng xuyên qua giống cô người đàn ông kia là người thứ nhất trong hậu cung của cô ta!
"CMN!"
Lê Sân thu hồi đao,không thèm liếc mắt nhìn hai người một cái, liều mạng chạy về.
Cô sớm nên nghĩ đến, khi Tô Du nói tên, phản ứng của Kiều Kha kỳ quái như vậy.Nếu biết rõ cốt truyện, cô nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội này để xử lý bọn họ. Phải biết rằng, nguyên thân Kiều Kha có thâm thù đại hận Tô gia.
Bây giờ cô chỉ có thể hy vọng Tô Du trụ được lâu thêm một ít, trụ được đến lúc cô chạy trở về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.